truyenconect - tổng hợp và chia sẻ truyện online
  • BLog
  • Truyện dịch
  • Convert
  • Liên hệ
  • ToS
Advanced
Sign in Sign up
  • BLog
  • Truyện dịch
  • Convert
  • Liên hệ
  • ToS
  • Action
  • Adult
  • Adventure
  • Chinese Novel
  • Chuyển Sinh
  • English Novel
  • MORE
    • Action
    • Adult
    • Adventure
    • Chinese Novel
    • Chuyển Sinh
    • English Novel
    • Harem
    • Ecchi
    • Fantasy
    • Drama
    • Game
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Isekai
    • Lịch Sử
    • Web Novel
    • Xuyên không
    • Trọng sinh
    • Trinh thám
    • Dị giới
    • Huyền ảo
    • Sắc Hiệp
    • Dị năng
    • Linh dị
    • Đô thị
    • Comedy
    • School life
    • Romance
    • Martial Arts
    • Light Novel
    • Huyền huyễn
    • Kỳ Huyễn
    • Khoa Huyễn
    • Võng Du
    • Đồng Nhân
    • Hệ thống
    • Võ Hiệp
Sign in Sign up

Chương 127: Cấp phép

  1. Truyenconect
  2. The Mech Touch: Sắc Nét Chiến Cơ
  3. Chương 127: Cấp phép
Prev
Next
Summer Sale

Chương 127: Cấp phép

Nước Cộng Hòa Bright điều hành một hành tinh vùng ven biên giới như Bức Màn Mây khá là lỏng lẻo. Hành tinh này không hề phát triển bất kỳ ngành công nghiệp vĩ mô nào và hệ sao của nó cũng chẳng có nhiều thiên thạch để mà khai thác khoáng sản. Đối với một hành tinh ‘cằn cỗi’ như thế này, thì chính phủ Cộng Hòa thường hay nới lỏng cấp độ quản lý. Miễn là không có ai chứa chấp quân phản động, giặc ngoại bang hay người ngoài hành tinh thì chính phủ cũng chẳng thèm bận tâm người dân làm gì ở đấy.

Trên lý thuyết thì là như vậy. Thế nhưng, Ves lại giận dữ đi qua khu công trường xây dựng rồi giậm chân đi vào xưởng làm việc của cậu.

Chuyến ghé thăm tòa thị chính ở thành phố Freslin của cậu chẳng thu được kết quả gì cả. Sau khi dò la một chút, cậu mới biết Giám Đốc Sở Quy Hoạch mới là người xử lý giấy tờ liên quan đến các loại giấy phép trong thành phố. Ves muốn gặp trực tiếp Giám đốc Balcai, nhưng sau cả tiếng đồng hồ cãi cọ vô ích, cậu thậm chí còn không đi qua nổi thư kí của ông ta nữa.

“Mình không muốn gặp vấn đề này một chút nào.” Ves lẩm bẩm trong khi thả người xuống cái ghế sofa. Nhìn Lucky trông có vẻ no nê đang lê bước đến chỗ Ves rồi trèo lên người cậu mà nằm cuộn tròn trên đùi thật dễ thương. Ves tự động vuốt ve cái lưng bóng mượt màu đồng của con mèo máy trong khi cậu vẫn đang vắt óc suy nghĩ. “Nếu mày gặp một tên giám đốc khó ưa thì mày sẽ làm gì?”

Lucky chỉ nhè nhẹ vẫy đuôi, tỏ vẻ sung sướng mà chẳng bận tâm cái gì cả.

“Rồi rồi, tao hiểu. Mày lười đến mức chẳng thèm quan tâm đến vấn đề của tao đúng không?”

Xui xẻo thay cho Ves là cậu không thể nào tránh né được chuyện này. Nếu cậu cứ để lão Giám đốc Balcai nhởn nhơ ngoài kia, thì biết đâu sáng hôm sau lão ta sẽ gửi thông báo cấm cậu kinh doanh thì chết toi. Cậu buộc phải đặt ra giới hạn trước khi mọi chuyện dần tồi tệ hơn.

“Một mình mình thì không có đủ sức, nhưng mình vẫn có bạn bè để nhờ giúp đỡ mình chuyện này.”

Cậu liệt kê ra ba bên khác nhau để xin trợ giúp.

Đầu tiên, cậu có thể liên hệ anh Horatio để nhờ hỗ trợ. Tình cảnh hiện tại của cậu sặc mùi âm mưu can thiệp từ phía Liên Minh. Nếu cậu lôi phe chính trị của Bậc Thầy Olson vào lúc mọi chuyện còn đang ướm mầm như thế này thì có thể phe bên kia sẽ rút lui nhanh hơn.

Vấn đề duy nhất của phương án này chính là cậu đang muốn dùng bom nguyên tử để giết chuột nhắt. Anh Horatio có thể sẽ giúp, nhưng làm như vậy thì Ves sẽ tự gán cho mình cái mác nhà thiết kế vô dụng không tự giải quyết nổi rắc rối của mình.

“Tốt nhất là nên để anh Horatio là phương án cuối cùng đi. Chuyện bây giờ vẫn chưa đến mức cần anh ấy can thiệp vào.”

Tiếp theo, cậu có thể nhờ tới gia tộc Larkinson. Ông chú Ark của cậu rất được người ta nể trọng trong Quân Đoàn Chiến Cơ, còn ông nội Benjamin thì làm việc ở Bộ Quốc Phòng. Cả hai đều có tầm ảnh hưởng khá lớn đến các vấn đề quân sự ở nước Cộng Hòa Bright.

Tuy nhiên, những mối quan hệ này cũng trở thành cái xích của gia tộc. Ves biết rõ người nhà của mình luôn cố gắng tránh xa các trò đấu đá chính trị một cách lộ liễu. Họ tuy có thể mạnh dạn lên tiếng về các vấn đề nội bộ của Quân Đoàn Chiến Cơ, nhưng ngoài phạm vi đó ra thì họ chọn cách im lặng là vàng.

Nếu Ves nhờ gia đình mình giúp đỡ, thì cậu có thể vô tình đẩy họ vào bãi mìn chính trị nguy hiểm. “Mình chắc là họ có thể giúp, nhưng mình không biết liệu đối thủ của mình có chuẩn bị sẵn cái bẫy tinh vi nào hay không nữa.”

Và lựa chọn cuối cùng là Băng Đảng Ngư Ông của Walter. Băng nhóm đánh thuê ở nơi này vừa mới trở về Bức Màn Mây với tâm trạng phấn chấn sau đợt thu gom phế liệu bội thu. Chính lão Walter đích thân lãnh đạo cuộc thám hiểm và thu gom từng con ốc, cái bu lông từ cái căn cứ bỏ hoang mà Ves với Dietrich đã vô tình phát hiện. Băng Ngư Ông cũng đã đập tan bọn lính đánh thuê kền kền khác cũng tò mò muốn nhảy vào kiếm phần.

Tuy Băng Ngư Ông trở về nhà có một chút xây xát nhưng hầu như không có thương vong nào cả. Toàn bộ phế liệu thu gom được đã nhanh chóng bán cho một vài người mua đến từ Bentheim. Hiện tại thì lão Walter đang ngồi trên một núi tiền ước tính lên đến nửa tỷ hiện kim chứ chẳng chơi.

Là người đã góp công lớn vào cái chiến lợi phẩm khổng lồ này, Ves có thể dễ dàng nhờ vả Dietrich và Băng Ngư Ông giải quyết vấn đề của cậu. Cũng là dân bản xứ, Băng Ngư Ông là lựa chọn tốt nhất để đương đầu với chính quyền địa phương. Đó là nếu cậu bỏ qua mối quan hệ căng như dây đàn của hai phía, thì đây quả là một phương án khả thi. Nhưng mà cậu cũng phải cân nhắc đến cách hành xử bốc đồng và thô bỉ của đám Ngư Ông khét tiếng ấy nữa.

“Dám lắm họ có thể nổi nóng rồi đấm văng cả hàm răng của Giám Đốc Balcai ấy cũng nên!”

Không có lựa chọn nào là tốt nhất cả. Ves muộn màng nhận ra rằng nếu cậu muốn mở rộng công ty của mình, thì cậu cần phải đảm bảo mặt trận chính trị sao cho thật vững chắc trước cái đã. Nếu cậu cứ mặc kệ lũ quan chức và các chính trị gia đang nắm quyền ở hành tinh này lộng hành, thì công ty của cậu sẽ mãi là một miếng mồi ngon béo bở cho bọn chúng.

“Mình cần thuê một cố vấn chính trị mới được.”

Thật sự thì Ves chưa bao giờ để tâm đến vấn đề chính trị ở địa phương. Hành tinh Bức Màn Mây lúc nào cũng nằm dưới sự cai trị của các đảng phái chính trị nhất định. Còn các liên hiệp điều hành hội đồng thành phố và chính phủ hành tinh thì lại thay đổi vài năm một lần.

Ngoài những chuyện đó ra thì cậu cũng chẳng biết gì nhiều, thế nên cậu chỉ muốn đẩy những vấn đề đó cho người khác có chuyên môn hơn thôi. Ves luôn biết rõ giới hạn của mình ở những lĩnh vực khác.

Bởi vì cậu cần giải quyết vấn đề này càng sớm càng tốt, Ves không buồn đăng tin tuyển dụng lên mạng ngân hà. Thay vào đó, cậu bắt đầu nghiên cứu về nguồn gốc và mối liên hệ giữa các thành viên trực thuộc Hội Đồng Thành Phố Freslin.

“Nhìn cũng khá là đơn giản.” Ves nhận xét sau khi đọc qua lý lịch tóm tắt của ngài thị trưởng và các giám đốc sở vụ khác nhau. “Thị trưởng Davidovich là thành viên của Đảng Bồ Câu Trắng trong khi Giám Đốc Balcai là đại diện của Đảng Lục Diệp.”

Đảng Bồ Câu Trắng bao gồm những người chủ trương gìn giữ cái nét chán chường và lạc hậu ở Bức Màn Mây càng lâu càng tốt. Họ tận dụng sự ủng hộ từ đa số những người lớn tuổi di cư từ Bentheim, vốn là những ông bà lão căm ghét sự ồn ào, náo nhiệt của cái hệ thống cảng sầm uất đó.

Ngược lại, Đảng Lục Diệp là tập hợp những người dân bản xứ lâu đời ở nơi đây, chuyên phục vụ cho lợi ích thiết yếu của họ. Họ mong muốn bảo tồn một môi trường yên bình và độc đáo của Bức Màn Mây và luôn phản đối mọi đề xuất và kế hoạch phát triển quá nhanh và đột ngột.

Trong tất cả các nhóm có thể đối đầu với hai đảng kia, thì Ves lại nghiêng về Đảng Tiên Phong nhiều hơn. Họ chủ trương xây dựng một Bức Màn Mây thịnh vượng và phát triển hơn, nơi mà mức sống của người dân nơi đây có thể sánh ngang với các hành tinh thượng lưu của nước Cộng Hòa.

Đảng Tiên Phong cũng đã đấu tranh suốt nhiều thế hệ với hai đảng cứng đầu kia cứ muốn kiềm chân phát triển Bức Màn Mây và khiến nó mãi nghèo nàn như thế này. Mặc dù họ chú trọng tăng trưởng về mặt kinh tế và nhiều lĩnh vực khác, nhưng họ chủ yếu đại diện cho tầng lớp nghèo khổ nhất ở đây vẫn đang sống chen chúc trong những khu chung cư cũ kỹ hoặc những con tàu vũ trụ đổ nát được cải tạo thành những ngôi nhà di động.

Hành tinh Bức Màn Mây nghèo nàn và hẻo lánh như thế này không có đủ điều kiện phát triển kinh tế để người dân được hưởng các quyền lợi và dịch vụ công mà đáng lẽ ra họ phải có. Lý do duy nhất khiến Đảng Tiên Phong vẫn chưa thành công đứng lên nắm quyền là bởi vì Đảng Lục Diệp và Đảng Bồ Câu Trắng được hậu thuẫn bởi những tầng lớp giàu có nhất ở nơi đây.

Mấy chuyện này nghe khá là xàm xí đối với Ves. Cậu chỉ thu thập đủ thông tin để tìm một người có thể giúp cậu kết nối với Đảng Tiên Phong. May mắn là Ves cũng là dân địa phương, cho nên cậu cũng khá rành những tụ điểm gặp mặt quen thuộc của người dân ở đây. Cậu biết chính xác nơi cần đến.

Quán cà phê Di Sản tự nhận là nơi mang lại sắc nét của Rittersberg về cho thành phố Freslin. Nó nằm ngay cạnh khuôn viên trường Đại Học Freslin, cho nên khách hàng của nó chủ yếu là các bạn sinh viên trẻ tuổi đầy hoài bão và mong ước mai này sẽ làm nên chuyện lớn.

Khi Ves mở cánh cửa gỗ kiểu cổ điển và bước vào trong, tầm phân nửa khách khứa ngoái đầu nhìn cậu. Mặc dù gương mặt cậu cũng khá là bình thường, nhưng cái bộ vét công sở lại toát lên vẻ lịch lãm tinh tế. Cậu đã thiết lập bộ đồ phản trọng lực của mình để khoác lên cho mình hình ảnh của một doanh nhân trẻ tuổi đã gặt hái nhiều thành công.

Sau khi đảo mắt một vòng, Ves không nhận ra có ai là thành viên của Đảng Tiên Phong cả. Không sao cả, cậu nhún vai rồi tìm chỗ ngồi bên cạnh cửa sổ. Sau đó, cậu gọi một ly cà phê hạt trồng tại địa phương của quán.

Nông nghiệp là ngành chiếm thị phần kinh tế lớn nhất của Bức Màn Mây. Nơi này có khí hậu ôn hòa ổn định cùng với bầu không khí trong lành tạo điều kiện để trồng trọt nhiều loại cây hoa màu chính gốc trong điều kiện tự nhiên thích hợp của chúng. Lượng nông sản khổng lồ thu hoạch hằng năm đủ để cung cấp lương thực thực phẩm cho giới thượng lưu ở Bentheim.

Ves vừa vô tư nhấm nháp ly cà phê, vừa dỏng tai thám thính xung quanh. Cậu lắng nghe nhiều cuộc trò chuyện khác nhau, chủ yếu là xoay quanh việc học hành hay các trận đấu chiến cơ mới nhất ở trên mạng. Rốt cuộc thì cậu mới bắt đầu chú ý đến cuộc trò chuyện giữa một cặp đôi trai gái ở gần đó. Ves liền cầm ly cà phê lên rồi bước đến chỗ hai cô cậu kia đang ngồi.

“Chào hai em, anh chỉ vô tình nghe tụi em đang nói chuyện thôi. Hai em có tham gia cái gì liên quan đến Đảng Tiên Phong không?”

“Em là thành viên ban chấp hành đoàn thanh niên tiên phong nè.” Cô gái tự hào đáp. “Đừng lo về bạn trai em. Ảnh mù chính trị lắm.”

“Ơ! Chỉ vì anh không để ý đến mấy chuyện vớ vẫn đó không có nghĩa là anh dốt đâu nhé!”

“Thôi đi, anh Remon.”

Vậy ra cô thiếu nữ đó tên là Calsie Doornbos, một sinh viên khoa luật. Sau khi Ves tự giới thiệu bản thân, cả hai đều ngơ ngác không nói nên lời.

“Vậy ra anh là nhà thiết kế chiến cơ xuất hiện mấy tháng trước trên mọi bản tin có đúng không?”

Phải mất một lúc hai người họ mới bình tĩnh lại được. Sau khi nghe Ves giải thích về vấn đề của cậu và lý do cậu tìm đến cô, Calsie hơi nhăn mày một chút.

“Nếu anh có bằng chứng cho thấy Giám Đốc Balcai đang nhận chỉ đạo trực tiếp từ Liên Minh, thì ông ta có thể sẽ bị truy tố về tội phản quốc. Tuy nhiên, trên thực tế thì những chuyện như vậy khó mà chứng minh được lắm anh. Anh phải hiểu là Hội Đồng Thành Phố Freslin vốn không thích ủng hộ phát triển công nghiệp hóa mà. Họ có thể xác nhận rằng những việc mà họ đang thực hiện là hoàn toàn hợp lý đúng với chính sách mà họ đã đề ra.”

“Họ không bác bỏ đơn xin phép của anh, chỉ là họ cứ hoãn vô thời hạn thôi.”

“Vậy có nghĩa là họ vẫn còn đang dè chừng anh đó. Nếu họ trực tiếp từ chối cấp phép cho anh, thì họ sẽ phải lưu lại chuyện đó trong hồ sơ mà người khác có thể lợi dụng để thọc ngoáy vào họ. Anh là một trong những công dân nổi tiếng nhất trên hành tinh của tụi mình mà. Họ chỉ tổ bôi bác danh dự của họ nên người ta biết rằng bọn họ dám gây sự với anh.”

Calsie cũng khá là hiểu chuyện trong lĩnh vực này. Ves muốn tận dụng sự sắc sảo và am hiểu chính trị của cô nàng sinh viên để giải quyết vấn đề này cho cậu.

“Em có muốn làm việc cho anh không?”

“Xin lỗi, anh nói cái gì cơ?”

Cả Calsie lẫn Remon đều sững sờ sau khi Ves đột ngột bày tỏ ý muốn thuê cô nàng làm việc cho cậu.  

“Em rất là vinh dự, anh Larkinson, nhưng em không chắc đó là một ý hay đâu. Em vẫn còn là sinh viên mà. Em còn phải học mấy năm nữa mới tốt nghiệp lận.”

“Anh không có tìm một luật sư, ít nhất là chưa phải bây giờ.” Ves nhanh chóng trấn an cô gái. “Anh chỉ cần một cố vấn chính trị hoặc một người trung gian có thể đại diện anh liên lạc với chính quyền địa phương và Đảng Tiên Phong thôi. Công việc cũng em chỉ là bán thời gian không chính thức, và mỗi tuần chỉ dành ra vài tiếng là đủ.”

“Nhưng nếu không có chuyện gì xảy ra và ai cũng muốn giữ im lặng thì sao?”

“Im lặng không có nghĩa là anh đã an toàn đâu. Anh muốn nhờ em mỗi tuần gửi cho anh một bản báo cáo ghi lại mọi thứ diễn ra ở Freslin và Orinoco có liên quan đến công ty chiến cơ của anh. Em thấy sao hả?”

“Vậy lương bổng thế nào hả anh?”

“Thế này nhé, hai nghìn hiện kim một tháng, nghe được không?”

“Chốt luôn anh!”

So với lượng công việc mà Calsie dự đoán sẽ làm cho Ves, thì mức lương thế này là ngon lắm rồi. Dù sao thì cô nàng cũng đã đam mê theo dõi thời sự lẫn chính trị ở địa phương nữa, mà cô còn được trả lương để tiếp tục sở thích này thì không còn gì bằng.

“Được rồi. Hãy cho nhau số liên lạc đi, sau đó anh sẽ gửi hợp đồng lao động cho em sau. Hiện tại anh cũng đang khá gấp, cho nên anh muốn nhờ em làm giúp một việc cho anh.”

Summer Sale

“Anh muốn em xử lý vụ trì hoãn giấy phép đúng không?”

“Phải.” Ves gật đầu. Cậu liền mở máy liên lạc và chọn một vài tài liệu trong bộ nhớ rồi vẫy tay về phía Calsie để chuyển các tệp đó sang máy liên lạc của cô. “Em hãy đọc qua rồi đưa ra hướng giải quyết phù hợp giúp anh. Nhớ là anh không muốn em làm ầm ĩ lên nhé, chỉ cần giải quyết êm đẹp mà không gây ra chuyện gì lớn là được rồi.”

“Anh cũng biết em là thành viên của Đảng Tiên Phong mà. Em không nghĩ là mấy người trong Đảng Bồ Câu Trắng với Đảng Lục Diệp đang nắm quyền trong Hội Đồng Thành Phố sẽ để yên nếu em cứ xuất hiện trước mặt họ đâu.”

“Lẽ ra họ nên để anh yên, nhưng lại cố tình đẩy anh ra xa họ. Bây giờ anh còn biết nhờ vả ai khác nữa?” Ves thở dài rồi khoanh tay lại. “Nhưng anh nói trước, anh không có gia nhập vào Đảng của em đâu, chỉ là anh nghĩ chúng ta vẫn có nhiều cách khác để hợp tác thôi. Một trong những lý do anh muốn thuê em là vì anh muốn mở một kênh liên lạc với Đảng Tiên Phong.”

Hai người họ tiếp tục bàn bạc thêm về công việc mà Ves muốn Calsie làm cho cậu. Mọi thứ đều phải hợp pháp, minh bạch, nhưng Ves không ngại nếu để cho Calsie tận dụng mối quan hệ riêng của cô nàng để giải quyết vấn đề này.

Sau khi hai người đã làm quen và hiểu rõ về nhau, Ves mới rời khỏi quán cà phê rồi quay về nhà để xử lý các thủ tục giấy tờ kia. Khoảng một tiếng sau, cậu gửi hợp đồng sang cho Calsie. Cô nàng nhanh chóng kí tên rồi gửi qua lại. Sau khi đã xong xuôi mọi việc, Ves mới ngả lưng lên ghế và ngước nhìn lên trần nhà.

“Mong là mình chọn đúng người cho nhân viên thứ hai của mình.”

Có lẽ Ves hơi vội vàng khi quyết định thuê ngay một cô bé sinh viên lạ mặt ở giữa chốn công cộng như vậy, nhưng cậu thật sự không muốn chuyện này kéo dài. Nếu Calsie chỉ biết nói mà không biết làm, thì cậu chỉ cần sa thải cô bé rồi gọi cho Dietrich là xong.

Prev
Next
Summer Sale
  • BLog
  • Truyện dịch
  • Convert
  • Liên hệ
  • ToS

Truyện Conect website chia sẻ truyện - đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện light novel nổi tiếng. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Đăng Nhập

Lost your password?


Facebook

Google +

Đăng Ký

 

Lost your password?


Facebook

Google +

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Madara - WordPress Theme for Manga