Chương 1128 : Lừa
<br><br>Chương 1128 : Lừa<br><br><br>Chương 1128: Lừa <br> <br> “Linh Bảo Thiên Tôn, an ủy thân hình, đệ tử hồn phách, ngũ tạng huyền minh! Thanh long bạch hổ, đội trượng phân phân, chu tước huyền vũ, thị vệ thân hình!” <br>Hắn niệm đọc xong, cô gái trợn trừng đôi mắt, cơ thể bắt đầu run lên dữ dội hơn, dường như có thứ gì muốn từ bên trong chui ra. <br>Bỗng nhiên hắn lại lấy ra một tòa Đồng Tiền Tháp từ trong lòng, trực tiếp ấn giữa hai đường đỏ hai bên, cùng với một đường ánh sáng trắng thuận theo người cô gái rồi men theo đường đỏ chảy vào trong, cái chuông nhỏ bằng hạt gạo bên rìa tháp lập tức lắc lên dữ dội. <br>“Đồ nhi đón lấy tháp! Ta đã dùng tháp để bảo vệ hồn phách cô gái này, tuyệt đối không được động vào bừa bãi!” <br>Lục Vạn ném một cuộn dây thừng đỏ trong tay đến tay Lý Hỏa Vượng. <br>Sau khi thấy Lý Hỏa Vượng tóm chặt tháp, Lục Vạn không ngừng kéo cô gái bắt đầu bốc khí đen đi. <br>Càng lúc càng kéo dài dường dây đỏ, rất nhanh bóng hình của Lục Vạn và cô gái đã biến mất, chỉ để lại Lý Hỏa Vượng ôm chặt tiểu tháp Linh Lung và đường dây đỏ không ngừng rung lên trong không trung. <br>Những người khác trong phòng vô cùng căng thẳng nhìn Lý Hỏa Vượng và cả tiểu tháp trong hay hắn. <br>Họ đều đã nghe thấy, tháp đó bảo vệ hồn phách của con gái, dưới sự dõi theo của họ, Lý Hỏa Vượng vốn không thể làm được gì, cùng họ đợi Lục Vạn quay lại. <br>Thời gian dần trôi từng chút, thấy tiếng chuông của tháp Linh Lung nhỏ dần, tất cả mọi người liền lo lắng. <br>Nhìn dáng vẻ lo lắng của Lý Hỏa Vượng, những người khác cũng không dám hỏi, chỉ sợ khiến tiểu đạo trưởng phá công. <br>“Lão gia! Lão gia, không hay rồi!” <br>Một gia đinh thở hổn hển xông vào. <br>“Lão gia, lão đạo sĩ đó càng chạy càng xa, đợi ra khỏi cổng thành, hắn giật luôn đường dây đỏ trên người tiểu thư, chui vào trong rừng! Chúng ta cưỡi ngựa cũng không đuổi kịp!” <br>“Cái gì?” <br>Đúng lúc gia chủ chấn hãi, nữ gia chủ bên cạnh đã ngất xỉu. Sau đó tất cả mọi người ở hiện trường đều nhìn sang Lý Hỏa Vượng đang ấn tháp. <br>Nhìn ánh mắt họ quan sát mình, Lý Hỏa Vượng buông lỏng tay ấn tháp, nhấc lên xem, phát hiện bên trong không có gì. <br>Lý Hỏa Vượng lập tức hiểu ra kế hoạch của đối phương, những lời ban đầu đối phương nói đều là giả, ngay từ đầu hắn đã không muốn hợp tác với mình. <br>Hắn dẫn mình đến đây cùng xếp đặt cục diện, định để mình ở lại đây, khiến những người này yên tâm, mình chỉ là công cụ để hắn đi lừa gạt thôi. <br>Nhìn đám người đứng hàng trong hàng ngoài trước mặt, Lý Hỏa Vượng mỉm cười. <br>“Đừng sốt ruột.” <br>Nói xong, hắn dùng tay giật lên mặt mình, giật khuôn mặt thiếu niên xuống, lộ ra một khuôn mặt của thiếu nữ. <br>Khi cô gái này nhìn những người nhà trước mặt, lập tức trợn mắt ngất đi. <br>Lúc này, Lục Vạn đã chạy xa đến năm mươi dặm, hắn cười lớn, vừa nghĩ đến vẻ mặt của tên tiểu tử đó sau khi phát hiện bị lừa, cười đến chảy cả nước mắt. <br>“Tiểu tử, kiếp sau nhớ kỹ! Chúng ta là Tọa Vong Đạo! Không Có quy tắc tiền bối dẫn dắt hậu bối, quy tắc của Tọa Vong Đạo chỉ có một! Bị lừa là đáng đời! Ha ha ha!” <br>“Lục Vạn tiền bối, chẳng phải cô gái đó chỉ là một tâm đà sao? Có vui đến mức vậy không?” <br>Giọng của Lý Hỏa Vượng vang lên trong lòng hắn. <br>“Cái gì?” <br>Lục Vạn ôm cô gái vừa phản ứng lại lập tức cảm thấy ngực mình đau nhói. <br>Lục Vạn khó khăn vứt cô gái trong lòng ra, khi hắn cúi đầu nhìn lại, phá hiện có một cái chày đuổi tà ma từ l*иg ngực mình xuyên ra. <br>Sau đó hắn lại ngẩng đầu, kinh hãi phát hiện, cô gái trước đó giật da mặt xuống, lộ ra khuôn mặt của Lý Hỏa Vượng. <br>--- <br>“Haha...tên tiểu tử ngươi thật âm hiểm!” <br>Lục Vạn đau đớn ôm vết thương chảy máu của mình, trực tiếp lật khuỷu tay về phía sau nắm lấy tay cầm sau lưng mình, muốn rút Kim Cương Xử đầm vào trong cơ thể mình ra. <br>Nhưng hắn phát hiện bất kể mình dùng cách gì, cũng không rút ra được, Kim Cương Xử đuổi tà ma đó đường như hoàn toàn hàn chặt trong cơ thể mình. <br>“Đừng thử nữa, Lục Vạn tiền bối, ha ha ha, không rút ra nổi đâu, bản thân ta là Tọa Vong Đạo, ta sớm đã biết ngươi sẽ dùng thủ đoạn gì, đây là pháp khí mà ta đã tốn rất nhiều tinh lực để lừa được, chỉ để đối phó với ngươi. <br>“Lý Hỏa Vượng ung dung thong thả đi đến bên cạnh Lục Vạn. <br>Lục Vạn u ám bất định nhìn thiếu niên trước mặt. <br>“Ngươi...trước đó ngươi giả vờ phải không? Có thể vận dụng phi cương dễ dàng như vậy, ngươi không giống như người mới vào nghề, vậy mà ta lại tin lời mà quỷ của ngươi.” <br>“Ngươi giả bộ làm hậu bối trước mặt ta, chính là để hãm hại ta? Ngươi biết ta đã thiết lập một cục diện, sau đó tương kế tựu kế?” <br>Nói đến đây, Lục Vạn khen ngợi gật đầu. <br>“Tốt, sóng sau mạnh hơn sóng trước, quả nhiên Tọa Vong Đạo chúng ta xuất hiện nhiều nhân tài, ngươi thắng rồi, ta thua rồi, nữ tâm đà đó thuộc về ngươi! Ta không tranh với ngươi!” <br>Lý Hỏa Vượng lắc đầu, chậm rãi đi về phía hắn. <br>“Lục Vạn tiền bối nói đùa rồi, ta lấy tâm đà để làm gì? Chắc ngươi biết ta muốn gì phải không? Thực ra nói một cách nghiêm túc, bây giờ ta còn không có thân phận, còn không tính là Tọa Vong Đạo nữa.” <br>Lục Vạn dường như hiểu đối phương muốn nói gì, vẻ mặt lộ ra vẻ hoang mang, dùng tay sờ mặt mình theo bản năng, tên hậu bối âm hiểm này muốn khuôn mặt của mình! <br>