Chương 10: Cất giấu
<br><br>Chương 10: Cất giấu<br><br><br>Schuyler dẫn nhóm người về khu vực họ cắm trại - nơi Ghedi đang chờ với đống đồ đã được đóng gói. Khi nghe về vụ bắt cóc, anh có vẻ bị kích động. Anh ta kéo Schuyler sang bên trong khi Jack sắp xếp nhóm người thành các đội để tìm kiếm. <br> <br>- Vụ bắt cóc này. . . tôi cần nói với cô về nó. MariElena chỉ là người gần đây nhất bị bắt đi thôi - Anh nói trong khi cố giấu những chiếc túi của họ vào bụi rậm. <br> <br>- Đúng thế. Họ cũng đã nói với chúng tôi điều đó. Có nhiều cô gái trong vùng này đã mất tích - Cô vừa nói vừa giúp phủ đá lên những tấm lều bạt đã được gấp gọn gàng. Họ sẽ quay lại để lấy chúng sau. <br> <br>- Không đâu, chuyện còn nghiêm trọng hơn thế - Ghedi trông có vẻ nản - Thật không an toàn chút nào khi nói ra điều đó ở đây. Tôi muốn đợi đến khi chúng ta đều được bảo vệ an toàn. Nhưng tôi cần nói cho cô biết. <br> <br>- Vâng, sao? <br> <br>Ghedi nhìn đồng hồ. <br> <br>- Cô gái bị bắt tối qua. Vậy là đã quá lâu. Quá muộn rồi. Họ nên tới tu viện ngay lúc cô gái bị mất tích. Người ta có thể đã tìm ra cô ấy trước. . . - Anh ta lắc đầu - Thay vì vậy họ lại tự đi tìm. Làm thế là họ đã kết thúc số phận của cô ấy rồi. <br> <br>- Tôi không hiểu - Schuyler bảo - Dù có chuyện gì xảy ra thì chúng ta cũng sẽ tìm ra cô ấy. Chúng ta phải tìm cô ấy, phải cứu cô ấy. <br> <br>Thầy tu trẻ lắc lắc đầu rồi không nói gì thêm và hứa sẽ giải thích khi nào họ tới được tu viện, để mặc Schuyler băn khoăn với những từ ngữ của anh ta. <br> <br>Jack đã chia nhóm đàn ông kia thành hai đội. Một nửa đi tiếp lên núi trong khi một nửa đi về phía cảng. Ghedi đi cùng nhóm thứ hai, anh ta đã quen làm việc với tàu bè nên có thể đánh hơi được lái buôn nào buôn bán những thùng hàng trái phép. Schuyler và Jack sẽ đi con đường riêng của họ và giữ liên lạc với mọi người bằng bộ đàm mượn được của Luca. <br> <br>Khi cả nhóm đã tản ra, Schuyler kể cho Jack nghe về những điều Ghedi đã nói. Jack đồng ý với cô là họ sẽ không bao giờ để mặc cô gái kia bất kể là Ghedi có lo lắng chuyện gì đi nữa. Là một Thợ Săn, anh đã tuyên thệ sẽ chịu trách nhiệm phục vụ không những Hội Kín mà còn bảo vệ những người vô tội bất kể đó là ma cà rồng hay con người. Anh đề nghị không được phí phạm bất cứ giây phút nào vào những dấu chân. Cách nhanh nhất để tìm ra cô gái đó là định vị ý nghĩ của cô bằng trí tâm thuật. <br> <br>- Tốt hơn em nên làm. . . cô ấy có thể sẽ không giấu em - Jack giải thích rằng sự hiện diện dịu dàng của một cô gái sẽ dễ thành cô hơn trong việc dỗ một cô gái trẻ khác ra khỏi nơi ẩn nấp của mình. <br> <br>Schuyler nhắm mắt lại xuyên thấu vào trong bóng tối. Cô tập trung vào hình ảnh trong bức ảnh. <br> <br>MariElena, cô ở đâu? <br> <br>Lúc Schuyler mở mắt ra thì cô thấy mình đang đứng giữa thế giới chạng vạng của glom. Cô có thể cảm thấy sự hiện diện của Jack như là một linh hồn đồng hành, đang kiếm tìm cô gái cùng với mình. Thế giới glom mờ mờ bàng bạc, như thể được che phủ bởi một nàn sương. <br> <br>MariElena, tôi là bạn. Hãy xuất hiện đi. Ở bên tôi cô sẽ được an toàn. Hãy nói cho tôi biết cô đang ở đâu. Gia đình cô đang đi tìm cô đấy. <br> <br>Không có lời đáp lại. <br> <br>Schuyler chờ đợi, nhưng tất cả chỉ là im lặng, như thể cô gái đã bị rơi xuống một cái giếng không đáy vậy. Cô có thể thấy tư tưởng của mình đang lan tỏa khắp vũ trụ, nhưng không có gì đáp lại nó - không có bất cứ tín hiệu nào giúp cô định vị được vị trí của cô gái. Cô liền mở mắt ra. <br> <br>- Không thấy gì à? - Jack hỏi. <br> <br>- Không gì hết - Schuyler nhăn mày - Có vẻ như cô gái ấy không ở đây. . . không ở trong glom. Không phải là cô ấy cố trốn tránh mà có vẻ như cô ấy không tồn tại thì đúng hơn - Cô kìm sự thất vọng lại. Lời cảnh báo của Ghedi làm cô thấy nghi ngờ. Anh chàng gác cổng ấy lo sợ điều gì vậy chứ? <br> <br>Schuyler muốn đưa MariElena về nhà hơn bất cứ điều gì khác. Cô cảm thấy có sự gắn bó thân thiết với cô gái này. Chẳng phải hồi mười lăm tuổi cuộc sống của cô cũng đã thay đổi hoàn toàn đó sao? Cô hiểu vì sao MariElena lại có thể yêu một người lạ như thế. Cô hiểu thế nào là bị thôi thúc bởi trí tò mò và những chuyện phiêu lưu mạo hiểm và thế nào là sự kinh hoàng khi thế giới ta tò mò khám phá bị tan vỡ. <br> <br>Tôi ở đây! Cứu tôi! Cứu tôi! <br> <br>- Ôi Chúa ơi. Em vừa nghe thấy tiếng cô ấy. Schuyler kêu lên. <br> <br>Cứu tôi. Cứu. Giết. Cứu. Chết. Cứu. Lửa. Cứu. Địa ngục. Cứu. <br> <br>Những suy nghĩ của cô gái bị đứt đoạn, không rành mạch. Đó là lời cầu xin khẩn thiết, cầu cứu trong hoảng loạn, sợ hãi, là lời độc diễn trong tuyệt vọng. <br> <br>Schuyler với tay qua Jack, anh đỡ lấy cô. Cô được an toàn, cô được an toàn, giờ cô đã được an toàn rồi. Hãy cho tôi biết cô đang ở đâu. Chúng tôi sẽ đi tìm và đưa cô tới nơi an toàn. Cô gửi tín hiệu đi, cố gắng trấn an tâm hồn đang hoảng loạn kia. <br> <br>Cứu tôi. Cứu. Giết. Cứu. Chết. Cứu. Lửa. Cứu. Địa ngục. Cứu. <br> <br>Schuyler giật nảy người, tỉnh lại. Cô mở mắt ra. <br> <br>- Em tìm thấy cô ấy rồi à? - Jack hỏi trong khi vẫn ôm chặt cô. <br> <br>- Vâng. Em biết chỗ cô ấy đang ở - Schuyler nhấc điện thoại rồi miêu tả những điều mình đã nhìn thấy cho những người tìm kiếm còn lại. Một cái hang tối nằm cạnh bờ sông cạn, một cái lỗ hổng lớn trên mặt đất được rêu phong che phủ. <br> <br>Nghe trong điện thoại có tiếng kêu thảng thốt của Ghedi. <br> <br>- Sao thế? - Cô hỏi - Cô ấy ở đâu? <br> <br>- Cái hang bên cạnh dòng sông cạn. Nó được gọi là Cổng Địa Ngục - Anh ta trả lời với giọng lo sợ - Nó nằm khu bên ngoài Florence, cách Florence vài dặm. Chúng ta sẽ gặp nhau ở đó. <br> <br>Schuyler ngay lập tức hiệu ra tại sao Ghedi lại có phản ứng như thế. Có thể đó là lý do vì sao vị tu sĩ này đã rất bi quan về cơ hội sống sót của MariElena. <br> <br>- Chúng đã đưa cô ấy tới Cánh Cổng đó - Cô nói với Jack - Đi nào. Chúng ta không còn nhiều thời gian đâu.