Chương 114: Truy đuổi
Chương 114: Truy đuổi
Chiếc Barracuda chất đầy chiến lợi phẩm trong khoang liền nhanh chóng tốc biến khỏi cái hệ sao vắng hoe này và tiếp tục đi theo lộ trình ban đầu để về đến nhà. Cả Ves lẫn Dietrich đều rất hả hê với chuyến thu hoạch bất ngờ này. Cả Lucky cũng yên tâm chờ đợi Ves giữ lời hứa mua thêm kim loại hiếm cho nó ăn, thế nên trong lúc đó, nó lại tiếp tục gặm món quà của Bậc Thầy Olson.
Trong suốt thời gian tiếp theo, Ves dồn hết công sức để nâng cao kỹ năng Vật Lý và Kỹ Thuật Điện Dụng của mình. Thư Viện Hằng Tinh của Hiệp Hội sở hữu vô số sách giáo khoa để Ves có thể mượn đọc miễn phí. Cậu tận dụng tối đa đặc quyền này để nhanh chóng mở rộng kiến thức cơ bản của mình.
Để có thể tái lắp ráp một chiếc Dortmund hoàn chỉnh, thì trước hết là cậu cần phải tìm hiểu mình đang đối mặt với thứ gì. Bằng cách trau dồi kỹ năng Kỹ Thuật Điện Dụng, cậu mới có thể đọc hiểu bản vẽ thiết kế của chiếc Dortmund. Nhờ vậy mà cậu mới có thể điều chỉnh kế hoạch tái tạo và né tránh những lỗi kỹ thuật không đáng có.
Không lâu sau khi cậu đã nâng hai kỹ năng ấy lên trình độ Tập Sự, thì con tàu lại bỗng nhiên phát ra tiếng báo động. Ves liền tắt máy chiếu bản thiết kế của chiếc Dortmund và phóng thẳng lên đài chỉ huy của con tàu. Lucky cùng với Dietrich cũng có mặt một vài giây sau đó.
“Có chuyện gì thế Ves?” Dietrich vừa hỏi vừa gãi mái tóc vàng bù xù của anh ta. “Anh tưởng đây là hệ sao thưa người mà?”
“Dù có thưa người hay không thì chiếc Barracuda cũng vừa phát hiện một loạt dấu hiệu các động cơ mới được tái kích hoạt ở gần đây.”
Chiếc Barracuda chỉ vừa mới nhảy đến rìa hệ sao này khoảng mười lăm phút trước. Ngay sau khi họ xuất hiện, con tàu liền phản ứng với một loạt các tín hiệu phát ra từ một vành đai thiên thạch ở gần đó.
“Mấy con tàu đó đều phớt lờ tín hiệu liên lạc của chúng ta.” Ves u ám nói. “Tôi chắc là họ không có ý đồ tốt đẹp gì đâu.”
“Cướp không gian.” Dietrich khạc nước bọt một cái. Bình thường thì anh ta rất khoái mấy kèo đấm nhau như thế này, nhưng xui cái là số lượng tàu vũ trụ lẫn chiến cơ của bọn cướp nhiều tới mức áp đảo. “Có cách nào để chúng ta chạy thoát mà không cần phải đối đầu với chúng nó không?”
Ves liền ngồi vào bàn điều khiển và bắt đầu chạy những con số mô phỏng. “Giả sử tàu bọn cướp đang gia tốc hết mức đi, thì bọn chúng vẫn không thể đuổi kịp nếu chúng ta lập tức bỏ chạy. Tàu của tôi nhanh hơn nhiều so với tàu của bọn chúng.”
Ves liền ra lệnh cho chiếc Barracuda quay đầu và phóng qua rìa của hệ sao này. Động cơ của nó liền tăng tốc với công suất cực lớn. Là một con tàu hộ vệ hiện đại, thì chiếc Barracuda hoàn toàn trên cơ so với đám tàu cũ kỹ trong tay bọn khốn vô lại kia.
“Bọn cướp không gian này cũng láo lếu thật. Mặc dù động cơ của tàu chúng ta mạnh hơn là cái chắc, nhưng khoảng cách giữa hai bên thực sự không chênh lệch mấy đâu. Tàu của chúng vốn đã bay theo quỹ đạo trước khi chúng ta tới đây rồi.”
“Ý chú là sao?”
“Có nghĩa là bọn cướp đã gia tốc từ trước rồi. Nếu tàu của tôi chỉ là một con tàu hộ vệ hạng ba bình thường thì có lẽ bọn chúng sẽ bắt kịp chúng ta trước khi chiếc Barracuda kịp chuyển pha FTL rồi.”
Động cơ FTL của chiếc Barracuda chỉ cần hai tiếng đồng hồ để hoàn tất chu kỳ sạc rồi. Còn một chiếc hộ vệ thông thường thì phải mất ít nhất ba tiếng mới xong.
“Bọn cướp không gian chắc chắn là chưa biết đến sự khác biệt này. Trong lúc bọn chúng còn đang loay hoay tìm cách tiếp cận chúng ta, thì chúng ta đã cao chạy xa bay rồi.”
Mặc dù cậu đã giải thích tình cảnh hiện giờ cho Dietrich nghe, nhưng Ves vẫn chưa hoàn toàn yên tâm cho lắm. Một nhà thiết kế chiến cơ như cậu thì làm gì có chuyên môn về tàu vũ trụ cơ chứ. Lỡ như tàu bọn cướp gắn một vài động cơ phụ trợ gia tốc tầm gần phòng khi cần thiết thì sao.
Cậu cũng phải xét đến đám chiến cơ của bọn cướp không gian nữa. “Với tốc độ tương đối giữa hai bên thì tàu bọn chúng sẽ không bao giờ đuổi kịp chúng ta trừ khi bọn chúng còn giấu một vài bất ngờ nào đó. Có khả năng cao là bọn chúng sẽ sử dụng chiến cơ để tham gia vào cuộc rượt đuổi này.”
“Vậy là mấy con tàu kia sẽ không bắt kịp mình, vậy còn chiến cơ của chúng thì sao?”
Ves liền nhập thêm dữ liệu mới vào máy tính. “Chúng ta không cần lo về chiến cơ hạng trung hay hạng nặng. Chỉ có chiến cơ hạng nhẹ mới có khả năng đuổi kịp chiếc Barracuda thôi, mà đó là trường hợp chúng đã được thiết kế tập trung vào việc gia tốc thôi đấy.”
Đây quả là một tin đáng mừng. Họ không cần quan tâm đến tàu bọn cướp mà chỉ cần tập trung đối phó với đám chiến cơ hạng nhẹ thôi. Tuy cậu vẫn chưa rõ có bao nhiêu chiến cơ hạng nhẹ chuyên về tốc độ sẽ tham gia cuộc truy kích, nhưng Ves đoán là số lượng sẽ không quá sáu chiếc. Một băng cướp không gian cỡ này thường sẽ không mang quá nhiều chiến cơ hạng nhẹ đâu.
“Haha, mấy con ruồi đó mà định bám theo thì cũng chỉ tổ làm bia tập bắn cho anh thôi!” Dietrich hào hứng nói sau khi nhận ra anh ta chỉ cần phải xử lý một đám chiến cơ hạng nhẹ rượt đuổi ở phía sau mà thôi. “Cuối cùng cũng đến lúc anh mày trổ tài thiện xạ rồi.”
Tình hình lúc này dần biến thành một cuộc truy đuổi giữa mèo và chuột. Bản đồ cảm biến cho thấy chiếc Barracuda hoàn toàn bị áp đảo về số lượng, nhưng miễn là hệ thống của con tàu vẫn hoạt động ổn định, thì nó vẫn có thể chạy thoát khỏi hệ sao này.
Điều quan trọng là phải cầm chân bọn hạng nhẹ đang tiếp cận mà không để chúng gây ra tổn hại quá nặng nề. Chiếc Barracuda là một con tàu hộ vệ, tức là nó chỉ tập trung chủ yếu vào tốc độ mà thôi. Bởi vậy nên các nhà thiết kế của con tàu không hề có ý định lắp đặt lớp giáp bảo vệ bên ngoài.
Nếu bọn chiến cơ truy đuổi mà phối hợp khai hỏa lên con tàu, thì phần đuôi yếu ớt của nó sẽ nhanh chóng bị hư hại. Cả Ves lẫn Dietrich đều muốn tránh tình huống con tàu bị hư hại quá mức không còn sức để tăng tốc nữa. Nếu lỡ như bọn cướp bắn trúng các động cơ đẩy của con tàu, thì chiếc Barracuda sẽ gần như bị tê liệt ngay lập tức.
Hai người lập tức đi xuống khoang chứa chiến cơ. Dietrich liền ngồi vào buồng lái và điều chỉnh cài đặt thông số cho chiếc Chim Ưng để nó hoạt động ở ngoài vũ trụ. Bên cạnh đó, anh ta cũng đã có chút kinh nghiệm chiến đấu ở môi trường không trọng lực rồi.
Trong khi đó, Ves kiểm tra lại bên ngoài chiếc Chim Ưng và đảm bảo chiếc chiến cơ tiêm kích này sẽ hoạt động tốt trong môi trường chân không. Chiến đấu ngoài không gian cũng có nhiều chi tiết cần phải lưu ý, và Ves cũng mới tìm hiểu sơ sơ về mảng này, thế nên cậu cũng chỉ có thể hiệu chỉnh chiến cơ của Dietrich một chút mà thôi.
Lucky vẫn ở sát bên chủ nhân nó. Là con mèo đá quý kiêm thú cưng của Ves, nó có nhiệm vụ bảo vệ cậu an toàn trong trận chiến sắp tới. Với chức vụ là trưởng ban an ninh của con tàu, Lucky không hề cảm thấy vui chút nào nếu nó phải rời xa nguồn cung cấp thức ăn yêu thích của mình.
Nhờ được sửa chữa và tái tạo toàn bộ ở Leemar, chiếc Chim Ưng hiện đang ở trong trạng thái tốt nhất trong suốt nhiều năm qua. Ves cũng đã ngó qua chiếc chiến cơ này vài tuần trước, cho nên cậu chắc chắn kết cấu của nó hoàn toàn ổn định để sẵn sàng giao chiến.
“Tôi không thể làm gì khác hơn cho chiến cơ của anh nữa.” Ves cuối cùng cũng lên tiếng sau khi lùi ra xa khỏi chiếc chiến cơ. Tôi sẽ quay lại đài chỉ huy và điều khiển con tàu từ ghế thuyền trưởng. Chúc anh may mắn.”
Chiếc Chim Ưng nhẹ nhàng vỗ vào báng súng trường của nó. “Hah! Anh sẽ quay lại liền! Nhớ giữ con tàu chạy đàng hoàng để anh còn về nhà nữa đấy!”
Sau đó, Ves rời khỏi khoang chứa chiến cơ cùng với Lucky ở phía sau và trở lại khoang giữa của con tàu. Khi cậu quay về đài chỉ huy, cậu đẩy con robot hoa tiêu ra một bên rồi ngồi vào vị trí thuyền trưởng. Tiếp đó, cậu mở bản đồ hình chiếu ba chiều lên để theo dõi và nghiên cứu bọn cướp không gian một cách chi tiết.
Những con tàu vũ trụ và tàu chở hàng hạng nhẹ đang bám đuôi họ trông vô cùng rách nát. Nhìn cách bọn cướp sửa chữa và chắp vá bên ngoài mấy con tàu kia là biết chắc là tụi nó không hề bảo trì tàu thường xuyên, khiến cho Ves có cảm tưởng rằng chúng sắp sửa tiêu tùng đến nơi rồi. Trên thực tế, tàu cướp không gian lại có nhiều sự sáng tạo về mặt kỹ thuật đến không ngờ. Đa số các con tàu truy đuổi đều lắp thêm nhiều động cơ phụ để giúp chúng tăng tốc nhanh hơn bình thường.
“Đám này không phải lính đánh thuê chuyên nghiệp giả làm cướp không gian lúc rảnh rỗi đâu.” Ves thông báo cho Dietrich qua máy liên lạc sau khi cậu quét hết từng con tàu địch. Tàu của chúng nó không phải là dạng hiện đại gì, chứng tỏ lũ bặm trợn này không có khả năng mua tàu hợp pháp. “Chúng cũng không có tài chính dư dả gì nếu tàu bọn chúng chỉ gia tốc đến mức này.”
Loa phát thanh vang lên sau khi Dietrich kết nối với đài chỉ huy. “Bọn chúng mang theo bao nhiêu chiến cơ vậy?”
“Bọn chúng chỉ mang theo năm tàu chở hàng loại nhẹ, chắc là đang dùng để làm tàu vận chuyển chiến cơ. Mỗi chiếc kiểu này chắc là đủ chỗ để chở bốn đến sáu chiến cơ, tức là số lượng tối đa sẽ là ba mươi chiến cơ tổng cộng.”
Chỉ có một số là chiến cơ hạng nhẹ chuyên về tốc độ, nhưng số lượng ấy vẫn rất đáng kể nếu con tàu bị giảm tốc giữa chừng.
Ves cũng có thể đoán được danh tính của bọn cướp không gian từ những thông tin đó. “Đây là bọn cướp địa phương thôi. Tôi không nghĩ có ai chống lưng cho bọn chúng, càng không phải những người mà tôi lỡ chọc tức ở Leemar. Mấy tên công tử nhà giàu đó thừa biết thông số hoạt động của chiếc Arkon thế hệ I. Nếu họ có ý định nhắm vào chúng ta, thì ít nhất bọn họ cũng phải cử nhiều con tàu bay nhanh hơn thế nhiều.”
“Hoặc cũng có thể là cái công ty tập đoàn mờ ám đi bán súng graser mà chúng ta mới phát hiện cử chúng nó đi theo mình cũng nên.” Dietrich nói.
“Tôi không nghĩ vậy. Nếu bọn họ nghĩ chuyện làm ăn phi pháp của họ đã bị bại lộ, thì đáng lẽ ra họ phải thuê nhiều không gian tặc hơn để giết người diệt khẩu rồi. Bọn giám đốc điều hành CEO mục nát đạo đức ấy thường hay phản ứng thái quá nếu có ai phát hiện họ đã vi phạm vào điều cấm kị của nhân loại.”
“Anh nghĩ là hãy đợi cho đến khi chiến cơ địch xuất hiện mới biết rõ được. Nếu chúng nó mà mang theo súng graser là bọn mình tiêu đời.”
Ves không tin mọi chuyện tệ đến mức đó. Họ chỉ xui xẻo chạm trán với đám cướp không gian nào đó thôi. Lũ khốn ấy cứ hay xuất hiện ở những nơi không ai lường trước được. Trường hợp băng nhóm này mai phục sẵn ngay cạnh điểm đến của chiếc Barracuda từ chế độ FTL ắt cũng chỉ là ngẫu nhiên mà thôi.
Do vũ trụ lúc nào cũng rộng lớn đến không tưởng, cho nên việc xóa sổ nạn cướp không gian là điều bất khả thi. Mỗi lần có tổ chức chính quyền ra tay truy quét, thì lũ cặn bã ấy lại tẩu thoát vào khoảng vũ trụ mênh mông giữa các hệ sao như thế này.
Bảng điều khiển trước mặt cậu bíp lên một cái. Cuối cùng thì bọn cướp cũng đã bắt máy liên lạc với tàu của cậu.
Ves chẳng biết phải làm gì khi tên thuyền trưởng của bọn cướp xuất hiện trên màn hình. Nhìn cái đài chỉ huy dơ bẩn của bọn chúng thôi cũng đủ để thấy bên trong con tàu đã xuống cấp đến mức nào. Cậu thiết kế gia còn phát hiện nhiều mảng đã mốc meo cả ra, đủ để khiến cho bất kì kỹ sư hàng hải nào cũng phải hoảng hốt.
“Ơ? Thằng nhóc, mày là ai?” Tên thuyền trưởng râu ria kia thắc mắc, tay hắn thì gãi lên cái khuôn mặt đầy sẹo. “Ông đây không có rảnh để nói chuyện với đám nhóc như mày! Gọi thuyền trưởng của mày ra đây cho tao!”
“Tên tôi là Ves Larkinson. Ông đang nói chuyện với thuyền trưởng kiêm chủ sở hữu của chiếc Barracuda này.”
“Mày á?!” Tên hải tặc quan sát kỹ xung quanh đài chỉ huy của chiếc Barracuda. “À, hóa ra mày là một thằng công tử nhà giàu thích dấn thân vào vũ trụ nguy hiểm chứ gì. Được, để tao dạy cho mày cách nghe lời Hắc Thiên Lang bọn tao. Trước tiên, tắt động cơ ngay lập tức cho tao!”
Ves tỏ ra cứng rắn và danh giá nhất có thể để củng cố tinh thần chiến đấu và hy vọng mình có thể dọa bọn cướp không gian kia. “Đám người các ngươi không có tư cách để ra lệnh cho tôi. Mấy người đã xem tin tức chưa? Các người biết có tôi là ai không? Tôi là một học trò của Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Bậc Thầy Carmin Olson – một Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Bậc Thầy ở Liên Minh Thứ Sáu đấy. Thử đụng đến tôi đi rồi các người chết không toàn thây đâu.”
Ves còn quá non trẻ và thiếu kinh nghiệm, và tất cả được thể hiện rõ qua giọng nói run rẩy của cậu.
“Hahahaha! Nhìn mày kìa, mở mồm ra là réo cha réo mẹ! Nhưng ông đây sẽ thay cha mẹ mày chăm sóc cho mày. Vậy là mày cũng là một thằng mọt sách thiết kế chiến cơ luôn à? Tao cũng đang cần một thằng mới sau khi tao đã bắn nổ óc thằng vừa rồi này!”
Tên thuyền trưởng băng cướp cười hô hố như lợn rồi cúp máy luôn. Đám cướp không gian láo lếu này đúng là coi trời bằng vung thật. Chúng tự tin là chúng luôn có thể lủi sâu vào khoảng không gian vũ trụ giữa các vì sao với ngôi sao gần nhất cũng phải cách đó vài năm ánh sáng nên chẳng có lực lượng truyền thống nào có thể truy ra dấu vết được.
Chỉ có Hiệp Hội Thương Mại Chiến Cơ và Liên Minh Hạm Đội Thống Nhất mới sở hữu công nghệ để lần ra dấu vết của bọn chuột cống này. Nhưng trên thực tế, cả hai tổ chức này đều chẳng buồn đuổi bắt mấy tên tội phạm lặt vặt như thế này. Họ chỉ điều động các hạm đội khổng lồ cùng với vô số chiến cơ cực kì hiện đại khi có kẻ liều lĩnh vi phạm các điều cấm kỵ hàng đầu mà thôi.
Băng cướp Hắc Thiên Lang liền triển khai các chiến cơ không gian một khi tàu vận tải tiếp cận chiếc Barracuda đủ gần. Hai mươi bảy chiến cơ liền đồng loạt xuất kích và nhanh chóng lao về phía trước.
Những chiếc chiến cơ đã được tối ưu hóa cho tác chiến không gian thường lắp đặt nhiều hệ thống bay uy lực. Mặc dù nó không thể so sánh với tàu vũ trụ về thời gian hoạt động, nhưng nhờ có tỷ lệ lực đẩy trên trọng lượng cực lớn nên nó mới có thể bứt tốc trong một quãng đường ngắn miễn là nó có đủ nhiên liệu và khả năng chống nhiệt tốt.
Đám chiến cơ địch tách làm hai nhóm để truy đuổi. Phần lớn là những chiến cơ bay chậm hơn để bám theo lâu dài. Dù khoảng cách còn xa, nhưng các chiến cơ trang bị vũ khí laser đã bắt đầu khai hỏa vào chiếc Barracuda rồi.
Do cự ly ở quá xa, kết hợp với những rung chấn từ chiến cơ cũng như các bộ phận đã quá hao mòn trên vũ khí của chúng, cho nên tất cả tia laser đều không hề bắn trúng con tàu hộ vệ đang tháo chạy. Tuy nhiên, miễn là chúng cứ tiếp tục xả đạn, thì biết đâu lại ăn hên một phát trúng thì sao.
“Tàu mình đang bị bắn rồi kìa!”
“Ở cái tầm này thì bọn chúng không bắn trúng nổi đâu.” Ves trấn an Dietrich, mặc dù cậu cũng đang siết chặt nắm đấm trong cơn bực tức. “Tàu hộ vệ của bọn mình không chịu nổi nhiều đợt tấn công kéo dài đâu, nhưng bây giờ vẫn chưa đến mức đó. Tạm thời cứ mặc kệ đống tia laser ấy đi.”
Do chiến cơ Chim Ưng của Dietrich chỉ sử dụng súng trường đạn đạo, cho nên anh ta vẫn chưa thể bắn trả được. Vũ khí laser là một dạng vũ khí năng lượng bắn ra với tốc độ ánh sáng, cho nên nó có thể bắn ở khoảng cách cực xa trong môi trường chân không. Còn vũ khí đạn đạo thì hiệu quả của nó bị suy giảm trầm trọng do sơ tốc đầu nòng của viên đạn thấp hơn rất nhiều.
“Giá mà mình có súng điện từ railgun hoặc súng điện từ gauss thì tốt biết mấy.”
Mấy vũ khí đạn đạo hiện đại ấy có độ sát thương và tốc độ đầu nòng cực kì cao. Tuy nhiên, giá thành của chúng cũng đắt đỏ hơn nhiều so với các loại vũ khí thông thường do chúng tiêu thụ rất nhiều năng lượng và yêu cầu vật liệu chế tạo đặc biệt. Ngay cả quốc gia hạng hai cũng hiếm khi sử dụng loại vũ khí này.
Hiện tại thì Ves vẫn bám theo kế hoạch. Cậu thấy năm dải ánh sáng rực rỡ đang bám sát con tàu của mình. Cậu biết rằng đó chính là những chiếc chiến cơ hạng nhẹ cũng là mối đe dọa thật sự. Tạm thời vẫn chưa đến lúc để Dietrich xuất kích và để chiếc Chim Ưng phải tích tụ nhiệt năng một cách vô ích.
Giờ đây bọn cướp đã lật bài, Ves liền cập nhật mô phỏng dự đoán của mình và thu được một vài số liệu mới.
“Dietrich, nếu đám chiến cơ hạng nhẹ kia giữ nguyên tốc độ hiện tại, thì chúng sẽ tiến vào tầm bắn cực đại trong khoảng nửa tiếng nữa. Chúng ta chỉ cần hai mươi ba phút thôi! Đừng để bọn chúng bắn trúng tàu của chúng ta!”
“Lâu quá đấy! Anh chỉ có thể chống cự được khoảng mười phút, nhưng rồi cũng sẽ hết đạn không sớm thì muộn. Anh cần phải quay lại tàu và nạp đạn ít nhất một lần.”
“Làm vậy nguy hiểm cho tàu lắm. Cái cửa khoang hàng nằm ở phía dưới đuôi tàu. Nếu tôi mở ra thì chỉ cần một phát laser thôi cũng đủ để phá hủy sạch đống bộ phận Dortmund quý giá tôi đã chất ở trỏng!”
“Vậy trừ khi chú tăng tốc cho con tàu, thì cũng chẳng còn cách nào khác. Hoặc là chú hy sinh máy in của chú, hoặc là mất luôn cả con tàu!”
Cuộc đột kích của bọn cướp đang đặt mọi thu hoạch của họ lên ngàn cân treo sợi tóc. Tuy cậu đã nhồi chất ních tất cả bộ phận của chiếc máy in vào các khoang phòng không sử dụng trên chiếc Barracuda, nhưng phần lớn chiến lợi phẩm của cậu vẫn nằm trong khoang hàng hóa kia. Ves đã chất chúng vào một vài cái thùng đơn giản được cố định xuống sàn bằng một vài dây cáp gia cố chắc chắn. Thôi thì vẫn còn đỡ hơn là ném chúng lộn xộn trên sàn.
Cuối cùng thì Ves cũng phải nhượng bộ và chuẩn bị thêm nhiều băng đạn cho khẩu súng của Chim Ưng. Nếu không có sức mạnh của chiếc Chim Ưng, thì bọn hạng nhẹ sẽ tha hồ bắn tỉa con tàu của cậu.
Chẳng lâu sau, bọn cướp đã ghi một cú đầu tiên. May mắn là tia laser chỉ làm cháy xém một tấm pa nô ở phía sau chiếc Barracuda, nhưng đó chỉ mới là khởi đầu cho những thứ tồi tệ hơn sắp sửa xảy ra thôi.
“Robot hoa tiêu, bắt đầu né tránh đi!”
Chiếc Barracuda lập tức điều chỉnh đường bay. Thay vì bay thẳng một đường, nó bắt đầu bay vòng vèo theo bốn hướng khác nhau. Nhờ vậy mà hệ thống nhắm bắn tự động của lũ cướp trở nên rối loạn, khiến bọn chúng phải nhắm bắn khổ cực hơn mới hòng bắn trúng mục tiêu.
Còn Ves chỉ hy vọng là cậu câu đủ thời gian cho con tàu của mình để chạy thoát mà thôi.