Chương 203: Học phủ thần thoại Everast Anzetta
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 203: Học phủ thần thoại Everast Anzetta
Chương 203: Học phủ thần thoại Everast Anzetta
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT ; Arima死神
~~~~~~~~
Arcana dẫn ta đi đến khu vực trung tâm của học phủ thần thoại Everast Anzetta.
Đó là một căn phòng mà tất thảy mọi thứ đều khoác lên mình chỉ duy nhất một màu trắng xoá.
Tám chỗ ngồi được đặt cân xứng với nhau ngay tại chính giữa không gian hình tròn này. Từ trên trần, những vệt sáng lấp lánh chiếu xuống chúng trông mới thật kiều diễm làm sao.
Tuy nhiên, cá biệt thay lại có một chiếc ghế không nhận được vệt sáng lung linh đó.
Đằng sau tám chỗ ngồi là những hàng ghế được xây từ thấp lên cao dần, có lẽ là để dành cho những người liên quan tới tham dự một sự kiện nào đó.
“Đây là phòng thánh tọa.”
Cùng với giọng nói cất lên, Ahide chậm rãi bước tới từ phía sau.
“Thánh tọa là nơi những kẻ có đủ tư cách để trở thành người đại diện của thần, hay nói cách khác là những tuyển chọn giả có thể ngồi vào. Tám chiếc ghế mà cậu đang thấy chính là thánh tọa.”
Xuyên qua những vệt sáng lung linh đang chiếu xuống thánh tọa, ta có thể nhìn ra được 3 chiếc ghế là có bóng người đang lơ lửng trên không, 4 chiếc còn lại thì không thấy gì cả, phải chăng là vì lý do nào đó nên đã vắng mặt?
Ta vận ma nhãn để quan sát nhưng cũng không thấy được gương mặt hay ma lực của bọn chúng, do tác dụng của vệt sáng lung linh kia chăng? Có vẻ như nó là một loại sức mạnh nào đó gần giống với trật tự của thần tộc.
“Khi những người được chọn thiết lập minh ước với thần, họ sẽ có tư cách để ngồi vào thánh tọa. Chiếc ghế trống đằng kia là của cậu đấy, kẻ không phù hợp Arnos Voldigod.”
Ahide chỉ về phía chiếc ghế không được chùm sáng chiếu xuống.
“Dù chưa lập minh ước, song cậu vẫn là người được thần linh lựa chọn. Nào, hãy ngồi xuống và thề trước <Đấng toàn năng huy hoàng> Eques rằng sẽ tham gia phán quyết tuyển chọn đi. Khi đó, ánh sáng phước lành sẽ chiếu xuống thánh tọa của cậu.”
Ta chậm rãi bước về phía thánh tọa.
Tuy nhiên, ta chỉ liếc qua nó một cái rồi quay lại nhìn Ahide mà không thèm ngồi xuống.
“Đáng tiếc thay, ta không hề tin vào tên Eques nào đó mà ngươi nói tí nào cả. Phán quyết tuyển chọn hay đại diện cho thần linh gì đó với ta sao cũng được. Ta đến đây chỉ để hỏi vài câu thôi, khi nào hỏi xong ta sẽ về.”
Ahide trừng mắt lườm ta, cùng với nó là một luồng sát khí mãnh liệt.
“Tên dị giáo điếc không sợ súng.”
Bất ngờ thay, giọng nói gay gắt đầu tiên vang lên lại đến từ một hướng khác.
“Ngươi dám báng bổ phán quyết tuyển chọn thần thánh này ư?”
Kẻ đang bộc phát sự tức giận là một gã đàn ông ngồi trên thánh tọa.
Do bị vệt sáng mờ ảo che mất nên không rõ mặt mũi hắn ra sao, tuy nhiên nhìn qua chiếc bóng thì có vẻ dáng người tên này khá đầy đặn.
“Ý của ta không phải vậy. Việc tin vào sự tồn tại của tên <Đấng toàn năng huy hoàng> Eques gì đó là quyền tự do của các ngươi. Ta không có ý phủ nhận hay gì cả. Chỉ đơn giản là niềm tin của ta đã đặt ở một nơi khác mà thôi.”
Vừa nói xong, gã đàn ông liền hét lên với một tông giọng như đã đạt đến đỉnh điểm của sự phẫn nộ.
“Thái độ đó của ngươi chính là sự coi thường vị thần của bọn ta đấy, tên dị giáo xấc xược!”
Ta đáp trả hắn bằng một ánh nhìn sắc lạnh.
“Đúng là nước đổ đầu vịt. Nếu muốn nói gì thì trước hết hãy ló cái mặt ra đây đi đã. Nghe một tên giời ơi đất hỡi chẳng rõ thân thế ra sao hống hách có khác nào gáy bẩn không cơ chứ.”
‘Cộp’, tiếng bàn chân giẫm mạnh xuống sàn vang lên, cùng lúc bóng người gã đàn ông đứng dậy.
Hắn vung cánh tay phải sang ngang một cách đầy thô bạo, vệt sáng lung linh chiếu từ trên trần xuống liền mờ dần và biến mất hẳn.
Đó là một gã trọc với thân hình cuồn cuộn cơ bắp.
Hắn cũng mặc chiếc áo choàng giống như của Ahide, ngoài ra còn trang bị thêm cả một bộ giáp. Chiếc nhẫn đeo ở ngón trỏ cũng thuộc cùng một kiểu.
“Tên của ta là Gazel Apt Ageila. Thánh kỵ sĩ của Long thần quốc Giordal, một trong bát thần tuyển chọn giả, người được ban cho danh hiệu thánh giả cao quý! Kẻ không phù hợp Arnos Voldigod, chính tay ta sẽ ban cho ngươi sự cứu rỗi của thần linh!”
Gazel giậm mạnh chân xuống đất và gửi cho ta một ánh lườm đầy sát khí.
“Fumu. Cứu rỗi thì thôi khỏi đi, ta không cần đâu.”
“Tai của ta không chấp nhận những lời nói phát ra từ miệng của kẻ dị giáo như ngươi!”
Gazel nhẹ nâng chiếc nhẫn lên và bắt đầu ngưng tự ma lực. Bất chợt, chỉ trong khoảnh khắc tiếp theo, một bông tuyết nguyệt hoa phấp phới rơi xuống ngay bên cạnh gã.
Tên trọc giật mình nhận ra điều gì đó rồi quay sang nhìn Arcana.
“Mặc dù ta đang ở trong Everast Anzetta nhưng đây là phòng thánh tọa, minh ước phi xung đột vẫn có hiệu lực đấy.”
“Đây không phải là một trận chiến, chỉ đơn thuần là sự cứu rỗi thôi.”
“Hỡi đứa con của rồng. Đừng tưởng thay đổi khái niệm như vậy là được. Hãy nhớ rằng thần linh vẫn luôn quan sát cậu.”
Gazel cay cú nghiến chặt hai hàm răng của gã lại đến độ phát ra cả âm thanh ken két.
“Thể theo ý muốn của người, <Đấng toàn năng huy hoàng> Eques.”
Sau đó, gã quay trở lại thánh tọa của mình, ngay ngắn ngồi vào ghế trong khi vẫn hướng một ánh nhìn khinh thường về phía ta.
“Ahide, giải thích cho cậu ta đi.”
Gã đàn ông gật đầu trước yêu cầu của Arcana.
“Kẻ không phù hợp, Arnos Voldigod. Sau đây tôi sẽ giải đáp những thắc mắc của cậu cũng như chi tiết về phán quyết tuyển chọn. Nếu không muốn ngồi vào thánh tọa thì cứ việc đứng đó thôi cũng được.”
“Tất nhiên rồi.”
Ahide cất giọng gọi hai cái bóng còn lại đang ngồi ở thánh tọa.
“Hai vị cũng đồng ý chứ?”
Những chiếc bóng khẽ gật đầu, biểu lộ sự đồng tình của tất cả về vấn đề này.
Xem ra chỉ có 4 trên tổng số 8 tuyển chọn giả hiện đang có mặt ở đây thôi.
Ahide quay lại nhìn ta, bầu không khí xung quanh gã bỗng trở nên vô cùng nghiêm nghị.
“Thần linh là trật tự của thế giới, là cánh tay cứu rỗi của <Đấng toàn năng huy hoàng> Eques. Tuy nhiên, cũng sẽ có lúc thần linh và trật tự biến mất khỏi thế gian. Đây chính là cơ hội khởi đầu của một trang sách mới. Để lấp đi chiếc ghế trống của vị thần đã mất, sẽ có một người thay thế, các thần sẽ chọn ra một người đại diện từ tất cả sinh mệnh trên thế giới này.”
Fumu. Vậy kẻ đại diện chính là người thay thế cho vị thần bị hủy diệt à.
“<Đấng toàn năng huy hoàng> Eques đã ban cho muôn vàn chúng sinh cơ hội để chạm tới cảnh giới của thần. Đối với chúng ta đây chính là ánh sáng của sự cứu rỗi, là trái tim từ bi của Eques.”
Hừm, liệu sự thật có đúng là như vậy không?
Ít nhất thì việc thần linh rủ lòng từ bi với con người nghe thôi đã thấy sai sai rồi.
Bằng việc biến Thần Hủy Diệt Aberneyu thành Quỷ vương thành Delzogade, ta đã cướp đi trật tự hủy diệt khỏi thế giới.
Mặc dù đám thần khác đã cố gắng bù đắp vào chỗ khuyết ấy, song trật tự vẫn không thể khôi phục lại hoàn toàn như ban đầu.
Lý do cốt lõi chính là thứ khái niệm mang tên trật tự. Mỗi vị thần đều sở hữu một trật tự riêng của mình, vậy nên chỉ với sức mạnh của bản thân chúng thì chẳng thể làm được gì hơn cả.
Có lẽ đó là lý do tại sao chúng lại nghĩ đến cách sử dụng những sinh mệnh khác ngoài thần tộc để khôi phục lại những trật tự đã mất.
“Những ứng cử viên của người đại diện được gọi là bát thần tuyển chọn giả. Họ là những cá nhân xuất chúng được các thần tuyển chọn tiến cử để bước vào cuộc canh tranh thiêng liêng này. Ngoài ra, những tuyển chọn giả còn có thể lập minh ước với vị thần của mìnhーー”
Arcana giơ cánh tay của cô lên, một mảnh tuyết nguyệt hoa liền rơi xuống ngay bên cạnh ta.
Nó thoáng phát sáng mập mờ rồi biến thành một viên hắc thạch trong suốt.
Bên trong viên hắc thạch lại có thêm một viên ngọc nhỏ màu đỏ, tuy nhiên nó không phát sáng như cái của Ahide.
“Thứ đó gọi là minh châu tuyển chọn. Từ thời xa xưa, minh châu thường là ma pháp cụ được sử dụng mỗi khi con người người lập minh ước với thần linh. Trong số đó thì minh châu tuyển chọn là đặc biệt hơn cả. Chỉ thần tuyển chọn mới có thể tạo ra được minh châu tuyển chọn, và cũng chỉ có bát thần tuyển chọn giả mới được phép ban cho. Khi minh ước với thần linh được kết thành, ngọn lửa trong viên minh châu sẽ bừng sáng rực rỡ.”
Ta cầm lấy viên minh châu trên tay.
Viên hắc thạch đính trên chiếc nhẫn của Ahide phát sáng là do viên hồng ngọc nhỏ bên trong bừng cháy à?
“Phương pháp để lập minh ước với thần là gì?”
“Nội dung minh ước của mỗi vị thần hầu như đều khác nhau, tuy nhiên luôn có một điểm chung giữa chúng. Đó là phải tuyên thệ tin tưởng vào thần linh. Tương ứng với điều đó, thần linh sẽ soi đường dẫn lối cho chúng ta.”
Tin vào thần ấy hả?
Mùa xuân đó không phải lúc nào cũng tới đâu.
“Thông qua minh ước, tuyển chọn giả sẽ có được sức mạnh của thần. Sau đó, ứng cử viên sẽ cùng vị thần của mình chờ tới khi phán quyết thần thánh được diễn ra. Đấy chính là phán quyết tuyển chọn. Tám vị thần tuyển chọn sẽ quyết định ai là người đại diện phù hợp nhất để trở thành trật tự của thế giới.”
“Fumu, ta có một thắc mắc. Đã có ai đó trong bát thần tuyển chọn đã chỉ định ta thành tuyển chọn giả đúng không?”
Ahide gật đầu trước câu hỏi của ta.
“Tuy nhiên ta chưa gặp tên thần nào tự xưng mình là thần tuyển chọn cả?”
“Sau khi chỉ định một tuyển chọn giả, bất cứ vị thần nào cũng có tư cách để trở thành thần tuyển chọn.”
Hiểu rồi, thì ra là vậy.
“Tức là trước khi chỉ định ta thành tuyển chọn giả, tên thần đó vẫn chưa phải thần tuyển chọn à?”
“Đúng vậy. Thông qua việc chỉ định cậu, vị thần ấy mới trở thành thần tuyển chọn. Mặc dù tôi không biết lý do đến tận bây giờ ngài ấy vẫn chưa xuất hiện trước mặt cậu là gì, nhưng chắc chắn thần linh tự có tính toán vĩ đại riêng của mình rồi. Xét từ việc bị gán cho danh hiệu kẻ không phù hợp, rất có thể đây là một bài thử thách để tên dị giáo như cậu nhận ra sự vĩ đại của thần linh cũng nên.”
Ví dụ người đã chọn ta là Militia thì cô ấy vừa là thần sáng tạo, vừa là thần tuyển chọn luôn hả?
Vấn đề ở đây là vì sao tên thần chỉ định ta lại không chịu xuất đầu lộ diện.
Suy nghĩ theo chiều hướng khác, chưa chắc hắn đã là đồng mình của ta.
Kiểu như lôi kéo ta vào cuộc phán quyết tuyển chọn này để gây sự bối rối, xong sau đó lợi dụng sơ hở và tấn công chăng?
Vẫn còn một khả năng nữa, đó là ký ức lúc này của ta không toàn vẹn.
Cơ mà biết đâu chỉ đơn giản là do ta quên mất thôi cũng nên.
“Dù sao thì việc cậu được thần linh lựa chọn vẫn là sự thật không thể thay đổi. Trên thánh tọa kia có khắc tên và danh hiệu kẻ không phù hợp mà vị thần tuyển chọn đó đã đặt cho cậu.”
Đúng là tên của ta được khắc trên thánh tọa thật.
Cả danh hiệu kẻ không phù hợp nữa.
“Xung đột giữa phán quyết tuyển chọn có thể khiến cho các vị thần bị tiêu diệt cơ mà. Chẳng phải làm vậy sẽ càng đánh mất thêm trật tự hay sao?”
“Những vị thần liên quan tới phán quyết tuyển chọn không bao giờ bị tiêu diệt, đồng nghĩa với việc trật tự mà họ nắm giữ cũng sẽ không bị mất đi. Thể theo minh ước, minh châu tuyển chọn sẽ duy trì trật tự trong trường hợp có biến xảy ra.”
Ta nhìn viên minh châu đang cầm ở trên tay.
Quả thực nó không phải là một vật tầm thường.
“Đại khái hiểu hết rồi. Nhưng quả nhiên là ta vẫn chẳng có hứng thú gì tới cuộc phán quyết tuyển chọn này cả. Ngược lại, bản thân ta còn không thích việc kẻ đại diện được sinh ra một chút nào nữa cơ. Dù sao thì ta cũng đã cất công cướp đi trật tự hủy diệt khỏi thế giới này rồi mà.”
Nghe theo hướng này thì có khả năng đám thần linh cố tình biến ta thành tuyển chọn giả để ta không phá đám cuộc phán quyết tuyển chọn của chúng được.
Nếu ta tiêu diệt hết những ứng cử viên khác, lúc đó chính ta lại trở thành kẻ đại diện cho thần.
Biết rằng sức mạnh của thần không thể hủy diệt được ta, vậy nên lần này chúng định biến ta thành thần luôn chăng?
“Vấn đề cậu thích hay không thích chẳng có liên quan gì ở đây cả, kẻ không phù hợp Arnos Voldigod. Một khi đã được chỉ định thì cậu chỉ có thể lựa chọn hai con đường để bước đi. Hoặc là chờ đợi phán quyết thần thánh trong khi nâng cao đức tin của mình. Hoặc là quay lưng về phía các vị thần và chào đón sự tận diệt.”
“Tức là thế này à? Vì ngươi đã được thần linh lựa chọn rồi, vậy nên việc thoái lui là hoàn toàn không thể tha thứ, hả?”
Ahide gật đầu một cách nghiêm nghị.
“Đúng vậy. Thần linh, hay nói cách khác là trật tự của thế giới. Không ai có thể chống lại những vị thần. Ý chí của cậu chỉ là thứ bé nhỏ tầm thường khi đứng trước các vị thần tối cao mà thôi.”
“Bản thân là người thường mà ăn nói cứ như đám thần linh vậy.”
Ta hiểu đại khái sơ lược về phán quyết tuyển chọn rồi.
Nói chung dính dáng tới bọn thần tộc thì chẳng có chuyện gì tốt lành cả.
Nếu đây chỉ là một cuộc cạnh tranh ngu xuẩn ở thế giới dưới lòng đất này thì ta cứ mặc kệ nó luôn cũng được. Tuy nhiên, khó có thể nghĩ rằng việc Ahide trà trộn vào Học viện anh hùng chỉ đơn thuần là để tiếp cận một tuyển chọn giả như ta.
Giả sử có đúng là như vậy đi chăng nữa thì cũng đâu cần giả làm học viên của Học viện anh hùng đâu?
“Ngoài ra thì tôi có một lời khuyên cho cậu đây. Cho tới khi cậu tìm được vị thần của mình và lập minh ước với ngài ấy, đừng rời khỏi Garla Hesta. Tuy nhiên, hãy tránh xa Everast Anzetta này ra.”
“Hoh? Tại sao?”
“Ngoại trừ phòng thánh tọa, tất cả mọi ngóc ngách trong Everast Anzetta này đều không cần tuân theo minh ước phi xung đột. Bởi vì đây là nơi để những tuyển chọn giả thể hiện đức tin của bản thân mình.”
Tức là ngoài phòng thánh tọa ra, mọi nơi trong Everast Anzetta đều được phép chiến đấu với nhau à?
“Khuôn mặt của cậu đã bị những tuyển chọn giả ở đây nhìn thấy. Cả việc chưa lập minh ước với thần cũng đã rõ như ban ngày. Một khi rời khỏi thánh đô, cậu sẽ trở thành con mồi lý tưởng để săn ngay lập tức.”
Bất cứ tuyển chọn giả nào cũng có thể triệu hồi vị thần mà mình đã lập minh ước.
Vậy nên chúng nghĩ việc tiêu diệt một kẻ chưa lập minh ước với thần như ta sẽ rất dễ dàng à?
Quả thực, xét từ cơ cấu tổ chức của phán quyết tuyển chọn thì việc hạ gục đối thủ nhân lúc sức mạnh của hắn chưa đạt độ chín muồi là điều hết sức hiển nhiên.
“Não của ngươi bé đến nỗi không thể nhớ được chuyện vừa mới xảy ra hôm trước à? Quên mất kẻ đã bị ta sút cho một trận là ai rồi hay sao?”
Ahide đáp trả không một chút dao động.
“Giờ biết cậu chưa lập minh ước với thần rồi, vậy thì chuyện ngày hôm trước cũng dễ hiểu thôi. Thực ra cậu đã lập đồng minh với một tuyển chọn giả khác rồi sử dụng sức mạnh của vị thần bên đó để chiến đấu với tôi chứ gì?”
Giọng điệu của gã kiểu ‘tôi đã nhìn thấu hết tâm can của cậu rồi’.
Mà thôi, cũng không trách được.
Thay vì nghĩ tới việc có một tồn tại sở hữu sức mạnh vượt trên cả thần, việc cho rằng hắn mượn sức mạnh của thần sẽ mang tính hiện thực hơn rất nhiều.
Bất kỳ ai cũng khó có thể lường trước được những chuyện nằm ngoài thường thức của bản thân.
Ví dụ không đâu xa cả, đến ta đây còn chẳng nghĩ rằng sẽ có một cuộc tranh đấu gọi là phán quyết tuyển chọn như thế này.
“Mặc dù tôi vẫn chưa biết đồng minh của cậu là ai…..”
Ahide cố tình nhấn nhá như thể muốn gây áp lực cho những tuyển chọn giả đang ngồi trên thánh tọa.
“Tuy nhiên giờ bí mật này đã bị bại lộ, chắc chắn người đồng minh ấy sẽ phải hành động thật cẩn trọng. Trong cái tình thế cậu đang bị tất cả những tuyển chọn giả khác để mắt thế này, tôi không nghĩ rằng người đó sẽ chấp nhận cho cậu mượn sức mạnh của thần linh nữa đâu. Hãy chú ý lấy điều tôi vừa nói.”
Cơ mà tên này cũng tốt bụng thật chứ.
Tận tình giải thích cho cả kẻ địch của mình như thế.
Có lẽ hắn chỉ xem đây là một cuộc phán quyết của thần linh thôi, chứ không hẳn là đấu giết lẫn nhau chăng?
Cũng không loại trừ khả năng Ahide thực chất là một tên ngốc thành thật quá mức.
“Ta muốn hỏi một câu nữa. Thế giới dưới lòng đất này được xây dựng từ bao giờ, nó đã được hình thành và phát triển như thế nào?”
“Chuyện đó không liên quan tới phán quyết tuyển chọn. Tôi không có nghĩa vụ phải trả lời một tên dị giáo như cậu.”
“Fumu, cũng chẳng sao. Nơi đây là học phủ nên chắc kiểu gì cũng có một hai cuốn sử sách thôi.”
Nghe ta nói vậy, Ahide liền chỉ về chiếc ma pháp trận cố định được thiết đặt ở bên trên đầu cầu thang phía tây.
“Vòng ma pháp trận đó nối liền từ đây tới tầng 13 của học phủ này. Chỉ cần đi qua đó, cậu sẽ tới được phòng ký thạch, nơi lưu trữ những dữ kiện và lịch sử từ đời trước. Việc thế giới này hình thành như thế nào cũng được ghi chép lại đầy đủ.”
“Nói điều đó với kẻ dị giáo như ta cũng được à?”
“Dù sao thì nó cũng bao gồm những giải thích về Everast Anzetta.”
Fumu. Đúng là phiền phức.
“Đừng quên rằng minh ước phi xung đột không có hiệu lực bên ngoài phòng thánh tọa này đâu.”
“Cái đó ban nãy ta nghe rồi. Đi thôi, Misha, Sasha.”
Hai cô gái gật đầu và bước theo ta.
Cả ba cùng leo lên cầu thang rồi tới chỗ chiếc vòng ma pháp cố định.
Ta truyền ma lực xuống dưới, khung cảnh xung quanh dần trở nên mờ nhạt như tan chảy.
Khoảnh khắc tiếp theo, bọn ta dịch chuyển tới một căn phòng rộng lớn. Vô số những tấm bia đá được xếp kín mít lại với nhau, chúng nhiều đến nỗi gần như lấp đầy tầm nhìn của ta trong thoáng chốc.
Trước những phiến đá có lác đác vài tên mặc đồng phục giống y hệt nhau.
Có lẽ là học sinh của học phủ này rồi.
Hình như chúng đang đọc hiểu những văn tự được khắc trên bia đá thì phải.
“Fumu. Mong là chúng ta cũng đọc hiểu được chữ trên đó.”
“............Uuoaa, khả năng hơi thấp đấy. Kể cả có thể cùng tổ tiên với người trên mặt đất đi chăng nữa, chẳng phải văn hóa dưới này hoàn toàn khác hay sao?
Misha gật đầu đồng ý với ý kiến của chị mình.
Ta bước tới trước một tấm bia đá không có ai ở quanh.
Khi đưa tầm mắt xuống xem thử, quả nhiên, đó là loại ngôn ngữ mà ta không đọc được.
“ーーDám bỏ ngoài tai lời khuyên của hồng y giáo chủ, ngươi còn ngu ngốc đến mức nào nữa đây, tên dị giáo kia!”
Có giọng nói vang lại từ phía sau.
Đó là Gazel, tên thánh giả trọc đầu mà ban nãy gây sự với ta.
“Mà, cứ đọc thử vài tấm là sẽ tìm ra quy luật ngay thôi.”
“Đằng sau, đằng sau kìa. Bơ luôn thế cũng được hả? Hình như hắn mới làm nhảm gì ấy.”
“Tai của ta không chấp nhận những lời nói phát ra từ miệng của một kẻ vô phép tắc như thế.”
Vừa dứt lời, Gazel liền chụp lấy vai ta.
“Hãy tiếp nhận sự cứu rỗi của thần linh đi, tên dị giáo xấc xược!!”
“Tránh ra nào, ngươi đang vướng víu quá rồi đấy.”
Ta quay người lại, đồng thời gạt nhẹ cánh tay của hắn khỏi bờ vai.
“Nuuu………..Gaaa………! Khhhhaaaaccccccccccccccccccccccc!!!”
Cơ thể của gã trọc văng mạnh về phía sau.
‘Rầm, rầm, uỳnh’, bốn tấm bia đá bị xô đổ, đến tấm thứ năm thì mới chặn được lực đẩy mà ta đã tặng cho cơ thể hắn.
Chứng kiến sự việc đột ngột, những học viên của học phủ bắt đầu la hét thất thanh.
“Hự………T, tên khốn……..Ngươi dám làm một thánh giả như ta hộc ra những giọt máu linh thiêng này ư………!”
Sự phẫn nộ khiến gương mặt của Gazel trở nên méo mó, trong khi đó thì miệng gã vẫn còn thổ huyết liên hồi.
“.................Tội đáng muôn chết………....! Còn không mau cầu xin sự tha thứ của thần linh, tên dị giáo ngu xuẩn kia!”
Vừa loạng choạng đứng dậy, Gazel vừa hướng sát khí về phía ta.
“Tên ngươi là Gazel đúng không. Thích chiến thì ta chiều thôi, nhưng mà……….”
Ta tiến vài bước lại gần gã và hướng ánh nhìn sắc lạnh xuống.
“Mau triệu hồi thần ra đây. Hạng như ngươi không trụ nổi một giây đâu.”
----------------------------------------------------------
Tác note:
Không biết vị thần nào sẽ xuất hiện đây ta…………..
NIT:
Không biết phải xếp ahide vào dàn phản diện hay tấu hề đây mọi người nhể, thấy quả mặt là uy tín r :D
Giờ là hóng 2 thần, 1 là thần chọn nốt, 2 là thần bị nốt hành ở chương sau. Chắc phê :D
Lịch đăng chương mới bắt đầu từ tuần này sẽ chốt là hôm thứ hai nhá, mọi người cùng hóng thôi nào, cố xôm lên :D
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~