Chương 217: Chạm tới muôn nơi, giai điệu của cảm xúc
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 217: Chạm tới muôn nơi, giai điệu của cảm xúc
Chương 217: Chạm tới muôn nơi, giai điệu của cảm xúc
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~
“GRÀOOOOOOOOOOOOOoooooooooooooooooooooooooooooo!!”
Tiếng gầm lúc ngắc ngoải của con cổ long vang thấu trời xanh, thân hình quá cỡ dần mất hết sức lực và nghiêng về một phía.
Sau khi âm thanh hoang dại lắng hẳn xuống, cũng là lúc cơ thể con rồng vô lực nằm sõng soài trên mặt đất.
Có vài tia sáng lọt ra khỏi khe miệng của nó.
Đó chính là ánh sáng rực rỡ đặc trưng của Thánh Vực<Asuk>.
Nguồn sức mạnh tăng lên trong khoảnh khắc, cuối cùng một ngón tay nhỏ nhắn cũng lọt được ra ngoài.
“Cái con này, há miệng ra cho ta! Há ra………!!”
Emilia phải thi triển Thánh Vực nhằm lấy sức dùng một tay cạy miệng con cổ long và bò ra ngoài. Cánh tay còn lại cô vẫn đang dồn hết lực giữ chặt lấy Ledriano để kéo cậu ấy thoát cùng.
Nhờ kinh nghiệm chiến đấu với dị long, Emilia đã nghĩ ra cách tự chui vào miệng rồng để dựng Long Phược Kết Giới<De Jelias>.
Mặc dù rơi vào trạng thái mất đi ý thức, song Ledriano vẫn ngoi ngóp giữ được hơi thở.
Các học viên khác của Học viện anh hùng ngay lập tức chạy tới thi triển ma pháp trị thương lên người cậu.
“Emilia……….Cứ tiếp tục thế này thì không ổn đâu! May nhờ có Thánh Vực Tái Sinh<Theo Ingal> của Eleonor nên cả bọn không mất mạng, nhưng sớm muộn gì ma lực của chúng ta cũng cạn kiệt thôi.”
Mặc dù đã dẫn thánh thủy đến tận chiến trường, nhưng nếu lượng ma lực gốc hết sạch thì cũng chẳng thể nào tận dụng nó tốt được.
“Heine-kun! Tình trạng của Long Phược Kết Giới thế nào rồi!?”
Emilia phát đi một tín hiệu Thần Giao Cách Cảm<Leaks>.
“........Xong hơn chín phần rồi! Vấn đề bây giờ là tôi có thi triển tốt Long Phược Kết Giới dù chưa từng luyện tập bao giờ không thôi………”
Hiện tại ở Học viện anh hùng chỉ có duy nhất mình Emilia là có thể thi triển Long Phược Kết Giới một cách chắc chắn. Tuy nhiên cô lại là quỷ nhân.
Mà với quỷ nhân thì thánh thủy lại chẳng khác nào chất kịch độc. Nói cách khác, riêng việc vận hành ma pháp bình thường đối với cô cũng đã vô cùng khó khăn rồi. Kể cả một phần vạn cơ hội thành công đi chăng nữa, chắc chắn thuật giả cũng không thể nào bình an vô sự được.
“Lúc nào em cũng hống hách chê bai cô lắm cơ mà, phải làm phát được luôn đi chứ!”
“Vâng vâng biết rồi ạ. Khổ lắm, những lúc như thế này thì đừng có mà gây áp lực…….”
Đang nói dở thì Heine chợt dừng lại, như thể gã vừa mới nhận ra điều gì đó.
“Heine-kun?”
“.............Chết rồi. Con dị long màu xanh trên trời đang nhìn về phía này…………Có phải nó đã phát hiện ra ma pháp trận rồi không……..?”
Khoảnh khắc Emilia ngước mắt nhìn lên trời, con dị long liền há to miệng bắn một hơi thở mang sắc xanh lạnh lẽo nhắm thẳng xuống đất.
Mục tiêu của nó chính xác là nơi mà Heine vẽ ma pháp trận cho Long Phược Kết Giới.
“Dừng nó lại!”
Nghe hiệu lệnh của Emilia, hai học viên được giao nhiệm vụ bảo vệ ma pháp trận ngay lập tức thi triển Phi Hành<Fles> bay lên và dựng ma pháp kết giới.
“Đừng có mà tưởng bở!”
Hai luồng ma lực va chạm tạo nên thứ âm thanh như xé toạc cả không khí, một phần kết giới của đám học viên bị đông cứng lại.
“Để tôi giúp một tay!”
Từ đằng xa, Eleonor thi triển Tứ Chú Ấn Kết Giới<De Igeria> phủ lên trên lớp ma pháp kết giới vừa mới dựng.
Tuy nhiên, hơi thở xanh của con rồng lại sở hữu đặc tính lây lan. Cả hai lớp kết giới chẳng mấy chốc đã bị đóng băng hoàn toàn. Uy lực vẫn chưa hề suy giảm, nó đục xuyên lớp băng và phá tan tành kết giới, biến hai học viên kia thành băng kết nguyên cục.
Hơi thở lạnh lẽo của con rồng tiếp tục đóng băng cả mặt đất, nơi mà Heine đang tạo dựng Long Phược Kết Giới. Khoảng một phần ba ma pháp trận đã bị đông đặc.
“.......Mẹ kiếp! Không được rồi Emilia! Nếu không làm gì để phá tan lớp băng đó thì thánh thủy không chảy qua được đâu……!”
Emilia tập trung ánh nhìn nghiêm túc của mình lên bầu trời.
Chừng nào con dị long vẫn nhởn nhơ trên đó, kế hoạch tác chiến của bọn họ sẽ không thể nào thực hiện được.
“Emilia-sensei, để con dị long ấy bọn em xử lý cho. Tuy nhiên muốn hạ nó thì sẽ mất khoảng ba phút. Trong thời gian này em không thể hồi sinh cho mọi người được, vậy nên đừng để ai chết nhé.”
Emilia quấn sợi tơ của Long Phược Kết Giới quanh Eleonor và Zesia để bảo vệ bọn họ.
“Trông cậy cả vào các em đấy! Chỉ cần hạ được nó thì chiến thắng sẽ là của chúng ta.”
“Rõ rồi.”
“.......Zesia và mama……..sẽ chiến thắng…………!”
Eleonor và Zesia đạp đất lấy đà rồi bay lên trời trong khi thi triển ma pháp Phi Hành.
Hơn một nửa số rồng phía trên đã bị bắn hạ bởi Thánh Vực Quang Pháo<Theo Trias> của Eleonor ban nãy.
Đám rồng còn lại bắt đầu hình thành liên kết để bảo vệ con dị long màu xanh. Chúng liên tục nhả sóng hơi thở siêu nhiệt lượng để ngăn cản hai người áp sát.
Mọi đòn tấn công đều bị Tứ Chú Ấn Kết Giới chặn đứng, Eleonor cùng Zesia tiếp tục tiến lại gần con dị long.
Bỗng dưng, bầy rồng tách khỏi đội hình liên kết, nhường không gian cho con dị long màu xanh dang rộng đôi cánh.
Cái đập cánh của nó mang theo một lượng ma lực khổng lồ, khiến cho cả một khoảng không xung quanh ngập chìm trong hàn khí.
Cứ mỗi lần đôi cánh kia vỗ là lại một đợt bão tuyết hung dữ cắt ngang bầu trời.
Ngay đến cả Tứ Chú Ấn Kết Giới cũng bị đông đặc, ma pháp Phi Hành trở nên rối loạn mất kiểm soát.
“Zesia, chúng ta không trụ được lâu đâu. Hạ nó luôn nào.”
Eleonor vứt cho Zesia một Ma Pháp Cầu Hỗ Trợ Căn Nguyên<Eornes> màu lục.
Cô nhóc bắt lấy và hấp thu nó vào người.
Lượng ma lực của Zesia tăng vọt lên trông thấy.
Không biết có phải do căn nguyên của cô nhóc vẫn còn nhỏ tuổi đời nên tiềm năng tăng trưởng lớn hay không, nhưng so với đám Laos thì mức độ đột phá ma lực của Zesia nằm hoàn toàn ở một đẳng cấp khác.
“Em đã……….tập luyện rất nhiều…………”
Zesia luồn ra sau lưng con dị long rồi chém một nhát hình vòng cung, vẽ nên 10 vòng ma pháp trận.
Mỗi chiếc vòng xuất hiện ra một vật thể hình vuông ngay tại chính tâm.
Nó phản chiếu hình ảnh của Zesia.
Đơn giản mà nói, đó là một tấm gương.
“Gương Ma Pháp Nhân Bản……..<Regaloymitin>........”
Một chùm sáng hội tụ lại nơi lòng bàn tay của Zesia, tạo nên thanh Quang thánh kiếm Enhalle.
Zesia thủ thế với thanh kiếm, hình ảnh của Enhalle cũng được phản chiếu trong gương.
Dòng ma lực ẩn chứa trong chiếc gương ma pháp trỗi dậy, hình ảnh của Zesia và khung cảnh xung quanh trong nó liền biến mất. Thứ duy nhất còn sót lại chính là Enhalle.
“...........Nhân………..bản………..”
Số lượng Quang thánh kiếm Enhalle đột nhiên tăng lên chóng mặt, thoáng cái đã có tới tận 100 thanh kiếm lơ lửng xung quanh Zesia.
Gương Ma Pháp Nhân Bản cũng phản chiếu đúng 100 thanh Enhalle.
“Tiến lên, Zesia!”
“...........Đột kích……..! Đố biết………đâu mới là……..kiếm thật…..?”
Zesia phóng thanh Enhalle về phía trước một cú đầy uy lực.
Tính luôn cả 10 chiếc gương, mỗi chiếc phản chiếu 100 thanh thánh kiếm, tổng cộng 1100 thanh Enhalle phóng tới tấn công con dị long màu xanh. Chân, cánh, đuôi, cổ, đầu của nó liên tiếp bị xé toạc.
“...........Guueeeeeeeeeeeeeeee!!”
“Đáp án là……..tất cả………..”
Bị hơn 1000 thanh Quang thánh kiếm Enhalle cộng với ma lực của Zesia chặt chém cùng một lúc như thế này thì dù lớp da và bộ vảy của rồng có cứng chắc thế nào đi chăng nữa, tuyệt đối không bao giờ có chuyện bình an vô sự được.
Cơ thể đồ sộ của con quái vật bắt đầu rỉ máu, những chiếc vảy tưởng chừng như bất khả chiến bại cũng lỗ chỗ bong ra.
Con dị long màu xanh quay sang lườm Zesia bằng cặp ma nhãn tràn đầy sự tức giận.
Nó há to khoang miệng ra và ngưng tụ ma lực kèm hàn khí xung quanh vào trong đó.
“Ùuuuuuuuuuuuuuuuuuuu!!!”
Một trận bão tuyết kinh thiên động địa bộc phá, không, thực chất nó là hơi thở màu xanh mà con quái vật kia nhắm đến Zesia.
“Gương Ma Pháp Nhân Bản.”
Zesia tạo ra hai tấm gương ma pháp ở trước mặt.
Chúng phản chiếu lại đợt sóng hơi thở dữ dội đang hướng đến.
“...........Nhân………..bản………..”
Hai tấm gương phóng ra đòn tấn công giống y hệt.
Một đòn triệt tiêu với hơi thở của con dị long, đòn còn lại thì tiếp tục xung kích và nuốt chửng lấy cơ thể của nó.
Mặc dù sở hữu khả năng kháng lại hơi thở của chính mình khá cao, tuy nhiên những phần thịt tróc vảy ban nãy thì lại bị nhiễm hàn khí và đông cứng hoàn toàn.
“Gràoooooooooooooooooooo!!”
Con dị long điên cuồng lao tới hòng đập tan Gương Ma Pháp Nhân Bản. Khoảnh khắc bị cơ thể nó chạm vào, chiếc gương ma pháp liền nứt vỡ ra.
Có lẽ ma pháp này không thể sao chép sinh vật sống được.
“Zesia, ra đòn quyết định thôi.”
Thánh thủy tuôn trào ra từ những dòng ký tự ma pháp trôi nổi xung quanh Eleonor, chúng nhanh chóng bao bọc lấy cô và tạo thành một thể cầu cố định.
Eleonor đưa tay lên nhắm thẳng về phía con dị long.
“Gương Ma Pháp Nhân Bản.”
Hai tấm gương ma pháp lần lượt xuất hiện bên trái và bên phải Eleonor, góc chiếu của chúng hơi lệch nhau một chút.
“Thánh Vực Quang Pháo!!”
“..........Gương………vô hạn……”
Đòn pháo ánh sáng đi qua khoảng không giao nhau giữa hai tấm Gương Ma Pháp Nhân Bản.
Gương vô hạn hình thành bên trong Gương Ma Pháp Nhân Bản phản chiếu lại một Gương Ma Pháp Nhân Bản khác, rồi trong Gương Ma Pháp Nhân Bản đó lại tiếp tục phản chiếu thêm Gương Ma Pháp Nhân Bản nữa.
Tất cả những tấm gương ma phấp ấy đồng loạt nhân bản đòn Thánh Vực Quang Pháo.
Loạt pháo ánh sáng không giới hạn như hẹn nhau cùng thời điểm phóng ra khỏi gương ma pháp rồi hợp nhất thành một đòn công kích nhắm thẳng tới con dị long màu xanh.
Phải công nhận đó là một luồng ánh sáng khổng lồ.
Tuy nhiên với tốc độ đáng kinh ngạc của mình, con dị long đã né được đòn Thánh Vực Quang Pháo cấp độ sao chổi ấy.
“Gương Ma Pháp Phản Đòn……….<Regalonaitin>..........”
Gương Ma Pháp Phản Đòn xuất hiện ngay tại vị trí mà có thể đón nhận được trọn vẹn đòn Thánh Vực Quang Pháo bắn lệch. Mặt gương phản ngược lại luồng pháo ánh sáng ấy về phía con dị long ở đằng sau.
“Gryuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu!”
Cùng với tiếng long hống được cất lên, con rồng lại tiếp tục né thành công một lần nữa.
Những tưởng đó đã là kết thúc nhưng không, Gương Ma Pháp Phản Đòn lại đón đầu đòn tấn công chệch mục tiêu ở nơi mà nó hướng đến.”
“.......Gương……..vô hạn……”
Gương Ma Pháp Phản Đòn đã được thiết đặt sẵn để khóa chết con dị long. Đòn pháo ánh sáng sẽ phản đi phản lại tới bao giờ trúng thì thôi.
“Thêm một phát nữa này, Thánh Vực Quang Pháo!”
Thông qua gương vô hạn, đòn pháo ánh sáng mà Eleonor bắn ra lại trở thành một luồng sáng cấp độ sao chổi nữa.
Con dị long né đến đâu, Gương Ma Pháp Phản Đòn vô hạn của Zesia lại phản đến đó.
Hai ngôi sao chổi cứ thế đuổi theo con dị long tựa như trò chơi đuổi bắt không hồi kết.
“Đòn kết liễu đây, Thánh Vực Quang Pháo!”
Khoảnh khắc con dị long vừa suýt soát thoát khỏi sự truy kích của hai phát pháo ánh sáng như đã đạt đến cực hạn trước đó, đòn Thánh Vực Quang Pháo thứ ba liền bắn tới ở ngay hướng chính diện.
Cơ thể quá khổ kia không thể phản ứng kịp, cuối cùng con dị long màu xanh cũng bị nuốt chửng bởi chùm sáng vô cực.
“Gréccccccccccccccccccccccccccccccc!!”
Tiếng hét đau đớn vang lên còn chưa dứt hẳn, hai đòn Thánh Vực Quang Pháo còn lại đã phản tới và chính thức đưa con quái vật về với hư không.
“.........Chúng ta………..thắng rồi……..”
“Xử nốt lũ rồng còn lại nào.”
――――――
Cùng lúc đó, trên mặt đất…
Vừa ngắm nhìn chùm ánh sáng rực rỡ trên bầu trời, Emilia vừa cật lực chạy từ khu rừng hướng thẳng đến thảo nguyên.
Âm thanh từ những bước chân làm rung chuyển cả mặt đất của đàn rồng đã lớn hơn nhiều so với ban nãy. Khả năng cao là quân tiếp viện đã tới. Có lẽ chúng định dùng ưu thế số lượng để xuyên thủng kết giới phòng thủ luôn.
Emilia sử dụng Thánh Vực rồi gom tất cả ma lực ở trong đó lại để thi triển Chước Nhiệt Hắc Viêm<Guriad>. Cô đang cố gắng làm tan chảy lớp băng đóng trên khoảng đất vừa mới bị phong ấn.
“.............Một chút nữa……….!”
Mặc dù tiến trình rất chậm nhưng ít nhất thì vẫn có hiệu quả. Dòng thủy lộ của ma pháp trận dùng để dẫn thánh thủy vào đang từ từ khôi phục.
“Đổ vào này!”
Emilia hét lớn một tiếng rồi giải trừ hoàn toàn ma pháp kìm hãm con sông.
Dòng thánh thủy ào ào chảy theo thủy lộ ma pháp trận được vẽ trên mặt đất.
“Heine-kun!!”
“Aaa, giờ thì dễ rồi đấy! Tất cả đến đây là kết thúc!”
Heine vung mạnh hai thanh thánh kiếm lên với tư thế sẵn sàng cắm chúng xuống bình địa.
Tuy nhiên ngay lúc đó, một đợt sóng hơi thở màu xanh từ bên kia khu rừng vụt bắn tới tấn công hắn ta.
“Cái…………!?”
Mặc cho uy lực đã bị Long Phược Kết Giới kìm hãm, song cơ thể của Heine chỉ trong chớp mắt đã bị đóng băng hoàn toàn.
“Gyyyyyyyyyyyuuuuuuueeeeeeeee!!”
Tiếng gầm uy lực vang lên khiến vạn vật kinh sợ. Cây cối trong rừng cứ thế đổ rạp dần, xuất hiện ở đó là cơ thể khổng lồ của một con dị long màu xanh.
Nó khác với con bay trên trời ban nãy.
“..........Mẹ kiếp! Nhờn với bố mày à!? Heine! Chịu khó chút nhé!!”
Laos nhảy từ trong khu rừng ra với thanh Thánh viêm liệt kiếm Garewford vung quá đỉnh đầu. Gã đập nó một cú thật mạnh vào giữa mặt của Heine.
“Oraaa! Giờ không phải lúc ngủ đâu! Dậy mau nào…….!!”
Cơ thể của Heine được bao trùm trong ngọn lửa thiêng.
Đồng thời, Laos sử dụng thánh thủy và thi triển thêm ma pháp phục hồi. Chẳng mấy chốc, lớp băng ngưng kết trên khuôn mặt của Heine đã tan ra.
Vừa được nhìn lại ánh mặt trời, gã đã ngay lập tức hét lớn.
“Nhanh lên, một bên tay thôi cũng được!!”
“Biết rồi!!”
Laos truyền ma lực vào thanh Garewford để làm tan băng trên tay Heine.
“Thêm một ch――”
Khoảnh khắc ấy, cơ thể Laos đột nhiên bị thổi bay.
Thủ phạm là một con rồng vừa mới băng qua được khu rừng.
Cặp ma nhãn hung tợn của nó dính chặt lấy Heine.
Ở phía đằng sau, những con rồng khác trong bầy cũng dần dần bắt kịp.
“Heine-kun………..vừa rồi là………!”
Emilia hốt hoảng định chạy tới xem xét tình hình thì một con dị long màu xanh khác bất ngờ đáp xuống ngay trước mặt cô. Đây đã là con thứ ba rồi.
“Guàoooooooooooooooooooooooo!!”
Nó vung bộ vuốt sắc nhọn xuống một cách hung tợn, thổi văng cả Emilia lẫn Long Phược Kết Giới cô đang bọc trên người.
“...............Biết ngay là sẽ như thế này…………”
Giọng điệu của Heine tràn ngập sự ngậm ngùi cay đắng.
“Khoảnh khắc nghĩ là mọi chuyện đều đã trơn tru cũng chính là thời điểm mọi thứ đồng loạt sụp đổ……….Bảo sao mà thánh kiếm chán ghét mình rồi để anh hùng thực sự lấy mất…….”
Heine nghiến răng nhìn bầy rồng lũ lượt băng ra khỏi cánh rừng.
Hiện tại đang có tới tận hai con dị long xanh ở đây.
Tình cảnh bây giờ không có gì khác ngoài hai từ tuyệt vọng.
“.......Tuy nhiên………”
Đôi mắt của gã vẫn chưa hoàn toàn mất hết đi ánh sáng.
“Ít nhất thì cũng phải chơi lại một lần chứ…..!”
Heine dồn ma lực xuống cánh tay bị đóng băng, cố sức ép cho nó cử động.
“Chết tiệt……Chuyển động đi nào! Chuyển động đi! Cái đồ vô tích sự này! Mày còn định ăn hại đến bao giờ nữa đây! Chuyển động cho taoooooooo!”
‘Mishiiiiiii’, âm thanh nặng nề phát ra từ cánh tay của gã, nó vừa mới khẽ nhúc nhích một chút.
Tuy nhiên nhiêu đó là quá đủ để ma lực truyền xuống thanh thánh kiếm.
“..........Xin mày đấy, thánh kiếm của tao………! Tao biết mình không phải là anh hùng thật sự, chỉ là một kẻ giả mạo không hơn kém……...!”
Heine dồn hết sức bình sinh vào hai cánh tay rồi hét lên những tiếng lòng mang theo vô vàn những cảm xúc mãnh liệt bên trong.
“Nhưng mà, tao vẫn muốn cứu bọn họ!! Hãy cho tao mượn sức mạnh………! Xin mày đấy!!”
‘Crắc’, lớp băng ở phần khuỷu tay của Heine vỡ ra trước. Thanh thánh kiếm mà gã nắm trong tay liền rơi xuống và cắm chặt dưới nền đất.
“Gràoooooooooooooooooooooooooooooooooooo!”
Con rồng trước mặt gầm lên một tiếng dữ dội rồi nhe bộ nanh khổng lồ ra định nuốt chửng Heine.
Tuy nhiên, gã chỉ hướng ánh nhìn của mình xuống dưới với một điệu cười ngạo nghễ trên môi.
Cả bàn tay lẫn cây thánh kiếm của gã đều tồn đọng một chút ma lực bên trong.
“Tiến lên nàoooooooooooooo!!”
‘Uỳnhhhhhhhhhhhhhhhhhh’, mặt đất bỗng nhiên rung chuyển dữ dội sau tiếng gào đầy khí thế của Heine. Mảnh ghép cuối cùng của ma pháp trận giờ đã được lấp đầy.
Dòng thánh thủy xối xả tràn vào đường dẫn nước mà Đại thánh địa kiếm Zeele đã tạo nên trước đó.
“............Còn lại thì…….khặc………..”
Xui xẻo thay, khoảnh khắc Heine định thi triển Long Phược Kết Giới đã bị gián đoạn. Cơ thể của gã bị bộ răng của con rồng cắm xuyên qua.
“.............Hahaha……….Quả nhiên……….hạng như mình, đúng là không thể rồi……..Mẹ kiếp……….”
Ở bên trong miệng con rồng, Heine không còn nhìn thấy bất cứ tia hy vọng nào nữa. Sức cùng lực kiệt, gã rũ đầu xuống như thể một cái xác không hồn.
Đúng lúc ấy, có một giọng nói vang vọng tới bên tai.
“...........Cô sẽ không để công sức của em bị lãng phí đâu…………”
Heine khẽ mở khóe mi của mình ra.
“.......Emilia……………”
Bị con dị long hất tung lên rồi lăn mấy vòng trên mặt đất, chắc chắn thương thế của Emilia cũng không hề nhẹ chút nào. Tuy nhiên, cô vẫn vùng dậy và nhúng tay xuống dòng thánh thủy cuộn vào theo đường dẫn, bày ra tư thế sẵn sàng thi triển ma pháp.
“Mặc dù mọi khi lúc nào cũng cúp tiết nhưng hôm nay em thực sự cố gắng lắm đó…..”
Emilia truyền ma lực xuống dòng thánh thủy và khởi động sức mạnh của ma pháp cụ đó.
“Long Phược Kết Giới!!”
Sức mạnh của thánh thủy hòa nhập vào bên trong cơ thể cô rồi ngay lập tức trở thành một chất kịch độc ăn mòn cực mạnh.
Mỗi lần hấp thụ ma lực, Emilia lại phải hứng chịu cơn đau giằng xé tim gan.
Dẫu vậy, cô vẫn nghiến răng chịu đựng tất cả. Những giọt mồ hôi lạnh chảy đầy trên vầng trán, nội tâm run rẩy của Emilia đang phải đấu tranh để chống lại cơn đau tột cùng.
Mặc cho cơ thể có bị ăn mòn đi thế nào, mặc cho vết thánh hình thành càng lúc lại càng nhiều thêm bao nhiêu, mặc cho căn nguyên có nguy cơ bị tổn hại trầm trọng, Emilia cũng không hề nao núng dù chỉ một tích tắc nhỏ nhoi.
So với những tháng ngày đen tối mà cô phải trải qua trước kia, nhiêu đây nỗi đau chẳng là cái thá gì cả.
Dường như luồng cảm xúc này đã chạm tới Long Phược Kết Giới kia, khiến cho ma thuật thức trở nên hoàn hảo hơn bao giờ hết. Vô số những sợi tơ vụt xuất hiện và tỏa ra khắp bốn phương tám hướng.
Cả thảo nguyên trở nên rực rỡ đến lạ kỳ.
Khi những sợi tơ ánh sáng rung rinh, cảm tưởng như có một loại nhạc cụ nào đó đang tạo thứ âm thanh tuyệt đẹp vang vọng đi khắp muôn nơi vậy.
‘Rầmmmmm’, con rồng ngậm Heine trọng miệng ngã uỵch xuống mặt đất.
Những con rồng băng qua khu rừng để ra được thảo nguyên cũng khựng lại như bị ngắt đi công tắc. Từng con từng con một cứ thế phủ phục xuống, vô lực trượt dài trên nền đất.
Giai điệu vang tới tận trời xanh. Lũ rồng bay trên không trung dần rơi rụng không sót một con nào. Đất bụi hình thành do va chạm bốc lên cao hàng trăm thước.
Kết giới âm thanh được tạo nên bởi Long Phược Kết Giới khổng lồ bao trọn cả thảo nguyên Enora. Mọi con rồng nghe được giai điệu của nó đều bị phong ấn sức mạnh, những con đang trồi lên từ dưới đất thì chỉ biết quay đầu vô hang.
Tình trạng bên phía học viện anh hùng cũng chẳng khá khẩm hơn.
Sinh lực kiệt quệ, thương tích đầy mình. Hầu như mọi người đều đã bước một chân qua cửa tử.
Chỉ cần thiếu đi một yếu tố nhỏ nào đó thôi cũng đủ khiến thắng bại xoay chuyển.
Dẫu vậy, nhờ sự đồng tâm hiệp lực của tất cả mọi người, bọn họ đã tự mình giành được thắng lợi sát sao này.
—----------------------------------------------------
Tác note:
Chắc chắn lòng dũng cảm là yếu tố quyết định nhất rồi.
NIT note:
Heine đã kích hoạt đc nội tại ẩn của anh hùng là hú hét để mở phong ấn, nhưng rất tiếc, hàng fake cũng chỉ là fake mà thôi
Cơ mà, chương này đúng kiểu buff anh hùng phút chót nhể...
Emi hết chui vào mồm rồng giờ lại làm quả end chương với tình trạng không ổn nổi, quả là cô nàng xui xẻo…
T4R