Chương 39: Tiệc mừng
Trans+Edit: Kurogane
-------------------------------------------------------------------------------------
Kể từ giây phút đặt chân vào thị trấn, tâm trạng của Sera đã khá hơn trước rất nhiều, cụ thể là em ấy mang vẻ mặt vui mừng và hớn hở từ đầu đến cuối. Lần đầu tiên được thấy thành trấn, lần đầu tiên được thấy đám đông tấp nập đi đi lại lại, vân vân và mây mây, tất cả mọi thứ đều hoàn toàn mới lạ trong đôi mắt sáng ngời kia của cô nàng.
“Kelvin, đó là gì vậy?” (Sera)
“Đó là cửa hàng hoa quả, mùa này vừa hay là mùa thu hoạch, nên nhiều loại trái cây cùng hoa quả mà họ nhập về đều là hàng tươi mới cả.” (Kelvin)
“Còn chỗ này thì sao?” (Sera)
“Nơi đó là tiệm vũ khí, ở đấy bán rất nhiều loại vũ khí dùng trong chiến đấu, từ hàng phổ thông như kiếm đến hàng cao cấp như quyền trượng của các Ma Pháp Sư đều được bày bán tại đây. Từ lúc anh học được kỹ năng [Rèn Đúc] thì anh cũng ít khi ghé lại mấy tiệm vũ khí này.” (Kelvin)
Sera thiệt là, em ấy cứ như dân ở trên núi mới xuống vậy, nhìn thấy cái gì cũng đều hỏi hết. Nhưng cũng không thể trách em ấy về chuyện vừa gặp cái gì là hỏi cái nấy cho được, dù sao thì, em ấy được nuôi dưỡng trong một môi trường khép kín và tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài mà lại. Từ quan điểm nhìn nhận của những người khác thì Sera trông cứ như là một đứa trẻ mới lớn vậy, mọi thứ đều mới lạ trong thế giới của em ấy. Mà, với tôi thì một Sera vui tươi hoạt bát như vầy còn tốt hơn là một Sera lúc nào cũng buồn rầu và lo lắng.
Tiện đây nói luôn là, Sera đã thay bộ quần áo cũ em ấy bận khi trước sang bộ quần áo mới do chính tay Efil may. Bởi vì, nếu tôi mà dẫn một người con gái ăn mặc quần áo vừa cũ kĩ vừa rách rưới cùng đi trên phố thì không nổi bật mới là chuyện lạ đó. Thời điểm lúc cả nhóm đang nghỉ ngơi trước khi vào thị trấn, Efil đã lấy số đo của Sera rồi ngẫu hứng may ra một bộ quần áo mới bằng kỹ năng [May Mặc], nói sao đi nữa thì kỹ năng [May Mặc] của Efil cũng đã đạt đến cấp C, nên em ấy đã nhanh chóng may một bộ quần áo mới cho Sera mà không tốn quá nhiều thời gian. Hơn nữa, điều khiến tôi lấy làm ngạc nhiên là, bộ quần áo Efil thiết kế lại có thể vừa với các bộ phận như đuôi và cánh đang được che giấu bởi trang bị [Kẹp Tóc Cải Trang]. Không ngờ mới qua bao lâu thôi mà tay nghề của Efil lại tiến bộ hơn trước nữa rồi.
Trong khi tôi và Efil lặp đi lặp lại sự tương tác “một bên hỏi một bên trả lời” để giải đáp những câu hỏi tò mò của Sera, nhóm chúng tôi đã về đến quán trọ Tinh Linh Ca.
“Efil và Sera cứ vào trong quán trọ nghỉ ngơi trước đi nhá, giờ anh sẽ tạt qua Guild để báo cáo kết quả của nhiệm vụ chinh phạt lần này.” (Kelvin)
“Nếu chủ nhân định đi thì, em cũng . . .” (Efil)
“Chúng ta không thể bỏ mặc Sera ở lại một mình được, đúng không nào? Cần phải có ai đó nói chuyện với Claire-san về hoàn cảnh của Sera, thành ra, chuyện của Sera phải trông cậy vào em đi thu xếp rồi.” (Kelvin)
Mặc dù tôi có thể hủy bỏ phép triệu hồi và gọi Sera trở về với nguồn Ma Lực của mình, nhưng mà tôi hy vọng em ấy có thể tương tác và giao tiếp nhiều hơn với những người khác ngoài mấy thành viên trong nhóm chúng tôi.
“Mồ~, em có còn là con nít nữa đâu mà cần phải có người đi trông coi cơ chứ!” (Sera)
“Em hiểu rồi, xin anh hãy yên tâm mà đi làm việc của mình, mọi chuyện còn lại cứ giao cho em giải quyết là được.” (Efil)
“Này, bạn có đang nghe mình nói không vậy Efil? Mình đã lớn tuổi rồi đó?” (Sera)
Sera phồng má lên và tỏ vẻ không hài lòng. Dù bây giờ em có nhõng nhẻo đi nữa thì cũng không thể thay đổi được chuyện gì đâu, tạm thời hãy kiên nhẫn chờ đợi trong quán trọ đi. Thành thật mà nói, nếu tôi mang Sera cùng đến Guild, tôi hoàn toàn không có chút tự tin nào có thể che giấu được thân phận của Sera khi đứng trước đối thủ là hội trưởng Rio, một lão cáo già đã thành tinh. Trên thực tế, khi đối mặt với những người cao tuổi đã từng trải và có nhiều kinh nghiệm phong phú trong cuộc sống, thì thật khó để giành chiến thắng được bọn họ trên phương diện tâm lý. Lần sau, có lẽ tôi nên tìm và học kỹ năng hệ [Đàm Phán] mới được.
◆◇◆◇◆
—— Tinh Linh Ca - quầy bar:
Sau khi hoàn thành xong việc báo cáo ở Guild, tôi liền quay trở về quán trọ Tinh Linh Ca, không biết là có vụ gì hót mà nơi này giờ đã tụ tập rất nhiều mạo hiểm giả. Khi tôi nhìn quanh bốn phía thì thấy Efil và Claire-san đã làm một lượng lớn thức ăn ở phía đằng sau nhà bếp. Còn Sera thì đang ngồi chễm chệ ở trên ghế danh dự, loại ghế chỉ có những khách hàng thuộc dạng vip của quán mới có quyền lợi được ngồi, và chung quanh là đám đông mạo hiểm giả đang bu kín mít. Chuyện quái gì đang xảy ra thế…
“Đây là bữa tiệc ăn mừng việc Kelvin đã thăng hạng lên rank A đó.” (Angie)
“Ố mài gót, Angie, từ khi nào (sao cổ bất thình lình xuất hiện sau lưng mình được hay vậy) !?” (Kelvin)
Ngay lúc tôi định thốt ra câu hỏi thì, Angie đột nhiên xuất hiện từ phía sau và giải đáp nghi vấn của tôi. Mặc dù tôi đã ngắt đi kỹ năng [Cảm Nhận Hiện Diện], nhưng không ngờ cô nàng có thể lén lút xuất hiện sau lưng tôi mà chẳng hề gây ra bất cứ tiếng động nào . . . . Tôi bắt đầu hơi nghi ngờ chuyện Angie là một mạo hiểm giả rồi đó??
“Y~shishi, có vẻ hôm nay em khá là may mắn mới có thể nhìn thấy được gương mặt ngạc nhiên của Kelvin.” (Angie)
“Ây da, anh quả thực là rất ngạc nhiên đó. Bộ Angie có kỹ năng [Ẩn Mật] hay sao thế?” (Kelvin)
“Không không, làm gì có chuyện đó. Đó là một năng lực khác của em cơ, Kelvin-kun.” (Angie)
“Chà, té ra anh đoán sai rồi à. Vậy, làm sao em biết chuyện anh đã thăng hạng lên rank A rồi thế?? Anh chỉ vừa mới nhận được thông báo thăng hạng được một lúc thôi mà.” (Kelvin)
Khi tôi báo cáo lại vụ việc với hội trưởng Guild Rio, nhiệm vụ chinh phạt đợt này cũng được quy thành nhiệm vụ cấp A. Có vẻ như, nếu tên ác ma được phát hiện lần này là đối tượng chinh phạt cấp A trở lên thì, trường hợp này cũng sẽ được tính là một bài kiểm tra thăng hạng luôn thể, kế hoạch của hội trưởng là vậy. Tất nhiên, chúng tôi vẫn chưa hề hay biết gì về vụ này cả. . . Lại thêm chuyện Victor là một ác ma cấp S nữa chứ!
“Ahihi-, khi biết được tin em đã rất vui mừng, thành thử, em liền chạy đi nói với Claire-san ngay lập tức. Và chuyện xảy ra sau đó thì như anh đã thấy đấy, bữa tiệc chúc mừng đã được chuẩn bị.” (Angie)
“Sax, em lược bỏ quá nhiều tình tiết rồi đấy!” (Kelvin)
Đột nhiên vào lúc này, Giọng nói của Sera vang lên trong đầu tôi thông qua liên kết bằng ý niệm.
『Ke, Kelvin! Giúp em với, tự nhiên từ đâu đến rất nhiều người lạ mặt, rồi họ đổ xô tới bắt chuyện với em! 』(Sera)
Ồ, coi bộ Sera đã thành thạo việc truyền tin thông qua ý niệm rồi. Cơ mà, bây giờ em ấy hiện đang rất xấu hổ và bối rối vì không biết ứng xử sao trong tình huống được nhiều người bắt chuyện như thế này, có thể thấy được qua khuôn mặt đỏ gấc tựa như mái tóc đỏ của em ấy. Giờ, em ấy đang cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong thì chắc hẳn đang khá lo lắng và sợ hãi đi.
『Em đang nói đùa à! 』(Kelvin)
Dẫu tôi có nói như vậy đi nữa thì, không kể tính cách trẻ con bên trong, chỉ xét về ngoại hình bên ngoài thì Sera quả thật là một người con gái rất xinh đẹp. Với vẻ bề ngoài khá ư là nổi bật như vậy, cũng khó tránh khỏi việc em ấy bị người ta đua nhau tới bắt chuyện làm quen. Cơ mà, ngay cả khi tôi muốn em ấy có thể làm quen được với mọi người thì, việc bị một đám đông bu lại hỏi này hỏi nọ cũng khó cho em ấy rồi. Có vẻ như đã đến lúc mình ra mặt rồi nhỉ.
“Efil, Sera. Anh về rồi đây.” (Kelvin)
Tôi cố tình nói lớn lên với một tông giọng cao để cho mọi người xung quanh có thể nghe được rõ mồn một từng câu từng chữ.
“Ah, mừng anh quay trở lại, chủ nhân.” (Efil)
Khi nghe tôi gọi, Efil lập tức chú ý tới bên này, và rồi em ấy hướng tôi gật đầu chào, đồng thời, những mạo hiểm giả nãy giờ trong mắt chỉ có Sera cũng đột nhiên quay ngoắt đầu lại nhìn về phía tôi.
“Oh, oi~mọi người. Kelvin-san đến rồi kìa!” (Mạo hiểm giả D)
“Kelvin-san, tôi đã nghe qua chuyện rồi! Chúc mừng anh đã thăng hạng lên rank A nha!” (Mạo hiểm giả I)
“Này này, cô nàng xinh đẹp này là ai vậy! Đã có Efil rồi mà anh vẫn cảm thấy chưa đủ sao?” (Mạo hiểm giả C)
“Kya ~ Làm ơn, cho em xin chữ ký ~” ( Nữ mạo hiểm giả K)
Chỉ trong nháy mắt, các mạo hiểm giả đã thay đổi mục tiêu của họ từ Sera sang tôi, rồi họ cùng hướng tôi đặt ra đủ thứ loại câu hỏi.
“Có chuyện gì mà cả đám om xòm hết lên thế!?” (Claire)
“Tất nhiên. Đó là vì Kelvin đã thăng hạng lên rank A, và đồng thời cũng là mạo hiểm giả rank A đầu tiên trong lịch sử của thị trấn Pazu này. Từ bây giờ, Kelvin chính thức là mạo hiểm giả anh hùng của thị trấn Pazu.” (Mạo hiểm giả H)
“Eh . . .” (Kelvin)
Thiệt hay giỡn vậy, đây là lần đầu tiên tôi được nghe về chuyện này á. . .
“Ồ, vậy là nhân vật chính của buổi tiệc tối nay đã xuất hiện rồi sao. Kel-chan, chúc mừng thăng hạng lên rank A nhá.” (Claire)
“Chủ nhân, xin chúc mừng.” (Efil)
Kết thúc việc nấu ăn xong, Claire-san và Efil nhanh chóng bước ra khỏi nhà bếp.
“Ta cũng vừa mới hay tin một lúc trước thôi đó, có vẻ như Angie đã biết tin này từ trước rồi, cô nàng quả thật là đã đi trước tất cả chúng ta một bước.” (Claire)
“Ahaha, thật là ngại quá, đã làm phiền Claire-san rồi.” (Kelvin)
“Cậu đừng có bận tâm về điều này làm chi, Kel-chan. Buổi tiệc tối nay ta đảm bảo cậu sẽ hài lòng. Tối nay cậu là nhân vật chính, nên cứ việc thỏa sức mà quẩy hết mình đi.” (Claire)
“Đúng vậy, hôm nay em có đủ tự tin là món ăn của em sẽ vượt mặt Claire-san.” (Efil)
“Hô hố, thiệt vậy không, ta sẽ khiến em rút lại lời nói đó.” (Claire)
Nói rồi, 2 người bọn họ nhìn chằm chằm nhau bằng ánh mắt tóe điện. Chà chà, có vẻ là 2 người bọn họ định sẽ tranh tài cao thấp về lĩnh vực nấu ăn đây.
“Kelvin!” (Sera)
Đột nhiên, 2 cánh tay của Sera choàng qua cổ tôi từ phía sau lưng.
“Tại sao anh lại bỏ mặc em một mình cơ chứ! (Từ khi Efil bắt đầu nấu ăn, tự nhiên nhiều người lạ mặt từ đâu đến vây kín!) Em cô đơn lắm đó anh biết không?” (Sera)
Sera đang dùng hết sức siết cổ tôi. Khục, ax . . . D-dừng..lại, Sera. Một người có sức mạnh như em mà đi dùng sức siết cổ một thằng như anh thì anh sẽ nghẻo đấy, chuyện này không đùa được đâu, chết người như chơi đó. Bớ người ta…cíu.
“Ái chà chà, không ngờ mối quan hệ của 2 người lại tiến triển đến mức đó luôn.” (Mạo hiểm giả E)
“Không hổ là Kelvi-san có khác! Đã ra tay thì gái nào cũng đổ, tốc độ xuất thủ không phải là cái mà người bình thường có thể so được!” (Mạo hiểm giả A)
“Chuyện gì thế này~ . . . Không phải Kelvin-san đã có Efil-chan rồi sao?” (Mạo hiểm giả D)
“Xin anh làm ơn hãy ghi tên Suzu-chan vào đây, tiện thể thì cho em xin chữ ký luôn!” (Nữ mạo hiểm giả M)
Mọi người xung quanh phần ai người nấy nói làm loạn cả lên, nhưng những tiếng ồn đó đều không thể nào lọt vào tai tôi được. Ch-, chết dở thật, không xong rồi, mình sắp mất đi ý thức. . .
“Này, cô gái, nếu cô cứ giữ chặt như thế thì Kelvin sẽ thăng thiệt đó.” (Urd)
Ngay thời khắc này, tôi có thể nghe thấy được tiếng gọi của thiên đàng, không, đó là giọng của Urd-san mà nhỉ.
“Á, em xin lỗi!” (Sera)
Được cảnh tỉnh, Sera liền hốt hoảng buông 2 cánh tay đang siết chặt cổ tôi ra. Kể từ khi đến thế giới này, đây là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm cảm giác bước nửa chân qua miền cực lạc.
“Khụ khụ, được cứu rồi, cảm ơn Urd-san. Tôi nợ ông chú một mạng.” (Kelvin)
“Ấy không không, cậu phóng đại sự việc hơi quá rồi. . .” (Urd)
Nếu xét về chỉ số Status của Sera mà nói, tuy rằng không phải là phóng đại quá mức, thế nhưng đây cũng không hẳn là một trò đùa.
“Ara, anh yêu đó sao. Đã về từ khi nào thế?” (Claire)
“Ah, xin lỗi mình, vì lâu rồi mà anh không ghé qua.” (Urd)
“Bình thường lúc nào anh chả như vậy, em đã sớm không để ý chuyện này từ lâu rồi.” (Claire)
“Ít ra thì cũng để ý một chút chứ!” (Urd)
Claire-san và Urd-san bắt đầu nói chuyện với nhau. Bọn họ trông cứ như là một cặp vợ chồng diễn viên hài kịch vậy ấy . . . Mà khoan đã, một cặp vợ chồng?
“Ê tô, chồng của Claire-san đây, không lẽ nào là Urd-san à?” (Kelvin)
“Hử? Đúng vậy, bộ không ai nói cho cậu biết à?” (Urd)
“Tôi đã sống ở đây được một khoảng thời gian rồi, nhưng chuyện Urd-san là chồng của Claire-san thì tôi mới nghe qua lần đầu đó.” (Kelvin)
Urd-san, ông chú bỏ nhà đi bụi quá lâu rồi đấy. . .
“Ha-ha, bởi vì kì thi thăng hạng của Efil mà ta phải tạm thời nằm viện một quãng thời gian.” (Urd)
Tôi thành thật xin lỗi, cũng tại hầu gái Efil nhà tôi hết!
“Bỏ qua chuyện đó đi, hơn hết thì, ta đã nghe chuyện rồi, việc cậu thăng hạng lên rank A . . .” (Urd)
“Anh đấy, tính nói đi nói lại chuyện này bao nhiêu lần nữa vậy, đủ rồi đó.” (Claire)
“Hãy để anh nói hết câu đã chứ. . .” (Urd)
Chợt, một tiếng cười lớn vang lên. Tấu hài thì cũng có chừng mực thôi mấy má, đồ ăn đã được mang lên rồi kìa.
『Đức vua, bề tôi có thể cùng tham gia bữa tiệc được không? 』(Gerard)
『Ừm, phần ông chú sao rồi, có ổn không thế? 』(Kelvin)
Thật hiếm khi Gerard muốn đi ra ngoài đó nha.
『Thực ra thì, bởi vì ảnh hưởng của việc tiến hóa, bề tôi giờ có thể thực thể hóa cơ thể của mình. 』(Gerard)
『Ồ, có thật không vậy?』(Kelvin)
『Vâng, với điều này thì cuối cùng bề tôi cũng có thể thưởng thức được những món ăn của Efil rồi!! 』(Gerard)
Trời đựu, hóa ra đây là mục đích khiến ông chú muốn đi ra ngoài à . . .?
『Nhưng mà, bề tôi sẽ không cởi áo giáp ra đâu. Bởi vì nó tượng trưng cho linh hồn của bề tôi.』(Gerard)
『V-,vậy à. Cơ mà, bằng cách nào đó thì ông chú sẽ ăn được thôi nhỉ. . . 』(Kelvin)
Vậy là việc cho Gerard nhập tiệc đã được quyết định.
『M-master ơi, có lẽ không sai biệt lắm là anh có thể triệu hồi được tôi rồi, phải không? Sao anh không thử triệu hồi một lần xem thế nào? 』 (Melfina)
『Chúng ta không thể nào làm điều đó ở ngay tại đây được. Để mai tôi sẽ thử triệu hồi xem sao. 』 (Kelvin)
『Uu~, đồ ăn đặc biệt của Efil . . . 』(Melfina)
Chậc, có thể khiến một thiên sứ sa đọa đến nước này. . . Những món ăn của Efil quả thật là mang tội sâu quá rùi.
“Kel-chan, tôi nghĩ giờ là lúc nên bắt đầu bữa tiệc rồi, ý cậu sao?” (Claire)
“Tôi không phiền đâu.” (Kelvin)
Không biết từ khi nào, trước khi tôi kịp nhận ra thì mọi thứ đã được chuẩn bị xong hết trơn, và chỉ còn chờ khai tiệc nữa mà thôi.
“Vậy thì, anh yêu, anh hãy nói lời mở đầu để khai tiệc đi.” (Claire)
“Ah, nhờ một người như anh có ổn vậy?” (Urd)
Không phải chứ, Urd-san đang ngại vì được chỉ đích danh sao.
“Tôi cũng mặt dày xin nhờ ông chú.” (Kelvin)
Dù sao đi nữa thì Urd-san cũng là ân nhân cứu mạng của tôi mà lại.
“V-vậy à, nếu chủ xị đã đích thân nhờ thì không còn cách nào khác. Ohon. . . Ờm, vì Kelvin là mạo hiểm giả đầu tiên đạt được rank A, và cũng vì niềm tự hào của thị trấn Pazu chúng ta, nào anh em 1 2 3 Zô!” (Urd)
“ “ “ “Cạn ly!” ” ” ”(Mọi người)
—— ken ken!
“Mu~, ta đến muộn rồi à!” (Gerard)
Bởi vì được triệu hồi từ con hẻm bên ngoài quán trọ, do vậy mà Gerard đã bỏ lỡ màn khai tiệc.