Chương 2
"Ah... phản ứng đó quá sai rồi đó..."
Ronye, Tiese và Asuna cùng nở nụ cười, nhìn về phía Đại Diện Kiếm Sĩ người đang dùng hai tay ôm đầu và thở dài.
Khi cuộc họp cuối cùng cũng kết thúc, Ronye người đã trả nhóc Berchie lại cho Fanatio đang đi tới phòng ăn ở tầng thứ mười để ăn trưa thì bị chặn lại bởi Asuna khi đang chuẩn bị bước xuống cầu thang. Hay chúng ta cùng dùng bữa nhé? Dĩ nhiên, không có lí do gì để từ chối khi được mời, và hai người nhanh chóng chấp nhận, nên Phó Đại Diện Kiếm Sĩ dẫn họ lên tầng thứ chín mươi lăm của Thánh Đường Trung Tâm, "Đài Quan Sát Sao Mai".
Chỉ có những cây cột chống ở bốn hướng của cả tầng lộng gió, trong khi hầu hết mặt sàn được bao phủ bằng một khu vườn hoa tuyệt đẹp với dòng suối trong veo, và lúc này thì đây thật sự là tầng cao nhất của Thánh Đường. Cầu thang lên tầng thứ chín mươi sáu đã bị niêm phong bằng một cánh cửa không thể phá hủy được tạo ra bởi Asuna bằng sức mạnh thần thánh của cô, và không chỉ các Hiệp Sĩ Hợp Nhất mà cả Đại Diện Kiếm Sĩ cũng không thể vượt qua.
Một chiếc bàn trắng được đặt ở một góc của khu vườn, và Kirito người xuất hiện trễ hơn ba phút so với ba người kia rên rỉ bằng một giọng khổ sở khi ngồi xuống ghế. "Phản ứng đó" là, dĩ nhiên, tiếng hét anh la lên ngay khi nghe được cái tên Selka Zuberg.
Ronye và Tiese cũng la lên lúc tên của Frenica được đọc to, nhưng vì họ là bạn của cô từ năm nhất ở Học Viện Kiếm Thuật, không có gì vô lí khi hai người họ ngạc nhiên.
Nhưng trong trường hợp của Kirito, nó có hơi... hay đúng hơn, nó khá phức tạp.
Ronye và Tiese đã nghe về câu chuyện làm thế nào Kirito và Eugeo rời ngôi làng Rulid ở vùng ngoại vi phía Bắc và vượt qua nhiều thử thách để cuối cùng trở thành học viên của của Học Viện Kiếm Thuật, nhưng việc đó không được tiết lộ trong Thánh Đường.
Vì lí do mà Kirito và bạn đồng hành của anh nhắm tới Centoria là để giải thoát Hiệp Sĩ Hợp Nhất Alice Synthesis Thirty, người được sinh ra ở làng Rulid và đã trở thành một huyền thoại, khỏi Giáo Hội Chân Lý.
Trong tình hình hiện tại khi nhiều hiệp sĩ vẫn tin vào câu chuyện của Giáo Sĩ Tối Cao rằng Hiệp Sĩ Hợp Nhất là những người đại diện cho các vị thần được triệu hồi từ linh giới, thông tin liên quan tới "nguồn gốc của Hiệp Sĩ Hợp Nhất" phải được giữ bí mật. Hơn nữa, Dusolbert Synthesis Seven người đã cống hiến hàng năm trời, bao gồm cả thời gian trong Hội Đồng Thống Nhất Nhân Giới, là người đã áp giải Alice khi nhỏ từ Rulid lúc cô vi phạm Danh Mục Cấm Kị, và ông ấy không còn kí ức nào về việc đó cả. Bản thân Dusolbert có vẻ đã nhận ra sự thật về "Nghi Thức Tổng Hợp" đến một mức độ nào đó, nhưng xem xét đến các hiệp sĩ trẻ, ông ấy không truy cứu gì thêm về chủ đề này.
Mặc dù Kirito đã giải thích lí do anh bất ngờ khi nghe tên của Selka Zuberg vào cuộc họp ban sáng rằng "Vì nó làm tôi nhớ về một người đã giúp tôi lúc trước", nó không thuyết phục cho lắm và có vẻ Fanatio và những người khác chưa thể tin ngay được.
Asuna cười và an ủi Kirito người đang gục đầu trên bàn.
"Well, anh không thể làm gì hơn, Kirito-kun. Khi Selka-san đến Thánh Đường, mọi người sẽ nhận ra rằng anh quen biết với em ấy thôi."
"Oh yeah, nhưng... anh muốn chuẩn bị tốt nhất có thể trước khi mọi người bắt đầu thắc mắc..."
"Nếu anh chuẩn bị trước, sẽ không khó để sắp xếp sao cho cả anh và Selka-san đều để lại ấn tượng giống nhau, đúng chứ? Đó là điều mà em đang nghĩ đến..."
"Ugh, có lí..."
Sau khi Kirito gật đầu mà không ngẩng mặt lên, Tiese hơi chần chừ hỏi.
"Um... Kirito-senpai."
"Gì thế, Tiese?"
Đại Diện Kiếm Sĩ cuối cùng cũng ngẩng đầu lên và nhìn vào Tiese. Và rồi cô bạn thân tóc đỏ của cô, sau khi đắn đo một lúc, nói ra điều làm ngạc nhiên cả Ronye.
"Em nghĩ tốt hơn hết ta không nên che giấu sự thật nữa... Việc giải thích rằng những Hiệp Sĩ Hợp Nhất cũng được sinh ra ở Nhân Giới như bao người khác."
"Ch-chờ chút đã, Tiese..."
Ronye cố ngăn lời của bạn mình một cách gấp gáp. "Nghi Thức Tổng Hợp" của các Hiệp Sĩ Hợp Nhất hiện giờ là bí mật lớn nhất của Hội Đồng Thống Nhất Nhân Giới, và đó là lí do cô nghĩ rằng nó không phải là điều mà một hiệp sĩ tập sự nên nói ra.
Nhưng Kirito vẫy tay để dừng Ronye lại, rồi mỉm cười và nhìn Tiese lần nữa.
"Yeah, cơ bản thì anh cũng đồng ý. Được triệu hồi từ linh giới... có quá nhiều lí do để nghĩ rằng câu chuyện đó thật vô lý. Giữa các hiệp sĩ kì cựu, Fanatio-san và Dusolbert-san, có lẽ cả Scheta-san đã ít nhiều chú ý đến điều này, và một ngày nào đó... không, sớm nhất có thể, anh nghĩ mình phải giải thích về nó với tất cả các Hiệp Sĩ Hợp Nhất... Tuy nhiên..."
Nói vậy, Kirito do dự một khắc như thể anh đang lo lắng cho Ronye và Tiese.
"... Xin lỗi, anh sẽ gợi nhớ lại những chuyện không hay... nhưng cả hai em đều nhớ, đúng chứ? Khoảnh khắc cuối cùng của Raios Antinous..."
Ngay sau khi nghe cái tên đó, Ronye và Tiese đang ngồi cạnh nhau đông cứng ngay tức thì.
Hai người họ không thể nào quên được. Raios Antinous là một Kiếm Sĩ Tập Sự Tinh Anh trong thời gian họ làm hầu cận của Kirito và Eugeo. Hắn ta đối xử tồi tệ với người hầu của mình là Frenica, và khi Ronye và Tiese kháng nghị về việc đó, hắn gần như đã làm nhục hai người họ, lấy danh nghĩa từ "quyền phán xét của quý tộc" được thừa hưởng từ thân phận của mình.
Kirito và Eugeo xông vào phòng ngay lúc nguy kịch và cứu hai người họ, nhưng Raios người đã mất cả hai cánh tay vì cú chém của Kirito, chết theo một cách kì lạ khiến họ vẫn rùng mình khi nhớ lại lúc ấy.
Hắn không mất hết Sinh Mệnh vì mất máu quá nhiều. Hơn nữa, hắn còn thét lên những âm thanh kì dị không giống của con người, và rồi hắn đổ gục xuống sàn như thể linh hồn hắn đã tan biến... và chết. Trong trận Ngoại Thế Chiến sau đó, Ronye và Tiese đã chứng kiến rất nhiều người và cả bán nhân hi sinh, nhưng họ chưa từng thấy cái chết nào như thế.
Khi hai người họ bắt đầu run rẩy nhiều hơn, cả Kirito và Asuna ngồi phía đối diện cùng lúc nhoài người về phía trước, kéo tay của Ronye và Tiese ra giữa bàn và nắm chặt tay họ. Đôi bàn tay của hai con người đến thế giới này từ Thế Giới Thực ấm áp hơn của bất cứ ai, và sự lạnh lẽo bao trùm Ronye nhanh chóng biến mất.
Cảm ơn rất nhiều, cô không nói ra mà chỉ đơn giản gật đầu, hai người phía trước cũng gật đầu với nụ cười tương tự và trở về chỗ ngồi của mình. Sau khi hít thở sâu, Ronye hỏi lại lần nữa.
"... Có sự liên kết giữa khoảnh khắc cuối cùng của Kiếm Sĩ Tập Sự Tinh Anh Antinous và Nghi Thức Tổng Hợp sao ạ...?"
Kirito ngay lập tức lắc đầu.
"Không, không có mối liên hệ trực tiếp nào cả. Nhưng... mọi người dân của Underworld đều có thể kết thúc như Raios khi tâm trí họ chịu phải gánh nặng quá lớn."
"Eh..."
Ronye và Tiese mở to mắt, nhưng Kirito vẫy tay lần nữa.
"Không phải sợ đâu, hai em đều ổn cả vì hiện tượng đó chỉ xảy ra với những ai bị ràng buộc bởi một tư tưởng tuyệt đối thôi."
"Tư tưởng... tuyệt đối?"
"Yeah, vào lúc đó, Raios đã đặt Sinh Mệnh của bản thân lên cán cân với Danh Mục Cấm Kị. Với Raios người có lòng tự tôn cao, tính mạng của hắn phải được ưu tiên trên mọi thứ. Nhưng cùng lúc đó Danh Mục Cấm Kị là bộ luật tuyệt đối không thể bị vi phạm dù bất cứ chuyện gì xảy ra. Vi phạm Danh Mục Cấm Kị hay tuân theo Danh Mục Cấm Kị và chết, vì không thể lựa chọn giữa cả hai, và linh hồn của Raios bị sụp đổ."
Khi Kirito im lặng, Asuna người đã nghe về câu chuyện có vẻ mặt trộn lẫn giữa sự khiếp sợ và oán giận. Kirito tiếp tục nói sau khi khẽ chạm vào tay Asuna đặt trên bàn.
"Bên cạnh đó, đây là một câu chuyện anh được nghe từ Fanatio, rằng trong trận chiến phòng thủ Đông Phương Đại Môn ngay cả tộc trưởng tiền nhiệm của tộc khổng lồ cũng mất trí và la thét hệt như Raios. Tộc khổng lồ cho rằng họ là chủng tộc mạnh nhất giữa các chủng tộc khác... Anh nghĩ rằng khi ý nghĩ đó sắp tan biến và hắn đã trở nên điên loạn. Vấn đề là... có lẽ, với một vài Hiệp Sĩ Hợp Nhất, việc tin rằng họ được triệu gọi từ linh giới có thể đã là nền tảng cân bằng linh hồn họ rồi."
Với Ronye người được chứng kiến sức mạnh và sự thanh cao của các Hiệp Sĩ Hợp Nhất hàng ngày, những lời nói đáng sợ của Kirito làm cho cô cảm thấy bối rối.
Tất nhiên, sự thật rằng tất cả mọi thứ về "Nghi Thức Tổng Hợp" là một lời nói dối - rằng Giáo Sĩ Tối Cao Administrator đã lừa gạt các Hiệp Sĩ Hợp Nhất, sẽ là cú sốc kinh khủng đối với họ.
Nhưng những hiệp sĩ, can trường, không lệ thuộc vào bất cứ ai ngoài bản thân, họ có thể chịu đựng điều đó. Không giống Raios Antinous, họ sẽ không để linh hồn mình bị sụp đổ.
Hay đó chỉ là một điều ước? Ngay cả khi đã trở thành một hiệp sĩ tập sự, Ronye vẫn giữ sự tôn trọng và ngưỡng mộ từ tận đáy lòng tới các Hiệp Sĩ Hợp Nhất khi nói về tâm ý thuật và giảng dạy kiếm thuật và thần thuật ngay cả trong đời sống hàng ngày. Cô muốn họ trở thành một tồn tại tuyệt đối không thể bị tổn hại bởi bất cứ điều gì - đó là điều cô cảm thấy, nhưng nó có đúng là sự thật...?
Ronye, đang vô cùng tuyệt vọng, nghe một giọng nói run rẩy từ Asuna.
"Hey, Kirito-kun. Em tự hỏi... Danh Mục Cấm Kị là bộ luật tuyệt đối với cư dân của Nhân Giới, đúng chứ? Đến nỗi nếu một người cố gắng vi phạm nó, linh hồn họ sẽ bị sụp đổ."
"Ah... không hẳn thế. Thường thì, "Phong Ấn Mắt Phải" sẽ được kích hoạt trước khi linh hồn sụp đổ, và họ sẽ không thể tiếp tục nghĩ về việc phá luật... Lí do phong ấn của Raios không kích hoạt là vì hắn chưa từng cố phạm luật mà hành động với một niềm tin tuyệt đối, anh nghĩ vì vậy nên hắn đã rơi vào một loop của việc chọn lựa giữa hai điều cấm kị, rằng hắn phải bảo vệ cả Danh Mục Cấm Kị và tính mạng mình."
"Senpai, 'loop' là gì thế ạ?"
Người cắt ngang là Tiese. Kirito trả lời với một biểu cảm lúng túng.
"Ngay cả khi anh đã cẩn thận, bằng cách nào đó Eng... một thần ngôn vẫn thoát ra nhỉ. Loop là vòng tròn, hay thứ gì đó có hình dạng giống nó, nó cũng bao gồm ý nghĩa 'không dừng lại' hay 'lặp lại'... Giải thích như vậy được chứ?"
Kirito nhìn về phía Asuna người đang mỉm cười và gật đầu.
"Em nghĩ nó khá là tốt, nó còn có nghĩa là "buộc lại" hay "đi vòng"(1)."
"Ừm, ừm, cảm ơn nhiều ạ!"
Sau khi cảm ơn, Tiese lấy ra từ cái túi trên đồng phục của cô - có một thần ngôn để diễn tả nó, hình như là "pocket" - một quyển sổ nhỏ làm bằng giấy gai dầu trắng được buộc lại bằng những sợi dây và một cây bút đồng. Cô nhanh chóng lật những trang giấy đầy những dòng chữ nhỏ và dừng lại ở một trang trống, nơi cô ghi ra nghĩa của từ "loop".
"Ch... chờ đã, Tiese, đó là gì thế?"
"He-he, tớ lấy những mẩu giấy ở Bộ Quản Lý Cơ Sở Vật Chất và làm ra nó. Nếu tớ ghi nó vào đây, tớ sẽ không quên những thần ngôn mà mình được dạy."
"Một... một cách bí mật, thứ như thế..."
Ronye có chút bất ngờ về sự nhạy bén và nổ lực bất ngờ của Tiese người thường ghét việc học hơn cả chính cô. Cô chọc vào hông của cô bạn thân và thì thầm.
"Hãy chỉ tớ cách làm một cái lát nữa nhé."
"Fu-fu-fu, cậu biết đấy gần đây tớ đang muốn ăn một cái bánh mật ong ở tiệm 'Hươu Nhảy' đó."
"Tớ hiểu, rồi..."
Kirito quan sát hai người trao đổi dựa người vào lưng ghế và nói:
"Well, anh hi vọng ta có thể gia tăng việc sản xuất gai dầu trắng. Anh muốn ba vụ... hay thậm chí là năm."
"Ngay cả khi tăng lên mười lần cũng không có vẻ gì là đủ cả."
Asuna đột nhiên thêm vào.
"Tốt nhất thì, mọi người dân của Nhân Giới... không, của toàn Underworld đều nên được tự do sử dụng những quyển notebook và bút đồng như thế này."
"Sẽ thật tuyệt nếu việc đó thành sự thật..."
Tiese người có vẻ đã nhận ra niềm vui thú bất ngờ của việc học nói, khi nhìn vào cuốn sổ nhỏ của cô.
"Vì giấy da quá mắc, những đứa trẻ của các tầng lớp thấp như em và Ronye phải viết chữ bằng loại mực nước nghiền từ lá sen, rồi rửa nó đi và tái sử dụng nó hết lần này đến lần khác. Loại giấy thông thường làm bằng cỏ trắng thì rẻ, nhưng nó sẽ cạn kiệt Sinh Mệnh chỉ trong một tuần và mục nát... Em nghĩ mọi đứa trẻ sẽ cảm thấy thích việc học nếu loại giấy trắng này được sử dụng tự do."
"Well, sau cùng thì chị mong ta có thể làm ra những quyển sách thế này nhiều nhất có thể..."
Ronye lần này cũng gật đầu với những lời của Asuna.
Lúc trước Kirito đã bay khắp Nhân Giới để tìm nguyên liệu làm ra loại giấy kết hợp giữa độ bền của giấy da và sự tiện dụng của giấy thường. Cuối cùng, anh tìm ra cây gai dầu trắng, một loài cây thuần trắng chỉ mọc tại vùng núi đá ở vùng Tây Bắc của Bắc Đế Quốc. Cắt lá và thân của nó rồi nấu trong một cái nồi, và khi nấu xong, đổ lớp váng mỏng lên một mặt phẳng, và ngay trước khi Sinh Mệnh nó bắt đầu giảm, hong khô nó bằng nguyên tố nhiệt và khí để chuyển nó từ dạng "mảng" kém bền thành dạng "vải" có độ bền cao, rồi lăn qua một cái cán lớn để hoàn thành và làm mịn nó - bằng cách này họ có thể làm ra giấy trắng.
Nó rẻ hơn nhiều so với giấy da mà sáu mươi cen của nó làm từ một con cừu duy nhất và độ bền của nó đủ cao để có thể cạnh tranh với giấy da, nhưng nó cần nhiều sức lực hơn giấy thường, được làm bằng cách bện những cọng cỏ trắng dọc và ngang và rồi dập nó bằng vồ, và còn về nguyên liệu, cây gai dầu, không dễ có được gần thủ đô trung tâm. Vào lúc đó, một cánh đồng gai dầu được mở tại khu sản xuất vùng núi, bốn đợt hàng cũng được hoàn thiện ở Centoria, và việc bán nó cho cư dân của thủ đô trung tâm được bắt đầu, nhưng nó vẫn có giá thành mắc hơn giấy thường. Dù vậy Ronye hiểu được rằng sẽ rất khó để để biến nó thành một sản phẩm giá rẻ cho trẻ em ở Vùng Đất Bóng Tối và cả Nhân Giới.
Tuy nhiên, với Kirito và Asuna việc sản xuất hàng loạt giấy gai dầu trắng không phải là mục tiêu cuối cùng. Có vẻ như họ muốn làm ra một lượng lớn sách giáo khoa dạy thường ngôn Nhân Giới, toán học, và thần thuật.
"... Nếu ai cũng có những quyển sách giáo khoa, trẻ em có thể học bất cứ lúc nào..."
Tiese là người tiếp lời Ronye.
"Ngay chỉ một quyển sách thần thuật sơ cấp, họ nói rằng, một người thợ tài giỏi phải mất tới một tháng để sao chép nó ra một bản sao. Dĩ nhiên, nó vẫn có giá rất cao... Cha em đã mua một quyển sách vì thần thuật là một phần trong bài kiểm tra đầu vào của Học Viện Kiếm Thuật, nhưng tiếc là chỉ có thể mua một bản sao đầu mà những chữ cái đã mất đi hình dạng. Em vẫn xem nó như một báu vật."
Thật ra, Ronye cũng có trải nghiệm tương tự.
Những quyển sách cao cấp nhất ở Nhân Giới, những quyển sách giáo khoa được sao chép với cùng một "kiểu tiên đề" như được dùng trong Danh Mục Cấm Kị, đáng giá tới hơn một triệu shear, và những quý tộc cấp thấp không thể mua chúng, nói gì đến thường dân. Những quyển sách "chép vội", xuất hiện khi một người thợ trẻ sao chép nó bằng những con chữ méo mó, sẽ bị mất giá đáng kể, nhưng chúng vẫn là hàng cực phẩm.
"Đây là một chuyện mà chúng ta cần phải quan tâm đến. Rồi, một ngày nào đó..."
Kirito nói trong khi mỉm cười, rồi anh dừng lại và thở dài.
"... Sản xuất hàng loạt sách giáo khoa sẽ khó hơn nhiều so với giấy gai dầu trắng, nhưng, ta sẽ thực hiện nó từ từ, vì ta có nhiều thời gian..."
"... Đúng vậy."
Asuna gật đầu với một nụ cười có phần tinh nghịch.
"Vậy, Kirito-kun, không chỉ có bài kiểm tra kiếm thuật mà còn cả thần thuật nữa hả, khi anh làm kiểm tra đầu vào ở Học Viện Kiếm Thuật đó."
"Ah, cái đó, anh thuộc vào top mười hai... anh ước mình có thể nói thế. Nhưng anh học thần thuật từ Eugeo nên anh chỉ học những câu chú cần thiết thôi."
Khi nghe thế, Tiese khẽ phì cười. Tuy nhiên, dường như tiếng cười của cô chứa đựng một cảm xúc gì đó khác, và Ronye chỉ có thể khẽ mở miệng, mà không nói một lời nào.
Asuna nở một nụ cười cảm thông, nhìn về phía bầu trời sau những cây cột và một biểu cảm lo âu lướt qua mặt cô.
"Dù sao thì, chắc hẳn hai em đói rồi nhỉ. Hãy dùng bữa nào, hai em giúp chị dọn nó ra nhé?"
Dĩ nhiên, Kirito cũng đứng thẳng dậy ngay khi Ronye và Tiese đứng lên. Từ lúc cô còn là hầu cận của anh, Ronye luôn nói "Hãy để em làm" vào những lúc thế này, nhưng hiển nhiên Kirito sẽ không ngồi xuống và đợi phục vụ. Senpai vẫn không thay đổi gì cả... cô nghĩ thế khi bước theo sau Asuna, Tiese thì lấy ra cây bút và quyển notebook và nói:
"Vậy, Asuna-sama, 'notebook' là một loại sổ để ghi chép sao ạ?"
Grrr - Ronye không thể làm gì ngoài siết chặt tay.
●●●
Ngay bên dưới "Đài Quan Sát Sao Mai", ở tầng thứ chín mươi tư của Thánh Đường, có một nhà bếp, không lớn như nhà bếp lớn ở tầng thứ mười, nhưng lại tiện dụng và được trang bị đầy đủ.
Ngay khi Asuna mở cánh cửa đôi, mùi hương ngọt ngào của mật ong và thơm phức của phô mai nướng xộc vào mũi cô, và dạ dày của Ronye co mạnh lại.
Nhà bếp được xây dựng với sàn đá cẩm thạch và trần nhà màu trắng, có rất nhiều tủ cao ở ba mặt tường, với rất nhiều nguyên liệu được đóng gói gọn gàng và những cái bát và chai đầy màu sắc. Ở mặt tường còn lại là một cái kệ với những dụng cụ làm bếp và một cái lò lớn; một cái bàn lớn màu trắng được đặt giữa căn phòng lớn.
Khi bốn người bước vào căn phòng, một hình dáng thanh mảnh phía bên kia cái bàn ngẩng đầu lên.
Đó là một người phụ nữ trẻ mặc bộ đồ làm bếp không ố bẩn và đội một chiếc mũ hình trụ trên mái tóc ngắn. Chính xác hơn, phải nói là cô ấy "rất trẻ".
Người phụ nữ ngồi trên ghế và cầm một con dao làm bếp lớn đứng dậy khi thấy Ronye và những người khác. Khẽ chào Asuna, cô nói:
"Asuna-sama, tôi đã bọc nó lại trong oven để giữ ấm. Salad và bread cũng ở đó."
"Cảm ơn, Hana, xin lỗi vì đã để cô chờ lâu."
Asuna, sau khi nói xin lỗi, đi đến một cái lò lớn ở phía sau nhà bếp. Dụng cụ này, đốt cháy lửa dưới một cái hộp kín làm bằng đá và gạch và làm nóng đều nó, được gọi là "tenpi" trong thường ngôn Nhân Giới, để phân biệt nó với từ "tenpi" tức ánh sáng của Solus, nó thường được gọi là oven trong thần ngôn thông dụng(2).
Dĩ nhiên, cả salad và bread cũng là thần ngôn thông dụng, nên lần này Tiese không lấy quyển sổ ra.
Asuna, người mở cửa oven ra sau khi đeo vào đôi găng da dày, lấy ra một cái khay có nắp ở từ bên trong. Từ cái khay bốc lên mùi hương của phô mai.
Hơn nữa, nó chỉ là một cái khay nông đơn giản dùng để nấu nhiều nguyên liệu với bột nhào xung quanh, nhưng chưa từng nghe về việc nấu bằng cách bỏ cái khay như thế vào oven. Từ đầu thì oven được dùng để làm bread. Với nét mặt thích thú, Asuna chuyển cái khay hình elip ra bàn, và cẩn thận nhấc cái nắp lên.
"Wow, cá... cái gì... thế...?"
Tiese nói lớn. Ronye cũng cúi nhìn.
Và rồi nó xuất hiện từ trong cái khay, phần rìa bị cháy một chút, trắng và mỏng, như một mảnh giấy...
"Fu-fu, nó là một 'món nướng bọc giấy'."
Asuna hãnh diện tuyên bố, Ronye và Tiese mở to mắt "Eeeh...".
"Cái, giấy, giấy thật ạ? Giấy gai dầu trắng...?"
Asuna gật đầu cùng một nụ cười với câu hỏi ngờ vực này.
"Chị đã lấy một ít giấy bị cháy sém trong quá trình làm khô của thiết bị làm giấy của Thánh Đường và thử làm ra nó."
"Nhưng, nếu chị cho nó vào trong oven, giấy sẽ nhanh chóng bị cháy, không phải sao?"
"Nó sẽ cháy nếu nó là giấy bình thường. Chị chưa thử với giấy da, nó quá quý giá để dùng trong nấu nướng. Nhưng với giấy gai dầu trắng, do có độ bền cao, có lẽ sẽ thực hiện được."
Nói rồi, Asuna kéo nhẹ lớp bọc bằng giấy gai dầu trắng với đầu ngón tay cô. Nó phát ra một tiếng sột soạt nhỏ nhưng không bị nát vụn. Dù bị đặt trong nhiệt độ cao của cái oven nóng, lớp giấy có vẻ vẫn còn giữ nguyên sinh mệnh.
Trong khi tháo cái găng da ra, Asuna tiếp tục:
"Việc nấu nướng ở Nhân Giới... ở Underworld rất đơn giản, nhưng lại bị chi phối bởi luật lệ hà khắc. Dù cho em nướng hay nấu nó, 'thức ăn' sẽ không biến thành 'món ăn' trừ khi nó được cung cấp nhiệt lượng trong một khoảng thời gian nhất định. Nếu không nhận đủ nhiệt lượng cho status... nó sẽ biến thành 'nửa chín' hoặc 'tái' và em sẽ đau bụng khi ăn nó, và ngược lại khi em cung cấp quá nhiều nhiệt lượng, nó sẽ bị 'cháy' và trở nên cứng và đắng."
"Đ-đúng..."
Đó là điều đầu tiên về nấu ăn mà bất kì cô gái nào cũng được học từ mẹ họ. Hơn là tái hoặc bị cháy, lửa phải được điều
chỉnh đúng cách - họ tự động nhớ lại những lời lúc trước khi nghe Asuna nói.
"Vấn đề duy nhất là món ăn sẽ trở nên ngon nhất khi nó vừa chuyển từ trạng thái "sống" thành "chín", đúng chứ? Nếu việc làm nóng tiếp diễn, càng lâu bao nhiêu, càng nhiều nước mất đi, món ăn sẽ trở nên cứng hơn, và vị của nguyên liệu sẽ mất đi khi món ăn bị nấu nhừ. Trong trường hợp các món hầm, vẫn có một cách để làm tăng thêm sự đậm đà của món súp bằng việc tiếp tục đun nóng bằng nhiệt lượng nhỏ trong khi thêm vào nguyên liệu, nhưng nó mất quá nhiều thời gian và công sức."
"Đ-đúng..."
Ronye gật đầu lần nữa, dư vị độc nhất của "món hầm Obsidia" bí ẩn mà cô ăn ở thủ đô Obsidia sắp gợi lại trong miệng cô, nên cô gấp gáp nói:
"... nhưng, nó có liên quan gì đến việc dùng giấy trong nấu ăn?"
"Well, đầu tiên, chị cố tìm ra thời điểm nguyên liệu bị nấu chín, nhưng Hana đã dừng chị lại..."
Khi Asuna chuyển ánh nhìn, người phụ nữ đội mũ trắng nói mà không thay đổi biểu cảm:
"Nó là một cạm bẫy mà những người nghiệp dư và chuyên nghiệp đều mắc phải. Nó là không thể kể cả với đầu bếp lành nghề để tìm ra điểm chín hoàn hảo nhất qua hàng năm trời. Rất lâu trước đây, có một người với tài năng xuất chúng và quyết tâm, một đầu bếp thiên tài thuộc loại trăm năm có một được mời đến Lâu Đài Hoàng Gia và nấu ăn cho Hoàng Đế Norlangarth. Cả món khai vị và món súp đều là tuyệt phẩm nhưng món chính, một đĩa thịt bò sừng đỏ được đem ra chỉ sớm hơn điểm chín một chút. Vị Hoàng Đế ăn nó bị đau bụng và dùng quyền phán xét của quý tộc để chặt hai cánh tay của người đầu bếp đó."
Trong khi Ronye và Tiese đứng mà không nói được lời nào, Asuna xua tan sự đau buồn và nói.
"... Nên, chị quyết định bỏ việc tìm kiếm điểm chín và đặt nó sang một bên. Nhưng, thay vào đó chị hỏi Hana xem có cách nào giữ lại lượng nước kể cả khi nấu quá thời gian, và cô ấy nói nếu bỏ nó vào một cái tô với nắp đậy và nấu nó trong oven, nó sẽ là một chuyện khác."
"Heeeh... Em cũng đã học làm một số món ăn, nhưng em chưa từng nghĩ tới phương pháp nào như thế. Chị thật đúng là đầu bếp riêng của Giáo Sĩ Tối Cao."
Khi Tiese thể hiện sự ngưỡng mộ, người phụ nữ tên Hana nhún vai.
"Đó đã là quá khứ rồi. ... Dù sao thì, cần phải có dụng cụ với độ ưu tiên cao không thể bị hỏng ngay cả khi nấu nó trong oven, và ngay cả trong Thánh Đường này thì việc nấu nướng bằng oven vẫn chưa được hoàn hảo... thay vì tự do thoát ra ngoài, nước bị tích tụ trong cái khay và mùi vị nguyên liệu món ăn bị phai đi."
"Nên, lúc đầu, chị thử bọc nó lại theo cách truyền thống, chị bọc nó trong bột nhào, rồi bỏ nó vào khay rồi nấu nó. Nhưng sau cùng, hương vị và lượng nước của nguyên liệu bị mất đi... Nó vẫn ổn nếu ăn nó với cả phần bột, nhưng, vị của riêng nguyên liệu thì rất tệ. Để giữ lượng nước của món ăn được bọc lại, chị đang tìm một thứ có thể chịu được sức nóng, và cuối cùng chị dùng giấy trắng."
"Heeeh... Vậy, đó là ý của chị khi nói 'món nướng bọc giấy' ạ?"
Ronye lẩm bẩm khi nhìn chăm chú vào cái khay.
"Vậy, bây giờ em định tháo lớp bọc ra chứ?"
Đại Diện Kiếm Sĩ người im lặng từ nãy tới giờ nói với giọng uể oải khó chịu. Có vẻ như, anh đã chịu đựng cơn đói nhưng có vẻ đã tới giới hạn rồi.
Asuna cười khúc khích và mở lớp giấy bị cháy sém nhẹ với những ngón tay thanh mảnh.
"Thật ra, hôm nay là ngày đầu tiên chị thử nó đấy. Nên nếu nó thất bại thì ta chỉ có salad và bread cho bữa trưa thôi, xin lỗi nhé."
"E-eeeh...?!"
Tiếng la không chỉ đến từ Kirito mà cả Tiese. Tất nhiên, Ronye cũng cảm thấy y hệt vậy. Trong khi dõi theo tay của Asuna, cô cầu nguyện với vị thần của đất Terraria người cũng cai quản thức ăn.
Lớp giấy bị tháo ra từ từ, và ngay khi nó được nhấc lên, Ronye cảm thấy một mùi hương dịu êm lan tỏa khắp nơi.
Nguyên liệu chính là những khứa cá thịt trắng, nấm, rau và nhiều loại thảo dược, với phô mai tan chảy phủ lên trên. Từ cái nhìn đầu tiên đã thấy nó được nấu đúng cách, nhưng không giống với nấu trong nồi, nó không bị cháy hay co lại chút nào. Có vẻ như hầu hết lượng nước đều được giữ lại.
"Nhìn ngon đó, đúng chứ?"
Asuna cũng gật đầu với lời của Hana.
"Well, hãy thưởng thức khi nó còn nóng. Kirito-kun, giúp em lấy năm cái đĩa nhé."
●●●
Cuối cùng, năm người bao gồm cả Hana bị thuyết phục bởi Asuna dùng bữa trưa bao gồm món cá nướng bọc giấy trắng, bread và salad trên cái bàn ở tầng thứ chín mươi lăm.
Sau khi nhớ lại trải nghiệm của mình trong quá khứ, Kirito cũng giúp với kĩ năng phục vụ của mình và bàn ăn được dọn ra chỉ trong vài phút. Năm người nâng những cái ly chứa nước siral(3) ấm lên, và cùng lúc cầm dao nĩa lên.
Đĩa cá vẫn bốc khói nghi ngút kích thích sự thèm ăn, nhưng Ronye vẫn cẩn thận ngửi lần thứ hai. Tuy nhiên, rau, nấm, và phô mai nấu chảy thơm phức không bị mất đi, mùi giấy trắng cháy thậm chí còn không tồn tại.
Món cá làm từ khứa cá tươi với độ đàn hồi cao, nhưng nó rất dễ để cắt chỉ bằng cách ấn nhẹ dao vào. Khi đưa lên miệng, nó làm kinh ngạc người ăn bằng độ mềm mại bất ngờ. Nước từ thịt cá còn rất nhiều, khó có thể tin rằng nó được nướng lên.
"Wow... Nó có vị khác so với nướng trực tiếp trên lửa! Nó ngooon quá!"
Ronye cũng đồng ý với cảm tưởng của Tiese, cô gật đầu. Asuna nếm nó cẩn thận và có vẻ cô cảm thấy thỏa mãn và gật đầu, nhưng ngay lập tức nghiên đầu một chút.
"Đúng, chị đã xoay xở để nó không mất đi nhiều nước như dự kiến... nhưng sau cùng, nó hầu như không có hương thơm nào như lúc nướng trực tiếp..."
"Vậy sao ta không thử mở nắp cái khay và lớp giấy khi nó gần hoàn thành, và nướng nó một chút bằng nguyên tố nhiệt?"
Hana đề xuất, và Asuna quay mặt về phía cô.
"Được rồi, nó sẽ thơm phức chỉ bằng cách nướng bề mặt một chút thôi. Lần tới, hãy dừng lại 20 giây trước khi nó chín hẵn rồi thử điều đó."
Khi hai người đầu bếp đang trao đổi ý kiến, Kirito vẫn giữ im lặng - anh hoàn toàn bị cuốn trôi bởi món ăn và liên tục di chuyễn cái nĩa. Ronye lo rằng anh sẽ không nói gì cho đến khi ăn xong xuôi, và vô ý thì thầm với Kirito bên phải.
"Ehm, senpai, anh nghĩ vị của nó ra sao..."
"... Hmm?"
Lúc đó Đại Diện Kiếm Sĩ đã nhồi đầy miệng với cá, rau và nấm, nên sau khi nhai một hồi, anh thốt ra một từ duy nhất.
"~uyệt!"
Asuna bất lực lắc đầu.
"Riêng việc đó, em không thực sự mong đợi Kirito-kun chia sẻ một lời bình ở mức độ của nhà phê bình ẩm thực... nhưng anh có thể nói rõ ràng hơn không."
"Well... v-vậy... anh muốn ăn cả lớp giấy bọc!"
Ba người biết rõ anh ấy thở dài cùng lúc, Hana cố giữ khuôn mặt vô cảm, nhưng Ronye đã không bỏ lỡ cái cau mày của cô.
Bữa trưa vui vẻ kết thúc sau 30 phút, và Hana rửa sạch những cái đĩa, việc mà cô cứ khăng khăng nói rằng hãy cứ giao cho cô, và bốn người vẫn còn ở trên tầng thứ chín mươi lăm chia sẻ cảm giác thỏa mãn khi giữ im lặng một lúc lâu.
Kirito và Asuna, người từ Thế Giới Thực, tạo ra vô số thay đổi lớn nhỏ cho Underworld. Thay đổi lớn nhất chắc hẳn là việc cải cách hệ thống quý tộc, nhưng với Ronye thì đó là những thay đổi mà cô trải nghiệm trực tiếp hàng ngày, ví dụ như sự phát triển giấy gai dầu trắng và việc áp dụng nó vào món nướng bọc giấy.
Hai người họ khi đó đã cố gắng cải thiện hệ thống y tế ở các làng và thị trấn nhỏ, vì bệnh viện chỉ tồn tại ở các thị trấn lớn. Hiện tại, ở các ngôi làng xa xôi và các khu định cư tương tự, việc chữa trị thương tích và bệnh tật chỉ được thực hiện bởi các sister và brother, và có nhiều trường hợp không được chữa trị kịp thời, chẳng hạn như khi nhiều người bị thương cùng lúc xuất hiện. Hơn nữa, kĩ thuật chữa trị dựa vào thần thuật quang nguyên tố cấp cao khó hơn nhiều so với thần thuật ám nguyên tố và những thứ tương tự, và trong vài trường hợp những giáo sĩ thiếu kinh nghiệm không thể chịu được những vết thương chí mạng và vết thương nghiêm trọng.
Số người của Underworld đã mất vì tai nạn hoặc bệnh dịch sẽ giảm đi rất nhiều nếu họ thành công trong việc xây dựng bệnh viện có những giáo sĩ chuyên về kĩ năng chữa trị ở tất cả các làng và thị trấn. Hơn nữa, Kirito cùng với Asuna muốn phát triển những phương thuốc dân gian gồm thuốc, băng gạc, thuốc đắp, vv... thay vì chỉ dựa vào thần thuật để chữa trị.
Ronye nghĩ nó sẽ thật kì diệu nếu thế giới phát triển tốt đẹp hơn với những tiến bộ mà hai người họ đem tới. Cùng lúc đó, song, cô cảm thấy gì đó như một sự lo lắng mơ hồ.
Nhân Giới đã thay đổi nhiều trong ba trăm năm dưới sự cai trị của Giáo Sĩ Tối Cao Administrator - cụ thể hơn là sự thiết lập hệ thống cai trị phân chia thành bốn đế quốc. Đó là vì Giáo Sĩ Tối Cao mong muốn thế giới bị "đình trệ lâu dài", kết quả là Nhân Giới vẫn không giải quyết được vấn đề quý tộc cũng như sự cách biệt giữa thủ đô trung tâm và vùng biên giới, và thế giới cũng không trở nên tồi tệ hơn.
Kirito và Asuna, ngược lại, vẫn tiếp tục nổ lực để phát triển hơn nữa cả Nhân Giới và toàn Underworld. Ngay cả chỉ việc này, rằng những thường dân bị áp bức bởi các quý tộc sở hữu lãnh địa riêng được giải phóng, thế giới chắc chắn vẫn đang phát triển.
Nhưng khi thế giới thay đổi, sự mong đợi mà người dân áp đặt lên Hội Đồng Thống Nhất Nhân Giới... hay đúng hơn là trực tiếp lên những người đại diện của nó là Kirito và Asuna sẽ lớn hơn rất nhiều. Từ phương diện của một hiệp sĩ tập sự như Ronye, hai người họ có sức mạnh ngang ngửa các vị thần, nhưng họ chưa bao giờ là toàn năng. Ronye cảm thấy băn khoăn vì cô biết Kirito đã hối hận và đau buồn nhiều thề nào khi anh không thể cứu Eugeo. Trong tương lai, nếu một cuộc khủng hoảng không thể ngăn chặn được ngay cả với sức mạnh và kiến thức vủa Kirito và Asuna - một đại thảm họa vượt qua cả trận Ngoại Thế Chiến đánh vào Underworld, những lời chỉ trích nào sẽ ném vào hai người họ, nó chắc hẳn sẽ rất khủng khiếp...
"Ehm... Asuna-sama?"
Giọng nói của Tiese bên cạch kéo ý thức của Ronye ra khỏi dòng suy nghĩ lo âu. Asuna người đang uống trà được pha sau bữa ăn chớp mắt và hỏi:
"Gì thế, Tiese-san?"
"Nghĩ lại thì, em đã xen vào chuyện chị nói trước bữa ăn nhỉ? Hình như, nó là về Danh Mục Cấm Kị?"
"Là việc đó à..."
Khi Asuna nghiên đầu, Ronye nhớ lại một lúc trước.
Đúng vậy, có vẻ như Asuna đã hỏi Kirito về Danh Mục Cấm Kị sau khi nói về việc có nên tiết lộ về "Nghi Thức Tổng Hợp" cho các Hiệp Sĩ Hợp Nhất hay không. Sau đó, Kirito nói về vòng lặp tinh thần của việc chọn giữa hai điều cấm kị mà Raios gây ra, và Tiese hỏi về ý ngĩa của thần ngôn loop, rồi chủ đề lệch sang việc sản xuất thêm giấy trắng và rồi về cuốn sổ của Tiese. Nghĩa là...
"... này Tiese, chủ đề của Asuna-sama bị thay đổi giữa chừng, và nó chẳng phải là lỗi của cậu à!"
Khi Ronye nói lớn điều đó, Tiese người có vẻ cũng có kết luận tương tự khẽ thè lưỡi.
"Well, có lẽ là vậy."
"Nói chung là... Asuna-sama, thành thật xin lỗi."
Khi cô cúi đầu thay cho cô bạn thân, Asuna cười và vẫy tay.
"Đừng lo lắng, chị sẽ nói nếu chị băn khoăn về nó. Well... và về việc chị muốn hỏi...?"
Nở nụ cười, Asuna quay về bên trái.
"... Uh, Kirito-kun, với người dân của Nhân Giới thì Danh Mục Cấm Kị là tuyệt đối, cố phá nó sẽ kích hoạt 'Phong Ấn Mắt Phải' hoặc trong trường hợp tệ nhất thì linh hồn sẽ bị sụp đổ... đúng chứ?"
Kirito, người được hỏi lần nữa, gật đầu khi thêm sữa, vừa thu được vào sáng nay ở khu chuồng trại của Thánh Đường, vào tách trà kohiru:
"Yeah, anh nghĩ nó là phần thiết yếu của vụ việc."
"Vậy thì... Tên tội phạm đã sát hại Yazen-san, người quét dọn ở quán trọ của Nam Centoria, hoặc đã phá Phong Ấn Mắt Phải, hoặc tránh được điều cấm kị bằng cách nào đó, hoặc hắn không bị trói buộc bởi Danh Mục Cấm Kị ngay từ đầu?"
"... Yeah, anh nghĩ chỉ có thể là một trong ba điều đó... Về cái điều thứ ba... nếu việc đó là chính xác, tên tội phạm sẽ chỉ có thể là một người từ Vùng Đất Bóng Tối hơn là từ Nhân Giới, nhưng ngay cả trong trường hợp đó, vẫn cần để phá "Luật Kẻ Mạnh" của Vùng Đất Bóng Tối cũng tuyệt đối như Danh Mục Cấm Kị. Iskahn, người mạnh nhất hiện giờ ở Vùng Đất Bóng Tối đã ban bố một văn kiện lệnh cấm làm điều xấu ở Nhân Giới..."
Ronye sau khi nghe vậy rụt rè nhấc tay phải lên khi nhớ lại vài lời trước đó của Asuna.
"Ehm, senpai, em có thể...?"
"Cứ nói đi, Ronye."
"Nó đã là quá khứ rồi... nhưng kẻ mặc áo choàng đen đã bắt cóc đứa trẻ của Iskahn-sama và Scheta-sama ở Lâu Đài Obsidia rõ ràng đã lờ đi Luật Kẻ Mạnh, đúng chứ? Vì hắn bắt giữ Lisa-chan như một con tin và buộc Iskahn-sama giết senpai..."
Lúc nghe điều đó, Asuna, người chắc đã nhận được báo cáo chi tiết, và Tiese, người biết trực tiếp từ Ronye(4), làm biểu cảm nghiêm trọng. Tuy nhiên, bản thân Kirito thì chỉ lơ đãng gật đầu và trả lời.
"Là vậy đó. Nói cách khác, kẻ bắt cóc tin rằng hắn mạnh hơn Iskahn, hoặc hắn nhận lệnh từ một ai đó như vậy... hoặc hắn tin kẻ đó là như thế."
"Ý em là vậy, có gì đó... sai về câu chuyện này. Đầu tiên, làm sao người dân ở Vùng Đất Bóng Tối xác nhận được rằng người họ đi theo mạnh hơn những kẻ khác? Không nghi ngờ gì, chắc phải có cách khác ngoài một trận chiến."
"Hội Quyền Đấu Sĩ của Iskahn đã làm vậy. Dù cho đó là một trận đấu hay một trò chơi... Nhưng chắc chắn, không phải tất cả mọi cư dân đều đấu với nhau. Nói ngắn gọn thì, có một cơ cấu mà người mạnh nhất của các chủng tộc, hội, và phe phái được chọn làm người lãnh đạo. Trước chiến tranh, những người lãnh đạo thiết lập nên hệ thống cai trị gọi là 'Hội Nghị Thập Hầu' để quyết định nhiều luật lệ. Ngày nay, cái tên đã được đổi thành 'Hội Nghị Ngũ Tộc', nhưng thực tế thì cơ cấu đó vẫn giữ nguyên... Iskahn đứng trên các lãnh đạo tham gia vào Hội Nghị Ngũ Tộc, những người mạnh nhất trên phương diện sức mạnh."
"... Vậy, ngay cả khi kẻ bắt cóc nghĩ rằng hắn mạnh hơn Iskahn-sama, chỉ việc đó không thể phá vỡ được Luật Kẻ Mạnh, đúng chứ? Trừ khi hắn đấu với Iskahn-sama để chứng minh điều đó."
Khi Ronye nói vậy, Kirito thở dài khoanh tay lại.
"Well... nó phụ thuộc vào sức mạnh của suy nghĩ đó... Khi diễn ra "Cuộc Nổi Loạn Của Tứ Đế Quốc", Tứ Hoàng Đế đã nổi dậy chống lại Giáo Hội Chân Lý bằng cách phá vỡ Điều Khoản đầu tiên của Danh Mục Cấm Kị mà họ đáng lẽ phải tuân theo. Niềm tin rằng Hội Đồng Thống Nhất Nhân Giới chiếm Giáo Hội Chân Lý đã hợp lý hóa quyền để họ chiếm lại Giáo Hội từ chúng ta rồi trả lại cho Giáo Sĩ Tối Cao đến mức mà nó vượt quá sự điều khiển của Danh Mục Cấm Kị. Nếu có gì đó tạo ra một ý nghĩ đủ mạnh mẽ, có lẽ sẽ có thể phá vỡ được Luật Kẻ Mạnh mà không cần phải chiến đấu trực tiếp với Iskahn."
Nghe những lời đó, lưng Ronye khẽ run rẩy, khi cô nhớ lại lòng tự tôn của Hoàng Đế Krueger Norlangarth VI gần như đã lan ra không gian xung quanh ông. Kế bên cô, Tiese cũng hơi rụt cổ lại trước khi nói bằng một giọng trầm thấp.
"... Không nghi ngờ gì, Hoàng Đế có lẽ chưa từng nghĩ cho Hội Đồng Thống Nhất chút nào. Nhưng đó là vì các Hoàng Đế đã thống trị Đế Quốc hàng trăm năm... với một người không có lai lịch nào thì sao có thể nổi dậy chống lại bề trên chỉ với ý chí?"
Câu trả lời cho Tiese đến từ Asuna, người cô chen ngang lần thứ hai.
"Đúng, thật vậy, dù là Danh Mục Cấm Kị hay Luật Kẻ Mạnh - cần phải có một backbone đủ mạnh để phá vỡ luật với ý chí và lời bào chữa. Oh, backbone nghĩa là cột sống, trụ cột, cốt lõi tinh thần."
"V-vâng."
"Vậy... đó là điều mà em muốn hỏi Kirito-kun."
Khi Asuna chuyển ánh nhìn, Kirito chớp mắt.
"Huh...?"
"Cho dù kẻ đã giết Yazen-san đến từ Nhân Giới hay Vùng Đất Bóng Tối, dù ai đã ra lệnh cho kẻ đó hay bản thân kẻ giết người có ý chí đủ mạnh và sai lệch như những Hoàng Đế của Tứ Đế Quốc đã từng. Điều mà em thắc mắc, tuy vậy, là nếu có một người như thế, nó thậm chí sẽ trở nên tệ hơn cho Nhân Giới... Ý em là, chúng có thể gây ra một tai nạn thảm khốc tương tự như khi Lisetta-chan bị bắt cóc ở Vùng Đất Bóng Tối. Tất nhiên, em không có ý thờ ơ với mạng sống của Yazen-san... nhưng điều mà em muốn nói, nếu tên tội phạm hướng tới mối bất hòa giữa Nhân Giới và Vùng Đất Bóng Tối, có những target... những mục tiêu thích hợp hơn mà."
"Nói cách khác, chúng có địa vị xã hội... Ví dụ như, quý tộc, thương nhân lớn, gia đình... Đúng vậy..."
Nhìn Kirito lẩm bẩm, Ronye nói:
"Kh-khoan, nhưng nếu vụ Yazen-san là để dụ Kirito-senpai đến Dark Territory(5)... thì chúng chỉ cần nhắm đến bất kì ai cũng được đúng chứ?"
"Um... well, không. Nếu anh là thủ phạm, anh nghĩ anh sẽ gây ra một vụ có nhiều impact hơn. Anh sẽ cố làm tăng khả năng mà anh cần phải đến Obsidia..."
Khi Kirito nói "Umm" cuốn theo dòng suy nghĩ, Tiese hỏi Asuna ý nghĩa của "impact". Cuốn sổ của cô chắc đã được cập nhập nhiều hôm đó.
Mà, tên của những địa danh như "Obsidia" hay "Centoria" cũng bắt nguồn từ một vài thần ngôn, gì đó tương tự với chúng... Ronye nghĩ.
Asuna, người đang nhấp trà kohiru với một ít đường, nói bằng giọng bằng bằng.
"Này Kirito-kun, em nghĩ em sẽ thử nó."
"Eh... thử cái gì?"
Kirito hỏi với một vẻ mặt có chút lo lắng.
Câu trả lời của Asuna làm không chỉ Ronye và Tiese mà còn người vô lí và vô lo như Đại Diện Kiếm Sĩ phải bất ngờ.
"Kĩ thuật phản chiếu mà Ayuha-san đã nói. Nếu thật sự có thể nhìn thấy sự kiện trong quá khứ và sử dụng nó tại nhà trọ nơi xảy ra vụ án, ta có thể nhìn thấy được thủ phạm."