Chương 65: Vincent
Chương 65: Vincent
Các vi mạch xử lý đang đóng vai trò quan trọng như thế nào trong cuộc sống thường ngày của con người ở thời đại hiện nay? Kể cả trong lúc ngủ, những người thợ thầm lặng này vẫn kiên trì làm việc. Chúng theo dõi thời gian, đo đạc nhiệt độ xung quanh và liên tục theo dõi, kiểm tra và phát hiện bất kì chất độc hại nào trong không khí.
Khi người ta thức dậy, họ đã bắt đầu tương tác với hàng chục bộ xử lý khác nhau trong vài phút ngắn ngủi. Ví dụ như cái vòi hoa sen điện tử sẽ tự động tắm rửa sạch sẽ cho họ với cài đặt tối ưu nhất rồi lau khô cơ thể họ mà không cần phải sấy khô quá mức.
Nếu người ta khá giả hơn một chút, thì các con bot trong nhà đã chuẩn bị một bữa sáng thịnh soạn cho họ. Mặc dù chức năng nấu ăn tự động từ lâu đã được lập trình một cách hoàn hảo, nhưng chúng vẫn cần một chút năng lực xử lý để sử dụng nhiều loại nguyên liệu khác nhau.
Khi đến giờ đi làm, họ có thể lái chiếc xe bay của họ nếu họ sở hữu một chiếc, hoặc cũng có thể gọi một chiếc xe bay công cộng. Những phương tiện cơ bản này được lắp đặt nhiều bộ xử lý khác nhau. Những vi mạch hiện đại nhất sẽ phụ trách các chức năng chính yếu, nhưng vẫn có nhiều bộ phận phụ trợ yêu cầu ít khả năng xử lí hơn. Ví dụ như những chiếc máy chiếu có thể giúp người dùng đọc tin tức hoặc xem cập nhật thời tiết đều được trang bị những vi mạch đơn giản đã được thiết kế đặc biệt cho chức năng này.
Chỉ một khía cạnh nhỏ trong đời sống thường nhật của một người bình thường đã chứng minh rằng máy tính đã trở nên phổ biến đến chừng nào trong thời đại ngày nay. Với tư cách là một nhà sản xuất vi mạch giá cạnh tranh trên thị trường, thì Tập Đoàn Ricklin lẽ ra phải giàu sụ rồi mới đúng.
Trên thực tế, họ đã từng có tên tuổi thành công như vậy. Vào lần cuối Vincent nhìn vào bảng kế toán của công ty, anh ta đã phải trợn tròn mắt khi thấy công ty thu về cả chục nghìn tỷ hiện kim trong mỗi năm tài chính trước đó.
Đáng tiếc thay, không ai trong gia tộc Ricklin hài lòng với xu hướng hiện tại của công ty cả. Doanh thu thì tuy cao, nhưng chi phí cũng không kém cạnh. Để có thể sản xuất vi mạch với giá thấp nhất có thể, Tập Đoàn Ricklin phải liên tục đầu tư vào năng lực sản xuất hàng loạt của họ. Nhưng như thế vẫn chưa đủ.
Công ty họ phải liên tục hướng tới tương lai và phát triển nhiều vi mạch xử lý với tốc độ nhanh hơn. Bộ phận nghiên cứu và phát triển cực kì lớn của công ty này luôn mua lại giấy phép sử dụng các công nghệ mới hơn từ các cường quốc khác với mức giá gần như cắt cổ, để rồi dành nhiều năm tiếp theo để thiết kế một phiên bản rẻ tiền hơn. Vào thời điểm những vi mạch này gia nhập thị trường công nghệ, thì Tập Đoàn Ricklin đã phải gánh khoản nợ hàng chục tỷ hiện kim rồi.
“Công ty như một con chuột hamster bị kẹt trên bánh xe quay vậy. Dù có cố gắng chạy nhanh đến thế nào đi nữa thì nó vẫn dậm chân tại chỗ.” Vincent lẩm bẩm trong khi anh nằm dài trong phòng giải trí của mình.
Ngày giao hàng đã đến gần. Chiếc chiến cơ mới mà anh ta đặt hàng riêng từ một thằng nhóc vô danh đã xuất sắc vượt qua quy trình chứng nhận của Hiệp hội MTA. Vincent chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ nhận được chiến cơ mới này một cách suôn sẻ như vậy. Anh ta đã đánh giá thấp Ves rồi.
“Nhắc lại cho ta nghe tại sao ta phải dùng cái mẫu cũ rích này vậy?” Anh ta lơ đãng hỏi trong khi nghịch ngợm với mái tóc vàng hoe rối bù của mình. Nhìn thì có chút bê bết, nhưng đó chính là tác phẩm do một nhà tạo mẫu tóc đích thân thực hiện. Mặc dù các con bot vẫn có thể tạo nhiều loại mẫu tóc một cách đơn điệu, nhưng con người vẫn sở hữu cái óc sáng tạo mà máy tính nhân tạo không bao giờ có được.
Johnson, vị trợ lý cá nhân và ‘quản gia’ mà Vincent thường gọi, bình tĩnh đưa ra ý kiến cá nhân của ông. “Thưa cậu chủ, nếu ngài chọn mua một chiến cơ hiện đại hơn thì ắt sẽ làm kinh động đến các anh chị em của ngài, và họ sẽ cảnh giác với ngài hơn. Bằng cách mua một chiến cơ làm từ công nghệ của thế hệ trước, ngài đã xuất sắc khiến cho những kẻ theo dõi ngài phải phớt lờ ý định của ngài.”
“Vậy ông cho rằng không ai trong và ngoài cuộc biết được ý định thực sự của ta sao?”
“Ngay từ lúc họ nghe được rằng ngài lắp chiếc túi dương vật vào chiến cơ thì tất cả bọn họ đều không còn chú ý gì đến ngài nữa.”
Vincent cười khẩy nhưng đôi mắt lại sáng lên sự kiên nhẫn của một kẻ lười biếng. Mặc dù anh chàng công tử này vẫn như là một tay chơi có tiếng, nhưng tính cách của anh ta lại có một nét riêng mà anh chưa bao giờ thể hiện trước bất kì ai khác. Kể cả Ves cũng tưởng rằng vị khách hàng này không có nét gì tốt để bù lại cả.
“Ông nội và mấy lão già trong hội đồng quản trị sẽ sớm phải hối hận vào cái ngày họ gạch tên ta khỏi danh sách thừa kế tài sản.”
Đối với một người con trai cả của một đại gia tộc truyền thống mà bị gạch tên khỏi danh sách thì Vincent hẳn đã bị sỉ nhục đến mức không thể miêu tả bằng lời. Một gia tộc đã từng truyền lại vị trí lãnh đạo cho người con trai cả qua từng thế hệ kể từ khi thành lập thuộc địa Bentheim lại bỗng dưng thay đổi tất cả quy tắc truyền thống để có thể giao quyền thừa kế cho người con thứ ba trẻ tuổi nhất trong số hậu duệ của họ
Vincent nghiến răng và siết chặt nắm đấm. “Con Catelyn đáng ghét đó. Tại sao nó là được sinh ra với tất cả tài năng đó chứ?”
Kể từ lúc thụ thai, mọi thứ đã bắt đầu thay đổi. Vincent được nuông chiều với tất cả mọi thứ dù có xa xỉ đến mức nào đi nữa, miễn là anh ta siêng năng và chăm chú lắng nghe gia sư của mình. Số lượng bài tập ở trường mà anh ta phải ghi nhớ từng ngày nhiều đến mức có thể làm người ta kinh ngạc, nhưng đối với Vincent, người đã nhồi nhét tất cả tác phẩm văn học vào đầu từ khi còn nhỏ, thì nó lại dễ như ăn kẹo vậy.
Gia tộc Ricklin có một bí mật đen tối. Họ đầu tư vào các quá trình biến đổi gen để ‘thiết kế’ một đứa trẻ hậu duệ hoàn hảo. Mặc dù chuyện các gia đình giàu có đều tham gia vào quá trình này là một bí mật mà ai cũng biết, thì gia tộc Ricklin còn tiến xa thêm một bước nữa.
Tình cờ thay, một trong những tổ tiên của gia tộc đã bắt gặp một xác tàu khá lớn khi bà ấy đi cùng một chuyến tàu ưu tiên chở hàng thương mại. Người phụ nữ lớn tuổi lúc bấy giờ chỉ ra lệnh cho đoàn tàu dừng lại và kiểm tra đống đổ nát để tìm người sống sót.
Bà ta không có ý định ở lại và điều tra chuyện gì đã xảy ra bởi vì chuyến tàu chở hàng cần phải di chuyển đúng lịch trình. Tuy nhiên, nguồn gốc lai lịch của con tàu xấu số này lại vô cùng đặc biệt. Sau một vài sự cố kỳ lạ liên quan đến vô số thiệt hại nghiêm trọng sau trận chiến cùng với một bộ dẫn động FTL bị quá tải, con tàu đã bị hư hại một cách thảm khốc và rơi vào trường trọng lực của hệ sao này.
Không một ai sống sót sau tai nạn này. Tất cả sự sống trên con tàu đều bị triệt tiêu mà không ai có thể kịp hét lên một tiếng, và hầu hết các kết cấu bên trong con tàu đều bị nghiền nát. Thế nhưng, một vài hệ thống tinh vi hơn và được bảo vệ tốt hơn vẫn còn nguyên vẹn, vừa đủ để bà tổ tìm hiểu xem con tàu này có giá trị như thế nào.
Hóa ra chủ nhân của con tàu là một gia tộc lưu vong từ Tân Đế Quốc Rubarth. Vào thời kỳ thịnh vượng nhất của gia tộc này, họ nắm trong tay ba hệ thống cảng không gian và ba mươi chín hệ sao nhỏ hơn. Xui xẻo thay, họ đã vô tình tạo phản với chính quyền đương thời của Hoàng Đế tại vị và đánh mất toàn bộ lãnh thổ sau khi quân đoàn Rubarth bất ngờ tấn công và tổ chức cuộc xâm lược toàn diện vào lãnh địa của họ.
Bỗng dưng rơi vào tình trạng hỗn loạn này, gia tộc đó hầu như không có thời gian để gói ghém nhu yếu phẩm cần thiết mà vội vàng chạy thoát bằng những con tàu vũ trụ nhanh nhất của họ. Cái xác tàu mà bà tổ Ricklin tìm thấy là một trong số đó, và giống với nhiều loại tàu thoát hiểm khác được thiết kế bởi một siêu cường quốc hạng nhất kia, nó sở hữu nhiều chức năng dự phòng khác nhau tùy vào tình huống khẩn cấp.
Mặc dù quá trình chuyển pha FTL này đã gặp trục trặc và giết chết toàn bộ phi hành đoàn trên tàu, nhưng lõi dữ liệu của nó vẫn còn nguyên vẹn, thế nhưng muốn phá hệ thống mã hóa của nó cũng không phải là chuyện dễ dàng. Sau khi bà tổ lén lút ra lệnh đưa lõi dữ liệu lên tàu để mang về nhà, bà ta liền chuyển hướng bay của cái xác tàu trôi nổi ấy về hướng mặt trời của hệ sao này. Bà không muốn để lại bất kì dấu vết nào về sự tồn tại của nó.
Suốt nhiều năm và thậm chí là một thập kỉ trôi qua, gia tộc bà từ từ giải mã cái lõi dữ liệu đó. Rồi cũng đến lúc toàn bộ thế hệ đứng đầu gia tộc phải nghỉ hưu để nhường chỗ cho con cháu thế hệ trẻ hơn lên nắm quyền. Cuối cùng thì nhà Ricklín cũng giải mã nội dung bên trong cái lõi dữ liệu đó, nhưng bản thân họ không phải tốn quá nhiều công sức. Họ chỉ việc đợi công nghệ bẻ khóa phát triển dần theo năm tháng là xong. Không có công nghệ mã hóa nào có thể tồn tại qua thử thách của thời gian cả.
Sau khi nhà Ricklins cuối cùng cũng truy cập vào lõi dữ liệu, họ phát hiện ra nó chỉ chứa một nội dung duy nhất: biến đổi mã gien. Và nó không phải loại tầm thường nữa. Không, hóa ra người Rubarth không hề hài lòng với bộ gien sẳn có của nhân loại. Họ kết hợp các mẫu DNA chuyển thể từ các mẫu tế bào của người ngoài hành tinh vào bộ gien người một cách cực kì tinh vi.
Ai cũng biết được rằng đó không phải là một quá trình đơn giản. Mã gien có nguồn gốc từ các thực thể ngoài hành tinh luôn có nhiều khuôn mẫu khác biệt hoàn toàn. Người ta phải tốn rất nhiều công sức để đọc, phân tích và chọn lọc những đặc tính hoặc kiểu hình tương thích nhất với đời sống của con người.
Nghe thì có vẻ điên rồ và khá là dị giáo, nhưng gia tộc người Rubarth đã tài trợ cho các nghiên cứu này và thực sự đã gặt hái được thành công trong việc kết hợp các mã gien ngoài hành tinh vào đối tượng thử nghiệm của họ. Vào thời điểm họ đang chuẩn bị mở rộng cuộc thí nghiệm này lên chính con cháu của mình, thì Hoàng Đế Rubarth đã xuất hiện và đích thân tiêu diệt cả dòng họ này. Có lẽ cái nghiên cứu này chính là lý do chính khiến cho cả một gia tộc phải rơi xuống đáy vực như vậy.
Dù sao thì, tóm lại là nhà Ricklin chỉ vừa mới chạm đến bề mặt của các kết quả nghiên cứu đó, chứ đừng nói đến việc sao chép chúng ngay cả trong những phòng thí nghiệm sinh học tiên tiến nhất. Họ chỉ mới đạt được một vài kết quả nhỏ nhoi trong những năm gần đây. Thực tế thì đó là lúc Vincent vừa bắt đầu đi học.
Catelyn là nhân bản thành công nhất trong số hàng nghìn bản sao khác. Thông qua một số yếu tố ngẫu nhiên, biểu hiện gien của cô ta nằm ngay ở vị trí lý tưởng nhất vì nó kích hoạt tất cả các ưu điểm vượt trội của mã gien người ngoài hành tinh trong khi ức chế các tác dụng phụ xuống mức tối thiểu. Trong khi hầu hết các nhân bản anh chị em của cô đều chết lâm sàng hoặc phát triển dị dạng, thì cô nàng Catelyn lặng lẽ lớn lên để trở thành một đứa trẻ gương mẫu.
Cha mẹ của Vincent gần như đã bỏ mặc hai đứa con trai đầu lòng được sinh ra một cách tự nhiên của mình và chỉ muốn thiên vị cho người em gái phi thường này. Mặc dù nhà Ricklins vẫn chưa bao giờ hiểu rõ chính xác mã gien của người ngoài hành tinh đã đóng góp vai trò gì trong việc này, nhưng cô em Catelyn luôn là người nổi bật nhất theo nhiều cách khác nhau từ thuở nhi đồng. Bất kể đó là sự thông minh, sự khéo léo hay khả năng suy luận, thì Catelyn đã đánh mọi kỷ lục được ghi chép từ trước đến nay.
Thế là định hướng tương lai của gia tộc này đã thay đổi. Sau những tổn thất nặng nề mà Tập Đoàn Ricklin phải chịu đựng trong cuộc chiến tranh gần đây nhất giữa Vương Quốc Vesia và Cộng Hòa Bright, thì gia tộc này đang rất cần một ánh hy vọng dẫn lối. Và đương nhiên, Catelyn là đại diện tốt nhất cho tương lai phục hưng của toàn dòng họ. Không mấy ai quan tâm đến Vincent hay người anh hai Gilbert tầm thường của gia đình nữa.
Gilbert có thể thoát khỏi mọi cuộc xung đột thừa kế bằng cách tận dụng cơ hội để đi du học tại một học viện danh tiếng ở một quốc gia hạng hai. Mặc dù anh ta hứa sẽ quay lại sau khi tốt nghiệp, nhưng gã chưa bao thực sự gọi điện về nhà suốt bao năm qua, và không ai trong gia đình để tâm đến chuyện đó cả.
Là người con trai cả của gia tộc, Vincent bị mắc kẹt ở một vị thế khó xử hơn. Anh chàng không tài nào tìm ra bất kì lý do chính đáng nào để thoát khỏi sự ràng buộc của gia đình mình. Kể cả việc rời khỏi hành tinh Bentheim này cũng bị cấm nốt. Anh ta rốt cuộc cũng phải nhượng bộ bằng cách này hoặc cách khác.
Trợ lý riêng của anh, và chỉ trung thành với một mình anh, đã đưa ra một giải pháp tao nhã. Với sự giúp sức của Johnson, anh dần dần thả phanh chạy theo lối sống của một tay ăn chơi đến mức anh ta không còn phân biệt được đâu là vai diễn của mình nữa. Anh ‘diễn xuất’ tốt đến mức tất cả những người đứng đầu gia tộc đều tin rằng anh ta lớn lên sẽ trở thành một kẻ vô tích sự. Với vô số vụ bê bối xuất hiện dày đặc trên báo chí, họ có lý do hoàn hảo để tước quyền thừa kế của anh và giao nó cho cô con gái bé bỏng tài năng của họ.
Đương nhiên, Vincent không phải là kẻ ngốc và một vài trưởng lão tinh tường hơn cũng không kém cạnh. Khi anh chủ động rút lui khỏi vị trí quý giá của mình, thì những bậc cha ông lớn tuổi cũng không hề gây khó dễ cho anh. Đương nhiên, tất cả mọi người ngoại trừ anh ta đều giữ được thể diện cho mình.
“Chờ đấy, sẽ không lâu nữa trước khi ta có thể trả thù con nhỏ Catelyn đó và những kẻ còn lại.” Vincent nhếch mép khi anh ta sắp sửa tiến hành kế hoạch mà anh đã ấp ủ trong nhiều năm nay.
“Chiến cơ mới của ngài đã được giao ở ngoài sân.” Johnson thông báo cho anh ta sau một vài phút trôi qua. “Chúng ta sẽ nói chuyện với quý cô Bollinger chứ?”
“Được, hãy hoàn tất vụ giao dịch này nào.”
Khi Vincent và Johnson bước ra khỏi cánh cửa của cái dinh thự xa hoa này, họ lại tiếp tục trưng ra vẻ ngoài thường ngày của mình. Vincent loạng choạng bước về phía trước như thể anh ta vẫn đang say khước sau một đêm tiệc tùng quá chén, trong khi Johnson vẫn có dáng vẻ của một người hầu tận tụy, và phớt lờ tất cả mọi thứ không liên qua đến nhu cầu cấp thiết của vị tiểu chủ của ông.
Là một nữ doanh nhân chiến binh kì cựu, Marcella xuất sắc ẩn giấu vẻ khinh thường của cô. Cô nàng nở nụ cười đầy thiện cảm trong khi nắm chặt tay của Vincent, ngay cả khi anh ta vẫn cần sự giúp sức của người quản gia.
“Chào buổi sáng, thưa ngài Vincent. Ngày hôm nay thật tuyệt vời phải không?”
“Chuẩn rồi cô em. Con xế mà ta mong đợi từ lâu cuối cùng cũng đến. Ta không thể chờ thêm phút nào nữa, cho ta xem nó bằng xương bằng thịt nhanh lên.”
Trước khi họ đến gần chiếc thùng hàng được niêm phong trước mắt, đội an ninh của dinh thự đã bắt tay vào việc. Họ kiểm tra thùng chứa hàng và mọi thứ bên trong rất kỹ lưỡng. Sau khi không phát hiện ra điều gì bất thường, họ liền khui thùng hàng và để lộ hình dáng đồ sộ của một chiến cơ hạng trung mới tinh vừa được chế tạo gần đây.
“Nó đẹp quá. Một cỗ máy vĩ đại như vậy mới xứng đáng được người khác tôn thờ nó.” Vincent lẩm bẩm như thế bởi vì anh ta thực sự yêu thích món hàng mới mua của mình. “Cậu nhóc Larkinson đó xứng đáng được tặng một huy chương. Ta cá là không ai có thể chế tạo ra một cỗ máy tuyệt vời hơn thế này đâu.”
Không phải ai đang có mặt ở đây đều ngưỡng mộ chiếc chiến cơ này. Những vật trang trí rườm rà trông thật vô nghĩa và khiến cho cỗ máy đánh mất đi mục đích cốt lõi của nó. Không ai có thể tránh nhìn vào chiếc túi dương vật hùng dũng kia, và nó khiến cho mọi người quên mất chiến cơ thật sự trông như thế nào. Sự hiện diện của nó như một con voi sừng sững giữa căn phòng vậy. Chưa có ai từng nhìn một thứ như vậy trên một chiếc chiến cơ hiện đại. Nó thu hút quá nhiều ánh mắt nghi hoặc ở xung quanh.
Vincent phớt lờ mọi ánh nhìn và đi thẳng đến cỗ máy. Một cái bục điều khiển bởi rô bốt với hàng triệu tính năng an toàn đã chờ sẵn ở ngay dưới chân chiến cơ. Khi anh ta bay lên không trung, anh ta chiêm ngưỡng chiếc túi dương vật bắt mắt kia. Cái bộ phận trang trí hình tam giác trông thật dày và cộm lên thậm chí còn lớn hơn cơ thể của anh ta. Nhìn theo tỷ lệ thì trông nó khá là nặng nề trên bộ khung đã được cải tiến của chiếc Marc Antony, nhưng nó cũng không quá phóng đại về biểu tượng của riêng nó.
“Nó cũng to bự đấy chứ.” Vincent gật đầu hài lòng khi anh ta đi vào cái buồng lái bên trong. Anh ta an tọa lên chiếc ghế và thắt dây an toàn cho mình bằng những động tác quen thuộc. Khi nhìn về phía trước, anh ta phát hiện ra một viên ngọc tỏa ánh sáng màu xanh lam đẹp như pha lê vậy. Sau khi anh ta vuốt ve ngón tay trên bề mặt của nó, anh liền ấn vào để đóng buồng lái và kích hoạt chiếc chiến cơ này.
Đáng ra là anh ta phải để cho một nhân viên phi công đã qua huấn luyện đảm nhận quá trình thử nghiệm cỗ máy thì mới an toàn hơn, nhưng Vincent chỉ muốn đích thân điều khiển nó. Đây sẽ là chiến cơ cá nhân của anh và chỉ anh mới có quyền điều khiển nó. Việc sử dụng một cỗ máy sau khi đã có người lái nó trước đó thì cảm giác chả khác gì dùng đồ cũ cả. Là một kẻ chuyên gia phung phí tiền bạc, thì anh ta thật sự căm ghét chuyện đó.
Sau đó thì giao diện thần kinh liền kết nối với bộ não của anh. Tâm trí của anh bỗng dưng trải nghiệm vô số cảm giác lạ lẫm trong khi Vincent cho phép thiết bị kết nối não bộ của mình với nhiều chức năng khác nhau của chiếc chiến cơ mới tinh. Sau khoảng một phút, kết nối liền trở nên ổn định và các thủ tục kiểm tra hệ thống lần đầu đã hoàn tất.
“Ta đã nắm quyền điều khiển chiến cơ. Bắt đầu bước ra ngoài.”
Chiếc Marc Antony từng bước đi ra khỏi chiếc thùng hàng để làm quen với không khí bên ngoài. Vincent thích thú với góc nhìn trên cao của cơ thể mới của mình. Dẫu có phải diễn xuất đi nữa, thì anh vẫn không hề ghét lái chiến cơ chút nào. Thật ra thì anh ta rất thích nó. Đặt mua một chiếc chiến cơ trông bắt mắt như thế này sẽ là cái cớ thuận tiện cho bất kì chuyện gì xảy ra trong tương lai. Anh ta chỉ cần nói rằng tất cả các chiến cơ khác đều quá xấu xí so với thị hiếu của anh là được.
Sau khi tất cả mọi người đều lùi bước đề phòng Vincent mất kiểm soát, mà ai cũng nghĩ đó là điều khả thi nhất lúc này, thì chiếc Marc Antony liền bắt đầu thử nghiệm phạm vi chuyển động của nó. Chiếc chiến cơ thực hiện các bài tập cơ bản với những chuyển động mượt mà. Sau đó, nó cầm lấy cây chùy và tấm khiên đi kèm rồi tiến hành một vài động tác tấn công đơn giản. Có vẻ như không có gì trục trặc cả.
Sau khoảng nửa giờ chạy nhảy xung quanh và thử nghiệm từng vũ khí tại thao trường luyện tập dành cho lính canh gác, thì Vincent mới chịu nhảy ra khỏi buồng lái với vẻ mặt hài lòng. Anh ta lại nói chuyện với Marcella và kí kết hợp đồng cuối cùng.
“Và đó là tất cả mọi thứ.” Marcella vừa nói vừa mỉm cười sau khi cô ra lệnh cho nhân viên của mình xử lý các hợp đồng vừa kí kết ở văn phòng của cô. “Nếu tôi có thể góp ý thì lựa chọn mua chiến cơ từ cậu Larkinson là một quyết định sáng suốt. Cậu ta vẫn còn trẻ, nhưng lại sở hữu tính cách chính trực mà hầu hết những người Bentheim khác đều không có. Nếu ngài muốn đặt mua một chiếc chiến cơ khác để lấp đầy kho chứa của ngài thì ngài cứ thoải mái gọi điện cho tôi nhé.”
Vincent cười gượng. “Ta đã thỏa mãn ước mong sở hữu một chiếc chiến cơ đẹp tuyệt vời như thế này rồi. Hiện tại thì ta không nghĩ là sẽ mua thêm một chiếc khác nữa.”
Một chiếc là quá đủ để tiến hành kế hoạch của mình, Vincent tự nhủ. Thế nhưng, ở bên ngoài thì anh ta vẫn tỏ ra vui vẻ như vừa mới nói một vài câu đùa hời hợt. Marcella hầu như không để ý đến điều đó và liền kết thúc cuộc trò chuyện càng nhanh càng tốt trong khi vẫn tỏ ra thái độ lịch sự với khách hàng.
Sau khi nhân viên an ninh hộ tống người phụ nữ môi giới ra khỏi cổng chính, Vincent và Johnson ngắm nhìn chiếc chiến cơ mới mẻ trước mắt.
“Từ bây giờ trở đi sẽ rất nguy hiểm thưa cậu chủ. Cơn bão mà ngài sắp sửa tạo ra sẽ bao trùm toàn bộ nước Cộng Hòa này.” Johnson cảnh báo cậu chủ một lần nữa, vì giờ đây họ phải chuẩn bị đối mặt với rủi ro lớn hơn rất nhiều.
“Không cần biết bao nhiêu ngọn cây bị quật ngã. Miễn là ta vẫn đứng vững ở cuối cùng thì mọi nỗ lực của ta đều không hề vô ích.”