Chương 129: Học xá tinh linh
Chương 129: Học xá tinh linh
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
“À rế?”
“Are Are?”
“Biết người này này.”
“Có biết có biết.”
Đám Titi bay vòng quanh ta một hồi rồi bắt đầu sôi nổi cả lên.
“Là Quỷ vương.”
“Bạo nghịch Quỷ vương.”
“Mạnh mẽ.”
“Mạnh mẽ hơn cả những vị thần.”
Fumu. Xem ra bọn chúng vẫn nhận ra ta là ai nhỉ.
“Lâu lắm rồi không gặp các ngươi. Ta muốn vào bên trong Aharthern, dẫn đường cho ta được không?”
Một lúc sau, những nàng tiên nhỏ xíu quay lại nhìn về phía ta.
“Mấy cô bé kia có đi cùng không?”
“Những cô gái hài hước.”
“Mũ giáp gián tiếp...”
“8 thanh 8 thanh…”
Có vẻ như đám Fanunion đã lọt vào mắt xanh của bọn chúng rồi đây.
“Tất nhiên rồi. Đây đều là thuộc hạ của ta cả thôi.”
Đám yêu tinh Titi vừa tung hô náo nhiệt, vừa thích thú bay lượn xung quanh cả bọn.
“Hay quá.”
“Những cô gái mũ giáp gián tiếp cũng đến.”
“Thuộc hạ của Quỷ vương, khác hẳn so với 2000 năm trước.”
“Khác hẳn hoàn toàn luôn.”
Ta cũng tính đến việc đám Fanunion và lũ yêu tinh Titi sẽ rất hợp cạ với nhau rồi, nhưng quả thật thế này thì còn vượt qua cả tầm dự đoán.
“Thế thì ta sẽ tặng các ngươi một món quà thú vị để cảm ơn việc dẫn đường vậy.”
Ta sử dụng Sáng Tạo Kiến Trúc<Ibis> tạo ra những chiếc gậy Anoss cỡ nhỏ vừa với kích thước của đám yêu tinh Titi rồi cho nó trôi lơ lửng về phía gần bàn tay của bọn chúng.
“Hay quá, gậy Anoss, gậy Anoss.”
“Hây hây!!”
“Có em bé đê có em bé đê.”
“Kyaaa.”
Fumu. Trông có khác gì Fanunion phiên bản thu nhỏ đâu.
Bầu không khí này đúng thật bình yên và thư thái làm sao.
“Vậy dẫn đường nhé.”
“Lối này này. Tới đây.”
“Tới đây tới đây”
“Khu rừng của Đại tinh linh đang đợi đó.”
Những cô bé yêu tinh vỗ đôi cánh bé nhỏ bay đi, để lại đằng sau những vệt sáng lấp lánh. Bọn chúng dần tiến sâu vào bên trong màn sương mờ mịt.
“Đi nào.”
Ta vừa mới tiến lên được một bước, Rei bất chợt quay sang.
“Thế còn Nougalia thì sao, để mặc hắn liệu có ổn không?”
“Fumu. Hiện tại thì có vẻ như hắn vẫn ở trong thảo nguyên này, có điều……”
Đang nói giữa chừng thì ta ngắt lời và quay hướng nhìn sang bên cạnh.
Ở phía đó, bóng hình của Nousgalia dần dần xuất hiện.
“Yah. Xem ra cô cậu đã thuận lợi làm lũ yêu tinh Titi cười được rồi nhỉ.”
“Ngươi có việc gì không?”
“Đi theo dẫn đường chứ làm gì nữa. Nếu để một mình đám học sinh đi trước thì làm sao ta có thể chấm điểm được. Việc này cũng thuận tiện cho ngươi mà phải không?”
Đúng là hắn ở gần ta thì cũng sẽ dễ dàng để mắt tới hơn.
“Thích làm gì thì làm.”
Nói rồi ta quay bước tiến về phía trước, Nousgalia giữ khoảng cách một đoạn mà tiếp bước theo bọn ta.
Cứ thế đi theo con đường phấn tinh linh mà đám yêu tinh Titi đã rải ra, bọn ta tiến sâu vào bên trong làn sương mù.
Không biết là cả bọn đã đi bộ được bao lâu nữa. Quang cảnh phía bên kia làn sương đã bắt đầu có dấu hiệu thay đổi.
Thoáng nhìn xung quanh thì vẫn là cảnh sắc vùng thảo nguyên trải dài bát ngát, thế nhưng khi ghé mắt lại gần thì cây cối hiện rõ mồn một ra. Những cây nấm với hình thù đặc biệt chưa từng thấy ở Dilhayd bao giờ, những đoá hoa đong đưa trong gió toả ra muôn vàn ánh sáng kỳ ảo, những tảng đá lớn với núm đồng tiền hoắm lại trông như gương mặt người.
Càng tiến về phía trước, làn sương càng mỏng dần ra, đến cuối cùng cũng hoàn toàn biến mất.
Và đây chính là cánh rừng kì dị hình thành nên nhờ ảo mộng, Aharthern.
“Tới rồi.”
“Tới rồi đó.”
“Khu rừng của đại tinh linh.”
“Aharthern.”
Đám yêu tinh Titi vui vẻ đùa nghịch, vừa bay lượn vòng quanh, vừa vung vẩy chiếc gậy Anoss bắt cặp đấu chanbara với nhau.
“Titi. Có một quỷ nhân tên là Shin Reglia đang ở đây, các ngươi có biết hắn không?”
“Shin Reglia?”
“Có biết không?”
“Không biết.”
“Hổng biết gì hết trơn.”
Nếu đúng thật Shin vẫn đang ở Aharthern thì sẽ thật kỳ lạ khi đám yêu tinh Titi này nói là không biết. Cơ mà bọn chúng tính khí thất thường, sớm nắng chiều mưa giữa trưa tuyết đổ, hơn nữa lại còn rất nhặng xị và vô tư quá mức. Không khéo lát nữa lại bảo nhớ ra rồi cũng nên.
“Thế thì ta đổi câu hỏi vậy. Thuộc hạ 2000 năm trước của ta hiện đang có mặt tại đây, các ngươi có ai biết gì không?”
Lần này đám Titi lanh chanh nhanh nhảu trả lời.
“Biết đó.”
“Quỷ nhân của 2000 năm trước.”
“Có nhiều lắm.”
“Ở học xá tinh linh ấy.”
Học xá tinh linh?
Fumu. Ta chưa từng nghe qua chỗ nào như thế trước đây cả.
Mà dù sao thì còn rất nhiều điều liên quan đến tinh linh mà ta không biết lắm.
“Vậy các ngươi có thể dẫn đường cho bọn ta tới đó không?”
“Được thôi, cậu cho bọn tôi gậy Anoss rồi mà.”
“Cảm ơn cảm ơn.”
“Lời cảm tạ dành cho mũ giáp.”
“8 thanh 8 thanh!”
Đám yêu tinh Titi bay đi và tiếp tục dẫn lối cho bọn ta.
Ta cùng người của mình theo ngay phía sau đó.
“Nè nè.”
“Cô gái kia”
“Tên.”
“Tên cô là gì vậy?”
Đám yêu tinh Titi sáp lại lên tiếng bắt chuyện với Leina.
“Tôi là Leina.”
Nghe xong câu trả lời, Titi đáp lên đầu và vai của cô, tựa như tạo ra khoảng trống cho cặp cánh mỏng manh của mình nghỉ xả hơi vậy.
“Leina?”
“Tên là Leina?”
“Hình như hơi khác.”
“Có thật là Leina?”
Mặc dù khá ngạc nhiên và bị khựng lại một chút, Leina đáp lại đám tiểu yêu.
“Tôi bị mất trí nhớ ấy mà. Titi có biết gì về tôi không?”
Đám yêu tinh đưa tay lên cằm trầm ngâm một lúc.
“Hình như có biết.”
“Hình như…”
“Nhưng mà…”
“Không nhớ ra được.”
Lũ Titi vỗ cánh bay trở lại, chúng thích thú lượn vài vòng xung quanh Leina.
Misha chăm chú ngắm nhìn cảnh đó thật kỹ càng.
“…Arnos.”
“Sao vậy?”
Misha vừa nhìn Leina vừa nói tiếp.
“…Không phải quỷ tộc.”
“Chắc vậy rồi.”
“…Tinh linh?”
“Ừm.”
Bởi ma lực của cô ta quá yếu ớt nên khá khó để nhận biết, nhưng căn nguyên bên trong quả thực là của tinh linh.
Có lẽ cũng chính bởi bản thân là tinh linh nên Leina mới có suy nghĩ mình nhất định phải tới Aharthern bằng được.
“Thảo nào tôi cứ thấy là lạ.”
Sasha nhập cuộc.
“Nhưng mà tinh linh cũng mắc chứng mất trí nhớ hay sao?”
“Cũng có thể cô ta là một tinh linh được sinh ra bởi lời đồn và lưu truyền về một cô gái mất trí nhớ.”
“À, ra thế. Cũng có khả năng thật…..”
Leina ngắm nhìn quang cảnh khu rừng, một cảm xúc hoài niệm hiện rõ rành rành trên gương mặt ấy.
“Ah.”
“Biết rồi.”
“Leina giống.”
“Leina giống với một người.”
Đám Titi phấn khởi lùm xùm hết cả lên.
“Là người như thế nào…..?”
Trước khi trả lời câu hỏi của Leina, đám Titi bay vòng quanh cô mấy vòng.
“Reno.”
“Giống với Reno.”
“Đại tinh linh.”
“Mẹ của muôn vàn tinh linh.”
Nghe chúng nói ta mới để ý, bầu không khí Leina tỏa ra đúng là khá giống so với Reno khi đó.
Cơ mà ngay cả đến ma nhãn của ta cũng không thể nhìn rõ toàn bộ khuôn mặt đang ẩn trong tấm mũ khoác trùm đầu của Leina được. Ta đã nghĩ rằng bản chất tinh linh của cô ta vốn là như thế, sở hữu một chiếc mũ khoác trùm đầu đặc biệt gì đó hay đại loại vậy.
Lưu truyền về Reno theo như ta nhớ thì chắc chắn là không hề có cái gì liên quan tới việc đội một chiếc mũ trùm đầu để che giấu gương mặt cả.
“Nhưng mà Reno không còn nữa rồi.”
“Chết mất rồi.”
“Buồn quá.”
“Không còn gặp được nữa.”
Misa đột nhiên khựng chân lại.
Rei dịu dàng khẽ chạm nhẹ vào sau lưng cô như một lời an ủi chở che.
“........Em ổn mà.”—cô mỉm cười với cậu và tiếp tục bước đi.
Đại tinh linh Reno chết rồi ư.
Nếu cho rằng lời của tên Zeek nói là sự thật và Misa sẽ là con ruột của Đại tinh linh Reno.
Vậy thì chắc chắn ít nhất khoảng 15 năm về trước, cô ta vẫn còn sống.
Ở một thời đại hoà bình như thế này, lý do cho cái chết của Reno là gì?
Cô ta được người đời gọi với cái tên Đại tinh linh bởi lời đồn và lưu truyền cực kỳ ăn sâu vào tiềm thức của nhân loại.
Đúng là cũng có khả năng trải qua 2000 năm, lời đồn và lưu truyền đã bị mai mòn và lãng quên đi mất. Thế nhưng việc 15 năm trước vẫn còn tồn tại trên thế gian này, đồng nghĩa với việc lời đồn và lưu truyền của cô ta vẫn còn tiếp tục được kể lại cho đến thời đại ngày nay.
Không thể nào có chuyện nó dễ dàng biến mất và bị lãng quên một cách chóng vánh như thế được.
“Cô ta chết khi nào?”
Đám Titi nghiêng đầu nghĩ ngợi.
“Khi nào ấy nhỉ?”
“Vài năm trước?”
“Lâu hơn nữa.”
“2000 năm trước?”
“Quên mất rồi.”
Vài năm trước với 2000 năm trước nó cách biệt quá lớn rồi đấy.
Mà, chuyện nói qua miệng lũ Titi mà. Có lẽ ta chỉ nên để tai lắng nghe một nửa mà thôi.
“Are?”
“Are Are?”
“Mùi của Reno.”
“Có mùi của Reno.”
Vừa xì xà xì xầm, đám Titi vừa bay lại bâu lấy xung quanh Misa.
“Tên cô là gì?”
“Tên cô là gì thế?”
“Reno?”
“Reno sống lại rồi?”
Misa nở nụ cười gượng gạo.
“E, etou. Tôi là Misa. Không phải là Reno đâu.”
Nghe xong, đám Titi phấn khởi hẳn lên. Chúng cầm gậy Anoss vung vẩy và bay vòng vòng quanh người Misa.
“Không lẽ là, con của Reno?”
“Con thật của Reno. Con ruột con ruột.”
“Con của Reno tên là Misa.”
“Chắc chắn là Misa.”
Misa bất chợt khựng mất một nhịp, xong lập tức hỏi lại ngay.
“Điều đó có thật không!?”
Thế nhưng lần này đám Titi lại ngẩn người ra và nghĩ ngợi một chút.
“Hình như là Misa?”
“Hay là Sami ta?”
“Miisa thì sao?”
“Nhưng mà đại khái là vậy đó.”
Misa thất vọng buông thõng đôi vai của mình và cúi chầm mặt xuống.
Thế nhưng chỉ ngay sau đó cô lắc đầu mấy cái, lập tức tự xốc lại tinh thần, không thể để bản thân ủ rũ như vậy được.
“Anou, thế các bạn có biết cha của đứa con mà Reno đã mang trong bụng ấy là ai không?”
Vài con Titi bay đến sát trước mặt cô và nhìn chăm chú một hồi.
“Cha của đứa bé, bí mật.”
“Không được phép nói ra.”
“Tinh linh vương bảo thế.”
“Một vị vua tốt, bảo vệ tất cả mọi người.”
“Titi rất thích đức vua.”
“Mọi tinh linh đều yêu quý đức vua.”
Có vẻ như đám Titi không định kể cho Misa biết về điều đó.
Misa cũng bỏ cuộc, cô lùi lại một chút về phía sau.
“Tên Tinh linh vương đó rốt cuộc là kẻ nào?”
Giờ đến lượt ta hỏi chuyện đám Titi.
“Ểh?”
Chúng kêu lên một tiếng rồi bay tán loạn ra.
“Tinh linh vương là kẻ nào?”
“Kẻ nào ư?”
“Đức vua là đức vua thôi.”
“Một người vĩ đại và tài giỏi.”
Nói xong một tràng, đám yêu tinh bay vụt đi.
Phía đằng trước bọn chúng có một cây đại thụ khổng lồ, to đến mức không thể tin nổi.
“Whoa, to và dài làm sao.”
“............Hết…...cả hồn………”
Eleonor và Zesia ngước nhìn cây đại thụ sừng sững giữa khu rừng.
Nó cao đến nỗi không thể nhìn thấy được phần ngọn nằm ở đâu nữa, cây đại thụ đâm xuyên qua màn sương mây chót vót, chọc lên thẳng trời xanh.
Độ rộng của cái thân cây cũng vượt qua luôn thường thức, ta nghĩ nó ít gì cũng phải ngang ngửa với chiều rộng của Delzogade. Khó mà hình dung ra được thứ này lại là một cái cây ấy chứ.
“Đến rồi này.”
“Đến rồi.”
“Học xá tinh linh.”
“Đại thụ Eniyunien.”
Đám Titi bay thẳng đến chính diện của cây Đại thụ Enyunien, để lại đằng sau những vệt lân quang và bụi phấn lấp lánh.
Có một cái hốc hở ra trên thân cây đại thụ, xung quanh nó còn được quấn đầy bởi đủ thứ loại dây leo nữa.
Theo dấu đám yêu tinh, bọn ta cũng lần lượt tiến vào bên trong cái hốc.
Bên trong cây đại thụ này đúng là chẳng khác gì một hang động được dựng lên từ thực vật cả. Theo sự chỉ dẫn của đám yêu tinh Titi, bọn ta luồn lách đi qua một khu vực mê cung rối rắm, một lúc sau thì tới được một khoảng không gian rộng lớn hơn hẳn.
Thứ chờ đợi bọn ta ở đó là một cái cầu thang dài vô tận. Leo mãi leo mãi, không biết là đã lên cao được bao nhiêu so với mặt đất rồi.
Cuối cùng, đám Titi bay tới trước một cánh cửa cực kỳ to lớn toạ lạc tại một góc.
“Chỗ này này.”
“Phòng học của mọi người.”
“Lúc nào mọi người cũng học trong này hết á.”
“Có cả thuộc hạ của Quỷ vương?”
“Có chứ.”
Ta mở cánh cửa phòng học ra, rồi cả đám tiến vào bên trong.
Nơi này thoạt nhìn trông chẳng khác nào một khu vườn sinh thái trong nhà cả.
Sàn nhà cây cỏ hoa lá mọc um tùm, những lát ngang gốc cây được xếp gọn gàng thành từng hàng từng lối, trông có vẻ như chúng được sử dụng để làm ghế ngồi. Ở chỗ bục giảng còn có cả những cái cây lớn mọc lên nữa.
Thế nhưng——
“Are?”
“Không có.”
“Không có ai cả.”
“Thần ẩn.”
Không có bất cứ bóng dáng một quỷ nhân nào từ 2000 năm trước xuất hiện ở đây cả.
——————————————————
Tác note:
Những đoạn thông tin quan trọng thì đám yêu tinh toàn lanh chanh nói với cái giọng thảnh thơi chẳng có chút gì gọi là quan tâm cả.
NIT note:
CÁI NOTE NÀY QUAN TRỌNG NHẤT: BỘ NÀY KHÔNG CÓ NTR ĐÂU, NÊN ĐỪNG AI LO SỢ, VÀ CŨNG ĐỪNG AI SUY LUẬN THEO HƯỚNG ĐÓ LÀM GÌ, MỌI CMT NHƯ THẾ SẼ BỊ XOÁ KHÔNG BÁO TRƯỚC TRÁNH ẢNH HƯỞNG TÂM TRẠNG THẰNG NIT. RENO LÀ CỦA SHIN.
Chương này cơ bản giống như khởi nguồn của drama v. Mà chỗ này vẫn thắc mắc, Shin có con vs Reno, theo lẽ thì hắn thích hợp làm tinh linh vương khi Reno mất, vậy thì cái thuộc hạ 2000 năm trước vẫn còn 1 người khác sống ở tinh linh giới à, hay t suy luận sai.
Còn quả hint Leina=Reno bị đạp bỏ phát 1 luôn, sốc toàn tập, hổng lẽ gái die thiệt ư -_-
Bất lực lũ titi thật sự, thông tin k cho bao nhiêu, toàn quăng mìn xong chơi gậy Anoss -_-
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, chắp tay cầu nguyện drama qua nhanh nào. Đọc xong nhớ cmt nà, ai chưa tim thì tim, ai chưa vote thì vote, còn ai xong rồi thì cố gắng cày view giúp nhá, tks all :))
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~