Chương 185 : Đề Xuất Và Dungeon
Isekai No Kami Team
[Oh ~ lửa hãy đến đây, hỏa phát, “Flare Burst”!]
Sau khi Linse đọc câu chú, một loạt vụ nổ xảy ra ở 5 vị trí khác nhau, mọi thứ ở đó đã bị thổi bay.
Phép thuật thử nghiệm mới này là dạng cải tiến của [Explosion]… Chính xác thì đó là 1 loại phép thuật cổ đại. Quả thật nó mang sức mạnh không thể đong đếm được…… Đến đồng bằng hoang vu để thử nó thay vì khu luyện tập đúng là quyết định sáng suốt.
[Cô làm được rồi! Tôi đã biết rằng Linse rất phù hợp với phép thuộc tính lửa mà].
[… Nếu mình tôi thì không thể nào thành công được. Cũng nhờ Lean-san đã giúp…].
[Nói cho cô biết, lửa là thuộc tính tôi tệ nhất đấy. Không chỉ là với tôi, toàn bộ tiên tộc đều thế. Ngay từ đầu thì chỉ có lác đác vài người trong tộc tiên là có thể dùng phép thuộc tính lửa. Tôi nghĩ điều đó đến từ tiềm thức của người tiên tộc vì ban đầu chúng tôi sống trong rừng]
<trans: vì Touya chưa chấp nhận Lean là hôn thê nên cách xưng hô đối với Lean tạm thời vẫn là “tôi-cô” nhé, chỉ có Lean với Touya là “anh-em” thôi, còn Lean với mấy gái khác thì vẫn như trước tới giờ. Khi nào chính thức thành hôn thê rồi (chương 197) thì sẽ đổi cách xưng hô>
Nếu tôi nhớ không nhầm thì Lean từng nói cô ấy có 6 thuộc tính, chỉ không có thuộc tính bóng tối. Cô ấy từng nói điều gì đó như “vì không thể dùng phép thuật triệu hồi nên ta đã thay thế bằng Pola”.
Chú gấu nhồi bông đang đứng dưới chân Lean làm ra tư thế chiến thắng khi nhìn thấy các vụ nổ. Tôi không chắc cậu ấy có thể thay thế mấy con thú triệu hồi được không nữa.
<trans: tui thấy ẻm thú vị mà >
[Còn Lean có học được thêm phép thuật cổ đại nào không?].
[Có. Vài phép thủy thuộc tính]
Lean đứng trước Linse, xòe 2 bàn tay ra trước mặt và bắt đầu tập trung pháp lực.
[Oh ~ nước hãy đến đây, xoáy nước khổng lồ của cuồng giang, “Maelstrom”!]
Một xoáy nước lớn xuất hiện trước mặt chúng tôi. Nó cuốn phăng tất cả trong phạm vi sau đó chìm vào mặt đất. Hơi khó hình dung vì không có mục tiêu cụ thể, nhưng đó là phép thuật hủy diệt trên diện rộng. Nó mạnh vãi…
[Khuyết điểm của phép này là tốn quá nhiều pháp lực, nhưng em nghĩ sức mạnh của nó thì rất tương xứng]
Tôi nghĩ việc sức công phá tăng lên dẫn tới việc lượng pháp lực tiêu thụ tăng theo cũng là lẽ đương nhiên thôi. Tốt nhất là dùng phép thuật tùy theo tình hình để tránh lãng phí pháp lực, cũng như cân nhắc số lượng phép thuật mà mình có thể sử dụng được.
Không chỉ có Linse và Lean là được lợi từ việc tìm ra ‘Library’. Cả Rosetta và Monica đều rất muốn đọc những quyển sách về “Kĩ thuật ma pháp”, có vẻ họ đang thử nghiệm những thứ khác nhau.
Gần đây, Sou đang được Lean dạy phép thuật. Dù em ấy chỉ có năng khiếu với thuộc tính ánh sáng, nhưng có vẻ khả năng phép thuật rất cao. Em ấy hình như khá chú tâm đối với phép thuật phục hồi. Tôi đã nghe nói về việc em ấy thường xuyên xuất hiện ở khu huấn luyện của các hiệp sĩ để luyện tập loại phép ấy.
Chưa kể có vẻ như em ấy cũng đang tập luyện với Lapis-san và những người khác. Em ấy đang nhắm tới điều gì vậy……?
Fam đã xuống mặt đất và giam mình trong thư viện của lâu đài. Bệnh nặng lắm rồi, đúng không? Cô ấy không khác gì những người nghiện ma túy vậy. Nó ngày càng nghiêm trọng hơn sau 5000 năm và giờ thì vô phương cứu chữa rồi. Một căn bệnh nan y…
Buổi trưa, tôi đến guild mạo hiểm giả, chắc chắn ít nhất 1 lần 1 tuần tôi sẽ đến đây. Mặc dù chủ yếu là để nhận thông tin được thu thập từ khắp mọi nơi nhờ chủ guild Rerisha-san, nhưng đôi khi tôi cũng làm vài cái nhiệm vụ mà tôi hứng thú hoặc để thư giãn.
Tôi trùm 1 cái mũ và lẳng lặng vào guild. Nơi này vẫn đông đúc như mọi khi, thành thật mà nói thì có vài người sẽ ngay lập tức nhận ra tôi. Nhưng mà cũng không cần phải phản ứng, mắc công nổi bật thêm.
[Mày đó! Muốn choảng nhau à, tên khốn!].
[Hửm!? Thích thì nhích, ra ngoài trước rồi anh thông chú!]
Có 2 người bước nhanh ra ngoài trong khi túm chặt cổ áo của nhau. Nữa hả? Sao tôi có cảm giác mỗi lần tôi đến đây đều có ẩu đả vậy? Mà kệ đi, tôi nghĩ đây cũng là thói quen rồi.
Những vụ như thế này xảy ra thường là do các mạo hiểm giả muốn chứng tỏ bản lĩnh của mình. Miễn là không ảnh hưởng tới người dân thì mấy chú muốn xài mấy chai dầu ăn cứ xài.
<trans: chém xíu ???? >
[Chào buổi trưa].
[Ah! Bệ… Ah không, không, chào buổi trưa Touya-san. Cảm ơn vì sự vất vả]
Tôi nói chuyện với nhân viên tiếp tân, chị gái tai mèo . Nếu không lầm thì cô ấy tên Misha-san thì phải. Đôi tai mèo của cô ấy đang giật giật với hiệu ứng âm thanh *Piko piko*.
[Gần đây guild như thế nào?].
[Để tôi xem nào. Có nhiều nhiệm vụ linh tinh như thường lệ. Các nhiệm vụ hộ tống từ thương gia vẫn xuất hiện đều đều, mặc dù không có bao nhiêu lợi nhuận từ các nhiệm vụ này. Mà nếu thế thì chẳng phải sẽ gây ra 1 số khó chịu sao? Số người đến và đi là không đếm xuể nên hầu như chúng tôi không có khách quen. Đó là lý do mà ngày nào cũng thấy những gương mặt xa lạ xuất hiện ở đây]
Cô ấy vừa nói vừa nhìn vào 2 người đang nện nhau bên ngoài. Ra vậy, vì lý do nào đó mà nhiều người tự gọi mình là mạo hiểm giả có khuynh hướng ảo tưởng sức mạnh rằng “tôi chắc chắn là người vĩ đại nhất” trong lần đầu họ gặp nhau. Không lẽ họ làm thế chỉ để mình không bị xem thường sao? Và kết quả là xung đột xảy ra liên miên.
Cũng bình thường thôi nếu đó chỉ là những người mới vào nghề, nhưng có rất nhiều người trong số họ là dân kì cựu và đã đạt tới giới hạn mà không thể tiến vào cấp độ cao cấp hơn.
Họ sẽ ổn nếu có 1 mạo hiểm giả có năng lực và cao cấp hơn giúp đỡ họ nhưng… Sẽ không hợp lý nếu những người như thế ở lại đất nước này vì ở đây không thể kiếm được nhiều tiền từ các nhiệm vụ.
Sau đó Misha-san dẫn tôi đến tầng 2 và vào phòng Rerisha-san. Nàng elf chủ guild có vẻ đang giải quyết mớ giấy tờ. Cô ấy nhìn tôi và bảo tôi ngồi chờ trên ghế sofa.
[Tuyệt lắm, ngài đến đây ngay lúc tôi đang muốn liên lạc với ngài].
[Có chuyện gì sao?]
Sau khi sắp xếp gọn gàng lại đống giấy tờ trên bàn làm việc, cô ấy lấy tờ giấy gì đó và đi tới ngồi đối diện tôi.
[Có 2 tin tức và 1 đề xuất. Đầu tiên, những con rồng đã xuất hiện].
[Cô nói những con rồng à?] [1 trong số chúng được nhìn thấy ở phía nam Đại hải thụ, bên trong Vương quốc Sandora. Tôi nhận được thông tin rằng nó đột nhiên bay đến 1 ngôi làng trong sa mạc, phát cuồng ở đó rồi bay đi đâu không rõ. Chuyện lạ hơn là chúng cũng đã xuất hiện trong Yuuron cũng như Nokia, và có vẻ các làng mạc đã chịu rất nhiều tổn thất. Hơn nữa, theo báo cáo thì đó là 3 con rồng khác nhau]
Quả thực rất bất thường… Rồng chỉ sống ở những vùng núi hoang vu không có loài người, và tôi cũng nghe rằng họ ít khi chủ động tấn công nơi ở của con người. Trong loài rồng thì cũng có phân chia cao thấp. Dường như mấy con rồng trẩu tấn công con người chỉ là loại hạ cấp có thể gộp chung với đám thú vật bình thường luôn ấy.
Trong lần đầu tôi đến Misumido, con hắc long đã tấn công ngôi làng cũng chỉ là loại hạ cấp. Còn con xích long tôi gặp sau khi cho ẻm lên dĩa mới đúng là loại cao cấp.
[Tôi đoán có lẽ chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên. Dù sao thì lý giải của chúng ta về loài rồng là quá ít, nên chắc có lẽ đây là mùa sinh sản hay là cái gì đó theo bản năng của chúng thôi. Dù sao thì chúng tôi cũng sẽ tiến hành điều tra về vấn đề này để tìm lời giải. Còn những tin tức khác cùng với đề xuất nhưng…]
Rerisha-san trải 1 tấm bản đồ lên chiến bàn ở giữa chúng tôi. Ểh? Đây là đại dương à? Nhưng cũng có 1 số hòn đảo trên bản đồ……
[Đây là quần đảo mới được phát hiện gần đây, nó nằm ở phía nam Vương quốc Sandora. Theo kết quả 1 cuộc khảo sát, vài di tích cổ đã được tìm thấy trên những hòn đảo này nhưng…nơi đó quá xa xôi khiến cho việc khai thác cũng như điều tra các di tích gặp không ít khí khăn].
[Cô đã nghĩ tới chuyện dùng tàu để mang theo nhiều người đến đó chưa?].
[Rồi, nhưng các hòn đảo này không thích hợp cho việc ở lại dài ngày. Nhiệt độ chênh lệch ở các thời điểm trong ngày là rất lớn, ngoài ra còn có rất nhiều quái vật. Tôi tự hỏi tại sao lại có tàn tích trên các hòn đảo này, nhưng có vẻ chúng từng là 1 một phần của 1 hòn đảo lớn trong thời kì nền văn minh cổ đại vẫn còn phát triển mạnh mẽ……]
Ý cô là hòn đảo đó đã chìm gần hết vào khoảng thời gian giữa cổ đại và hiện tại à? Chuyện đó cũng rất có khả năng, chắc đó cũng chính là lý do con người từ bỏ việc sinh sống ở đó. Sau khi trở thành những hòn đảo không người ở, quái vật và quỷ thú đã sinh sôi và thống trị nơi đó….
[Còn 1 chuyện nữa là các di tích đó nằm trong những hang rộng khá rộng. Người ta cho rằng các hang động đó được tạo nên bởi người tiền sử hoặc người tinh khôn. Mà nếu vậy thì việc có kho báu nào đó trong các di tích là rất có khả năng, và guild thì không thể làm ngơ chuyện đó]
Mà, tôi cũng nghĩ vậy. Cũng như việc tìm ra cả 1 ngọn núi kho báu vậy. Tôi chưa bao giờ bước chân vào cácdungeon<hầm ngục/mê cung> trước đây, nhưng hình như chúng nằm rải rác trên khắp thế giới.
[Thường thì sẽ có các nhiệm vụ được giao cho những mạo hiểm giả để thám hiểm các hầm ngục này. Đó cũng là 1 cách để họ mạo hiểm. Nhưng mà vị trí của các hòn đảo không phù hợp cho những chuyện đó. Vì thế nên, đã có 1 đề xuất đi kèm]
Rerisha-san chồm người về phía trước lại gần tôi. Cái gì, gì hở? G-gần quá! Mà, cũng không phải chuyện xấu khi bị ép bởi 1 người phụ nữ xinh đẹp.
<trans:ơ, chú thích thụ à? >
[Tôi đang nghĩ đến chuyện kết nối những dungeon trên các hòn đảo với Brynhild bằng [Gate] của bệ hạ].
[Hà…?]
Ý cô là sao? Cô muốn kết nối vương quốc này với các dungeon á? Lý do gì phải làm thế?
[Nói cách khác là chúng tôi muốn có những cánh cửa kết nối với các dungeon cho những mạo hiểm giả sử dụng. Nếu những mạo hiểm giả tập trung lại vương quốc này để đi tới dungeon thì các thị trấn sẽ rất phát triển. Và vì là guild nên chúng tôi sẽ có thể gửi các mạo hiểm giả và điều tra viên đến đó, cũng như mua các nguyên liệu, vật phẩm lại từ đó. Ngài nghĩ sao?]
Ahaha, ra đó là ý cô à? Chắc chắn nơi này sẽ trở nên đông đúc khi lôi kéo những mạo hiểm gia muốn kiếm tiền đến thám hiểm dungeon. Nhà trọ, tiệm vũ khí, tiệm trang bị và các cửa hàng dụng cụ khác sẽ làm ăn phát đạt hơn. Những người bị các dungeon thu hút sẽ lũ lượt kéo đến đây. Cũng không tệ đúng không?
Cũng không khó để thực hiện các biện pháp phòng ngừa quái vật đến đây từ bên kia. Vậy là chúng ta sẽ quảng bá thị trấn và vương quốc này bằng dungeon à?
[Tôi có vài câu hỏi. Những hòn đảo này có thuộc về quốc gia nào không?].
[Chúng đang dưới quyền kiểm soát của guild, không hề thuộc bất cứ quốc gia nào. Nếu ngài đồng ý với đề xuất đó thì tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu để nó dưới quyền của vương quốc này. Tất nhiên là trong trường hợp ngài đồng ý việc cung cấp đầy đủ thông tin điều tra về các di tích và ưu tiên việc mua bán những vật phẩm có được trong các dungeon từ các mạo hiểm giả cho chúng tôi].
[Một câu khác. Tiết lộ những thông tin như thế với tôi, cô không nghĩ đến chuyện tôi sẽ một mình đến đó, phá đảo các dungeon và độc chiếm toàn bộ những kho báu à?].
[Hehe. Ngài nghĩ một vị vua, người đã nhận được lòng tin từ nhiều vị vua khác và tập hợp họ lại để đánh bại Fureizu vì lợi ích chung của con người sẽ làm thế à? Dù trông thế này thôi nhưng tôi cũng có con mắt đánh giá người khác của một chủ guild đấy nhé]
Hình như cô ấy đánh giá tôi khá cao. Tốt hơn là không nên phản bội niềm tin của cô ấy, đúng không?
Chuyện này thực sự khá thú vị. Thay vì tôi đích thân đi và hoàn thành việc thăm dò thì chắc để các mạo hiểm giả, những thương gia và guild thực hiện và hưởng lợi từ nó sẽ tốt hơn. Chắc chắn vì mật độ nguyên tố phép thuật mạnh hơn ở dưới lòng đất, bởi tôi từng nghe rằng những con quái vật mạnh mẽ thích sống dưới lòng đất hơn.
Vì là 1 mạo hiểm giả, họ phải luôn nhớ rằng thương tích hay thậm chí là mạng sống có thể bị quái vật cướp đi bất cứ lúc nào.
[Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ chấp nhận đề xuất này].
[Cảm ơn rất nhiều. À, chúng tôi cần 1 [Gate] ngoài thị trấn và 1 [Gate] bên trong chi nhánh guild dẫn tới dungeon. Vui lòng thông báo và cho phép chúng tôi sử dụng chúng sau khi hoàn thành]
Dungeons…à? Tôi mong với điều này thị trấn sẽ hưng thịnh hơn nữa. Có nên vào trong đó khám phá 1 tí không ta?