Chương 108: Hiệp Hội Clifford
Chương 108: Hiệp Hội Clifford
Các tòa kiến trúc ảo được xây dựng trên đỉnh và xung quanh những ngọn núi bên dưới lại có sự khác biệt đến kỳ lạ. Một số tòa có cấu trúc của những ngôi đền cổ xửa, trong khi số khác thì sử dụng phong cách kiến trúc hiện đại nhất.
“Em có thấy lạ là tại sao không có tòa nào đều giống nhau cả không? Hiệp Hội bọn anh không có thói quen áp đặt các quy định cứng nhắc cho hội viên. Bọn anh không phải là Gia Tộc Konsu. Mọi thành viên có cấp bậc cao hơn Hầu Sĩ đều có quyền đặt một tòa nhà cố định ở dãy núi này. Cấp bậc càng cao, thì không gian cá nhân sẽ càng lớn.”
Hóa ra là Hiệp Hội Clifford cũng phân cấp thành viên theo một hệ thống thứ bậc khá là đơn giản.
Cấp bậc thấp nhất chính là Hầu Sĩ. Đó là nhóm thành viên đông nhất ở đây bởi vì mỗi năm các thí sinh nằm trong top 500 của Giải Đấu Mở Rộng Leemar sẽ quyết định gia nhập vào Hiệp Hội. Họ chỉ có thể sử dụng các tài nguyên cơ bản của Hiệp Hội, nhưng đối với các nhà thiết kế chiến cơ đến từ các quốc gia nhỏ bé hơn, thì nó không khác gì là ốc đảo giữa sa mạc vậy. Họ cần phải tích lũy điểm công trạng bằng cách hoàn thành nhiệm vụ để sử dụng các dịch vụ đặc biệt hơn.
Cấp bậc tiếp theo là Hiệp Sĩ. Hiếm lắm mới thấy Hầu Sĩ được thăng bậc lên cấp độ này. Phân cấp Hiệp Sĩ bao gồm phần lớn các đệ tử học việc, các thiết kế gia tập sự và nhiều nhà thiết kế chiến cơ thông thường khác. Họ có tầm ảnh hưởng khá lớn và có nhiều đặc quyền truy cập vào thư viện độc quyền của Hiệp Hội, Sảnh Nhiệm Vụ và các lớp học hạn chế người ngoài.
Khi Ves gia nhập Hiệp Hội với cấp bậc này, Horatio giải thích rõ ràng hơn về những quyền lợi đi đôi với tầng lớp ấy.
“Em đừng giao du với đám Hầu Sĩ đó trừ khi em muốn họ làm việc gì đó cho em. Em có thể đề xuất một nhiệm vụ ở Sảnh Nhiệm Vụ và đưa ra một phần thưởng nhỏ là được. Anh đảm bảo rằng lũ sâu bọ ấy sẽ tranh nhau cái nhiệm vụ của em cho xem.”
Có vẻ như Horatio rất xem thường cấp bậc Hầu Sĩ trong Hiệp Hội. Nếu xét đến sự hỗn tạp của các thí sinh nằm trong top 500 năm nay, thì Ves cũng phần nào hiểu được sự khinh miệt của anh ta. Do cái quy chế kì quặc của cuộc thi mà vô số các thiết kế gia tệ hại đã lọt qua được vòng loại. Có lẽ đám thí sinh may mắn ấy sau này sẽ mắc kẹt ở cấp bậc hiện tại vì không có tài năng và đạo đức hành nghề cũng nên.
“Tốt nhất là em nên giao lưu với những người cùng đẳng cấp với em thì hơn. Mỗi Hiệp Sĩ đều là những người xuất sắc đã xứng đáng vươn tới cấp bậc hiện tại. Đúng là em có thể kiếm điểm công trạng bằng cách hoàn thành mấy cái nhiệm vụ nhàm chán kia, nhưng anh nghĩ rằng nếu em trao đổi kiến thức hoặc hỗ trợ các Hiệp Sĩ đồng nghiệp của em thì sẽ thuận tiện hơn nhiều.”
Khi Horatio dẫn cậu đến Sảnh Nhiệm Vụ, Ves đã hiểu tại sao anh ta lại chán ghét nơi này. Nó có nhiều nhiệm vụ dành cho Hiệp Sĩ nhưng lại kéo dài đến cả tháng hoặc cả năm mới hoàn thành được.
Chúng bao gồm các nhiệm vụ như làm gia sư cho một đứa trẻ hư hỏng cho đến khi nó tốt nghiệp với tấm bằng thiết kế chiến cơ. Nhiệm vụ đó đi đôi với phần thưởng là năm mươi điểm công trạng nếu người nhận hoàn thành nó trong vòng năm năm.
“Em đừng đánh giá thấp năm mươi điểm công trạng đó. Mặc dù ở đây không có tỷ lệ quy đổi trực tiếp sang đồng Cols, nhưng Hiệp Sĩ như em đây thường sẽ đổi một điểm bằng một triệu đồng cols đấy.”
Vậy có nghĩa là một điểm công trạng ngang ngửa với một trăm triệu hiện kim Bright sao! Cậu có thể dễ dàng chế tạo bốn chiếc Marc Antony với số tiền khổng lồ đó!
“Là một Hiệp Sĩ, em sẽ được nhận mười điểm công trạng cho mỗi một năm tiêu chuẩn. Đây chỉ đơn giản là tiền tiêu vặt cho em dùng tạm mà thôi. Để giúp em hiểu hơn về giá trị của số điểm đó, chúng ta đi vào thư viện thôi nào.”
Khu thư viện phức hợp của Hiệp Hội chiếm hết cả một vùng cao nguyên rộng lớn. Bên trong bao gồm nhiều kiến trúc theo phong cách Hy Lạp-La Mã như đại diện cho nhiều cấp bậc và tầng lớp kiến thức khác nhau. Thư Viện Hằng Tinh chủ yếu để cho các Hầu Sĩ sử dụng và nó chỉ chứa những cuốn sách hoặc các bài viết dành cho cấp độ học việc đến cấp độ tập sự mà thôi. Còn Hiệp Sĩ thì có quyền truy cập tự do cho mọi kiến thức lưu giữ ở đây.
Thư Viện Nguyệt Tinh thì chứa nhiều kiến thức chuyên sâu hơn với những cuốn sách và các bài viết khoa học cao siêu hơn so với những quyển sách giáo khoa mà Ves đã từng mua ở bên ngoài. Phần lớn những cuốn sách ở đây đều ở trình độ cấp Thành Thạo, mặc dù ở tầng cao nhất của thư viện cũng có nhiều cuốn dành cho cấp Lão Luyện.
Đối với những thành viên Hiệp Sĩ như Ves thì phải dùng điểm công trạng để đổi lấy một bản sao của những cuốn sách ấy. Cậu chỉ có thể đọc nó trên những chiếc máy tính bảng đặc biệt để bảo vệ số kiến thức đó. Những cái máy tính bảng ấy đã được mã hóa và cài đặt nhiều biện pháp bảo vệ bản quyền chống sao chép ra bên ngoài.
Cách thức hoạt động của chúng rất kỳ lạ. Nếu Ves muốn đọc một cuốn sách nào đó, thì cậu phải nuốt một viên thuốc thần kinh đặc biệt đã được mã hóa theo ADN của cậu nhằm điều chỉnh các đường dây thần kinh thị giác bên trong mắt cậu rồi mới có thể đọc được những dòng chữ ngoằn ngoèo vô nghĩa ở trên cái máy tính bảng ấy. Lúc đó não cậu sẽ tự động giải mã nội dung nguệch ngoạc bên trong cuốn sách thành những câu từ có nghĩa.
Hiệp Hội chỉ cung cấp 20 viên thuốc thần kinh ấy cho các Hiệp Sĩ. Nói cách khác là Ves chỉ được phép đọc hết cuốn sách ấy trong vỏn vẹn 20 lần mà thôi. Cậu sẽ phải trả thêm điểm công trạng nếu cậu muốn mua thêm một loạt các viên thuốc thần kinh khác.
“Em thấy đó Ves, những cuốn sách cơ bản ở trình độ Thành Thạo chỉ tốn một điểm công trạng cho Hiệp Sĩ thôi. Còn những cuốn nâng cao hơn thì sẽ tốn khoảng từ năm đến năm mươi điểm. Còn với sách ở bậc Lão Luyện thì em đừng tốn thời gian suy nghĩ đến chúng trừ khi em đã tích lũy ít nhất một nghìn điểm đi đã.”
Kể cả Ves cũng cần phải hoàn thành một nhiệm vụ kéo dài đến tận mười năm nếu cậu muốn kiếm được một nghìn điểm như thế. Một vài nhiệm vụ khác thì trả nhiều hơn hoặc thời gian hoàn thành có ngắn hơn một chút, nhưng nó cũng đi kèm với nhiều rủi ro hơn. Một vài nhiệm vụ thậm chí còn yêu cầu người ta phải thực hiện ở các vùng xảy ra xung đột vũ trang nữa kìa!
Sau khi rời khỏi tòa nhà, Horatio liền dẫn Ves đến cái thư viện nguy nga nhất cậu từng thấy. “Thư Viện Nhật Tinh là thánh địa của Khoa Nghiên Cứu và Phát Triển Chiến Cơ ở Leemar đó. Mọi giáo sư giảng dạy ở trường LIT đều đã đóng góp ít nhất một cuốn sách do chính tay họ viết. Sau nhiều năm trôi qua, thì số kiến thức tích lũy ở đây phải nói là cực kì giàu có, kể cả khi phần lớn trong số chúng đều đã lỗi thời.”
“Anh đã bao giờ đọc một cuốn ở thư viện này chưa?” Ves tò mò hỏi. Trông anh ấy cũng đã đứng tuổi, thế nên chắc là ảnh đã theo chân Bậc Thầy Olson cũng đã lâu rồi.
Horatio ưỡn ngực tự hào. “Anh đã hoàn thành một nhiệm vụ quan trọng cho Bậc Thầy Olson cách đây vài năm trước, nên anh mới nhận được quyền đọc một cuốn sách ở Thư Viện Nhật Tinh đó em. Ôi, em không thể nào tưởng tượng được sự uyên bác thấm nhuần vào từng trang chữ đâu em! Được trải nghiệm cái tinh túy của triết lý chuyên ngành của họ đã là một cơ hội quý báu rồi!”
“Um. Hmm!” Anh ấy lúng túng đằng hắng một cái sau khi nhận ra mình bộc lộ cảm xúc hơi quá. Anh ta nhanh chóng lấy lại cái phong thái của một người đàn anh thân thiện rồi nói. “Những kiến thức bên trong thư viện này cực kì nguy hiểm đối với các nhà thiết kế chiến cơ trẻ tuổi như cậu. Cho đến khi em đã tích lũy nhiều kinh nghiệm hơn và đã tôi luyện cái triết lý thiết kế của em một cách vững vàng đã, thì từ giờ tới lúc đó em không nên đụng vào mấy cuốn sách đấy.”
Ves gật đầu đồng ý, mặc dù cậu vẫn có một chút hoài nghi. Làm sao những thứ vô hại như sách lại có thể làm hỏng tâm trí của một nhà thiết kế chiến cơ cơ chứ?
Sau đó, họ đi xuống dãy núi và tiến vào một trong những thành phố bên dưới. Khác với sự đa dạng kiến trúc ở trên đỉnh núi, thì thành phố này trông như một thành trì kiểu trung cổ thực thụ. Hiệp Hội có giả lập thêm nhiều người dân sinh sống ở đây để làm tăng thêm vẻ chân thực cho khung cảnh tấp nập, mặc dù tất cả bọn họ đều làm ngơ thành viên của Hiệp Hội như thể họ không hề tồn tại vậy.
“Đây là nơi mà các Hầu Sĩ có thể thuê một ngôi nhà hay cửa hàng ảo. Nó không phải là môi trường hài hòa và thân thiện nhất, nhưng thế là đủ cho đa số bọn họ nếu họ muốn quảng bá dịch vụ của mình.”
Có nhiều Hầu Sĩ đã mở cửa hàng hoặc các quầy nhỏ chuyên cung cấp hàng hóa khác nhau để đổi lấy điểm công trạng. Họ cũng quảng bá năng lực của mình, hy vọng rằng có người dư dả điểm thuê mình về làm việc.
Nhìn những nhà thiết kế chiến cơ tài năng thế này lại hạ thấp bản thân chỉ để kiếm một vài điểm công trạng đã chứng minh cho Ves thấy rằng thế giới này có thể tàn khốc đến mức nào. Các Hầu Sĩ gia nhập Hiệp Hội phải bắt đầu từ con số không để rồi không ngừng bám víu từng cơ hội để leo lên đỉnh cao địa vị. Nó làm cậu nhớ lại cái hoàn cảnh khắc nghiệt mà sinh viên trường LIT phải vật lộn để sinh sống và học tập mỗi ngày.
“Những Hầu Sĩ này là nguồn nhân lực khá tốt nếu em cần người giúp đỡ. Hiệp Hội đã kết nối chúng ta lại với nhau. Nhưng nó cũng có nhiều quy định nghiêm ngặt nhằm hạn chế những trường hợp vi phạm hợp đồng được ký kết trong phạm vi của Hiệp Hội.”
Họ đã đến điểm dừng cuối cùng của chuyến tham quan này. Horatio dẫn Ves đến một khu chợ phiên dành riêng cho các Hiệp Sĩ và những người khác có cấp bậc cao hơn để mở cửa hàng riêng của họ.
Hầu như bất cứ thứ gì cũng có thể được trao đổi bằng điểm công trạng. Từ các mẫu thiết kế chiến cơ hoàn chỉnh cho tới phế liệu của các chiến cơ cực kỳ hiện đại, thì miễn là bạn có điểm công trạng, thì nó là của bạn. Ves mở to mắt nhìn khi cậu đứng trước một cửa hàng bán thiết bị chế tạo vật liệu.
“Đó là một cái máy in 3D khá tốt đấy.” Horatio nhận xét khi anh ta nhìn vào cỗ máy trước mắt. Đó là một chiếc máy in tiêu chuẩn rất phổ biến trong lãnh thổ Liên Minh. “Nó không có gì đặc biệt đối với anh, nhưng anh nghĩ nó sẽ phù hợp với nhu cầu của em.”
Với cái giá đắt đỏ lên tới năm trăm điểm công trạng khiến Ves chùn bước. Cậu không có nhiều cách kiếm được chừng ấy điểm công trạng nhanh đến vậy. Cậu đành miễn cưỡng rời đi và theo chân anh Horatio trong lúc anh ta chỉ ra những cửa hàng nổi bật nhất ở đây.
Chuyến tham quan kết thúc khi họ bước tới một cái đài phun nước. Horatio thò tay vào túi và lấy ra một tấm vé công trạng. Không chút do dự, anh ấy liền ném nó vào cái đài phun nước.
“Người ta nói rằng mình có thể gặp may mắn nếu mình ném một chút điểm công trạng vào cái đài phun nước này.” Horatio nhếch mép cười với Ves khi thấy cậu ngẩn người nhìn cái hành động lãng phí đó.”Em có lẽ đang nghĩ rằng anh đang vứt một món đồ ảo vào cái đài phun nước ảo chẳng để làm gì. Nếu em tin vào thuyết đa vũ trụ là cố định và luôn tuân theo một loạt các định luật vật lý nhất định, thì có lẽ em đúng rồi đấy.”
Ves có thể ngầm đoán được ẩn ý trong lời nói của anh ấy. Đây thậm chí còn có thể là một bài kiểm tra ngầm nào đó nữa là.
“Em tin rằng chúng ta chỉ mới hiểu sơ qua cách hoạt động của thực tại mà thôi. Chúng ta còn phải học hỏi thêm nhiều thứ lắm.” Cậu nói trong khi lạnh lùng ném một tấm vé công trạng quý giá vào đài phun nước. Thật ra bên trong thâm tâm thì cậu rất tiếc nuối cái điểm ấy. Bây giờ cậu chỉ còn lại chín điểm công trạng mà thôi.
Hướng dẫn viên của cậu chỉ im lặng mà đứng nhìn. Khi cái tấm vé hoàn toàn chìm sâu xuống dưới cái đài phun nước, thì anh ấy mới bắt đầu bay lên. “Vậy là chúng ta đã hoàn thành chuyến tham quan nhỏ này. Hãy tự cố gắng và làm việc thật chăm chỉ để trở thành một Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Thành Thạo. Một khi em đạt đến cấp độ này, em sẽ được đi vào Khu Vườn Titanium của riêng Bậc Thầy Carmin. Tuy nó không sống động bằng Hiệp Hội Clifford, nhưng nó cũng có nhiều tư liệu và tài nguyên hiếm có sẽ giúp em tiến bộ sau này.”
Khu Vườn Titanium vừa là một địa điểm ảo vừa là một địa điểm thực trên hành tinh mẹ của Bậc Thầy Olson. Bậc Thầy Olson đã thăng tiến nhanh chóng là nhờ vào Tập Đoàn Vermeer, nhưng lòng trung thành thật sự của bà phức tạp hơn nhiều. Bà ấy chủ động hợp tác với các bậc thầy đến từ các tập đoàn khác nhau trong Liên Minh và duy trì một thái độ trung lập trong tất cả các cuộc tranh giành lãnh thổ nội bộ trong Liên Minh. Về cơ bản là bà ấy được chào đón ở khắp mọi nơi.
Trong khi Ves có thể leo lên thứ hạng cao hơn trong Hiệp hội Clifford, đây vẫn là cách Tập đoàn Carnegie áp đặt tầm ảnh hưởng lên cậu. Mọi chuyện sẽ phức tạp hơn nếu cậu dính vào chuyện chính trị phức tạp giữa hai tập đoàn kia.
Nếu cậu phải lựa chọn thì cậu nên ủng hộ Tập Đoàn Vermeer. Tuy nhiên, là một người ngoại quốc như Ves thì cậu chỉ hy vọng rằng mình có thể tránh khỏi mớ bòng bong này và lặng lẽ tập trung phát triển chiến cơ của mình ở Cộng Hòa Bright là lý tưởng nhất.
“Hiện tại thì hãy cố gắng tận dụng hết tất cả dịch vụ mà Hiệp Hội Clifford cung cấp cho em.” Horatio khuyên Ves một cách chân thành. “Những tư liệu và tài nguyên của nó dành cho các nhà thiết kế chiến cơ thứ hạng thấp cũng khá là đầy đủ và toàn diện. Em nên nhớ là phải phát triển một nền tảng thật vững chắc rồi từ từ xây dựng chuyên môn của mình từng bước một. Anh không muốn em phải vội vàng nhưng anh mong rằng em sẽ đạt tới cấp Thành Thạo trong vòng một thập kỷ là tối đa.”
Ves không cần hỏi cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu cậu không hoàn thành được mục tiêu đó. Cậu sẽ là một nỗi ô nhục với bậc thầy của mình, và cậu sẽ bị tước đi danh hiệu đệ tử rồi bị đuổi đi như một thứ rác rưởi.
“Em hiểu rồi. Em sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ nhất có thể.”
“Còn một điều nữa. Nếu em gặp khó khăn trong việc học, đừng ngần ngại liên hệ với anh nếu em cần vài hướng dẫn. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng thời gian rảnh của anh cũng khá hạn chế, thế nên tốt nhất là em nên chuẩn bị sẵn một vài điểm công trạng đi nhé.”
Vậy thì ít nhất cậu sẽ có một lối thoát nếu cậu thực sự gặp bế tắc. Ves không nghĩ là mình sẽ thường xuyên làm phiền đến Horatio bởi vì cậu vốn đã dựa vào Hệ Thống để nâng cao kỹ năng của mình rồi. Bây giờ việc gặm nhấm một vài cuốn sách như một người bình thường cũng không còn quan trọng mấy trong khi cậu chỉ cần đơn giản là tiêu một chút DP là đã có thể nắm vững một kỹ năng mới rồi.
“Nhưng mà, mình sẽ thử quay lại với việc đọc sách vậy. Bởi vì mình còn thiếu nhiều DP quá.”
Sau khi Horatio rời đi, Ves cũng đăng xuất khỏi môi trường mô phỏng. Cậu có thể đi mượn một vài cuốn sách sau. Trước hết cậu phải đọc cho xong những cuốn đã mua trước đó cái đã.
Sau khi trải qua nhiều trận chiến kịch liệt tại Leemar, Ves cảm thấy mình cần phải ôn lại những kiến thức mới học được để hiểu thêm một số lý thuyết mà cậu vẫn chưa nắm chắc. Đây là một cách hay để giết thời gian trong khi chiếc Barracuda đưa cậu về Cộng Hòa Bright.