Chương 157 : Cuộc Xâm Lược Của Yuuron Và Làng Quint
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 157 : Cuộc Xâm Lược Của Yuuron Và Làng Quint
[Yuuron đã bắt đầu chiến tranh?].
[Đúng vậy. Họ đã phát động chiến tranh trên các nước láng giềng,vương quốc Hanok, và bắt đầu cuộc xâm lăng].
Tôi lấy chiếc điện thoại từ túi ra trong trong lúc Tsubaki-san báo cáo lại và chiếu bản đồ khu vực xung quanh Yuuron lên.
Vương quốc Hanok ở… uh, nằm về phía tây của Yuuron, Và cũng nằm ngay cạnh Đế Chế Regulus cách một dòng sông. Đó là một đất nước trải theo chiều ngang.
[Tìm kiếm. Hiển thị. Đánh dấu quân đội của Yuuron bằng màu đỏ, của Hanok bằng màu xanh
「Đã rõ. Hiển thị 」
Oh, nó sắp xếp để hiển thị chúng. Và, tôi có thể phân biệt sự hiện diện của họ bằng cách này.
Sự xuất hiện thêm của phép thuật tìm kiếm của tôi hóa ra là một công cụ thu thập được lượng thông tin đáng kể. Tương tự với những kẻ tấn công đeo mặt nạ ngày trước, nó đương nhiên không thể được sử dụng khi ai đó có thể vứt bỏ mặt nạ và thay quần áo của mình. Mặc dù vậy, có thể tìm kiếm làng mạc hay thị trấn một cách bình thường.
Ngay cả vị trí của chiếc mặt nạ cũng không thể được tìm ra do chúng đã bị phá hủy hoàn toàn. Ờm,cũng không thể khác hơn vì chúng đã được tạo ra với những đặc tính như thế mà.
Theo như bản đồ, có 2 trại tập trung được chiếm làm nơi mà kẻ định xâm lấn sang phía Hanok. Còn có cả một đội quân khác của Yuuron đang đến những trại đó. Nhưng tôi tự hỏi, liệu đó có phải quân tiếp tế?
Có vẻ như tình hình chiến tranh đang nghiêng về hướng có lợi cho Yuuron.
「Nguyên nhân của cuộc chiến là gì?」
「Theo như lý do của phía Yuuron, nó có vẻ như là: “Mảnh đất mà Hanok đang sở hữu vốn ban đầu là thuộc lãnh thổ Yuuron. Những kẻ nhập cư trơ trẽn ở lại đó và đã đi xa đến mức tạo nên một đất nước theo ý chúng, vậy nên chúng ta chỉ cố gắng lấy lại nó”…Đó là cách mà họ bẻ cong nó」
「……Câu truyện đó là thứ quỷ gì vậy?」
「Đó chỉ là họ nói thế. Họ tuyên bố rằng họ, Thiên quốc Yuuron, đã không ngừng phát triển thịnh vượng kể cả vào thời văn minh cổ đại với 7000 năm lịch sử. Có vẻ lịch sử này đã được truyền miệng từ đời này qua đời khác」
7000 năm lịch sử? Thật thú vị. Theo như tôi nhớ, kể cả Ai cập cũng chỉ có 5000 năm lịch sử, đúng không?
Tôi hiểu. Vậy là họ đang cố lấy lại mảnh đất của tổ tiên. Dù tôi có thể hiểu được, nhưng đã có một quốc gia khác và con người cũng đang sốngtại đấy. Tôi không thể giúp nhưng lại thấy rằng “Tuy rằng họ đã bỏ lại nó được một thời gian, tại sao họ lại muốn lấy lại chúng vào lúc này, đã quá lâu rồi không phải sao?”. Nhưng vẫn…
Nhưng, họ có ý gì khi nói là “truyền miệng”? Tôi cảm thấy tò mò một chút, nên tôi gọi Shizuka , người đang có mặt ở đây và thấp giọng hỏi.
「Trong thời kỳ văn minh cổ đại cách đây 5000 năm, có đất nước nào tên “Yuuron” tồn tại không?」
「Không. Em chưa từng nghe nói về quốc gia nào như vậy. Và trước hết, tất cả khu vực sinh sống của con người đã bị Fureizu phá hủy và biến mất khi đó rồi」
Ố là la. Lịch sử 7000 năm của Yuuron là giả, tôi đoán vậy. Lịch sử đó được tạo ra và thay đổi tùy theo hoàn cảnh của một vài cá nhân có ảnh hưởng, nhưng đó là cách mọi việc thường xảy ra.
Quay lại chuyện vừa rồi, có vẻ như câu chuyện mảnh đất của Hanok vốn thuộc chủ quyền của Yuuron cũng đáng nghi. Không, nó không nhất thiết có nghĩa là những gì người dân Yuuron đã nói chứa những điều dối trá. Mọi việc trở nên như thế này khi mọi người đang được dạy loại lịch sử đó suốt hàng ngàn năm nay, bạn biết đấy.
「Có vẻ như bằng cách nào đó chiến tranh nổ ra do phía Yuuron thêm thắt vài điều dối trá bằng các thủ đoạn khác nhau. Vài năm gần đây, Hanok đã khám phá ra các quặng orichalcum và mithril mới, và nền kinh tế của họ đang phát triển bằng cách xuất khẩu tài nguyên đó. Đó có lẽ là mục đích của cuộc chiến này 」
Đây là một cuộc chiến tranh xâm lược? Ngay cả khi nhìn từ quan điểm của Yuuron, chắc không phải lý do là nguồn tài nguyên giống như một núi kho báu đó chứ?
Liệu đây có phải nguyên nhân của cuộc tấn công nhắm vào Frame Gear trước đây? Dẫm đạp lên đối thủ bằng một sức mạnh áp đảo sau khi đầu tư vào chiến tranh … Có phải họ đang cố gắng chiếm thế thượng phong nhờ vào công nghệ đánh cắp từ nước khác?
「U ~ n, thứ gì đó như là một cuộc chiến là quá mới đối với tôi. Chuyện gì sẽ xảy ra với điều này? 」
「Yuuron có lợi thế khi nói về sức mạnh quân sự. Nếu chiến tranh cứ tiếp diễn như vậy, Hanok có thể thất bại. Do các mỏ quặng xuất hiện, có thể điều chỉnh tiềm năng chiến tranh của 2 bên đến một mức độ nhất định bằng cách sử dụng chúng như một nguồn vốn. Nhưng đáng tiếc, sự chênh lệch về số lượng quá lớn 」
Nếu Hanok bị công phá, liệu Yuuron có nhắm đến nước láng giềng Regulus không? Đó chắc chắn không phải là một vấn đề đáng cười.
Nếu kẻ tấn công ngày trước thực sự là từ Yuuron, tôi sẽ không có bất kỳ hảo cảm nào với Yuuron mặc dù nó vẫn chưa được xác nhận chắc chắn. Tôi đoán đó là định kiến.
「Nói về Vương quốc Hanok, liệu họ có liên minh với đế quốc Regulus?」
「Tôi nghĩ rằng liên minh không có nghĩa là đồng minh, nhưng họtốt với nhau. Liên quan đến chiến tranh đang diễn ra, có vẻ như Đế quốc sẽ không can thiệp một cách tích cực. Nhưng họ có thể cung cấp sự trợ giúp bằng hình thức cung cấp vũ khí hoặc lương thực….. 」
Fumu. Nếu các sự kiện diễn ra như vậy, cuộc chiến sẽ lâu hơn hay ngắn hơn? Mặc dù vậy, khả năng Yuuron sẽ giành chiến thắng là rất lớn khi trận chiến kết thúc.
Vâng, đó là chiến tranh liên quan đến một quốc gia khác. Nó không có gì để chúng tôi can thiệp……. nên tôi đã nghĩ như thế, chắc chắn sẽ dễ dàng hơn.
Rất nhiều người sẽ chết …… Tôi không có muốn bị ảnh hưởng bởi một chủ nghĩa nhân đạo hời hợt, nhưng ngay cả vậy, tôi cũng không thể giải thích tại sao cái chết của một số người mà tôi không có quan hệ khiến tôi vô cùng buồn phiền.
Nhưng đó chỉ đơn giản là ước muốn của một anh hùng hay cái gì đó, nó không hơn gì cảm giác của một kẻ đạo đức giả.
Nó nhắc tôi nhớ lại, Jii-chan trước khi chết cũng đã nói với tôi rằng [Làm kẻ lương thiện giả tạo cũng tốt! Nhưng đừng trở thành một kẻ ngoài cuộc tầm thường! Nếu đó là điều con hướng tới, thì con cũng không khác gì một con khỉ!].
…….Fumu. Tôi không muốn trở thành một con khỉ.
「Nhân tiện, tôi nhớ lại rằng có một số người trong những hiệp sĩ của chúng ta có xuất thân từ Yuuron hoặc Hanok, phải không?」
「Tôi nghĩ rằng không có Yuuron. Nhưng tôi tin rằng chắc chắn có một người đến từ Hanok 」
Cô có thể triệu tập người này đến đây không? Tôi muốn nói chuyện với anh ta một chút
「Tuân lệnh」
Tsubaki-san ra khỏi phòng. Nếu quê hương của anh ấy là ở Hanok, thì anh ta có thể có cha mẹ và anh chị em ruột đang sống ở quê nhà của mình. Tốt hơn là nên đưa họ đến đây nếu địa điểm họ ở gần với chiến trường.
=======================Chuyển cảnh====================
「Thần là Paolo, một thành viên của hiệp sĩ đoàn!」
Người hiệp sĩ được triệu đến quỳ gối xuống tại chỗ và cúi đầu xuống. Anh ấy là một thanh niên với mái tóc ngắn màu hạt dẻ. Tôi đã gặp anh ấy vài lần. Nếu tôi nhớ chính xác, anh ta là một người có tốc độ nhìn chung là khá mau lẹ mặc dù anh ta không có nhiều kiếm kĩ. Anh ta là người khiến Phó Tư lệnh Nicola-san hài lòng vì đã làm việc nghiêm túc.
Lúc đầu, anh ta là một mạo hiểm giả, và sau khi nhìn thấy tờ tuyển dụng hiệp sĩ của chúng tôi, anh ta đã đến đây để đăng ký.
「Paolo-san, tôi nghe nói rằng cậu đến từ Vương quốc Hanok. Quê hương của cậu ở đâu? 」
「Ha …..? Ah, vâng. Đó là làng Quint ở biên giới phía đông, nhưng để làm gì ạ…… 」
Làng Quint? Sau khi gọi lên bản đồ, tôi hiển thị ngôi làng.
Thật tệ……. Không phải là đội quân của Yuuron đang tiến gần? Liệu kế hoạch của chúng có phải là làm cho ngôi làng trở thành căn cứ của họ sau khi chiếm quyền kiểm soát nó? Dù cho chúng hướng tới thủ đô của hoàng gia Hanok, và ngôi làng này cách xa đường chính đáng kể. Nhưng rõ ràng, những kẻ hướng về nơi đó là một đơn vị khác bên cạnh lực lượng chính của chúng. Tôi tự hỏi liệu chúng có kế hoạch để thực hiện một cuộc tấn công gọng kìm hay gì khác.
Mặc dù chúng từ một quốc gia đối phương, nhưng dường như ở đây không có vụ tàn sát nào cả, nhưng … không thể sai được rằng thực phẩm sẽ được gom lại hoặc gì đó tương tự. Mặc dù tôi không biết liệu nó sẽ bị lấy đi lặng lẽ hay chúng sẽ chiếm đoạt họ bằng vũ lực.
「Ano ~ … Có chuyện gì vậy …??」
Paolo-san nhìn tôi – người đang nhìn chằm chằm vào bản đồ tổng quan với vẻ mặt lo lắng. Trong khi hướng cái nhìn của anh ta về phía bản đồ, anh ta xác nhận vị trí của quê hương mình.
「Mặc dù tin này chưa được công bố … Yuuron đã xâm lược Hanok」
“Ngài vừa nói gì vậy?!”
Paolo-san bật đứng dậy. Cảm xúc của sự ngạc nhiên, thiếu kiên nhẫn và lo lắng đang hiện lên trên gương mặt của anh.
「Đây là làng Quint ở Hanok, và ánh đỏ là quân đội Yuuron. Có vẻ như họ sẽ tới làng vào ngày mai, nhưng …… 」
「Như vậy ……」
Paolo-san nhìn chằm chằm vào đốm sáng trên bản đồ trong sự sửng sốt đến sững lại.
「Tôi nghĩ rằng miễn là quân đội Yuuron không bị dân làng chống cự, nó sẽ không trở thành cái gì đó tàn nhẫn, nhưng …..」
「…… Không, thần dám cá rằng những gì sẽ xảy ra là tất cả đàn ông trong làng bị giết, phụ nữ bị biến thành đồ chơi và sau đó biến thành nô lệ ……」
「Gì ……!」
Oi ~ oi, ngay cả khi đó là một trò đùa, họ là những người lính của một quốc gia, phải không? Trong trường hợp đó, nó sẽ khiến họ không khác gì một lũ trộm cướp. Họ định làm vậy thật à?
「Khi quân đội Yuuron xâm chiếm một quốc gia thù địch, những người lính được phép cướp bóc. Nó là điều tốt nếu thu được trang bị, vũ khí từ kẻ địch, trong khi chiếm tiền bạc và phụ nữ làm của riêng. Dường như nó khích động tinh thần của người lính, và không nghi ngờ gì cả, họ duy trì điều đấy ngay trong các cuộc xâm lược quy mô lớn 」
Cái quái gì vậy? Những người dân địa phương chắc chắn sẽ căm giận họ nếu họ làm một cái gì đó như thế. Trong trường hợp xâm lược, đất đai cuối cùng sẽ trở thành của họ. Tuy nhiên, họ sẽ làm gì sau khi gây ra sự oán hận như vậy?
「Cách đây 20 năm, có một quốc gia nhỏ tên là”Zaram” nằm giữa Hanok và Yuuron, nhưng đất nước này đã bị Yuuron phá huỷ. Người ta nói rằng cũng có một vụ cướp phá tàn nhẫn vào thời điểm đó 」
Tôi nghi ngờ rằng có nhu cầu nào đó khiến cuộc chiến đi xa đến mức này.
Theo những gì Tsubaki-san đã nói, dường như có một hệ thống phân cấp nghiêm ngặt ở Yuuron giữa một người có thiên bẩm và số còn lại. Nói cách khác, đó là một thế giới của sự phân biệt đối xử với người dân đến từ các nước bị xâm lược.
Liệu có tệ nạn nô lệ trong Yuuron giống như ở vương quốc Sandora không? Rõ ràng, không có gì tương tự như [Vòng cổ nô dịch], nhưng họ in một hình xăm để chỉ định sở hữu.
「Có thể là làng Quint sẽ bị chà đạp giống như Zaram ….. Kuu ~ …… Bệ hạ! Tôi cầu xin ngài, xin hãy cứu làng Quint với sức mạnh của ngài bằng mọi cách!?
Paolo-san quỳ xuống một lần nữa và cúi đầu cầu xin.
「Được」
「Tôi hiểu đây là một yêu cầu phi lý . Tuy nhiên, tôi cầu xin ngài! Bằng mọi giá, tôi mong ngài có thể xem xét nó ……! ……. Ha? 」
Paolo-san vội vã ngầng đầu lên.
「Cái nhìn như thế là sao? Tôi đã nói là “Được”. Đầu tiên, cuộc trò chuyện này là lý do tại sao Paolo-san được gọi đến 」
Ban đầu, những người đến đây từ Hanok vốn có một gia đình sống ở đó. Đã có một kiến nghị cho sơ tán các gia đình của thành viên trong số những hiệp sĩ. Dù thế nào tôi cũng không thể tưởng tượng được rằng tình huống nguy hiểm này lại có thể xảy đến với ngôi làng.
「Tôi không biết liệu họ có thể tin tưởng tôi không ngay cả khi tôi đến đó và giải thích tình huống lúc này cho họ. Tôi yêu cầu cậu cùng đi với tôi đến làng Quint, ổn chứ? 」
「R ~, rõ! Bằng tất cả niềm vinh hạnh 」
Tôi nhận được ký ức về làng Quint từ Paolo-san, bằng phép thuật [Recall]. Sau đó chúng tôi dịch chuyển bằng [Gate].
Trong thời gian này, ba người: Tôi, Paolo và Tsubaki-san dịch chuyển tới làng Quint
Trước mắt tôi thực sự là khung cảnh một làng quê nhỏ, bầu không khí giản dị, yên bình bao trùm lên nó.
「Cậu có chắc đây là làng Quint?」
「Vâ ~, vâng. Đó là ngôi làng mà tôi nhớ về. Ma pháp dịch chuyển ….thật là tuyệt vời …. Để có thể di chuyển nhiều người cùng lúc…… 」
Mặc dù trưng ra cái biểu cảm chết lặng, nhưng anh ta cũng thấy nhẹ nhõm khi biết nơi sinh thành của mình vẫn an toàn.
Một thanh niên, người có lẽ được gọi là nông dân, gọi chúng tôi khi đang quan sát xung quanh ở cổng làng phía sau.
「Paolo? Đó có phải là cậu, Paolo? 」
「Cậu có phải là…. Lento? Đã được một thời gian rồi!」
Paolo-san chạy về phía người nông dân trẻ. Có vẻ như họ có quen biết. Hay có lẽ họ là bạn.
「Có chuyện gì với cậu và cái bộ dạng này. Cậu chôm mấy thứ này từ đâu vậy? 」(trans: dịch sát nghĩa là từ người đã chết nào nhưng nghe creepy vl)
「Đồ ngốc. Đây là bộ giáp của Order Knight tại công quốc Brynhild. Tớ (俺) không ăn cắp nó! Bây giờ, tớ (俺) chắc chắn là một hiệp sĩ! 」
「Eeeh ~!」
Paolo-san tự hào khoe ra bộ áo giáp bạc của mình. Giọng của anh trở nên thân thiện hơn, có lẽ bởi vì người kia là bạn cũ. Anh ta đã thay đổi từ [Watashi (私)] sang [Ore (俺)].
(TL: he switched from general pronoun “watashi” towards a boyish “ore” version of “I”)
(edit: “watashi” là đại từ nhân xưng ngôi thứ nhất dùng chung trong tiếng nhật, còn “ore” hoặc “boku” thường được con trai dùng với nghĩa thân mật khi nói chuyện cùng người quen)
「Đó là vì ngày trước cậu chỉ toàn chạy trốn. Mọi người đánh giá vì điều đó? 」
「Ừ, có lẽ vậy. O ~ to, đây không phải là nơi để nói chuyện này! Cậu có biết Yuuron và Hanok đã bắt đầu cuộc chiến không? 」
Khuôn mặt của người nông dân tên là Lento, người chỉ mới đây đang vô cùng vui mừng, bỗng trầm xuống ngay lập tức khi nghe những lời của Paolo.
「Aah, mọi người đều sợ hãi, cậu biết đấy. Họ nghĩ rằng sẽ ổn thôi vì chúng ta cách xa đường chính, nhưng nếu thủ đô của hoàng gia sụp đổ và Yuuron đặt quyền thống trị, chúng tôi sẽ không thể tiếp tục sống như trước đây … 」
「Nó không phải là về thủ đô của hoàng gia! Quân đội của Yuuron đang hướng đến ngôi làng này! Họ sẽ đến đây vào ngày mai! 」
「Cậu nói gì vậy …… !? Điều đó không thể được !? Không có lý do để họ tấn công một làng nhỏ này! Không có tiền, không có tiếp tế, và chưa kể đến ….. 」
Như tôi đã nghĩ. Quân đội đến đây là một lực lượng được tách ra. Có thể họ đang thực hiện chiến lược di chuyển nào đó. Trong khi các lực lượng chính đang trên trục đường chính, còn họ thì đi vòng quanh. Nó có giống như vậy không?
「Dù gì, hãy đưa chúng tôi đến chỗ trưởng thôn. Quốc vương sẽ giúp ngôi làng này 」
「Quốc vương? Cậu nói gì cơ? 」
「Người đã đến đây là Quốc vương của Tiểu vương quốc Brynhild!」
「Oh ~, thất lễ」
Tôi được giới thiệu bởi lời nói có phần phóng đại của Paolo-san.Nhưng chắc vì quá đột ngột, anh ấy đã không dùng lời lẽ trang trọng được dành để nói chuyện với quý tộc. Tôi chỉ gật đầu nhẹ.
Khi người nông dân Lento đang vô cùng ngạc nhiên, anh ta nhìn vào bạn mình- người đã trở về sau một thời gian dài- với đôi mắt lo lắng.
「Paolo …… Cậu ổn chứ?」
Như tôi đã nghĩ. Họ sẽ không tin tôi. Trong khoảng khắc, tôi đã nghiêm túc về việc có nên làm một cái vương miện?