Ngoại truyện 7: Vương Đô Prussia - Nhiệm vụ khẩn cấp: Trận Chiến Phòng Thủ
- Truyenconect
- My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
- Ngoại truyện 7: Vương Đô Prussia - Nhiệm vụ khẩn cấp: Trận Chiến Phòng Thủ
“Tình hình như thế nào rồi?!”
“Vâng, chúng thần đang đợi người đây thưa công chúa.”
Dianeia dịch chuyển về phòng làm việc trong lâu đài, nơi gần đây đã trở thành Phòng họp hội nghị tác chiến.
Ở đây, cô tiếp nhận thông tin từ Hiệp sĩ trưởng.
“Đã có vài cuộc bùng phát quái vật ở phía Đông, Tây và phía Nam. Hiện tại, chúng đang tiến về phía thành phố. Lực lượng phòng vệ đang mai phục.”
Được, Dianeia nhìn vào tấm bản đồ ở trên bàn.
Những điểm mai phục đang được đánh dấu bằng dấu X màu đỏ.
Nhưng vì lí do gì đó, ở phía Đông được đánh bằng một vòng tròn màu đen.
“Đây là?”
“Anne-sama nói rằng ngài ấy sẽ đến khu vực phía Đông. Và ngài ấy nói sẽ một mình trấn thủ hướng đó nên sẽ ổn thôi.”
“Anne-dono à…..”
Cô ấy là một Long vương nên có đủ khả năng để một mình kiểm soát khu vực đó.
Thế thì yên tâm về chỗ đó được rồi nhỉ.
“Ở khu vực phía Nam, quái vật xuất hiện cả ở những ngôi làng, chúng ta đã gửi một đội hiệp sĩ đi, và theo như báo cáo, họ đang chiếm lợi thế.”
“Fumu, thế thì, cuối cùng là…… phía tây à.”
Vì không có đủ thời gian nên đã có lỗ hổng xuất hiện.
“Không ạ, có một nhóm mạo hiểm giả đang tiến về hướng đó.”
“Ể….? Ta chắc chắn đã nhờ những mạo hiểm giả cố thủ phương Bắc cơ mà nhỉ.”
“Vâng, vì thế nên chỉ có một nhóm đó thôi ạ.”
Không biết được bao nhiêu quái vật sẽ đến thế mà lại đi đến chỉ với một nhóm duy nhất, quá liều lĩnh.
Dù rất cảm kích khi có người đi đến nơi đó để phòng thủ nhưng thế là quá nguy hiểm. Rốt cuộc nhóm đó là gì.
“Họ tự xưng là…
Họ tự gọi mình là….『Shining Head』 , hình như thế.”
“Họ ư? Sao họ lại rời khỏi một khu an toàn như phía Bắc chứ…”
“Thần không biết. Tuy nhiên, có họ bảo vệ thành phố thì ta có thể đảm bảo được ạ.”
Họ là nhóm mạo hiểm gia hàng đầu có thể giữ vững thành tích 90% thành công của mình. Nên hẳn họ rất mạnh.
Nhưng chỉ mình họ thì vẫn chưa ổn. Vì thế,
“―Ta sẽ đi viện trợ cho họ.”
“Công chúa….!?”
“Các người ngạc nhiên gì thế. Ngoài ta ra thì còn ai sử dụng được Dịch chuyển ở đây đâu.”
“Nhưng…..”
Ngài Hiệp sĩ trưởng định nói gì đó, nhưng thay vào đó ông ấy lại lắc đầu của mình.
“Thần đoán vậy. Dù giờ thần có khuyên công chúa nên chờ tại đây thì ngài cũng sẽ bỏ ngoài tai thôi.”
“Ừ, ông hiểu rõ ta đấy. Ta, miễn còn có thể chiến đấu, ta sẽ quyết chiến đấu để bảo vệ thành phố này.”
Dianeia nghĩ đây chính là nghĩa vụ của một Phù thủy cao cấp, một người mang trong mình sức mạnh.
――Và, mình muốn được như anh ấy, nên mình phải đi trên con đường của bản thân.
“Dù sao thì ta sẽ đi sau khi mặc xong trang bị chiến đấu. Ta sẽ để việc chỉ huy lại cho ông đấy, hiệp sĩ trưởng.”
“Vâng….. mong người bình an!”
Dianeia đi về phòng riêng.
Để sẵn sàng những Trang bị dành cho việc bảo vệ thành phố.
*****************
Những mạo hiểm gia đầu trọc đã đến khu vực phía Đông của Vương đô Prussian.
“Hyah hah! Đây là nơi có hàng phòng thủ yếu nhấttt!”
“Nó khá là xa với khu thương mại mà. Không hề có một ai ngoại trừ mười người chúng ta nhỉ.”
Nơi họ đang đứng là đồng bằng ở giữa khu rừng và thành phố.
Từ mặt đất, những con quái vật xé đất trồi lên.
Có rất nhiều loại quái xuất hiện, những con trùng giống như Worm (Giun) và những con đi bằng hai chân như Troll.
“Em chưa bao giờ tưởng tượng rằng chúng ta sẽ chiến đầu với quái vật dungeon ở bên ngoài Fort City đấy thủ lĩnh à.”
“Hyah hah, ta cũng nghĩ vậy.”
Vừa nói thế, họ rút vũ khí ra.
“Em không nghĩ rằng mình có thể nhận một nhiệm vụ như thế này ở bên ngoài Fort City đấy.”
“Hyahaha, ta đồng ý. Bảo vệ một thị trấn…. lại còn trong tình trạng khốc liệt thế này, đã được một thời gian rồi.”
Kẻ địch đang tiếp cận.
Với số lượng không đếm được.
Những mạo hiểm gia ― những kẻ đang cầm những thanh kiếm khắc cái tên Shining Head đang quan sát cảnh tượng đó.
“Hyah hah, chúng đến rồi. Nhưng so sánh với chủ nhân vùng đất đó thì áp lực cỡ này chả thấm vào đâu cả.”
“Hahaha, sai đâu cho được. Người đã ngất đi nói câu đó đúng là thuyết phục thật đó, thủ lĩnh.”
“Chính vì thế ta mới chìm đắm trong ngưỡng mộ !”
Những người đàn ông trọc đầu cười khổ, trong khi toát mồ hôi.
“Hyah hah, nếu như là trước đây thì chắc chắn chúng ta sẽ khóc thét lên. Nhưng tất cả là nhờ sức mạnh của ngài ấy.”
Sau lời đó, tất cả bọn họ đều gật đầu đồng tình.
“Dù sao thì, tiến lên thôi tụi bay! Đây chỉ là Khu thương mại và cách xa Khu dân cư nhưng vẫn có rất nhiều người đấy biết không?”
“Vâng, có nhiều hoạt động trồng trọt và săn bắn. Thế nên cũng sẽ có người đang sống tại đây.”
“Hyah hah…. vậy thì chúng ta phải bảo vệ họ.”
Những mạo hiểm gia đầu trọc giương kiếm lên.
“Chúng ta đã trải nghiệm được những cảm giác tốt đẹp trong thành phố này, nhận và ăn những món ăn ngon, nhận và uống những hũ rượu tuyệt vời. Thế nên không bảo vệ được nơi đây, cái tên của chúng ta chỉ đáng vứt sọt rác mà thôiii i!”
“ÔHHH!”
“Tinh thần lên cao trong cái đầu nát rượu. ― Thế thì anh em, LÊN!!! HYAHHA―!”
Những mạo hiểm gia xông pha về hướng quái vật.
Và thế, trận chiến phòng thủ bờ Tây đã bắt đầu.