Chương 22 : Bắt
Tuần sát sứ thứ sáu của Cực Hạn Vũ Quán! Mặc dù sớm đã dự tính, nhưng lúc này hắn không khỏi kích động!
Bây giờ, mình còn có một chuyện trọng yếu hơn... làm cho vợ chồng Lý Diệu phải chết!
- Lưu lão.
La Phong giữ điện thoại di động, phất tay ra hiệu cho Lưu Ngạn một chút.
- Ta xin về trước...
Lưu Ngạn cầm máy laptop ly khai thư phòng La Phong. Trong thư phòng chỉ còn lại có một mình La Phong.
- Trong thư phòng còn có ai nữa phải không?
Liễu Hà cười nói.
La Phong đi đến trước cửa sổ:
- Đúng, là một người đứng đầu một ngành đăc biệt ở Hoa Hạ Quốc. Vừa rồi ta nhờ hắn lấy chứng cớ! Ta chuẩn bị thông qua Chiến Thần Cung khởi tố hai người Lý Diệu và Duy Ny Na, tố cáo họ đứng sau màn chỉ thị mưu sát cha mẹ ta. Liễu Hà, ngươi nói hai vợ chồng Lý Diệu cuối cùng sẽ bị phán xử như thế nào?
- Hả? Hai người Ngốc Thứu Độc Hạt dám động thủ với gia thuộc của vũ giả à?
Liễu Hà chấn động.
- Đúng, nếu không ta cũng sẽ không không đến nỗi phải nổi giận, dưới mắt của quần chúng mà đuổi giết họ.
La Phong gật đầu nói.
- Chẳng trách! Hai người này quá láo xược.
Thanh âm của Liễu Hà trong điện thoại rất tức giận.
- Động thủ với gia thuộc vũ giả luôn là điều tối kỵ!
- Liễu Hà, ngươi tính xem tội danh này sẽ bị phán hình phạt gì?
La Phong truy vấn.
- Tử tội, không hề nghi vấn! Mà lập tức chấp hành ngay ấy chứ!
Liễu Hà phẫn nộ nói:
- La Phong ngươi yên tâm, bây giờ thân phận của ngươi đã khác. Chiến Thần Cung sẽ trực tiếp đẩy thân phận ngươi lên ‘nghị sĩ’. Thân là nghị sĩ! Địa vị quyền lực tuyệt đối khác hẳn. Hai người Ngốc Thứu Độc Hạt chủ mưu phía sau làm thương tổn cha mẹ một nghị sĩ, đương nhiên là bị phán trọng tội!
- La Phong ngươi phải biết rằng, hội nghị Chiến Thần Cung là do các nghị sĩ và năm nghị trưởng cùng xử. Kết quả phán xét là do hội nghị quyết định. Dám thương tổn tới người trong nhà nghị sĩ là việc cấm kỵ! Làm như vậy sẽ khiêu khích tất cả các nghị sĩ. Các nghị sĩ sẽ phán trọng tội. Quả là dọa khiếp người.
Liễu Hà nói
- Đây là quy tắc ngầm, chỉ cần ai uy hiếp tới tất cả nghị sĩ, dù địa vị lẫn quyền lực, vân vân, sau này sẽ bị tất cả các nghị sĩ nhất trí trừng phạt.
- Do đó, chỉ cần đủ chứng cớ, vợ chồng Ngốc Thứu Độc Hạt chỉ có một kết quả là tử tội, lập tức thi hành án!
Liễu Hà nói một hơi đầy vẻ tức giận.
La Phong thở phào một hơi.
Quả nhiên giống như mình nghĩ. Trên thực tế khi động thủ với vợ chồng Ngốc Thứu Độc Hạt, La Phong vẫn chưa là ‘nghị sĩ’, ‘tuần sát sứ’. Nhưng! Nguyên nhân chính là vì bây giờ thân phận La Phong đã thay đổi, kết quả của vợ chồng Ngốc Thứu Độc Hạt cũng lập tức biến hóa.
Trong thư phòng, trên màn hình laptop có hàng loạt các tài liệu và video.
La Phong cẩn thận đọc.
- Hừ.
Thủ đoạn lại như vậy âm ngoan, không chừa thứ gì.
- Sắc mặt La Phong trở nên rất khó coi, đọc vô số những văn kiện và video tư liệu, xem lại mọi thủ đoạn của vợ chồng Lý Diệu Duy Ny Na, toàn bộ đã hiểu rành mạch! La Phong cũng giật mình kinh sợ. Nếu đệ đệ hơi thiếu năng lực một chút, lần này cha mẹ đã thật sự thảm lắm rồi.
Đệ đệ hắn cũng thật ghê gớm. Trực tiếp dựa vào Thiên Niên Hắc Ô Căn, thông qua quan hệ, trở thành đại cổ đông thứ tám của Ngân Hàng Công Thương.
Phải biết là bây giờ là thời đại Căn Cứ Thị, muốn mua cổ phiếu Ngân Hàng Công Thương, ngân hàng đệ nhất Hoa Hạ Quốc với qui mô lớn là việc rất khó. Người có thế lực lớn bình thường cũng tiếc không muốn bán! Có tiền cũng không mua được. Chỉ có mấy bảo vật cỡ như Thiên Niên Hắc Ô Căn, mới có thể đổi được thôi.
Chứng cớ này quá đủ rồi
“Cho dù đưa ra một phần mười chứng cứ, cũng đủ để chứng minh hành vi phạm tội của chúng rồi.”
La Phong đóng các loại tài liệu video lại.
Nén toàn bộ chứng cớ lại, rồi sau đó vào trang web của mình, tiến hành đệ trình cho ‘Chiến Thần Cung’, hơn nữa trong bức thư còn viết rõ ràng đối tượng khởi tố, tội danh vân vân.
Chỉ ba phút sau.
Tiếng chuông điện thoại di động vang lên, La Phong cầm điện thoại di động lên.
- La Phong nghị sĩ, xin chào.
Thanh âm trong trẻo nhu hòa vang lên.
- Chúng ta vừa vừa nhận được bưu kiện của ngươi. Xin hỏi là bản thân La nghị sĩ muốn khởi tố vợ chồng Lý Diệu và Duy Ny Na Polainas à?
- Đúng rồi!
La Phong gật đầu.
- Được, đợi sau khi đã xác định địa điểm và thời gian mở phiên toà, chúng ta sẽ báo cho La Phong nghị sĩ.
Sau khi được điện thoại xác nhận, một vài nhân viên Chiến Thần Cung lập tức bắt đầu an bài việc này.
Thật sự có rất nhiều đoạn video. La Phong chỉ xem toàn bộ cũng phải mất tới trên hai giờ.
Khi tin tức truyền tới tai Tổng quán chủ Cực Hạn Vũ Quán Hồng lý, thì đã là hoàng hôn rồi.
Tổng bộ toàn cầu Cực Hạn Vũ Quán, trong kiến trúc phi thuyền khổng lồ
Trong tĩnh thất.
Nam tử áo đen Hồng bưng một chén trà nóng, đang xem vài tin tức trên mạng.
- Chủ nhân!
Một thanh âm trầm thấp vang vọng trong tĩnh thất.
- La Phong nghị sĩ đưa đến những chứng cớ, khởi tố Lý Diệu và Duy Ny Na Polainas đứng sau lưng xúi giục người mưu sát cha mẹ hắn.
- Chứng cớ có đủ không? - Nam tử áo đen Hồng nhíu mày hỏi.
- Chứng cớ đủ.
Thanh âm đó trả lời.
Nam tử áo đen Hồng khẽ gật đầu:
- Ngươi tìm ba luật sư tốt nhất trong Cực Hạn Vũ Quán, để họ nhận vụ kiện này! Còn nữa, an bài cường giả cấp hành tinh tự mình đi bắt Lý Diệu và Duy Ny Na. Hơn nữa buổi chiều ngày mai sẽ tập hợp, đưa ra toà án cao nhất tổng bộ chúng ta tiến hành phán xét.
- La Phong sắp công khai đảm nhiệm chức tuần sát sứ Cực Hạn Vũ Quán ta! Ta muốn làm xong việc này thật gọn gàng.
Nam tử áo đen Hồng phân phó.
- Rõ
Thanh âm trầm thấp nói xong, trong tĩnh thất lại khôi phục an tĩnh.
...
Tối, trong Tiểu khu Minh Nguyệt, các gia đình đều đã lên đèn
La Phong đứng trên sân thượng, nhìn lên bầu trời đêm vô tận, lại ngắm dải ngân hà.
- Hả?
Điện thoại di động rung lên.
La Phong lấy điện thoại di động ra nhìn, là điện thoại của Từ Hân, vội bật điện thoại!
- Alô...
- Sao ngươi vẫn chưa tới đón ta.
Từ Hân hỏi.
- Xin lỗi, vừa rồi ta bận làm một việc, vừa xong thôi. Hay là bây giờ ta đi Căn Cứ Thị Kinh Đô nhé?
La Phong hơi áy náy. Vừa trở về, bao nhiêu tâm tư đều để hết vào cha mẹ bên này, không có thời gian đi tới gặp Từ Hân.
- Ta đã tới cửa tiểu khu Minh Nguyệt các ngươi rồi.
Bộp!
Điện thoại đã ngắt.
La Phong sửng sốt. Từ Hân đã từ Căn Cứ Thị Kinh Đô chạy một mạch tới cửa chính nhà mình rồi sao?
- Ta thật sự là một tên hỗn đản.
La Phong thầm chửi bản thân, nhảy thẳng ra khỏi sân thượng, rồi sao đi như một tàn ảnh xé rách không gian. Dưới phụ trợ của tinh thần niệm lực, hắn lao đi giữa không trung gần trăm mét mới hạ xuống đất, vài lần tung người đã tới cửa tiểu khu Minh Nguyệt.
La Phong liếc mắt đã thấy.
Ở cửa tiểu khu, dưới ánh sáng ngọn đèn đường hôn ám, một thiếu nữ có vẻ hơi gầy gò đang lặng lẽ đứng đó. Cảnh này làm La Phong cảm thấy trong lòng tê dại.
Trở thành bạn gái mình, Từ Hân chẳng tìm thấy được cái gì tốt, ngược lại phải chịu khổ không ít! Mình về tới đây cũng đều không kịp tới đón nàng, lại để nàng đi từ mấy ngàn dặm tới đây.
Từ Hân nhìn qua cửa tiểu khu vào bên trong, thân thể không khỏi hơi run lên.
Bây giờ là mùa đông lạnh lẽo, lại là buổi tối!
Căn Cứ Thị Kinh Đô mặc dù cũng lạnh, nhưng nơi đó không khí khá khô, còn cơ sở Giang Nam Thị lại lạnh ẩm! Từ Hân lúc trước nhận được điện thoại La Phong, vội vàng đáp xe lửa sớm nhất mất hơn một giờ mới đến Dương Châu thành, căn bản không chú ý tới cái lạnh của cơ sở Giang Nam Thị.
- Từ Hân.
Một thanh âm vang lên bên tai.
Từ Hân giật mình, quay đầu nhìn bên cạnh, thấy ngay thân ảnh quen thuộc. Đây là mối tình đầu của nàng. Đã hơn một năm rồi, đặc biệt là ba tháng gần đây, mỗi ngày Từ Hân đều chìm trong thương tâm.
- La Phong!
Thanh âm Từ Hân hơi khản đi, tiếng kêu nức nở, ôm chầm lấy La Phong, rồi xiết chặt!
- Xin lỗi, xin lỗi
La Phong ôm Từ Hân, cảm giác những giọt nước mắt Từ Hân đẫm cả ngực áo mình.
Trong gió lạnh mùa đông, đèn đường hôn ám.
Một năm lẻ ba tháng, La Phong và Từ Hân rốt cục lại gặp lại.
So với La Phong và Từ Hân đã thoát khỏi những cơn đau khổ, cả người ấm áp, thì lúc này, hai vợ chồng Lý Diệu Duy Ny Na mặc dù đang cùng đi với nhau, nhưng vô cùng hoang mang.
Từ cơ sở Giang Nam Thị đáp máy bay chở khách đi căn cứ thị Paris Âu Châu.
Lý Diệu và Duy Ny Na nắm tay nhau.
- Sau này phiền to rồi.
Duy Ny Na liếc nhìn những hành khách chung quanh, sau đó thì thào nói.
- Hắn thành nghị sĩ! Sau này hắn muốn đối phó với chúng ta …
- Đừng sợ.
Lý Diệu thì thào.
- Khi chúng ta đợi máy bay chở khách ở cơ sở Giang Nam Thị phải tới hai ba giờ, hai ba giờ mà chẳng có ai tới tìm chúng ta cả! Đến khi chúng ta trở lại căn cứ thị Paris, nơi đó là địa bàn của chúng ta. Nơi đó có nghị sĩ của liên minh chúng ta, còn có vị tiền bối của ta ở đó. Không sao đâu, tuyệt đối không có việc gì cả.
Không biết hắn đang an ủi Duy Ny Na, hay đang an ủi mình.
- Sao lại như vậy. Làm sao mà hắn thành nghị sĩ chứ!
Duy Ny Na nghiến răng.
Mắt Lý Diệu cũng lóe hung quang.
Hận quá!
- Nhịn, nhịn, chỉ có thể nhịn.
Lý Diệu thì thào, rít lên từng chữ một.
Máy bay chở khách rốt cục cũng đến Paris Âu Châu.
Paris lúc này trời hơi tối rồi, nhưng chưa tối hẳn. Sân bay căn cứ thị Paris, máy bay chở khách từ từ hạ xuống, sau khi dừng hẳn, cửa khoang tự động mở ra, cầu thang vươn dài xuống.
Các hành khách từng người bước xuống.
- Trở lại rồi. Rốt cục cũng về lại Paris rồi.
Duy Ny Na khẽ mỉm cười, Lý Diệu cũng khẽ mỉm cười. Từ sau khi biết La Phong trở thành nghị sĩ, đây là lần đầu tiên hắn nở nụ cười.
Hai vợ chồng Ngốc Thứu Độc Hạt lẫn trong đám người, theo cầu thang đi xuống.
- Lý Diệu, Duy Ny Na!
Một thanh âm chợt vang lên.
Hai vợ chồng Ngốc Thứu Độc Hạt cả kinh, quay đầu nhìn lại, thấy bên cạnh có bốn bóng người đang đi tới. Hai người đi đầu, có một người trung niên tóc quăn mặc trường bào nâu đen, ánh mắt như điện quang làm cho người ta không dám nhìn thẳng. Còn người đi chung với hắn có mái tóc dài hoa râm xõa tung ra, cả người như một cây khô.
- Nhan nghị sĩ, Bác Ni Đặc nghị sĩ., Duy Ny Na cả kinh
- Tiền bối.
Lý Diệu nhìn lão già kia.
Lão già, Nhan Hải, chính là những người có quan hệ sâu với Lý Diệu.
Bác Ni Đặc nghị sĩ lạnh giá nhìn hai người Duy Ny Na và Lý Diệu, lạnh lùng nói:
- Chúng ta đại biểu cho Chiến Thần Cung, chính thức bắt các ngươi. Nếu phản kháng, chúng ta có quyền giết chết hai người các ngươi.
Hai người Lý Diệu và Duy Ny Na trợn tròn mắt. Vốn tưởng rằng bây giờ đã trở lại địa bàn của họ, ai ngờ vừa về thì gặp chuyện này.
- Tiền bối!!!
Lý Diệu vội nhìn Nhan Hải.
Nhan Hải thở dài một tiếng:
- Tiểu Ngốc Thứu, đây là lệnh chung của tầng cao nhất Chiến Thần Cung, không ai giúp được ngươi. Lần này ngươi quá lỗ mãng, quá lỗ mãng rồi! Đi thôi, đừng phản kháng thì có lẽ còn có một đường sinh cơ.
Với danh nghĩa Chiến Thần Cung tới bắt, nếu phản kháng, sẽ coi như đối đầu với cả Chiến Thần Cung.
Chiến Thần Cung là thế lực của tất cả chiến thần và tồn tại trên cấp chiến thần.
Phản kháng?
Muốn chết sao?
- Cắc!
Hai vợ chồng Duy Ny Na và Lý Diệu bị chiếc còng tay đặc chế bụp vào. Hai người họ hơi ngẩn ra, nhưng căn bản không phản kháng.
- Tiền bối, tiền bối.
Lý Diệu nhìn Nhan Hải. Nhan Hải thở dài một tiếng, nhưng không nói gì.
- Đưa đi.
Bác Ni Đặc nghị sĩ bên cạnh lạnh lùng hạ lệnh.