Chương 188: Thanh gươm dũng khí và Định mệnh tình thân
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 188: Thanh gươm dũng khí và Định mệnh tình thân
Chương 188: Thanh gươm dũng khí và Định mệnh tình thân
Trans: 3K2
Edit: OVer-NIT
~~~~~~~~~~~~~~
"N, Này ch… Cha ơi?"
Thận trọng dò xét sắc mặt của Shin, Misa chen mình vào giữa bầu không khí nặng nề ấy.
"Ch, Cha hiểu lầm rồi! Chỉ vì con hơi ngại khi phải ra tay nghiêm túc, nên Rei-san mới đến để giải tỏa bớt căng thẳng cho con thôi, tụi con đang nghiêm túc tập luyện——"
"Misa."
Gạt lời giải thích sang bên, Shin lạnh lùng nhắc lấy tên cô.
"Bây giờ đang trong giờ học, ta đây với cương vị là thầy giáo, không phải cha của con. Công tư lẫn lộn thế này thật đáng phê bình nhỉ?"
"C… Con xin lỗi."
Misa xấu hổ cúi đầu.
Dời bỏ sự chú ý khỏi cô con gái, Shin quay người toan cất bước.
"Nhắc mới nhớ, Rei Gransdori, buổi tối ba hôm trước, cậu đã ở đâu làm gì thế?"
"... Có chuyện gì sao?"
Rei hỏi lại, trong khi vẫn giữ y nguyên cái nụ cười mỉm trên môi.
"Không, không có ý nghĩa gì đặc biệt đâu. Chỉ là..."
Shin đứng lại tại chỗ, ngẩng đầu nhìn về phía Rei.
"Buổi tối 3 hôm trước, con gái ta về nhà trễ hơn thường lệ."
Sát khí lạnh lẽo đến thấu xương ào ạt tuôn ra từ đôi con ngươi vô sắc ấy.
"Tôi hỏi lại lần nữa. Ba hôm trước, buổi tối, cậu làm gì, ở đâu?"
Đi đôi cùng lời nói, Shin vận ma lực, thanh Tước đoạt kiếm trong tay dần phát sáng.
Chưa gì mà đã hoàn toàn lẫn lộn công tư luôn rồi.
"Ch, Cha ơi! Hôm đó là con qua nhà Elen mới về trễ mà, không phải Elen cũng đã nói với cha rồi s—"
Trước những lời biện hộ của Misa, Shin ngay lập tức đáp trả.
"Cô nhóc ấy ngày hôm đó có buổi tập dượt ở đội Thánh ca của Quỷ vương. Theo kế hoạch là chỉ tập đến cuối ngày thôi. Nhưng trùng hợp thay, hôm đó chủ nhân của chúng ta cũng bận vài công chuyện mà phải ở lại thành Delzogade này đến tận khuya."
"... Ờm… Chuyện đó thì có vấn đề gì ạ?"
"Mấy cô nhóc ở đội Thánh ca, đặc biệt là Elen với sự tận tụy mà đến cả ta cũng muốn đem ra làm gương. Chuyện một bầy tôi trung thành như Elen mà dám rời khỏi chốn này trước cả chủ nhân, với ta thì khó mà tin được."
Trung thần quả nhiên hiểu rõ trung thần.
Kể từ hồi thân phận của ta được công bố, Shin vẫn luôn dõi theo những thiếu nữ của Fanunion, những kẻ đang ngày ngày nỗ lực với tư cách là đội Thánh ca của Quỷ vương, rồi cũng sẽ có những đánh giá nhất định về họ.
Tóm lại, cậu ta có thể đang nghĩ thế này:
Elen chắc sẽ không nghe lời dụ dỗ của Misa mà đi chơi với nhỏ đâu.
"... Th, Thỉnh thoảng chuyện đó cũng xảy ra mò…"
Misa gượng cười khốn khổ.
Nhưng trước mặt Shin, đó chẳng qua chỉ là những lời biện hộ không-lừa-được-ai mà thôi.
"Misa, ta không có hỏi chuyện con. Mau lùi xuống đi, nguy hiểm lắm đấy."
"Nh, Nhưng mà, cha ơi, nghĩ về Rei-san như vậy thật tàn nhẫn mà."
"Bây giờ ta không phải là cha."
"... Vâng."
Misa trông khổ sở ra mặt, nhưng không còn cách nào khác, cô đành phải thoái lui về sau.
Cô nàng lo lắng nhìn sang Rei, nhưng rồi chỉ nhận được nụ cười vô lo từ cậu.
Nhưng thể muốn nói rằng "không sao đâu".
"Cậu trả lời ta được chứ, Rei Gransdori?"
"Trả lời sao cũng được đúng không nhỉ?"
Vừa nói, Rei vừa dùng một tay vẽ ra một vòng ma pháp trận.
Ánh sáng thần thánh tập trung lại tại đó, cậu ta vươn tay phải bắt lấy chuôi Linh thần nhân kiếm Evansmana.
"Câu hỏi đó, tôi sẽ trả lời bằng thanh kiếm này."
"Được thôi, cùng đánh một trận trên tinh thần thượng võ nào. Tuy nhiên, nếu lưỡi kiếm của cậu mà có bất cứ một tí tạp niệm nào thì tôi sẽ cắt phăng cái xác của cậu ra đấy."
Rei và Shin lườm nhau trực diện.
Bằng chút dáng vẻ đáng thương còn sót lại, Misa gọi tới hai người họ.
"... Ơ, kìa, Rei-san? Cái đó, là Linh thần nhân kiếm, đúng không nhỉ? Không phải là thánh kiếm dùng để tiêu diệt Quỷ vương đâu, đúng không? Cha nữa, cầm Tước đoạt kiếm, cha định cướp cái gì hay sao? Làm ơn, hai người hãy bình tĩnh lại, có được không?"
Nhưng mà, sự đã rồi, hai người họ đang hết sức tập trung vào kiếm của nhau, không còn nói năng gì thêm nữa.
"A, Ahaha… L, Làm sao bây giờ…?"
"Cứ để họ thế đi, không vấn đề gì đâu."
Misa ngoảnh đầu lại nhìn ta.
Cổ bất ngờ như thể không biết ta đã ở đó tự lúc nào.
"Anosh-kun, không vấn đề, nghĩa là sao?"
"Shin của trước đây là một gã đàn ông cứng nhắc không hề biết đến hai chữ "yêu thương". Nhưng kể từ khi có ngươi làm con gái, hắn đã lần đầu được trải nghiệm lấy tình thân phụ tử. Cũng chính vì chưa có kinh nghiệm "yêu thương" thật sự, thành thử ra hắn chả biết cách để kiềm nén những suy nghĩ đó đâu."
Thấy Misa vẫn còn đang lúng túng khó hiểu ra mặt, ta nói thêm:
"Nói cho dễ hiểu, đó chính là việc hắn không thể kiềm chế cái kiểu [phụ huynh ngu ngốc] của mình. Shin không biết đến "yêu thương", nên dĩ nhiên sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện này mà thôi. Nghĩ lại thì Shin này cũng đáng yêu phết đấy chứ."
"À, ừm… Nhưng mà cây kiếm hai người họ đang cầm thì không đáng yêu chút nào đâu…?"
"Đó không phải là khuôn mẫu của tất cả bậc làm cha mẹ có con gái hay sao? Rei buộc phải khiêu chiến, phải chiến thắng và đoạt lấy ngươi bằng trái tim chân thành của mình chứ. Mặc dù thế, Shin là một tên vụng về mà. Hắn sẽ không chịu thấu hiểu người khác chỉ bằng lời nói đâu. Rei cũng hiểu cảm giác đó, nên cậu ta mới quyết định dùng kiếm để đấu khẩu đấy."
"... Dùng kiếm… để nói chuyện sao?"
"Thực lực đến tầm cỡ bọn họ thì chỉ cần giao kiếm với nhau thôi cũng đủ hiểu đối phương đang suy nghĩ cái gì rồi."
"Ra là vậy sao…"
Misa vẫn còn bán tín bán nghi, đưa mắt nhìn về phía hai người bọn họ.
Ngay khi nhận ra "buổi tập luyện" của Rei và Shin sắp bắt đầu, đám học viên còn lại cũng quay sang chú ý đến bên này.
"N, Này. Xem kìa. Ma kiếm mà Shin-sensei đang cầm, không phải quá là vãi chưởng sao… Luồng ma lực không tầm thường đó đang…"
"Mà coi kìa, Linh thần nhân kiếm của Rei-kun rút ra ấy. Đó chẳng phải là thánh kiếm được chế tạo để tiêu diệt Quỷ vương đó sao!?"
"Từ từ… chờ đã… Đây chẳng phải là trận so tài 1vs1 của Anh hùng Kanon với Cánh tay phải của Quỷ vương Shin Reglia sao hả!?"
"Quả nhiên là hiềm khích từ 2000 năm trước của cả 2 bên vẫn chưa được giải quyết hửm? Shin-sensei định dùng buổi đấu tập này làm cái cớ để bắt tên Rei kia phải nghe theo à…"
"Chứ nếu không phải thế thì ông ấy rút thanh ma kiếm khủng khiếp đó ra làm gì, cả Rei cũng đem ra Evansmana làm chi nữa chứ?"
Đám học viên nén lại hơi thở, thận trọng lui ra xa giữ khoảng cách với hai người họ.
Là cảm giác quan ngại "trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết" đây mà.
"Kakkakka, các ngươi mau dừng tay, nhìn sang bọn họ đi. Có vẻ như Shin-sesei sẽ thực hiện những điều mình đã nói ngay từ lúc đầu rồi kìa. Nó có ích hơn là bài tập khởi động đấy."
"... Ngay từ đầu sao, là chuyện đi chết đi ấy hả?"
"Chính xác. 2000 năm trước, cái chết là chuyện thường tình. Vì lẽ đó mà việc vượt qua cái chết cũng là lẽ đương nhiên thôi. Vì thế, nếu không tự thân trải nghiệm được cái chết thì làm sao mà đi đến được cảnh giới đấy, đúng không? Chỉ riêng việc các ngươi có nhận thức được đến mức độ nào mình sẽ chết hay không chết cũng đã là ranh giới của sinh và tử rồi!"
Giữa chừng, Eldemade chống mạnh cây gậy xuống sàn.
"Ngoài ra, trải nghiệm cái chết cũng có một ưu điểm nữa. Chính là Tái Sinh <Ingal>. Với nó, ma pháp sẽ tác động tới căn nguyên. Nhờ việc trải qua cái chết, tâm trí tách rời khỏi nhục thể, chúng ta mới có thể nhận thức được căn nguyên của bản thân. Và khi điều ấy xảy ra, chúng ta mới có thể cảm nhận được ý nghĩa của ma pháp thuật thức <Ingal> bằng chính thân thể trần trụi của mình.”
Kakakakaka, cùng với tiếng cười phát ra từ cuống họng, Eldemade cất giọng lên.
"Quả nhiên là Shin Reglia. Mau chóng cho các học trò trải nghiệm cái chết, mau chóng dạy các trò việc nhận thức được căn nguyên là cơ bản trong những điều cơ bản nơi chiến trận. Tàn bạo nhưng thật tinh tế, đích thị đúng là Tay phải của Quỷ vương!"
Hỏa âm tử vương trỏ cây gậy của mình về chỗ hai người, khẽ tuyên bố với đám học viên:
"Nhìn đi các ngươi, bắt đầu rồi đấy."
Rei đạp mạnh bàn chân xuống nền đất đấu trường.
Cơ mà, Shin đã sớm tiếp cận cậu như thể đã đọc trước được chuyển động đó.
"... Ư…!"
Gakiiiiiin — Linh thần nhân kiếm và Tước đoạt kiếm va chạm nhau trực diện.
Dư chấn từ lượng ma lực kinh khủng ấy bắn phá ra xung quanh, sức gió sinh ra buộc đám học viên phải dùng hai tay giữ chặt lấy mát tóc và đồng phục của mình.
Ma lực thì Linh thần nhân kiếm trên cơ, nhưng so về kỹ năng dụng kiếm thì Shin nhỉnh hơn một chút.
Cuộc giằng co của hai người ngang tài ngang sức, kẻ tám lạng người nửa cân, Rei và Shin đối mắt lườm nhau mãnh liệt.
"3 kiếm phân thắng bại, thế nào?"
"Được thôi."
Ngay khi Shin đáp trả, một luồng ánh sáng mờ nhạt bao phủ lấy xung quanh hai người bọn họ.
Thánh Vực <Asuk> đã được Rei thi triển.
Tuy nhiên, nó không được dùng để trưng thu niềm tin và hi vọng của người khác thành ma lực cho cậu.
Chỉ là thứ để dễ dàng truyền đạt suy nghĩ đến đối phương thông qua thanh kiếm mà thôi.
"... Haaaaa!!!"
Khai phá hết toàn lực của Linh thần nhân kiếm, Rei vận sức lao lên đẩy lui Shin.
Trong 1 khoảnh khắc, thanh Evansmana lóe sáng lên, hướng đến phần hông phải của Shin, người đang mất thăng bằng.
Nhưng đó lại là một sơ hở có chủ đích. Shin đã mạnh dạn tạo ra nó để nhử lấy đòn công kích từ Rei. Và chỉ bằng một tí cử động chuẩn chỉnh, cậu đã né trọn đòn đánh.
Đồng thời, bước tiếp theo đà quán tính, bằng việc căn thời gian thật chuẩn, cậu vung Tước đoạt kiếm xuống.
Đòn đánh tưởng như không thể né của Gilionojes, đã cắt vào không khí.
Thế là cú chém vừa rồi của Rei cũng chỉ là đòn nhử, cậu ta cũng đã đọc được đường kiếm tiếp theo, và rồi lẻn ra sau lưng Shin.
Shin ngoảnh đầu lại, Tước đoạt kiếm cũng đồng thời lóe sáng.
Cùng lúc đó, Linh thần nhân kiếm vung xuống.
Hai thanh kiếm chạm nhau vẽ ra một hình chữ thập (十).
Sóng xung kích kèm tia lửa do xung đột ma lực tản mác ra xung quanh, còn vật thể tạo ra chúng thì lại đang dính lấy nhau chẳng hề xê dịch.
"Quả nhiên là một thanh kiếm trung thực nhỉ."
"Thật vinh dự khi được khen ngợi."
"Tuy nhiên, kĩ năng vẫn còn kém lắm."
Dứt lời, vai phải của Rei bắn ra máu tươi.
Không hề ngưng lấy một nhịp, Shin bồi thêm một đòn từ Tước đoạt kiếm.
"... Ư…!!"
Kiếm của Rei và Shin lại tiếp tục va chạm.
Chỉ trong một nhịp thở, hai thanh kiếm đã đập nhau 10 lần. Đồng thời đùi bên phải của Rei cũng bị rạch một đường ngọt lịm.
"... Vẫn chưa hết đâu…!!"
Đợt chạm kiếm thứ 3.
Shin né đòn trọng kích từ Linh thần nhân kiếm một cách tuyệt diệu, cùng lúc mở thêm một vết thương mới trên ngực phải của Rei.
"... Hự…!"
Rei lui lại một bước, bắt đầu giữ khoảng cách.
"Cậu đã hoàn hảo tránh việc bị chém vào những chỗ hiểm rồi nhỉ? Tước đoạt kiếm mà cũng không thể tước đoạt được, kiếm kĩ không tồi chút nào. Nhưng, cậu định giữ nó cho tới bao giờ nữa hả?"
Đến cả thanh kiếm được tạo ra chỉ vì mục đích chế ngự quỷ tộc như thế này mà thậm chí cậu ta còn vượt qua được.
Có lẽ bởi chính tình yêu con gái của mình mà Shin giờ đây đang lấn lướt Rei hoàn toàn.
"N, Này… Đã xong rồi đúng không cha… 3 đòn phân thắng bại đúng không? Cha đã tung ra đủ 3 kiếm rồi cơ mà!?
"Nói cái gì thế? Vẫn chưa xong một kiếm đâu đấy!"
Nghe ta nói xong, Misa vẫn chưa hiểu gì sất.
"[3 kiếm phân thắng bại] nghĩa là chiến đấu cho đến khi một trong hai bên phải chết 3 lần."
"... Cái thứ ba kiếm vô lý gì thế…"
"Đừng lo lắng. [3 kiếm phân thắng bại] của 2000 năm trước có rất nhiều luật lệ. Shin và cả Rei đều đã quá đỗi quen thuộc rồi."
Misa khóa môi mình lại bằng một tiếng "kyu", và tiếp tục quan sát thế trận giằng co của hai người họ.
"Fumu. Cả hai người đều không có vẻ gì là nhượng bộ à?"
"Ừm thì… Dù ngài có bảo thế, em chỉ thấy hai người họ chém nhau bằng toàn bộ tâm ý thôi. Rốt cuộc Rei-san và cha có thể đối thoại với nhau được sao?"
"Ahh. Được rồi, để ta giải thích."
Sử dụng Thần Giao Cách Cảm <Leaks>, ta có thể đưa những suy nghĩ mình cảm nhận được từ hai người họ đến cho Misa.
"Đây là giải thích một chiều của ta nên không thể tránh khỏi sai sót, ngươi nắm đại khái dùm ta là được rồi."
Khoảnh khắc đó, Rei đã di chuyển.
Giống y như lần trước, cậu đẩy Shin ra, tạo khoảng cách. Lần này, cậu bồi thêm một nhát bằng thanh Linh thần nhân kiếm.
Nhát chém tràn đầy dũng khí của cậu.
——Làm ơn giao con gái lại cho tôi!!——
Gakiiiin — Đối diện đòn trảm kích quyết liệt của Evansmana, kiếm của Shin vẫm thuận lợi chống đỡ.
——Mơ đi——
Sự kiên quyết không thấy đáy tràn ngập Ma kiếm của Shin.
Nhưng, Rei vẫn bất chấp, thách thức những đòn tấn công dữ dội bằng Linh thần nhân kiếm.
30 đòn liên kích trong một thức, cậu tấn công Shin không ngừng nghỉ.
Đồng thời, ma kiếm của Shin cũng lóe sáng lên như tỏ ý đáp lễ.
Tốc độ tung chiêu đã dần đến cực hạn, lưỡi kiếm cứ liên hồi va chạm rồi lại tách ra. Màn so tài giữa hai người cảm tưởng như chẳng hề có hồi kết.
Đó đích thị là quang cảnh của hai luồng ý chí mạnh mẽ đâm sầm vào nhau mà chả bên nào tỏ ý nhân nhượng.
Hòa quyện ý niệm, lòng tự tôn vào vũ khí. Thánh kiếm và ma kiếm, Anh hùng Kanon và Shin - Cánh tay phải của Quỷ vương hiện đang dốc toàn lực đối đầu với nhau.
Kẻ khiêu chiến là Kanon.
Shin đón nhận và ngay tức khắc trả đòn.
Ý chí mạnh mẽ của đôi bên cứ thế mạnh mẽ đâm sầm vào nhau, hoá thành tia lửa chói sáng giữa nơi lưỡi kiếm va chạm.
——Xin hãy giao con gái cho tôi! Tôi chắc chắn sẽ làm cô ấy hạnh phúc! Bằng tất cả sinh mệnh này!——
——MƠ ĐI MƠ ĐI MƠ ĐI MƠ ĐIIIII——
"... Quả không ngoa… Ẩn bên trong những đường kiếm mềm mại uyển chuyển đó lại chính là thứ cốt lõi sắc bén không thể nào lay chuyển..."
"100 năm là còn quá sớm đấy."
"Không chắc đâu, nếu là 100 năm thì có lẽ tôi đã vượt qua luôn rồi ấy chứ!"
Như thể đã tìm ra phương thức đối đầu với sức mạnh của Shin, bằng thanh Linh thần nhân kiếm trong tay, thay vì đối đầu trực diện thì Rei uyển chuyển thân mình, thuận lợi hoá giải sức tấn công mạnh mẽ từ Tước đoạt kiếm.
Cùng lúc, cậu lợi dụng chính lượng sức mạnh mà đối thủ đã dồn vào đồn đánh để phản công, tư thế hoàn hảo của Shin đã bị lung lay đôi chút.
——Tôi có chỗ nào không được sao? Nếu có lỡ làm sai điều gì thì tôi sẽ sửa ngay mà!——
"Thanh kiếm bị ruồng bỏ ấy vẫn vung xuống, để được công nhận hẹn hò, để được cái đà đến con đường kết hôn; đúng thật là thanh gươm của dũng khí. Thứ mà người thường không thể nào có được."
Nếu thực sự nghiêm túc với mục tiêu ấy thì ngay từ đầu phải dùng toàn lực. Cơ mà dù cho có hiểu nhưng cũng không thể đưa ra quyết định được, đó là chuyện bình thường.
Chính vì Rei được gọi là Anh hùng, nên sẽ có khả năng, nhất kích ấy nhắm thẳng đến mục đích cầu hôn.
——Đừng có nói vớ vẩn. Trình độ của ngươi đến mức độ này vẫn còn quá non kém để kết hôn. Cỡ đó mà cũng có thể bảo vệ được con gái ta à!——
Ấy vậy mà, thanh ma kiếm kia lại vô tình đánh bật cái nhất kích đong đầy dũng khí đó, tựa như thay lời muốn nói "tranh luận thêm chỉ vô dụng". Quả không hổ danh cánh tay phải của Quỷ vương.
Vượt qua cả thông lệ, vượt qua cả thường thức, nói tóm lại là không ai bắt chước được. Đích thực là kẻ được mệnh danh “Đỉnh” của kiếm, phi lý và bất khả xâm phạm.
——Giao con gái cho tôi, giao con gái cho tôi, giao con gái lại cho tôiiii!——
——Mơ đi. Mơ đi. Mơ đi. Mơ đi. Mơ đi. Mơ đi! 100 năm là còn quá sớm đấy!——
Lưỡi kiếm xung đột, ý chí đối đầu.
Dù rằng ý niệm của cả hai đã thuận lợi truyền đạt, nhưng sau cùng thì đôi bên cũng chả bên nào chịu thua, ma lực toả ra ngày càng khủng khiếp. Lời nói vẫn đi kèm hành động, song dần dần ngôn từ đã bị kiếm kích thổi bay mà chẳng ai để ý.
Thứ mà hai người đang nhắm đến, chính là bí kỹ của thanh kiếm trong tay. Một đòn nhất kích tất sát.
Tuy nhiên, với người có đến 7 cái căn nguyên như Rei thì khó mà có chuyện cạn kiệt sạch sẽ ma lực được.
Người hết trước chắc chắn là Shin.
"Tước đoạt kiếm, bí kỹ—____"
Thanh kiếm Gilionojes đã biến thành hình dạng cái roi, hệt như là một sinh vật sống, chủ động tung đòn nhắm đến Rei.
"<Tước đoạt>"
——Trả con gái cho ta——
Chỉ trong một khắc, sáu loạt công kích mạnh mẽ đã được tung ra.
6 cái mạng của Rei đã bị tước đoạt mà cậu chỉ có thể bất lực đứng im chịu đòn.
Gakun—Rei như bị rút hết sức lực, đổ sập xuống tại đó.
"Cảm ơn vì 6 cái mạng. Rõ ràng rồi nhỉ, có vẻ 200 năm cũng còn hơi sớm đấy."
"... R, Rei-san!"
Misa mặt cắt không còn giọt máu, vội vàng chạy đến ngay chỗ Rei đổ rạp xuống.
Ngay lập tức, từ cơ thể của cậu ta nổi lên một vòng ma pháp trận, ma pháp Tái Sinh <Ingal> đã được sử dụng.
Rei từ từ tỉnh lại.
Ánh mắt sắc bén lạnh lẽo của Shin đâm xuyên qua cậu.
"Hãy coi đây là bài học, đừng có mà dẫn Misa đi lòng vòng đến tận khuya lần nào nữa. Nếu không thì, lần tới đừng nói là mạng sống, đến cả cái căn nguyên còn lại ta cũng không chừa cho đâu, có lẽ thế."
Dứt lời, Shin quay lưng lại rời đi.
"Cha ơ… à không, thầy ơi, đợi con chút đã—…"
Ngay lúc Misa chạy lại, Shin loạng choạng, ngã gục xuống.
"... Ể… Cha, cha có sao không?"
Misa lo lắng nhìn xuống đầu Shin.
"Ừ…"
Shin trả lời cô, trong khi bàn tay ôm chặt phần ngực trái.
Một chút máu rỉ ra.
"... <Thiên Nha Đoạn Trảm―Tengahadan>"
Shin lầm bầm.
Với Rei có đến 7 căn nguyên, việc dùng bí kỹ ấy cùng lúc với <Tước đoạt> tưởng chừng như không thể.
Tuy vậy, khoảnh khắc đó, cậu ta đã đạt được cảnh giới kia trong suýt sát.
Tuy đã không chạm đến được tính mạng của Shin, nhưng sự thật là với đôi ma nhãn được trui rèn của mình, cậu cũng không thể nào nhìn ra đòn kiếm kích ấy được.
"... Nghĩ lại mới nhớ, Reno cũng đã ngay lập tức cầu hôn ta nhỉ…"
Shin như nhớ lại những chuyện quá khứ, rồi nhanh chóng đứng dậy.
"Misa. Ta chỉ nói con một điều thôi."
Quay lưng đi như muốn lảng tránh ánh mắt của cô nàng, cậu ta tiếp tục:
"Ít nhất thì con cũng phải dẫn về một người có thể đánh thắng được ta, bằng không thì ta sẽ không chấp nhận cho con hẹn hò."
"... Ch, Cha nói như thế, thì làm gì có tên đàn ông vô lý nào như thế chứ… Cha mạnh quá mức rồi đóa…"
Không buồn nghe những lời phàn nàn của Misa, Shin đi khuất khỏi chỗ đó.
Đột nhiên, cậu ta dừng chân, và nói thêm vài lời:
“À thêm nữa, đừng có mà nói dối đấy. Nếu mà về trễ thì hãy dùng mấy thứ như là thần Giao Cách Cảm đi. Ta sẽ không hỏi thêm lý do nữa đâu."
"Hể…? Ờm, cái đó…"
"Reno đã lo lắng lắm đấy."
Nghe được lời ấy, Misa cười, rồi quay đầu lại phía Rei.
Cậu trai trong mắt cô cũng đang mỉm cười sảng khoái.
Không hề quay đầu lại, Shin tức tốc rời khỏi nơi đó. Có vẻ như là định mệnh tình thân bướng bỉnh ương ngạnh không chịu công nhận hẹn hò đó, dù chỉ một chút, đã bị Linh thần nhân kiếm chặt ngang mất rồi.
-----------------------------------------------------
Tác note:
Mới có hẹn hò mà đã như này, con đường đến khi kết hôn quả thật lắm chông gai trắc trở nhỉ...
NIT note:
Chương này cha vợ con rể đánh nhau hơi căng
Và rồi một vấn đề mới lại lòi ra làm đau đầu team vl
Xưng hô cả đám hơi lú rồi á
Chương này t dùng linh hoạt, kiểu Shin bình thường vẫn “tôi”, nhưng ý thức làm cha thì là “ta”, còn rei thì t chả biết cho gọi shin là gì luôn, khi xưa làm đối thủ ngang hàng tôi-cậu, nay thành cha vợ… Thêm phần Misa có chỗ t để ngài, vì t nghĩ chỗ đó ẻm theo phản xạ nói vậy nha.
Rồi, có dấu hiệu shin cho phép ngầm r đấy, hóng 2 a chị ăn kem trước cổng cho shin đứng hình chơi.
Mọi người đọc truyện vui vẻ, nhớ cmt vs cày view nhiệt tình nha. Ae mà đọc đến đây rồi thì t nhắc chuyện spoil là thừa nhỉ, mọi người hiểu nhau quá rồi mà.
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~