Chương 4 Vây Hãm ( Phần 3 ) ( 1 )
Phần 3
Có những động tĩnh lớn trong khu trại á nhân- sau khi nhận được bản báo cáo, Neia biết rằng đã đến lúc.
Không còn nghi ngờ gì nữa; đây là khúc dạo đầu cho một cuộc tấn công.
Neia chạy qua thành phố, mang theo những trang bị mà cô mượn được từ Vua Pháp Sư. Cô biết rằng khi cô chạy qua mọi người nhìn chằm chằm vào cô với đôi mắt mở to. Tầm nhìn của họ tập trung vào vẻ đẹp của cây cung mà cô đã mượn từ Vua Pháp Sư, sau đó họ lại nhìn vào bộ giáp trước đây của kẻ từng chiếm giữ thành phố, Grand King Buser, họ cảm thấy bản thân bị sốc nặng.
Bằng thính giác nhạy bén của mình Neia nghe được câu hỏi trong tiếng ồn ào của đám đông:”Chiến binh đó là ai?” và những câu trả lời như: “Đó là hộ vệ của Vua Pháp Sư” hoặc “Người phụ nữ từ Vương quốc Sorcerous”.
Tôi không phải đến từ Vương quốc Sorcerous…
Nó làm phiền mỗi lần cô nghe những tin đồn sai lầm như thế. Một phần trong cô muốn biết, phần khác lại không muốn biết tại sao có những tin đồn sai lệch đó. Cô cần phải phủ nhận tất cả những tin đồn nào có thể gây bất lợi cho Vua Pháp Sư.
Tuy nhiên, hộ vệ của Vua Pháp Sư…
Một niềm vui nho nhỏ lan tòa trong Neia và khi cô sắp mỉm cười, vài tiếng than vãn đến từ một trong những người cô đi ngang qua.
Ông ấy rất giống cha…
Suy nghĩ đó thoáng qua tâm trí của Neia khi cô đến bức tường sát cánh cổng phía tây, nơi cô được chỉ định. Đó cũng là hướng tập trung phần lớn lực lượng quân đội á nhân.
Gần như 80% lực lượng gồm thánh hiệp sĩ, linh mục, binh lính và những người đàn ông trong thành phố đã được di chuyển tới cổng phía tây hoặc trong vùng lân cận của nó. 20% còn lại phòng thủ cho cổng phía đông, trong khi phụ nữ, trẻ em, người già và những người không thể chiến đấu khác đang theo dõi từ các bức tường thành phía bắc và phía nam.
Remedios Custodio chỉ huy cổng phía tây. Gustav Montagnes chỉ huy cổng phía đông. Caspond Bessarez là chỉ huy tối cao trên danh nghĩa. Tất nhiên, người chỉ huy tối cao ở trong trụ sở chính ở trung tâm thành phố và không mạo hiểm ra trận.
Cuối cùng là cổng phía tây cô có thể nhìn thấy được
Vua Pháp Sư đã phá hủy cánh cổng của cổng phía đông, nhưng cổng sập của cổng phía tây vẫn còn nguyên vẹn. Tuy nhiên, nhiều tộc á nhân mạnh hơn con người. Chúng có thể dễ dàng phá hoại nó bằng những khúc thân cây khổng lồ.
Neia siết chặt nắm tay trước khi nó có thể run rẩy.
Nếu chúng vượt qua cánh cổng và đi vào bên trong, sẽ rất khó để chống lại khi chúng tràn ra khắp thành phố. Nói cách khác, thành phố sẽ thất thủ.
Trong hoàn cảnh đó, Neia không thể chạy. Cô sẽ chiến đấu và có lẽ sex chết giữa vòng vây của rất nhiều á nhân.
Neia đưa bàn tay run rẩy lên miệng, rồi cắn mạnh.
Đừng sợ! Nếu sợ hãi, ngươi sẽ bỏ lỡ một mục tiêu mà ngươi có thể tiêu diệt được!
Vật phẩm ma thuật mà cô mượn từ Vua Pháp Sư có thể bảo vệ chống lại những đòn tấn công tinh thần, nhưng nó không thể ngăn chặn nỗi sợ hãi sinh ra từ trái tim cô. Mặc dù vậy, cô có lẽ sẽ còn sợ hãi hơn nếu không đeo nó.
Khi nỗi đau lan rộng từ những ngón tay của mình, Neia bước vào một tòa tháp ở phía trên bên trái của thành phố và chạy dọc lên cầu thang đến đỉnh tường thành. Neia đã được chỉ định làm hộ vệ Vua Pháp Sư, vì vậy có vẻ như cô là người cuối cùng xuất hiện – tất nhiên, cấp trên của cô đã cấp phép đặc biệt để cô không bị chỉ trích vì đến trễ – và những người khác, những người có nghĩa vụ phải được ở đây đều đã có mặt.
Khi Neia chuẩn bị chạy đến vị trí của mình, thánh hiệp sĩ chỉ huy cánh trái của bức tường phía tây ngăn cô lại.
“Vua Pháp Sư – Bệ hạ dường như không tới sao.”
Trong một khoảnh khắc, Neia ngạc nhiên nhìn vị thánh hiệp sĩ. Cô đã báo cáo với cấp trên của mình rằng Vua Pháp Sư không có ý định tham gia trận chiến này.Tuy nhiên, họ vẫn hỏi cô câu hỏi này – điều đó có nghĩa là họ đã không được thông báo về chuyện đó?
Neia ngay lập tức cảm thấy có chút khác thường trong câu hỏi đó. Người đàn ông này đang giữ một tia hy vọng, và anh chắc đã tự hỏi liệu Vua Pháp Sư sẽ thay đổi ý định và xuất hiện hay không.
Neia nhìn vào đội quân á nhân dàn trận bên ngoài thành phố. Có hơn 30.000 á nhân ở đó nhưng áp lực chúng tỏa ra làm cho họ cảm thấy nhiều hơn số lượng thực sự.
Neia hiểu mọi người muốn sự trợ giúp của Vua Pháp Sư mạnh mẽ khi đối mặt với những chênh lệch như vậy. Đó là bởi vì Neia đã từng cảm thấy như vậy. Tuy nhiên
“Vâng. Vua Pháp Sư không có ở đây. Đó là bởi vì đây là trận chiến của chúng ta – trận chiến của Thánh Quốc.”
Neia vượt qua người anh và chạy đến vị trí của cô
“Hãy khoan! Hộ vệ Neia Baraja! ”
“Vâng!”
Neia dừng lại và trở thành tiêu điểm.
“Đứng ở đây một lúc đã.”
“Eh !?”
Neia nhìn quanh. Nơi này gần lối ra của tháp dẫn đến đỉnh của bức tường thành phố. Số lượng người di chuyển ở đây là rất nhiều. Cô sẽ không làm phiền mọi người bằng cách đứng đây chứ? Ngoài ra, nơi này còn xa vị trí phòng thủ của Neia, nơi gần với trung tâm.
“Có thể, tôi có thể hỏi lý do cho việc này không? Ngài cần tôi làm chuyện gì sao?”
“Không, không, không phải là chúng tôi cần cô làm gì cả, giải thích thì hơi rắc rối… Hộ vệ Baraja. Chỉ cần đứng ở đây. Cô hiểu không!?”
“À, vâng…”
Cô không biết chuyện gì đang diễn ra, nhưng chắc hẳn phải có lý do nào đó cho chuyện này. Không có lý do gì để giữ một người lính được đào tạo ở đây khi trận chiến có thể nổ ra bất cứ lúc nào.
Nhiệm vụ của mình đã được thay đổi? Hay là muốn mình tập trung tiêu diệt chỉ huy đối phương từ xa? …Cái cung mà mình mượn từ Vua Pháp Sư trông thật tuyệt vời, chắc là họ sẽ dùng mình như một con át chủ bài?
“Tôi hiểu. Tôi sẽ chờ đợi trong bao lâu? Tôi sẽ đợi ở đâu?”
“À, ừm, ừm, cho đến khi kẻ địch bắt đầu tấn công. Địa điểm thì nơi nào cũng được.”
“Hả? Tôi cần phải đợi đến lúc gần kết thúc như vậy sao?”
Thật kỳ lạ. Cảm giác nghi ngờ bắt đầu dâng lên trong Neia, vài người đàn ông có vẻ như họ là dân quân đang mang một cái nồi khổng lồ lên cầu thang. Đây có lẽ là bữa ăn cho những người canh gác trên tường. Họ đổ mồ hôi ngay cả khi thời tiết khá lạnh, và rõ ràng là những người đàn ông này đã đi qua nơi này nhiều lần. Chuyện này rất bình thường, dù cho hàng trăm người đã được ăn.
Neia dựa vào tường để tạo chỗ trống cho họ đi qua, và những người đàn ông bước đi qua cô. Một trong số họ ngẩng đầu lên một chút và nhận ra khuôn mặt của Neia.
“Huh? Anh có phải là hộ vệ của Vua Pháp Sư – à, không, đó có phải là cô không, thưa cô? ”
“À, không cần phải trịnh trọng vậy… Uh, xin hãy tha thứ cho tôi. Đúng. Tôi được giao nhiệm vụ là hộ vệ của Vua Pháp Sư. ”
Có lẽ họ đã nghe thấy Neia nói chuyện với người đàn ông đó, nhưng những người mang nồi khác dừng lại và nhìn Neia kinh ngạc. Có lẽ vì lý do tương tự như người đàn ông vừa nãy.Cô hơi ngượng ngùng khi được biết đến với tư cách là hộ vệ của Vua Pháp Sư, nhưng đồng thời cô cảm thấy rất tự hào về bản thân mình.
Những người đàn ông không biết Neia cảm thấy thế nào, và họ lo lắng hỏi:
“Tôi muốn nói, à, thực ra, có một vài điều mà tôi muốn hỏi Vua Pháp Sư”
“Dừng lại! Không, tôi có thể yêu cầu anh đợi không? Cô ấy rất bận. Anh có thể tiếp tục công việc của mình không? ”
Đột nhiên, một thánh hiệp sĩ bước vào giữa Neia và những người đàn ông, như thể đang che chắn cho cô. Đó là một điểm kì lạ. Có vẻ như anh ta không muốn cô nói chuyện với những người đàn ông này.
Đó có phải là lý do cho mệnh lệnh vừa nãy không? Anh ta không muốn mình nói chuyện với họ … tại sao vậy? Có phải vì họ định đặt câu hỏi về Vua Pháp Sư không?
Cô không biết tại sao anh ta lại làm điều này, nhưng việc đạt được câu trả lời sẽ đơn giản.
“Tôi không phiền. Anh có thể cho tôi qua được không? ”
Vị thánh hiệp sĩ không muốn cô nói, nên cô sẽ phải trực tiếp giải quyết chúng.
“Hộ vệ Baraja!”
“Anh đang cố gắng ngăn mọi người hỏi về Vua Pháp Sư sao !?”
Neia trả lời to ngang với tiếng hét đã hướng vào cô.
Thật ra, thật là xấu hổ khi tiếp tục mượn danh tiếng của Vua Pháp Sư như thế này, nhưng cô phải đảm bảo rằng Thánh Quốc không làm bất cứ điều gì làm Vua Pháp Sư có ấn tượng xấu. Cô không muốn đất nước mình bị ô nhục.
Neia nhẹ nhàng giải quyết người đàn ông đã hỏi cô câu hỏi trước đó. Tất nhiên, cô biết rằng nó có thể sẽ làm anh sợ hãi, ngay cả khi cô cảm thấy giọng cô khá dịu dàng.
“Tôi sẽ cố gắng trả lời nếu câu hỏi của anh liên quan đến Vua Pháp Sư vĩ đại. Dù vậy tôi không phải là người của vương quốc Sorcerous, nên tôi rất tiếc phải nói rằng có rất nhiều điều tôi không biết.”
“Eh !? Nhưng cô – không phải cô đến từ vương quốc Sorcerous, thưa cô? ”
“Hả!? Không, không, không phải như thế. Tôi là một hộ vệ thánh hiệp sĩ từ đất nước này. ”
“Eh? Có thật không?”
“Vâng, vâng? Vì vậy, anh không cần phải trang trọng với tôi… ”
Đám đông như bùng nổ. Có lẽ bởi vì thánh hiệp sĩ vừa mới hét lên với cô ấy, nên những người lính trên các bức tường đã bắt đầu chú ý đến cô.
Mặc dù mọi thứ rất xấu hổ, nhưng hiện tại cô phải cố gắng làm cho bản thân không quá xấu xí khi mà cô vừa gọi tện Vua Pháp Sư. Neia thở phào tự hào, quyết tâm để cho tất cả những người lính hiện diện nghe thấy cô. Có vẻ như thánh hiệp sĩ đã từ bỏ, thực tế là anh ta không thể giữ bí mật điều này, và thế là anh ta đứng sang một bên để trừng mắt giận dữ với Neia.
“Vậy thì, trước hết… Áo giáp của cô trông như thứ mà con quái vật đầu dê đó mặc. Cô là người đã đánh bại nó? Đúng không, thưa cô?”
“Không, hoàn toàn không phải. Người mặc bộ giáp này là Grand King Buser, và Vua Pháp Sư đã giết hắn chỉ bằng một câu thần chú.”
Ohhh, đám đông say mê.
Cô có thể nghe thấy những cuộc trò chuyện từ đám đông: “Ông ta thực sự đánh bại nó!”, “Tôi không thể tin ông ta chỉ dùng một phép thuật”, “Ông ta thực sự đã giành lại toàn bộ thành phố… ông ta thực sự đã đánh bại rất nhiều á nhân…”, “ông ấy siêu mạnh … Tôi nghĩ rằng tôi đang phải lòng ông ta …”, “Ông ấy không giống như undead mà tôi biết…”…
Mặc dù họ thì thầm vào tai nhau hoặc lẩm bẩm với chính mình, đôi tai thính của Neia vẫn có thể nghe thấy.
Tất nhiên, nó làm cô rất vui khi biết rằng những người khác cũng cảm thấy như vậy về người đàn ông vĩ đại mà cô rất ngưỡng mộ. Điều này đặc biệt đúng đối với những người duy trì quan điểm đó mặc dù biết rằng ông ta là undead.
Những nỗ lực của Bệ hạ là không uổng phí, đã có nhiều người nhận ra được nó …
“Vậy thì, ah, liệu Bệ hạ có giúp chúng ta trong trận chiến này không?”
Đám đông im lặng ngay lập tức, và phản ứng đó nói với Neia rằng câu hỏi này là một câu hỏi quan trọng.
“… Bệ hạ sẽ không tham gia trận chiến này. Điều này là bởi vì nó là trận chiến của chúng ta, công dân của Thánh Quốc, chiến đấu để cứu quốc gia của chúng ta, chứ không phải chiến tranh của một quốc gia khác. Bên cạnh đó, Bệ hạ cần phải giữ mana trước khi ông ấy đối mặt với Jaldabaoth.”
Khuôn mặt của những đàn ông trở nên u ám khi họ nghe thấy câu trả lời của cô. Neia chuẩn bị tinh thần cho sự phẫn nỗ chuẩn bị bùng nổ.
“Chà, điều đó thật ý nghĩa… bình thường thì quốc vương của một quốc gia khác sẽ không tự mình đến. Thiên đàng sẽ trừng phạt chúng ta nếu chúng ta không biết ơn ông ấy với tất cả những gì ông ấy đã làm cho chúng ta.”
“Ừ. Ngoài ra, cô ấy đã nói rằng ông ấy đang tiết kiệm mana của mình để đánh bại Jaldabaoth.”
“… Vị vua đó rất bình tĩnh và sâu sắc, nhưng dù sao ông ấy cũng là người sẽ chọn một phương pháp để cứu nhiều người hơn… không, ông ấy là undead. Trong trường hợp đó, phải có lý do tại sao ông ấy sẽ không tham gia vào trận chiến này. Ý tôi là, tôi đã từng được chứng kiến điều đó trong quá khứ.”
“Ahh, tôi cũng thấy nó. Xét cho cùng, chúng ta là những người coi trọng đất nước này nhiều nhất. –tôi sẽ là người bảo vệ vợ tôi! ”
“Các anh đang nói về cái gì vậy?”
“Chúng tôi đến từ các trại tù trước khi thành phố này được giải phóng”
Cô có thể nghe thấy tiếng nói thiện chí từ khắp nơi.
Tất nhiên, có một số người không hài lòng khi vị Vua Pháp Sư không đến giúp đỡ. Tuy nhiên, họ bị áp đảo bởi những người có thể hiểu được sự cân nhắc của Vua Pháp Sư và nó đã khiến lống ngực Neia nóng lên.
“Tôi có thể quay lại vị trí của mình không?”
Neia hỏi lại câu hỏi của cô với thánh hiệp sĩ. Bây giờ cô đã hiểu tại sao anh ta không muốn cô đến vị trí của cô trước đó. Nếu là vậy, bây giờ cô đến đó cũng không còn ảnh hưởng gì cả.
Thánh hiệp sĩ không thể che giấu cảm xúc của mình khi anh bảo Neia “đi đi” với vẻ cay đắng trên khuôn mặt.
Neia đi ngang qua những người lính đang thảo luận ồn ào về vị Vua Pháp Sư và đến nơi cô được chỉ định. Sau đó cô chăm chú nghiên cứu khu trại của đối phương.
Đó là một đội quân đông đảo. Nó thừa sức tiêu diệt toàn bộ con người ở đây chỉ bằng một lần tấn công. Kẻ thù sẽ tấn công.
Cô cảm thấy như mình muốn nhảy lên.
Đã bao nhiêu lần cha cô cảm thấy như thế này khi ông đóng quân trên pháo đàu?
Neia ngước nhìn bầu trời, nó u ám như tâm trạng của cô lúc này.