Chương 18 : Huyết sắc Mịch La lệnh
Chương 18 : Huyết sắc Mịch La lệnh
Thanh niên tóc đỏ nghe xong không khỏi nhướng mày, ánh mắt lạnh như băng.
Còn lão già tóc bạc thì tức giận, hừ lạnh nói: "Mấy người các ngươi tốt nhất là nên biết điều một chút, không phải là một bộ quần áo sao? Cẩn thận một chút, đừng vị bộ quần áo này mà mất mạng" Lão già tóc bạc uy hiếp, Bối Bối cũng không thèm để ý.
"Ngươi uy hiếp ta?" Con mắt Bối Bối xoay tròn, tức giận nói.
Lâm Lôi lại nghĩ ra một chút hàm nghĩa trong đó.
Lâm Lôi cẩn thận nhìn thoáng qua tên thanh niên tóc đỏ, lại nhìn lão già tóc bạc trước mặt, thầm nghĩ: "Thu mua vật phẩm ở tầng thứ tư của Tự do thành bảo thì phần lớn đều là có tiền, mà ở trong Địa ngục có tài phú lớn thì phần lớn cũng có đủ thực lực. Ở địa phương như thế này, lão già tóc bạc còn dám kiêu ngạo, hẳn là có bối cảnh"
Ở một địa phương xa lạ, Lâm Lôi mặc dù không sợ hãi, nhưng không muốn có kẻ thù.
"Bối Bối, Địch Lỵ Á chúng ta đi" Lâm Lôi lôi kéo Bối Bối đang tức giận tận trời, trực tiếp đi ra khỏi cửa hàng. Lâm Lôi không muốn tiếp tục dây dưa với mấy người này nữa.
"Hô" Bốn người ở sau lưng thanh niên tóc đỏ lập tức chặn đường bọn Lâm Lôi, bốn người này đều là Thượng vị thần.
"Còn muốn chạy?" Thanh niên lạnh lùng tóc đỏ cười lạnh một tiếng, ra vẻ cao cao tại thượng: "Ta muốn gì thì chưa có gì là không đạt được. Tâm trạng hôm nay của ta rất tốt, không muốn động thủ, tốt nhất là các ngươi đem bộ quần áo đó cho ta, nếu không"
Trong lòng Lâm Lôi không khỏi dâng lên cơn phẫn nộ.
"Bây giờ không còn gấp hai lần nữa, tuy nhiên, chũng ta vẫn trả các ngươi giá như trước, đừng nói Ba Cách Tiếu gia tộc chúng ta khi dễ người" Lão già tóc bạc cười dài một tiếng, lời này vừa nói ra, khiến cho điếm chủ cửa hàng quần áo biến đổi sắc mặt.
Ba Cách Tiếu gia tộc?
Lâm Lôi trong lòng vừa động, nhưng đây là lần đầu tiên hắn đến Mịch La Đảo, cho đến bây giờ chưa nghe nói qua Ba Cách Tiếu gia tộc.
"Các ngươi nên đem bộ quần áo cho bọn hắn đi" Tên điếm chủ cũng khuyên.
"Lâm Lôi, Ba Cách Tiếu gia tộc này dường như rất lợi hại, đem bộ quần áo này cho bọn hắn đi" Địch Lỵ Á thần thức truyền âm nói với Lâm Lôi, Lâm Lôi nhìn Địch Lỵ Á ở bên cạnh một chút, biết trong lòng Địch Lỵ Á rất không muốn.
Chỉ là Địch Lỵ Á vì mình, không muốn đắc tội người khác.
"Không sao đâu" Lâm Lôi cười cười.
Lâm Lôi lập tức quay đầu nhìn về mấy người đó, quát lạnh nói: "Sao, ở trong Tự do thành bảo mà các ngươi cũng dám động thủ?"
Nhất thời mấy người này ngẩn ra.
Đây là Tự do thành bảo, đã có quy định rõ ràng là không được phép động thủ, có người tranh đấu chém giết, sẽ bị Hộ đảo chiến sĩ giết chết.
Ngay lúc này, đám Hộ đảo chiến sĩ đang tuần tra trong đại sảnh tầng thứ tư cũng chú ý đến tình huống ở đây, lập tức có một tiểu đội mười người đi đến rất nhanh. Tên đại hán đầu trọc cầm đầu quát lên: "Chuyện gì xảy ra? Sinh sự ở đây, các ngươi muốn chết sao?"
"Đúng, bọn họ sinh sự" Bối Bối hô lên: "Các vị, mấy người chúng ta mua một bộ quần áo, mà mấy người này muốn chúng ta bán lại cho bọn hắn, không bán, còn ngăn cản chúng ta"
Lâm Lôi lạnh nhạt nhìn cảnh này.
Tự do thành bảo có quy củ, vậy tuyệt đối không thể phá. Mặc kệ đối tượng là ai, nếu không còn gì là uy tín nữa?
"Đội trưởng, mấy người này thật sự quá kiêu ngạo" Các tên Hộ đảo chiến sĩ khác lập tức lên tiếng.
"Để người khác bán quần áo cho các ngươi?" Tên đại hán trọc đầu trừng lớn hai mắt như mắt trâu nhìn mấy người: "Gan của các ngươi to thật, ở trong Tự do thành bảo còn kiêu ngạo như vậy. Bất kể là ai cũng không có tư cách kiêu ngạo khi ở Tự do thành bảo"
Bối Bối lập tức cười cười quan sát.
Tên Thanh niên tóc đỏ nhướng máy, lạnh lùng nhìn tên thủ lĩnh Hộ đảo chiến sĩ, lật tay một cái liền xuất hiện một khối lệnh bài màu đỏ. Trên lệnh bài có hoa văn kỳ diệu, hoa văn đó rất giống với hoa văn trên chiến giáp của Hộ đảo chiến sĩ.
"Huyết sắc Mịch La lệnh" Tên đại hán đầu trọc kinh ngạc nói, sắc mặt lập tức đại biến.
"Đại nhân" Mười tên Hộ đảo chiến sĩ kể cả tên đại hán đầu trọc đều khom người cung kính nói.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Bối Bối đều kinh hãi.
"Là Huyết sắc Mịch La lệnh cao cấp nhất" Tên điếm chủ sợ ngây người, Mịch La lệnh có quyền uy cực cao trên Mịch La Đảo được chia làm hai loại. Một loại là Lục sắc Mịch La lệnh, loại còn lại là Huyết sắc Mịch La lệnh. Huyết sắc Mịch La lệnh có quyền uy cao nhất.
Tuy nhiên vì vậy mà Huyết sắc Mịch La lệnh có số lượng rất ít.
"Huyết sắc Mịch La lệnh?" Lâm Lôi không rõ đó là vật gì. Nhưng nhìn thấy mười tên Hộ đảo chiến sĩ như vậy, Lâm Lôi liền hiểu được giá trị của Huyết sắc Mịch La lệnh.
Đám Hộ đảo chiến sĩ ở trong đại sảnh tầng thứ tư cũng chú ý đến nơi này, lập tức có không ít Hộ đảo chiến sĩ chạy đến, thậm chí ngay cả người tổng phụ trách của tầng thứ tư cũng chạy đến. Nhất thời liền có mấy trăm tên Hộ đảo chiến sĩ vây quanh nơi này.
"Tắc Khắc Lạp thiếu gia, sao vậy? Là mua quần áo cho phu nhân của ngươi?" Tên tổng phụ trách là một tên thanh niên tóc vàng điển trai, nhìn thấy tên thiếu gia liền nhiệt tình chào hỏi.
Tên thanh niên tóc đỏ Tắc Khắc Lạp cười cười gật đầu.
"Lão Đại, tình hình không ổn rồi" Bối Bối thần thức truyền âm nói.
Lâm Lôi sao lại không nhìn thấy tình huống không ổn.
"Lâm Lôi, chúng ta đem bộ quần áo này cho hắn đi" Địch Lỵ Á dùng thần thức truyền âm khuyên, Lâm Lôi tự hỏi một lát, bộ quần áo này Địch Lỵ Á rất thích, mình cũng nên vì Địch Lỵ Á mà giữ lại. Nhưng đối phương rõ ràng có bối cảnh quá cường đại.
Trước hết phải nhẫn nhịn khẩu khí vậy.
"Xin lỗi, Địch Lỵ Á" Lâm Lôi nhìn về phía Địch Lỵ Á, Địch Lỵ Á cũng cười cười lắc đầu.
Nhìn thấy cảnh này, lão già tóc bạc nở nụ cười, mà thanh niên tóc đỏ cũng cười cười.
"Hừ, bây giờ thì muộn rồi" lão già tóc bạc bễ nghễ hừ lạnh: "Chúng ta bây giờ sẽ không cho các ngươi một Mặc thạch, các ngươi đưa hay không đưa bộ quần áo này?" Lão già tóc bạc này đang rất phẫn nộ, thân là thành viên của Ba Cách Tiếu gia tộc, có bao giờ bị như vậy đâu?
"Tuy nhiên, bây giờ đưa cho chúng ta, chúng ta sẽ hào phóng một chút, bỏ qua cho các ngươi" lão già tóc bạc hoàn toàn thất vọng.
"Mẹ kiếp, nằm mơ à" Bối Bối vô cùng tức giận.
Lâm Lôi cũng cười cười, đó là cười phẫn nộ.
Mình nguyện ý nhẫn nhịn, nhưng đối phương lại nghĩ mình là kẻ dễ dàng khi dễ, ăn hiếp.
"Tự do thành bảo này có chuyện gì xảy ra nữa đây? Mua vật phẩm ở đây, còn có thể bị hiếp đáp, lấy đồ mà không bồi thường cho người khác. Tự do thành bảo này không có một tí tự do nào. Xem ra quy định của Mịch La Đảo đều là giả, đám Hộ đảo chiến sĩ này đều chỉ là bày biện ra mà thôi" Giọng nói của Lâm Lôi vang vọng trong đại sảnh tầng thứ tư.
Nhất thời những tên khách nhân khác đều chú ý đến.
Vẻ mặt đám Hộ đảo chiến sĩ nhát thời trở nên khó coi, mà tên thiếu gia Tắc Khắc Lạp của Ba Cách Tiếu gia tộc sắc mặt cũng trầm xuống. Mịch La Đảo từ cổ chí kim lưu truyền quy củ, ở trong Tự do thành bảo bất luận là ai cũng không được tranh đấu chém giết.
Người vi phạm, sẽ bị giết chết.
Phá hủy quy củ, sau này còn có ai đến đây buôn bán?
"Tắc Khắc Lạp thiếu gia, không tiện" Tên thanh niên tóc vàng tổng phụ trách thần thức truyền âm, Tắc Khắc Lạp cũng hiểu chuyện nặng nhẹ, liếc mắt nhìn đám Lâm Lôi một cái, lạnh lùng nói "Chúng ta đi" Nói xong liền dẫn theo người của mình rời khỏi.
Tên tổng phụ trách quay đầu lại nhìn thoáng qua Lâm Lôi, thần thức truyền âm nói: "Tiểu tử cẩn thận một chút. Ở Mịch La Đảo đắc tội với Tắc Khắc Lạp, ở trong Tự do thành bảo ngươi còn an toàn, nhưng đi ra ngoài..." Tên này liền lập tức ky khai. Đám Hộ đảo chiến sĩ cũng đều ly khai hết.
"Mấy tên này thật là quá đáng" Bối Bối phẫn nộ khó tiêu tan.
"Lâm Lôi, tất cả là tại ta" Địch Lỵ Á thấp giọng nói.
Lâm Lôi nắm thật chặt bàn tay Địch Lỵ Á, lắc đầu nói: "Không ai trách ngươi. Ở trong Địa ngục có đôi khi có thể nhẫn nhịu, nhưng đối phương quá đáng quá thì phải tranh tài một hồi" Đáy lòng Lâm Lôi cũng cười lạnh, cùng lắm thì phá trời vậy.
Hao phí một giọt Chủ thần lực, đại sát một phen, có cái gì phải sợ chứ.
"Đi, chúng ta đi ra ngoài" Lâm Lôi nói.
Lâm Lôi hiểu rõ, Ba Cách Tiếu gia tộc ở Mịch La Đảo tuyệt đối có thế lực rất lớn. Phỏng chừng là một trong ngũ đại gia tộc kiểm soát Mịch La Đảo. Lâm Lôi lúc này quyết định, sau khi mua vật phẩm ở Tự do thành bảo sẽ trực tiếp rời khỏi Mịch La Đảo.
"Vốn còn có kế hoạch, xem các trận đấu của Lạc Mâu trong chín ngày sau" Lâm Lôi lắc đầu than thở.
Bọn Lâm Lôi cố ý đi dạo ở ba tầng còn lại, rồi cuối cùng mới đến điểm tập trung. Lúc này đã có hơn nửa số người đã tập trung lại, bọn Lâm Lôi chỉ phải đợi không đến một giờ, thì Ngả Kỳ đến muộn nhất cuối cùng cũng đã đến.
"Xin lỗi, xin lỗi, Tự do thành bảo thật sự có quá nhiều thương phẩm mà bình thường ở Hắc Sa thành bảo, Tử kinh thành bảo cũng không mua được, nên hơi tốn thời gian" Ngả Kỳ lập tức chào hỏi.
Bọn Lâm Lôi rất rõ ràng, Ngả Kỳ là một thương nhân, tốn thời gian cũng là điều bình thường: "Mọi người đi ra trước đi" Lâm Lôi nói.
"Ân?" Đám người Bối Tỳ, Ngả Kỳ lập tức nhìn về phía Lâm Lôi.
"Chúng ta ở trong Tự do thành bảo, chọc vào người của Ba Cách Tiếu gia tộc. Bây giờ đang có người đi theo chúng ta, vì sự an toàn, các ngươi ly khai trước, ân, đi đến quán ăn lúc trước hội hợp. Nếu một ngày sau mà ta chưa đến thì các ngươi tự mình xuất phát vậy" Lâm Lôi trực tiếp nói ra.
Đám người Bối Tỳ đều chấn động, cuối cùng mọi người đều sáng suốt ly khai trước.
Tuy nhiên, Địch Lỵ Á, Bối Bối và Áo Lợi Duy Á vẫn đi theo Lâm Lôi.
Lâm Lôi đợi những người khác rời khỏi một lát rồi mới đi ra cửa Tự do thành bảo. mà ở phía sau bọn Lâm Lôi có lão già tóc bạc đang đi theo, lão già tóc bạc nhìn chằm chằm vào bóng lưng mấy người Lâm Lôi: "Đắc tội thiếu gia của ta, còn muốn sống mà ly khai sao?"
Lão già tóc bạc lập tức đi nhanh đuổi kịp.
"Đi ra ngoài, mọi người phải cẩn thận đó" Lâm Lôi vừa bước ra khỏi Tự do thành bảo, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Chỉ thấy hai bên cửa có hơn mười người lập tức đi về phía bọn họ, đám này chia làm hai phía, trực tiếp vây quanh bọn Lâm Lôi. Đồng thời cũng ngăn cản đám khách nhân khác trong Tự do thành bảo ở bên ngoài.
"Ha ha, các ngươi còn muốn chạy trốn?" Lúc này lão già tóc bạc cũng vừa đi ra khỏi cửa.
Vừa ra khỏi đại sảnh tầng thứ tư, hắn liền lập tức an bài hai tên hộ vệ của thiếu gia, mang theo mười tên Thượng vị thần khác chờ ở cửa ra vào. Bất kể thế nào cũng không thể để mấy người Lâm Lôi chạy thoát. Thiếu gia của mình đã rất lâu mới phẫn nộ như vậy.
"Lão Đại, bọn họ thật sự có bố trí đó" Bối Bối thấp giọng nói.
Lâm Lôi liếc mắt 12 tên Thượng vị thần, 12 tên Thượng vị thần này cách Lâm Lôi khoảng mười mét, mười mét này thực sự quá nhỏ, chiến đấu trong nháy mắt là có thể bắt đầu.
Đồng thời, ở hai bên đường lập tức có rất nhiều người vây xem, mọi người đều bắt đầu bàn tán.
"Nhiều Thượng vị thần như vậy, vây sát có vài người?"
"Lão già tóc bạc kia là quản gia của Ba Cách Tiếu gia tộc, ta biết. Mấy người này thảm rồi, dám đắc tội với Ba Cách Tiếu gia tộc"
"Đúng"
"Các ngươi đi về phía trước" Lâm Lôi thần thức truyền âm nói.
Lập tức, bốn người trực tiếp đi về phía trước, cơ bản không thèm để ý 12 Thượng vị thần hai bên.
"Còn muốn chạy" Một tiếng quát vang lên, nhất thời trong đó có một tên Thượng vị thần lao về phía Lâm Lôi. Hiển nhiên theo hắn thấy, Lâm Lôi chỉ là một Trung vị thần, một mình hắn là có thể đối phó.
"Cút" Lâm Lôi không thèm để ý loại Thượng vị thần bình thường này.
Đại địa thần lực chuyển động quanh thân, nhất thời xích lực kinh người tác dụng trên người tên Thượng vị thần, Thần khí của tên Thượng vị thần đang nhằm về phía Lâm Lôi, còn không có chạm phải Lâm Lôi. Đã bị xích lực kinh người bắn ngược trở lại. Bản thân Lâm Lôi vẫn đi tiếp về phía trước "Sao có thể thế chứ?" Tên Thượng vị thần trợn trừng mắt lên.
Lão già tóc bạc sắc mặt biến đổi, quát: "Lên"
12 tên Thượng vị thần đồng thời lao về phía bọn Lâm Lôi, mà đúng lúc này, lấy Lâm Lôi làm trung tâm xuất hiện một cái lồng màu vàng nhạt có đường kính mười mét, trực tiếp bao quanh 12 tên Thượng vị thần đang lao đến.
Hắc thạch Không gian.
12 tên Thượng vị thần bị dẫn lực kinh người trực tiếp bị hấp dẫn rơi xuống mặt đất.
"Sao có thể?" 12 tên Thượng vị thần còn chưa kịp phản ứng, đã cảm thấy một tiếng gió quỷ dị trực tiếp truyền vào trong óc. Giống như khu vực Tiếng gió quỷ dị ở Tử Tinh Sơn Mạch mà bọn Lâm Lôi gặp phải, Linh hồn bị ảnh hưởng, trong nháy mắt 12 người lâm vào cảnh mất tri giác.
"Hưu"
Kiếm quang màu tím yêu dị hiện lên, kiếm quang này giống như thanh đao xẹt qua đầu 12 người.
"Bồng!"
"Bồng!"……
Đầu của 12 người trực tiếp vỡ vụn, thần cách rơi xuống mặt đất.
Cả cửa vào rộng rãi của Tự do thành bảo, tất cả mọi người đang xem trận chiến đều sợ đến ngây người, ngã tư đang ồn ào lúc này rất yên lặng, mà kẻ kinh ngạc nhất là lão già tóc bạc, hắn khó có thể tin tưởng nhìn cảnh này.
12 Thượng vị thần, một kiếm giết hết?
"Đám Thượng vị thần bình thường này, ở trong Hắc thạch Không gian, Linh hồn sẽ lầm vào trạng thái mơ hồ, căn bản là đứng yên cho ta chém giết" Lâm Lôi tự nhiên không để mấy tên này để vào mắt, Thượng vị thần lâm vào trạng thái mơ hồ, không khác gì tượng gỗ cả.
Giết chết bọn chúng, rất là dễ dàng.
"Lâm Lôi" Địch Lỵ Á nhìn về phía Lâm Lôi, trong mắt hàm chứa kích động, đàn bà muốn nam nhân của mình cường đại.
"Đi thôi" Lâm Lôi cười cười.
Bốn người Lâm Lôi tiếp tục đi về phía trước. Mà ngã tư rộng rãi vốn rất tấp nập đông đúc thì lập tức tách ra, nhường đường để bọn Lâm Lôi rời đi. Nhìn thấy một kiếm vừa rồi của Lâm Lôi, mọi người đều khiếp sợ kính ngưỡng nhìn Lâm Lôi.
Trên Địa ngục rất sùng bái cường giả.
"Một kiếm giết 12 Thượng vị thần, vị Đại nhân này quá lợi hại, lúc đầu ta còn tưởng rằng hắn là Trung vị thần Ác ma chứ"
"Ngươi biết cái gì, Vị Đại nhân này ẩn tàng thực lực. Ta thấy vị Đại nhân này, tối thiểu là Lục tinh Ác ma"
"Thật lợi hại"
Lúc này, tên thanh niên tóc đỏ Tắc Khắc Lạp thiếu gia và tên thanh niên tóc vàng đều xuất hiện ở cửa ra vào, thật ra chuyện vừa rồi là do Tắc Khắc Lạp an bài. Hắn tự nhiên sẽ âm thầm quan sát tất cả. Lúc này hắn cũng khiếp sợ nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Lâm Lôi.
"Thiếu gia" Lão già tóc bạc liền nói.
Tắc Khắc Lạp đang nhíu mày nhìn về phía thanh niên tóc vàng: "Người này một kiếm giết chết 12 Thượng vị thần dễ dàng như vậy. Ta còn tưởng rằng hắn là Thượng vị thần, thì ra hắn là một vị Thượng vị thần ẩn tàng thực lực. Ngươi có thể nhìn thấy thực lực của hắn không?" Tắc Khắc Lạp hiểu rõ thực lực của Thanh niên tóc vàng, làm Hộ đảo chiến sĩ Thiên phu trưởng, tên này có thực lực Lục tinh Ác ma.
Nếu thanh niên tóc vàng cũng không nhìn thấu đối phương, vậy thực lực của đối phương càng thêm đáng sợ.
"Ta nhìn không thấu hắn" Thanh niên tóc vàng nhìn chằm chằm bóng lưng Lâm Lôi: "Người này, ẩn tàng thực lực, ta không thể nhìn ra một ít nào. Hơn nữa nhìn một kiếm vừa rồi của hắn, thực ra một kiếm vừa rồi cũng không lợi hại, mà lợi hại chính là 12 Thượng vị thần lại giống như kẻ ngu đứng yên để mặc kẻ khác một kiếm giết chết mình"
Không ngờ rằng, ở Đấu chiến trường phát hiện một tên cường giả Lạc Mâu nghi ngờ là Thất tinh ác ma, nơi này cũng xuất hiện một cường giả nghi ngờ có thực lực Thất tinh ác ma" Vẻ mặt thanh niên tóc vàng rất nghiêm túc.