Chương 201: Tiết thể dục của Hỏa âm tử vương
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 201: Tiết thể dục của Hỏa âm tử vương
Chương 201: Tiết thể dục của Hỏa âm tử vương
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT ; Arima死神
~~~~~~~~
Thảo nguyên Enora.
Vùng đồng bằng rộng lớn cách Gairadiyte 60km về phía tây nam.
Sắc xanh của cỏ cây trải dài gần như vô tận, mang theo vẻ hoang sơ như chưa từng bị bất kì bàn tay nào tác động. Hiện giờ, học sinh của cả Học viện Quỷ vương và Học viện anh hùng đều đang tập trung đông đủ tại nơi đây.
Đứng trước mặt số lượng học viên đông đảo này là 3 người giáo viên.
Eldemade, Shin và cả Emilia.
“Hôm nay các cô cậu sẽ tham gia một tiết thể dục đặc biệt để chuẩn bị cho cuộc chinh phạt rồng sắp tới. Thể thuật không phải thứ có thể tôi luyện trong một sớm một chiều, nhưng nếu muốn chiến đấu với rồng thì khả năng di chuyển của cơ thể bắt buộc phải đạt ở mức tiêu chuẩn. Chỉ cần lĩnh hội được điều đó, việc chinh phạt rồng sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.”
Eldemade xoay xoay cây gậy đang chống dưới đất của gã.
“Có lẽ chúng ta nên bắt đầu từ trò đuổi bắt nhỉ?”
Đám học viên bên phía Học viện anh hùng tuôn ra một hơi thở dài ngao ngán.
“Cái quái gì vậy? Sắp phải đi chinh phạt rồng mà bây giờ lại ở đây chơi đuổi bắt à? Làm như bọn này rảnh lắm không bằng.”
Laos phàn nàn bằng một giọng điệu uể oải.
“Đúng đó, cứ tưởng ra đây được học thứ gì bổ ích một chút chứ. Chán chết đi được.”
Heine cố tình cười đểu Eldemade, trong khi Ledriano nhẹ nhàng chỉnh lại cặp kính và nói.
“Nắm vững cơ bản quả thực là điều rất quan trọng. Tuy nhiên, em không nghĩ rằng tiêu chuẩn thấp như vậy có thể giúp bọn em chinh phạt được rồng trong vòng 10 ngày tới. Mong thầy hãy cho lớp một tiết giảng nghiêm khắc hơn.”
Emilia cau mày lườm 3 học viên anh hùng vừa buông lời phàn nàn về tiết học.
“Laos-kun, Heine-kun, Ledriano-kun. Các em không thể im lặng mà nghe giảng hay sao?”
“Xì, bọn này có nói với Emilia đâu?”
“Gọi cô là sensei!”
“Vâng vâng”, Heine khua khua tay với một giọng cợt nhả, rõ ràng tên đó không coi Emilia ra gì.
“Không sao đâu, Emilia-sensei. Kakaka, tính ra mấy đứa này cũng ham học ra phết đấy chứ.”
Nghe Eldemade nói thế, Emilia đành ngầm ngùi bỏ qua.
“Được, vậy thì 3 cậu hãy chạy tới cái cây liễu sam đằng kia cho ta. Trong vòng 3 phút, nếu các cậu có thể tới đích mà không sử dụng bất cứ ma pháp nào, ta hứa sẽ tăng độ nghiêm khắc của tiết giảng lên một bậc. Thế nào hả?”
“3 phút? Này này, thấy bọn tôi là con người nên khinh thường đấy à? Chuyện này còn dễ hơn cả ăn cháo nữa.”
Laos cười hả hê trước yêu cầu nghe rất đỗi tầm thường của Eldemade.
Không chút xao động, Hỏa âm tử vương bỏ chiếc mũ chóp cao trên đầu xuống và lấy từ đó ra 3 chiếc đồng hồ cát.
“Vậy thì thời gian quy định sẽ được tính cho tới khi chỗ cát này chảy hết.”
Elemade thả 3 chiếc đồng hồ cát lơ lửng trong không khí, chúng liền lật ngược lại tức thì.
“Chạy đi.”
Đám Ledriano bắt đầu hướng về phía cây liễu sam mà cất bước chạy, nhưng rõ ràng không ai trong số bọn chúng trông có vẻ gì là cố gắng cả.
Dẫu sao thì Học viện anh hùng cũng có chế độ rèn luyện cơ thể vượt trội cho những học sinh ưu tú. So với những con người bình thường, tốc độ của đám này hoàn toàn nằm ở một đẳng cấp khác.
Chỉ mới tầm 10 giây trôi qua, cả ba đã rút ngắn khoảng cách với đích đến xuống còn một nửa.
“Haha, giờ dừng lại đi bộ cũng vẫn dư thời gian luôn.”
“Cho bọn mình bài vận động đơn giản như thế này, chả hiểu Học viện Quỷ vương đang tính làm nữa?”
‘Dooogggooooonggg’, tựa như đã chờ sẵn khoảng khắc ấy, mặt đất bỗng dưng phát nổ.
“Cái…………..!?”
“Uwwaaaaaaaaaaaaa!!”
Một thứ gì đó vô cùng khủng bố vừa mới trồi lên từ ngay phía dưới 3 tên học viên đang chạy. Đôi cánh khổng lồ giang rộng giữa bầu trời bao la, cặp sừng sắc nhọn tỏa ra sự uy hiếp đến nghẹt thở, cùng với bộ vảy cứng cáp màu xanh bao phủ lấy cơ thể từ phần mõm đến chóp đuôi. Hay nói ngắn gọn cho dễ hình dung, nó là một con rồng.
Thân hình đồ sộ kia chí ít phải dài đến 30m, đôi cánh vỗ từng nhịp nặng nề để giữ nó bay trên không trung.
Trực tiếp hứng phải lực gia tốc khủng khiếp mà con rồng tạo ra khi trồi từ dưới đất lên, nhóm của Ledriano bị hất văng đi một đoạn, cảnh tượng chúng lăn mòng mòng trên mặt đất trông mới thật thê thảm làm sao.
Đứa nào đứa nấy toàn thân be bét máu, chắc là ngừng thở luôn rồi.
“...........He, Heine-kun? Laos-kun? Ledriano-kun………….!?”
Emilia lo lắng gọi tên ba học sinh của mình.
Cô muốn chạy ngay tới chỗ bọn chúng, thế nhưng khi bị ánh mắt của con rồng trên trời để ý, đôi chân của Emilia chợt trở nên mềm nhũn không còn chút sức lực.
“Kakaka, hôm qua ta đã điều tra được rằng gần chỗ này có tổ của lũ rồng. Nếu bất cẩn kích động khu vực xung quanh thì chúng sẽ phi lên đấy, nhớ cẩn thận nhé.”
Eldemade thỏa mãn cười, thế chẳng khác nào bảo ‘mọi chuyện đang theo theo đúng dự tính của ta đây này.’
“Ch, ch, chuyện này rốt cuộc là thế nào, Eldemade-sensei!? Thầy nói tiết thể dục hôm nay chủ yếu là chơi đuổi bắt đề rèn luyện cơ thể thôi mà……..?”
“Đúng là như vậy đấy. Hôm nay ta sẽ cho các học sinh chơi đuổi bắt với rồng! Dù luyện tập mô phỏng cỡ nào đi chăng nữa, khi vào thực chiến chắc chắn chúng sẽ chẳng áp dụng được gì cả. Vậy thì cách nhanh nhất chẳng phải là để cho các em học sinh tự trải nghiệm cảm giác sợ hãi thực tế luôn hay sao?”
Fumu. Trong lúc chơi đuổi bắt với rồng, cơ thể sẽ tự trau dồi và tôi luyện cách để đối phó với chúng à.
Nghe cũng không phải là không có lý.
“………Mạng sống của các học sinh chỉ có một thôi đấy………..”
“Đừng lo lắng vậy chứ.”
Eldemade vừa dứt lời, chiếc đồng hồ cát đang lơ lửng trên không trung liền phát ra ánh sáng ma lực.
Cứ thế liên tục và lần lượt, những chùm sáng bao trùm lấy cơ thể của Laos, Heine, Ledriano và hồi sinh chúng về trạng thái lạnh lặn không một vết thương.
“Ch…..chuyện gì vừa mới…….?”
“………Không biết nữa……….”
Lần đầu tiên trải nghiệm cái chết chăng?
Cả ba ngơ ngác nhìn nhau với khuôn mặt há hốc mồm.
“Chừng nào chỗ cát trong <Đồng hồ cát hỏa âm tử> này chưa chảy hết, cho dù các cô cậu có bị giết bao nhiêu lần thì vẫn sẽ được hồi sinh ngay lập tức. Nếu không muốn chết thì quay trở lại đây đi, ta sẽ quay ngược chiếc đồng hồ cát lại.”
Khoảnh khắc Eldemade vừa nói xong, con rồng đang bay trên bầu trời đột nhiên hướng thẳng cặp sừng về phía mặt đất rồi lao xuống với một tốc độ kinh hoàng.
Đám Ledriano vận hết sức bình sinh để né tránh, song cuối cùng vẫn bị thổi bay đi và lại được tận hưởng cái chết thêm lần nữa.
Con rồng thì theo đà đâm thẳng trở về lòng đất.
“À, các ngươi phải nhớ là đừng có để bị nó ăn thịt đấy nhé. Căn nguyên của người bị rồng ăn thịt sẽ tan biến ngay lập tức, đồng nghĩa với việc không bao giờ hồi sinh được nữa đâu.”
<Đồng hồ cát hỏa âm tử> phát sáng, sinh mạng của ba thanh niên lại được kéo về từ cửa tử.
Ma pháp cụ này quả thực là một vũ khí đa dụng bởi những tác dụng tương phản với nhau nhỉ. Nếu sử dụng lên kẻ địch thì đây chẳng khác nào một lời nguyền tra tấn mạng sống vĩnh cửu, ngược lại, nó cũng là lá bùa bảo hộ sinh mệnh khi sử dụng lên đồng minh.
“Mẹ kiếp nhà nó………………Đùa như này không có vui đâu………….!”
“Đuổi bắt cái quái gì chứ, ông đang bảo chúng tôi đâm đầu vào chỗ chết đấy à!?”
Thấy lượng cát trong chiếc đồng hồ sắp chảy hết, đám Ledriano vội ba chân bốn cẳng phóng ngay trở về điểm xuất phát. Cũng may sao là nó kịp lật lại trước khi bọn chúng phải đi bụi một lần nữa.
“Chính xác! Đối đầu với rồng thì ngay cả trò đuổi bắt cũng phải đặt cược cả tính mạng vào!”
Đám học viên tỏ ra sợ hãi trước điệu bộ hả hê của Eldemade.
“Shin-sensei, xin thầy hãy làm mẫu một lần cho mấy đứa nhỏ học tập.”
“Đã hiểu.”
Shin hướng thẳng về phía cái cây liễu sam ở phía trước.
“Loài rồng chỉ dựa vào giác quan và cảm nhận những dư chấn ở trên mặt đất để săn mồi, chúng không sử dụng ma nhãn để quan sát. Vậy nên chỉ cần chạy thật nhẹ nhàng thì vị trí của các bạn sẽ không bị phát hiện.”
Giọng của Shin được truyền tới cho tất cả mọi người không qua Thần Giao Cách Cảm<Leaks>.
Khác hẳn hoàn toàn so với ban nãy, con rồng không hề xuất hiện mặc cho có người đang chạy trên đầu của nó.
“Khi cảm thấy có sự bất thường, con rồng sẽ tò mò tình hình phía trên và trồi lên mặt đất. Cơ thể của nó rất lớn, khi di chuyển chắc chắn sẽ tạo ra chấn động. Hãy cảm nhận vị trí của nó thông qua lòng bàn chân của các bạn.”
Ta vận ma nhãn và quan sát thì thấy khu vung xung quanh chỗ Shin đang chạy có một chút dư chấn từ dưới đất.
“Thời khắc nắm bắt được mạch di chuyển của con rồng, các bạn cũng có thể cố tình tạo ra tiếng bước chân thật to để dẫn dụ nó.”
Lý thuyết đi đôi với thực hành, Shin giẫm mạnh bàn chân xuống dưới đất.
Ngay sau hành động ấy, một âm thanh kinh thiên động địa nổ ra kèm theo đó là thân hình đồ sộ của con rồng phi thẳng từ dưới đất lên.
Bằng tốc độ vượt qua khả năng quan sát của mắt thường, Shin dễ dàng rút lui và tránh được đòn tấn công của nó.
“Biết được thời điểm nào con rồng lao tới thì việc tránh né cũng trở nên đơn giản hơn nhiều. Nhân lúc nó còn đang bay trên trời, hãy luồn lách phía dưới và di chuyển thật cẩn thận, các bạn sẽ tới được chỗ cái cây liễu sam ngay lập tức.”
Lúc Shin dứt lời cũng là lúc cậu tới được đích đến của bài kiểm tra, tất cả chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc.
“Nếu có thể thì……”
Shin đưa ánh nhìn sắc lạnh lên phía trên bầu trời.
Con rồng cũng định trở mình là lườm cậu thì bỗng dưng, đôi cánh của nó ngừng đập.
Trên phần cổ dần xuất hiện một đường viền màu đỏ, có thứ gì đó đang từ từ chảy ra. Đúng vậy, đó chính là máu.
Đầu của con rồng lìa ra và rơi xuống cùng với thân hình khổng lồ của nó.
“Hãy tấn công vào đúng thời điểm mà con rồng vừa mới lao lên khỏi mặt đất.”
Âm thanh ầm ĩ và rung chấn do va chạm của xác con rồng vừa mới bị Shin chén đứt cổ khi rơi xuống đất đã kéo thêm 3 con khác nữa xuất hiện.
“““Grrrraaaaaaaaaooooo!”””
Lần này lũ rồng không bay lên trời như ban nãy nữa, chúng ở nguyên dưới đất và đưa những cặp mắt sắc bén mang theo đầy sát ý về phía đám học sinh bên này.
“Kakaka. Đã hiểu chưa nào? Giờ thì bắt đầu trò chơi đuổi bắt bằng cả tính mạng của mình đi.”
Eldemade quăng chiếc mũ chóp cao trên đầu của hắn đi, một số lượng lớn <Đồng hồ hỏa âm tử> lần lượt rơi ra và trôi nổi giữa không trung.
Vừa đủ phần cho tất cả những học sinh đang có mặt tại đây.
“Chạy ngay đi nào. Tất cả các cô các cậu mà không tới được cái cây liễu sam đằng kia thì tiết học ngày hôm nay sẽ không kết thúc đâu.”
Câu nói của Hỏa âm tử vương khiến cho học sinh của cả hai trường rơi vào trạng thái tuyệt vọng.
“Thật hả trời…………..?”
“Điên à, làm sao chúng ta có thể bắt chước được Shin-sensei cơ chứ………..”
“Nh, nhưng mà, chúng ta chỉ cần chạy tới chỗ cái cây liễu sam đằng kia thôi là xong đúng không? Dù sao cũng có mấy cái đồng hồ cát ở đây rồi, chẳng may mà mình có dẹo thì vẫn sống lại được……”
“Nói thì nói thế……..Chứ lỡ bị ăn là đi đời luôn đấy……”
Có vẻ như chúng vẫn còn rén quá thì phải.
“Fumu. Thế thì để ta đi trước vậy.”
“........Hở? Anosh cần gì tham gia đâu?”
Sasha quay sang hỏi.
“Có vài thứ ta muốn thử nghiệm ấy mà.”
Nói rồi, ta ung dung bước tới chỗ 3 con rồng đang gầm gừ phía trước.
“A, nhìn kìa nhìn kìa, Anosh-sama bắt đầu đi rồi đấy!”
“Cố lên, Anosh-sama!”
“Thiếu niên thiên tài!”
Ta quay người lại, vẫy tay hưởng ứng tiếng cổ vũ của đám Fanunion.
Không bỏ lỡ đi sơ hở ấy, con rồng đứng gần nhất liền lao tấn công ta bằng bộ móng sắc nhọn đến chết người.
“A! Anosh-sama! Đằng sau ngài!”
“Grrruuuuuuuuuuoooooo…….ooooo…….”
Chỉ với một cái lườm của ta, con rồng đã ngay lập tức thu móng của nó lại.
“Biết thân biết phận của mình đi, đồ thằn lằn to xác.”
‘Ku, kuuuuu, kuuuuuuuuuuuuoooooooo’, khoảnh khắc ma nhãn của ta lóe lên, con rồng liền cất tiếng kêu như chú mèo con vô hại, nó thậm chí còn nằm ngửa ra đất luôn.
Hành động trưng bụng ra cho đối phương xem chính là để thể hiện ý muốn đầu hàng của nó.
“Hảaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!?”
Heine thốt lên một tiếng có đôi phần kinh hãi.
“Cái quái gì thế!? Chỉ lườm một cái thôi mà con quái vật rồng ấy đã đầu hàng rồi ư!?”
Laos lườm chằm chằm về phía ta như muốn chối bỏ thực tại khó tin này.
“Ủa……..? Rồng trông thế mà cùi bắp hơn mình tưởng nhỉ? Chỉ được cái to xác thôi chăng?”
“..........Chịu…….Tớ thấy nó khá đáng yêu đấy chứ…………..”
“Khéo bọn mình cũng thắng được nó cũng nên……….”
“Thôi thôi, mấy bố tỉnh ngủ lại giùm con. Không thấy lúc nãy 3 người kia bị giết thê thảm như thế nào à! Chẳng qua là thằng Anosh nó điên quá thôi!”
Những học sinh chưa trải nghiệm qua sức mạnh của rồng bắt đầu xì xầm bàn tán.
“.............Làm sao bây giờ, đây là…….cái đó đúng không nhỉ………..?”
Elen nói với một vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.
“.........Cậu lại nghĩ cái gì bậy bạ rồi phải không……….?”
“B, bậy bạ đâu mà bậy bạ? Tớ đang phân tích đó, phân tích!”
“À thế à………Rồi sao nữa?”
Đôi mắt của Elen sáng quắc lên.
“Bởi vì Anosh-sama quá dễ thương nên chỉ vừa mới chạm mắt thôi là con rồng đã rơi vào lưới tình rồi!!”
“Khoan đã……….Vậy tư thế trưng bụng kia ra là……….?”
“Hãy tới ôm em đi đó!”
“Ôi trời, ngài có thể vượt qua bức tường ngăn cách đa chủng tộc dễ dàng như vậy ư!?”
Đằng kia có vẻ khá ồn ào nhỉ? Mà thây kệ đi, chắc lại là mấy chuyện như mọi ngày thôi.
Ta chỉ ngón tay về phía con rồng và truyền Thần Giao Cách Cảm vào trong đầu của nó.
Tuy không hiểu ngôn ngữ, thế nhưng rồng tuyệt đối không phải loài có trí tuệ bậc thấp.
Nếu là suy nghĩ thì có lẽ sẽ truyền đạt được phần nào thôi.
——Dẫn ta về tổ của ngươi——
Tức khắc, con rồng liền lọ mọ bò dậy và chui xuống cái lỗ trên mặt đất mà nó đã đục thủng để lên đây.
Ta vận Phi Hành<Fles> và đuổi theo ngay sau nó.
Cặp sừng sắc nhọn và chắc khỏe được yểm ma lực của con rồng cứ thế đào sâu xuống bên dưới.
“Chờ đã, Anosh!”
Ta quay đầu lại thì thấy Sasha mà Misha đang đuổi theo mình bằng Phi Hành ở đằng sau.
“…Cậu đi đâu thế?”
Sau khi bắt kịp ta, Misha hỏi.
“Tối qua ta có kể rồi còn gì. Học phủ thần thoại Everast Anzetta nằm ở thế giới dưới lòng đất. Giờ ta định tới đó để ngó nghiêng thử xem.”
Arcana nói rằng vương đô thần linh Garla Hesta hiện đang ngự trị tại thế dưới lòng đất.
Một thế giới mà ta không hề biết, có nghĩa là nó được sinh ra sau thời điểm mà ta đã chuyển sinh.
Còn nữa, Ahide Alobo Agatse, kẻ đã triệu hồi Arcana tự xưng mình là hồng y giáo chủ của Long Thần Quốc Giordal.
Ta cũng không có ký ức gì về cái tên của đất nước đó cả.
Vậy nên theo lý thuyết thì nó cũng phải nằm ở thế giới dưới lòng đất kia.
Chiếc nhẫn mà Ahide đeo được lấy nguyên liệu từ cơ thể của loài rồng.
Mà rồng thì lại làm tổ trong lòng đất.
Suốt 2000 năm nay, hầu như không có dấu vết nào cho thấy chúng xuất hiện trên mặt đất cả.
Ấy vậy mà một loài đứng trước bờ vực diệt chủng như rồng vẫn có thể sinh tồn đến tận bây giờ, chứng tỏ ở dưới lòng đất phải có một nguồn thức ăn nào đó thay thế cho quỷ tộc và nhân tộc.
Nói cách khác, thế giới dưới lòng đất được sinh ra trong khoảng 2000 năm này nằm ở gần tổ của lũ rồng.
“…Tôi đi cùng được không?”
“Đó là một vùng đất mới chưa rõ lai lịch. Không biết có điều gì đang chờ đợi phía trước đâu. Ít nhất thì cũng có kẻ triệu hồi được cả thần luôn đấy.”
“…Tôi muốn thấy thứ mà Arnos thấy.”
Tuy không cảm nhận được bất cứ sắc thái gì từ khuôn mặt, thế nhưng lời nói của Misha chứa đựng một ý chí cương quyết đến bất ngờ.
“Cho tôi đi cùng với. Mặc dù biết bản thân đi theo chỉ tổ vướng chân, một mình Arnos chắc chắn sẽ thoải mái hơn, nhưng mà…..”
Sasha thỏ thẻ hỏi một cách ngượng ngùng, ta bèn đưa tay lên xoa đầu cô.
“Thuộc hạ của ta làm gì có ai vướng chân vướng tay cơ chứ. Đi nào, chúng ta sẽ về trước khi tiết học kết thúc.”
“Nnn….”
“Okiii!”
Misha và Sasha vui vẻ mỉm cười.
Con rồng vẫn cứ mò mẫm vừa đào vừa di chuyển, cả ba bọn ta theo sau nó và xuống tới nơi tận cùng sâu thẳm của lòng đất.
—--------------------------------------------------------
Tác note:
Trên mặt đất thì nghe giảng, dưới lòng đất thì thám hiểm.
NIT note:
Nhưng nốt quên là chú không tới đc gốc cây là tiết học k kết thúc đc à
Quả ngượng ngùng của Sasha lâu rồi mới comeback, 10 điểm
Fanunion thì thang điểm bình thường k đánh giá nổi òi.
Còn đồng chí rồng kia cũng may mắn phết, biết đâu thành pet luôn, chứ hoá gái chắc k có r
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~