Chương 13: Bị ghét bỏ (2)
Quân Vô Tà nhìn hắn một cái, hắn vẫn tự tay mình nhanh nhẹn đem chén thuốc đến trước mặt nàng, giúp nàng uống thuốc.
Đối với người nào đó "Tự tay làm lấy", Quân Vô Tà cũng không cảm thấy có gì không ổn, đương nhiên cho rằng đối phương chỉ là chân thành muốn báo ân.
Quân Vô Tà từ lúc bắt đầu sinh ra, liền bị nhốt tại một biệt thự bí ẩn, mười mấy năm thời gian, từ lúc còn là trẻ con chưa biết gì đến khi trưởng thành là một thiếu nữ ngây thơ, thế giới bị phong bế(thế giới bị cắt đứt với bên ngoài), làm nàng bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để nhận thức thế giới. Như thế nào cùng người ở chung, cũng không hề thuộc trong phạm phi tự hỏi của nàng.
Trong mười mấy năm kia, chỉ có vô số y thư cùng tri thức chữa bệnh bỏ thêm vào đại não của nàng, bị thân nhân duy nhất trên thế gian, xem nàng giống như tù nhân giam cầm ở trong núi sâu.
Đừng hy vọng Quân Vô Tà nhân tình năng động lõi đời gì.
Quân Vô Dược hơi khom lưng, một tay đỡ phía sau lưng Quân Vô Tà đem nàng ngồi dậy, một tay cầm chén thuốc, từ từ giúp nàng uống.
Chính là Quân Vô Tà lại ở thời điểm Quân Vô Dược chuẩn bị giúp nàng uống thuốc, khẽ nhíu mày.
"Mùi máu tươi, ta không thích." hương vị quen thuộc kia lẫn với mùi dược vị chui vào hơi thở.
Tay đỡ Quân Vô Tà hơi cứng đờ, mỉm cười trên mặt Quân Vô Dược xuất hiện một tia đọng lại.
Quân Vô Tà chỉ là nhắc một câu như vậy, liền há mồm đem thuốc uống xuống.
Uống thuốc xong, Quân Vô Dược bưng chén không rời đi. Sai khi rời khỏi phòng, đáy mắt hắn ý cười đều rút đi, hắn giơ tay ngửi ngửi chính ống tay áo của mình, ẩn ẩn có một tia nhàn nhạt mùi máu tươi, cũng không rõ ràng.
Khi xuống tay, hắn tin tưởng trên người không có dính dù là một giọt máu, lại không ngờ được, máu kia chảy đầm đìa thế mà vẫn là làm trên người hắn nhiễm một tia mùi máu tươi.
"Xem ra lần sau, ta phải tắm gội thay quần áo trước." Tươi cười ngả ngớn lại xuất hiện trên khuôn mặt tuấn mỹ của Quân Vô Dược, con ngươi đen nhánh thâm trầm làm người nhìn không ra một tia cảm xúc.
...........
Sáng sớm ngày thứ hai, một tin tức kinh hoàng ở trong hoàng thành lan truyền rất nhanh chóng.
Đương kim Nhị hoàng tử đêm qua cùng giai nhân trên đường trở về, bị một đám người thần bí đánh lén, hộ vệ tuỳ tùng toàn quân bị diệt. Nhị hoàng tử cùng địch nhân huyết chiến mới bảo hộ được bản thân cùng giai nhân an toàn, việc này đã kinh động đến đương kim thánh thượng, sai người tra rõ việc này, muốn đem đám người kia dám ám sát hoàng tử bắt lại.
Trong lúc nhất thời, trong ngoài hoàng thành đều sôi trào.
Tin tức này bao hàm thự thật cách xa rất nhiều.
Ai nấy đều biết Nhị hoàng tử cùng Lân Vương phủ Quân Vô Tà có hôn ước, tuy nhiên buổi tối hôm Nhị hoàng tử bị tập kích, người mà hoàng tử cứu lại không phải vị hôn phu Quân Vô Tà! Điều này có nghĩa là trước đó Nhị hoàng tử đã đi với nữ nhân khác tìm hoan mua vui. Kết quả còn đang trên đường trở về thì bị một đám người thần bí đánh lén, thủ hạ tất cả đều chết hết.
Muốn nói là Quân Vô Tà này, ở bên trong hoàng thành cũng là một bạo chúa!
Tất cả mọi người đều biết, Lân Vương phủ đại tiểu thư tính tình cực kỳ ngang ngược kiêu căng, trong thành làm điều ác không thiếu.
Mọi người không ngừng sôi nổi suy đoán, Nhị hoàng tử bị tập kích, có thể hay không chính là vị nữ thổ phỉ kia làm, rốt cuộc sự tình vị hôn phu này mang theo nữ nhân khác đi phong lưu khoái hoạt, là một nữ nhân bình thường đều chịu không nổi, huống chi là vị có tâm cao khí ngạo tính tình hỏa bạo Quân Vô Tà?
Gần cả một buổi sáng, trong hoàng thành liền tuyên truyền hỗn độn, Nhị hoàng tử không cam lòng chịu đựng nữ thổ phỉ ngang ngược, lén hẹn hò giai nhân, lại bị nữ thổ phỉ phát hiện, nữ thổ phỉ liền cho Thụy Lân Quân giả trang làm người thần bí, chạy tới cố tình ám sát Nhị hoàng tử cùng tân hoan.
Nghe đồn lời nói còn có người có mũi có mắt, giống như những người đó thật sự như nhau tận mắt nhìn thấy mọi việc xảy ra.
Lưu truyền nhất thời này, liền phát quang hình tượng nữ thổ phỉ Quân Vô Tà, thêm một bút nữa nồng đậm rực rỡ.