Chương 198: Buổi nghịch nước cùng Quỷ vương
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 198: Buổi nghịch nước cùng Quỷ vương
Chương 198: Buổi nghịch nước cùng Quỷ vương
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT ; Arima死神
~~~~~~~~
Sau giờ học――
Tiếng chuông báo hiệu tiết giảng kết thúc ngân vang, Eldemade liền cất giọng.
“Hôm nay tới đây thôi vậy. Chậc chậc, đúng là những tiết giảng thú vị thì thường chỉ cần chớp mắt một cái thôi là đã kết thúc buổi học rồi.”
Gã xoay xoay cây gậy trong tay của mình rồi cất nó vào vòng ma pháp trận.
“À, Shin-sensei này. Lát nữa cậu rảnh chứ?”
“Vâng.”
“Tuyệt vời. Thế thì theo ta một lúc đi. Để chinh phạt rồng thì việc đầu tiên là cần phải tìm ra được vị trí của chúng cái đã. Vụ này nếu mà giao cho đám học viên thì đúng là có hơi quá sức.”
Shin lặng lẽ đưa ánh mắt về phía ta.
“Kakaka, để cho tên đó làm thì ta còn gì để dạy nữa chứ.”
“Được rồi, tôi sẽ đi cùng ông.”
Sử dụng Dịch Chuyển, hai người bọn họ cùng lúc rời khỏi đại giảng đường.
“Ai za, cuối cùng cũng học xong.”
Eleonor ưỡn ngực vươn vai một cách thoải mái.
Zesia ở bên cạnh thấy thế nhanh nhảu liền bắt chước theo.
“Cũng đến lúc rồi nhỉ, đi nghịch nước thôi nào!”
“Hả? Vậy là tính đi thật đấy à?”
Sasha xác nhận lại với một tông giọng có xen lẫn đôi phần ngạc nhiên.
“Tôi thấy cũng được ấy chứ.”
“Ahaha, phải đó. Hôm nay cũng hơi nóng nữa, tầm này mà đi tắm thì đúng là trên cả tuyệt vời.”
Rei và Misa tươi cười đáp lại.
“Với cả, nếu tôi để mình rảnh rang quá thì ông chú hiệu trưởng Zamira kia lại mò tới cho mà xem.”
“A, vụ đó thì đúng thật.”
Gương mặt của Sasha bỗng trở nên ngán ngẩm, có vẻ như hình ảnh của tên Zamira lúc trước vừa mới thoáng hiện về trong trí nhớ của cô thì phải.
“…Có vẻ vui.”
Nghe Misha nói vậy, Sasha liền mỉm cười gật đầu đáp lại.
“Phải ha. Thế thì lên đường thôi nào.”
Dứt lời, cô chìa cánh tay của mình về phía ta.
Ta nắm lấy nó, cùng với tay của Misha và những người còn lại.
Phép Dịch Chuyển được thi triển, khung cảnh xung quanh ngay lập tức chuyển sang một màu trắng xóa quen thuộc.
Tầm nhìn của cả nhóm dần ổn định lại, trước mặt bọn ta bây giờ chính là Hồ thánh minh.
Bờ cát trắng trải dài đến mức tưởng chừng như vô tận. Thấp thoáng phía bên kia là dòng nước trong văn vắt được tô điểm bởi vô vàn ánh xanh.
Khu vực ven bờ có vẻ khá nông. Khác với nơi lần trước dùng để tổ chức kỳ thi đối kháng học viện, chỗ này quả thực rất thích hợp để mọi người vui chơi giải trí.
Đang chuẩn bị tiến về phía bờ hồ, bất chợt ta cảm nhận được ánh nhìn từ ai đó. Theo phản xạ tự nhiên, ta quay đầu lại để xác nhận xem thực hư thế nào.
Đó là một gã đàn ông khoác trên mình bộ đồng phục màu đỏ sẫm, và đúng là hắn đang nhìn chăm chăm về phía này thật.
Với bộ quần áo kia thì có vẻ như gã là người của Học viện anh hùng. Màu đỏ sẫm tượng trưng cho học sinh của lớp tuyển chọn.
Tiết giảng vừa mới kết thúc cơ mà, cúp học chăng?
Thân hình gã đàn ông trông mảnh khảnh và cao ráo. Phần tóc mái rũ xuống được để khá dài, đủ để che đi hoàn toàn một bên mắt.
Ánh nhìn của cả hai bắt gặp nhau, thế nhưng trông gã chẳng có chút lúng túng nào cả, chỉ thản nhiên quay bước bỏ đi như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Ngay khoảnh khắc ấy, ta chợt thấy một thứ gì đó lóe sáng lên tại nơi ngón trỏ của gã đàn ông.
Một chiếc nhẫn à, kiểu dáng thế kia trông có hơi kỳ lạ. Có vẻ như nó được gia công nên từ móng vuốt của một loài động vật nào đó, bề mặt còn được trang trí bằng cách phủ nhẹ thêm một lớp da thú nữa.
Viên ngọc đính trên chiếc nhẫn cũng hết sức dị thường. Một viên đá trong suốt mang sắc đen ma mị, song lửng lơ tại trung tâm nó là một đốm sáng đỏ hồng rực rỡ. Tuy là nguồn sáng phát quang vô cùng mãnh liệt, thế nhưng ánh sáng ấy hoàn toàn không lọt ra bên ngoài một chút nào cả. Đúng là một sự lấp lánh chỉ có trong tưởng tượng.
Những chất liệu khác thì ta chưa thấy bao giờ nên không biết, nhưng riêng lớp da mỏng phủ trên chiếc nhẫn kia thì nhầm làm sao được.
Đó đích thị là da rồng mà?
“Quả là một chiếc nhẫn hiếm có khó tìm.”
Nghe thấy ta bắt chuyện, gã đàn ông liền dừng bước lại.
“Ngươi lấy nó từ đâu vậy?”
“Đây là đồ thủ công mỹ nghệ của Tiên tổ quốc.”
Nói rồi, gã đàn ông lẳng lặng bỏ đi.
Đồ thủ công mỹ nghệ của Tiên tổ quốc à?
Hình như kẻ cho lũ hoàng tộc phái con rồng kia cũng đeo một chiếc nhẫn kỳ lạ thì phải.
Hầu hết toàn bộ nhẫn ở Dilhayd và Azeshion đều làm từ kim loại, gỗ nhẹ hoặc khoáng thạch.
Cũng chẳng phải là không có ai lấy móng và da của động vật để chế tạo nhẫn bao giờ. Tuy nhiên những trường hợp đó thường chỉ xuất hiện ở một số cửa hàng nhỏ lẻ đặc biệt, hay tại các ngôi làng có phong tục tập quán đặc thù mà thôi.
Trên hết, việc thu thập da rồng trong thời đại này còn khó hơn cả lên trời nữa.
“…Tò mò?”
Misha ngó sang ta và hỏi.
“Có gì đâu. Dù sao thì gã đó cũng mặc đồng phục của Học viện anh hùng mà. Lần tới gặp hỏi sau cũng không muộn.”
“Anoshu-kun, Misha-chan, nhanh tới đây bơi nào!”
Eleonor bì bõm đôi chân trần trên bãi nước nông, hớn hở vẫy tay về phía bọn ta.
Cả hai cùng nhau rảo bước đi tới chỗ mọi người.
“Biết trước thì tôi đã chuẩn bị đồ tắm cho vào vòng ma pháp sẵn rồi. Ai lại ngờ được rủ đi bơi thế này cơ chứ.”
Sasha ngồi xổm xuống bên mép bờ hồ, đưa bàn tay vớt những giọt nước trong xanh lên nghịch ngợm.
“Hửm? Chẳng phải chỉ cần sử dụng Hoạt Động Trong Nước như hồi thi đối kháng học viện là xong hay sao? Khỏi sợ ướt quần áo.”
“Bơi thì dễ thôi, nhưng mà làm vậy không có vui gì hết.”
“Fumu. Vậy thì để ta tạo bầu không khí cho mà vui.”
Ta đưa tay lên vẽ một vòng ma pháp trận, phủ trọn lấy tất cả mọi người, bao gồm cả ta trong đó nữa.
Đống quần áo của bọn ta đang mặc đồng loạt phát sáng, đến khi tầm nhìn khôi phục trở lại thì tất thảy đã biến hoàn toàn thành đồ bơi.
“Woa, đồ bơi này!”
Eleonor thích thú nhảy nhót bên mép bờ hồ.
“Nhìn nè Sasha-chan, cầu được ước thấy bộ đồ bơi rồi đó. Sao vậy, phải tỏ ra vui hơn đi chứ.”
Vừa nói, Eleonor vừa múc nước lên vẩy về phía Sasha.
“Kyaaa, nào, Eleonor.”
“......Phản công……đây ạ……”
Zesia trong bộ đồ bơi cũng bắt chước theo, cô nhóc hắt nước vào mặt Eleonor với một biểu cảm vô cùng thích thú.
“Hahaha, được lắm Zesia.”
Và thế là cuộc hỗn chiến hắt nước lẫn nhau giữa Eleonor và Zesia đã bắt đầu.
“…Sasha.”
Misha gọi tên cô chị trong khi chỉ tay vào bộ đồ bơi của mình.
“…Nó có hợp với em không?”
“.......Ờ thì, hợp chứ……..Tất nhiên là hợp rồi, nhưng mà……Cái của chị với của Eleonor…….Ủa, là tất cả mọi người luôn ấy chứ…….Sao lại mát mẻ như thế này hả?”
Thành thật mà nói, những bộ đồ bơi mà nhóm Sasha đang mặc có đôi chút thiếu vải hơn so với những bộ đồ bơi được trưng bày tại các cửa hàng ở Dilhayd.
“Fumu. Cô đúng là chẳng hiểu gì cả, Sasha ạ.”
Ta ngạo nghễ khoanh tay lại và nói.
“Sao mà ‘chẳng’ được, bộ đồ bơi của Anosh cũng bó sát người quá đấy.”
“Đồ bơi không chỉ đơn giản là trang phục quần áo thôi đâu. Nó còn được tính là một loại ma pháp giúp tăng cường khả năng hoạt động trong nước lên mức cao nhất có thể nữa.”
“Hở?”
Sasha bất giác thốt lên một tiếng ngây dại trong vô thức.
“Nói cách khác, những miếng vải mỏng này chính là các vòng ma pháp trận đang triển khai ma pháp không ngừng nghỉ. Có vẻ như người trong thời đại này đã quên đi cả những điều căn bản như thế rồi. Kiểu dáng bộ đồ bơi mà các cô đang mặc là hình dạng được cấu tạo hài hòa và thích hợp nhất với cơ thể của mỗi người đó.”
Vừa nói, ta vừa tạo dáng khoe bộ đồ bơi mà mình đang mặc.
“Nhớ cho rõ vào, đây chính là Đồ Bơi Tối Thượng.”
Ta chậm rãi bước chân xuống mặt hồ.
“Nhìn đi, mặc bộ đồ này thì sẽ như vậy đấy.”
Ngược lại với định lý tự nhiên, bàn chân của ta dễ dàng đi bộ trên mặt nước chứ không hề bị chìm xuống.
“Bơi đi ông nội…!”
“Tất nhiên, ta cũng có thể bơi.”
Nói rồi, ta nhảy ùm xuống nước rồi bơi vòng vòng dưới lòng Hồ thánh minh.
Dần dà, dòng thuỷ lưu cuộn thành vòng xoáy siết cực mạnh. Ngay đến cả đàn cá xấu số xung quanh cũng bị cuốn vào mà chẳng thể buông ra chút kháng cự nào.
“Tới đây nào, Misha, Sasha. Hiếm khi mới có dịp đi nghịch nước như thế này, hãy thỏa sức tận hưởng hết mình đi.”
“Đồ điên, tôi chưa muốn chết!”
“Cô nói cái gì vậy? Đừng có xem thường Đồ Bơi Tối Thượng của ta. Mặc cho dòng thủy lưu có dữ dội đến đâu, mặc cho mặt hồ có khuấy động đến mấy, không bơi được thì sao có thể gọi là đồ bơi.”
Sasha và Misha quay ra nhìn nhau.
“…Sẽ ổn thôi.”
Dứt lời, Misha bước thẳng xuống dòng nước đang giữa cơn cuồng nộ.
Nhờ có sự bảo vệ của Đồ Bơi Tối Thượng, cô có thể thoải mái bước đi trong dòng nước xiết mà không hề tỏ ra khổ sở chút nào.
“..Tới đây nào.”
Misha với tay ra về phía chị mình, Sasha đành bẽn lẽn bước đôi chân xuống mặt hồ.
Sau khi nhận ra mình không bị dòng thủy lưu tác động, cô nàng liền nở một nụ cười trên môi.
“Ahaha, gì thế này? Hay quá!”
Không nghĩ ngợi gì nữa, Sasha ngay lập tức nhảy ùm xuống dưới.
“Eleonor với Zesia cũng xuống đây đi.”
Sasha vẫy tay về phía hai người đang đứng trên mép bờ hồ trong khi vùng vẫy bơi lội một cách thích thú.
“Ừa, tới liền tới liền. Đợi bọn tôi xây xong lâu đài cát đã nha.”
Zesia và Eleonor đang cặm cụi xây thứ gì đó trông như một công trình kiến trúc vậy, họ còn cẩn thận đắp nước lên cát để làm cứng chúng.
Xem ra phải mất một lúc nữa thì hoàn thành được.
“Vậy lát qua sau nhé.”
Dứt lời, Sasha lặn thẳng xuống dưới để bơi tới chỗ của ta.
Misha cũng theo sát ngay bên cạnh cô.
“Anosh.”
Ngay lúc hai cô nàng chỉ còn cách ta một bước nữa, ta liền đạp mạnh chân vào nước rồi bất ngờ tăng vọt tốc độ.
“Ớ, sao cậu lại bỏ chạy!?”
“Kuhaha, bữa nay ra đây để nghịch nước mà. Có giỏi thì đuổi theo ta xem nào.”
“Giời ạ! Đứng lại đó.”
Mặc dù đang ở trong môi trường nước, thế nhưng di chuyển của ta hoàn toàn tự do tự tại. Sasha và Misha phải dốc toàn lực để đuổi theo.
Cả ba cứ thế bơi vòng vòng mấy hồi, khiến cho dòng thủy lưu càng trở nên dữ dội hơn trước.
Phía bên trên bờ hồ, Misa đang ngây người đứng nhìn vòng xoáy nước khổng lồ với một khuôn mặt ngây dại.
“........Ahaha………..Trông kinh khủng quá đi mất………..”
“Có Đồ Bơi Tối Thượng mà, không sao đâu.”
Rei chỉ nhẹ mỉm cười và nói như thể điều đó chẳng có gì to tát cả.
“Nh, nhưng mà……..Bộ đồ bơi này làm em thấy xấu hổ chết đi được………”
Misa bẽn lẽn che đi những phần ‘da thịt’ trên cơ thể của mình.
“Hợp với em lắm.”
Rei hiện giờ cũng đang mặc Đồ Bơi Tối Thượng.
Những múi cơ bắp săn chắc trên chiếc body cường tráng của cậu hoàn toàn lộ hết ra trước mặt cô.
“Đ, đừng nhìn em chằm chằm như thế……..”
Rei biết ý liền đánh mắt sang phía khác ngay lập tức.
Misa ngồi thụp xuống, với tay ra múc một ít nước.
“Eyyy…….”
Cô vẩy thẳng nó về phía của Rei.
“Ahahaha, chủ quan là điều cấm kỵ đó nha.”
Rei mỉm cười sảng khoái, cậu cũng ngồi xuống để chuẩn bị hất nước lên.
“Xem ra em cần phải bị phạt một chút mới được.”
“Kyaaa, kyaaaaa…………”
Misa liền quay đầu chạy ra xa khỏi mép nước ngay tắp lự.
Rei thì chỉ đuổi theo cô với một dáng điệu thư thả.
“Misa, em còn định chạy tới đâu nữa vậy?’
“Nh, nhưng mà, nếu em dừng lại thì anh sẽ tạt nước vào em mất…..”
“Anh không tạt đâu.”
“Có thật không?”
“Hứa luôn.”
Nghe vậy, Misa bèn dừng lại. Cô giả vờ quay người rồi ngay lập tức cúi xuống hắt nước vào Rei.
“Ahahaha, anh lại mắc lừa nữa rồi.”
Thanh niên tủm tỉm cười khoái chí.
“Được lắm.”
Giờ tới phiên Rei tạt nước phản công, Misa lại bắt đầu la hét rồi tháo chạy trong sự thích thú.
Cả hai nô đùa vui vẻ bên bờ hồ, hết dùng chân đá nước lẫn nhau rồi lại tới chơi đuổi bắt vòng tròn.
“Đứng lại nào, Misa.”
“U, ứ ừ. Anh có giỏi thì bắt em đi.”
“Á à, em thách anh đấy nhé.”
‘Ahaha, hahaha’, tiếng cười khoan khoái của hai người hòa quyện lại với nhau, tô điểm sự tươi mới và hữu tình cho cảnh vật xung quanh.
Cuối cùng Rei cũng đuổi kịp Misa, cậu ngay lập tức nắm lấy tay của cô.
“A…………”
“Bắt được em rồi nè.”
Nụ cười của Rei làm say đắm ánh mắt của Misa, cô hoàn toàn bị hớp hồn bởi cậu.
Eleonor và Zesia đang dựng lâu đài cát ở phía xa. Ta, Misha và Sasha thì đang trong công cuộc tạo dựng nên xoáy nước dưới lòng hồ.
Còn Misa và Rei, hai người này đang dựng lên cả một thế giới riêng của mình….
“Bắt được rồi thì cậu định làm gì?”
Rei trở nên tỉnh táo trở lại, quay phắt người về phía sau.
Shin trong bộ Đồ Bơi Tối Thượng đang đứng chống nạnh ở ngay đó.
“Ch……….Cha……!? Ủa, con tưởng cha đang đi kiếm rồng cơ mà…….?”
“Tự nhiên cha có linh cảm xấu. Rồng thì cha tìm được bốn con rồi, chỗ còn lại cha giao cho Eldemade rồi quay trở lại đây.”
“.........V, vậy ạ……..”
“Nhân tiện thì, Rei Gransdori.”
Con ngươi lạnh lẽo của Shin ánh lên sắc vô hồn buốt giá.
“Cậu có muốn thi bơi cự ly xa với tôi không, một vòng từ bờ bên này tới bờ bên kia rồi quay trở lại. Nếu như cậu về đích nhanh hơn, tôi sẽ nhắm mắt làm ngơ con gái mình trong khoảng thời gian chênh lệch mà cậu thắng.”
“Ơ kìa, cha đang nói gì thế?”
Rei giơ tay ra ngăn không cho Misa xen vào cuộc trò chuyện, cậu đáp lại Shin với một nụ cười vô cùng tươi tắn.
“Kiếm thuật thì có thể bây giờ tôi vẫn chưa bì kịp, nhưng về khoản bơi lội thì tôi đây hơi bị thừa tự tin đấy nhé.”
“Rất đáng mong chờ. Tôi không thể an tâm giao con gái của mình cho một người đàn ông bơi tệ hơn tôi được. Vào những lúc nguy cấp, ví dụ như đắm tàu hoặc đuối nước, ít nhất người đó phải đủ khả năng để giải cứu cho Misa.”
Hai người trừng mắt lườm nhau trong yên lặng, thế nhưng cảm tưởng như ánh nhìn đang dữ dội tới mức có thể tóe lửa bất cứ lúc nào vậy.
“Xin người hãy ra hiệu cho chúng tôi.”
“Thú vị lắm, cứ thỏa sức mà so tài đi!”
Sau tiếng vọng vang lên từ dưới lòng hồ của ta, Shin và Rei đồng loạt đạp mạnh chân xuống mặt đất để lấy đà.
“Như ngài mong muốn, thưa chủ nhân đáng kính. Thần sẽ cho đối phương thấy cánh tay phải của Quỷ vương là như thế nào. Mặc dù danh xưng chỉ là một cánh tay, nhưng điều đó không có nghĩa là kỹ thuật bơi lội của Quỷ vương có thể bị kẻ khác đánh bại.”
“Niềm hy vọng cuối cùng của nhân loại tại Gairadiyte, 2000 năm trước, Hồ thánh minh này chính là thành lũy bất khả xâm phạm của chúng tôi. Đằng sau lưng chúng tôi lúc nào cũng là những người dân yếu đuối. Không một quỷ nhân nào được phép tiến qua khu vực này. Bởi lẽ đó, tôi đã quyết tâm rèn luyện khả năng bơi của mình tới mức thượng thừa.”
Rei và Shin đồng thời lao thẳng xuống hồ nước. Tốc độ của họ nhanh như tên bắn, dễ dàng xuyên thủng vòng xoáy khổng lồ và hướng tới bờ bên kia.
“Hãy xem kỹ thuật bơi lội của Anh hùng đây!”
“Cậu thích thì tôi chiều.”
Với tư cách là người yêu của cô ấy, với tư cách là người cha của cô ấy.
Với tư cách anh hùng của nhân loại, với tư cách là cánh tay phải của Quỷ vương.
Sự bướng bỉnh và lòng tự tôn, cảm xúc và khát vọng, tình yêu đôi lứa và tình cảm gia đình, tất cả chúng đang va đập mãnh liệt với nhau. Dáng vẻ cạnh tranh dưới nước của hai người đàn ông trong bộ Đồ Bơi Tối Thượng trông thật thư hùng.
Trận chiến này có thể xem là xứng tầm với những trận chiến từ thời đại thần thánh. Một trận thủy chiến mà không bên nào chịu nhường nhịn bên nào.
Chỉ trong nháy mắt, họ đã bơi xong một vòng Hồ thánh minh rộng lớn và bắt đầu quay trở lại.
Người đang dẫn đầu không ai khác ngoài Shin.
Tuy nhiên, Rei cũng vắt hết toàn bộ sức lực cuối cùng của mình để đuổi theo sát nút cậu.
Cả hai chạm tới bãi cát gần như là cùng lúc, không thể phân biệt rằng người nào nhanh hơn người nào.
“Hộc……….Hộc…….”
“Phù……….Phù………”
Hơi thở gấp gáp dâng lên cuồn cuộn.
Đây là hai người đàn ông có thể giữ nguyên bộ mặt lãnh đạm và điềm tĩnh ngay cả khi đang giao chiến.
Điều này chứng tỏ kỹ năng bơi lội cũng như sự cố gắng hết sức mình mà cả hai đặt vào trong cuộc so tài này là vô cùng đáng kể.
“.............Ai là, người nhanh hơn……?”
“............Misa………..”
Rei và Shin đều nhìn Misa và đợi câu trả lời từ cô.
Cô nàng đứng cạnh nhóm Eleonor từ từ quay đầu lại.
Rốt cuộc đâu mới là người chiến thắng?
“...........A, ahaha, con không nhìn kỹ nữa………..’
Hai người đàn ông trong bộ Đồ Bơi Tối thượng gục ngã hoàn toàn xuống bãi cát, như thể phần sinh lực cuối cùng của họ vừa mới bốc hơi luôn vậy.
Cả hai nằm cạnh nhau, thả mình ngắm nhìn bầu trời xanh cao vút.
Người cha của cô gái, và bạn trai của cô ấy, họ đều có những cảm xúc không muốn nhường lại cho đối phương. Tuy nhiên, chỉ riêng lúc này thôi, chắc chắn cả hai đang cùng chia sẻ chung một nhịp đập.
—-------------------------
Tác note:
Nhìn cho kỹ vào chứ.
NIT note:
Hmmm, bikini mlem đấy, v mà trước giờ cứ tưởng ngoại truyện cơ, mà có ai hứng thú phần ngoại truyện k nhể, liên hệ t nào.
Phần cẩu lương thì… lâu lâu nhai phát cho đỡ thiếu đường v. Cơ mà cứ ngỡ bác Sinh miễn nhiễm phần đó r chớ, ai dè vẫn nốc ao
Chương này bác Sinh giao trúng lúc vừa bị F1 nhảy qua F0 nên hơi lâu tí, cứ ngỡ bản thân bất tử giữa rừng F0 rồi mà…tự nhiên đau họng.
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ, ai chưa ép không thì bất tử tiếp nhé, còn ai ép a rồi thì tiếp tục cho vui nhen :)))
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~