Chương 73: Trên đường đi
Chương 73: Trên đường đi
Con tàu Ngọn Đuốc Tiên Phong được các kỹ sư đóng tàu thiết kế theo một hình tam giác kéo dài đỉnh nhọn. Nó trông như một cây trượng với phần đầu hẹp lại để gắn cửa sổ cho mọi khoang phòng và phần đuôi lại phình ra để chứa hàng hóa. Thế nên, phần bụng của con tàu vẫn có đủ không gian để dựng một đấu trường nhỏ, được bảo vệ bởi công nghệ che chắn tốt nhất mà Liên Minh Thứ Sáu có thể cung cấp.
Một đám đông ồn ào đã tập trung xung quanh sân đấu công nghệ cao. Kể cả có là người dân Liên Minh Thứ Sáu đi chăng nữa, thì được tận mắt chứng kiến một chiến cơ tân hệ cũng không phải chuyện thường ngày. Chỉ có những phi công ưu tú nhất nhì của quốc gia hạng hai này mới có đặc quyền lái một chiếc chiến cơ đắt tiền và uy lực đến như vậy.
Đương nhiên là các siêu cường quốc hạng nhất đã sử dụng các chiến cơ tân hệ làm lực lượng cơ bản nhất của họ. Những công nghệ tân tiến thế hệ mới mà họ đang nghiên cứu phát triển sẽ được tung ra khắp ngân hà sau khoảng một thập kỉ. Ves chưa gì đã nóng ruột trước vô số thay đổi sắp diễn ra ở mỗi lần chuyển giao thế hệ mới rồi.
“Này Ves, chú có thể giải thích cho anh nghe xem cái thế hệ mới có gì hay ho không?”
Mỗi thế hệ công nghệ mới đều là dấu mốc cho một bước tiến lớn ở một số lĩnh vực khoa học kỹ thuật. Thông thường thì những bước đột phá ấy đều bắt nguồn từ các dự án nghiên cứu sử dụng các tài nguyên vật liệu ngoại lai kì lạ ở khắp vũ trụ.
“Tôi cũng không rõ, nhưng tôi có nghe là thế hệ tiếp theo chủ yếu sẽ là một bước tiến đột phá trong công nghệ vũ khí và công nghệ dự trữ năng lượng. Súng laser và các vũ khí trực tiếp sử dụng năng lượng khác sẽ uy lực hơn và có thể gây ra nhiều sát thương hơn mà không gây hỏng hóc lên các vũ khí đó. Các pin năng lượng cao cấp cũng có thể tích trữ nhiều năng lượng hơn. Còn đối với khả năng xử lí nhiệt, thì vẫn chưa có nhiều cải tiến gì mấy cho nên các chiến cơ sử dụng vũ khí năng lượng vẫn sẽ khó mà tác chiến lâu dài.”
“Okay, vậy là súng laser sẽ bắn mạnh hơn và lâu hơn nhưng việc kiểm soát nhiệt sẽ rắc rối hơn phải không? Nghe có vẻ phù hợp với mấy chiếc biệt kích đấy. Thế còn vũ khí đạn đạo và tên lửa thì sao?”
“Nghe đồn thì không có gì mới mẻ cả, nhưng các nhà sản xuất vũ khí đã giảm phần lớn giá tiền các loại vũ khí cao cấp của họ. Về cơ bản thì họ muốn các loại vũ khí khác có thể bắt kịp vũ khí năng lượng nhưng đồng thời họ cũng phải hy sinh lợi nhuận của mình.”
“Heh, nghe được đấy. Mấy tên khốn tham lam quá mức ấy lúc nào cũng bán đạn dược với giá cắt cổ. Cuối cùng thì cũng gậy ông đập lưng ông rồi.”
Ves vẫn chưa nhắc đến chuyện các hệ thống áo giáp cũng không được phát triển gì nhiều. Điều đó chủ yếu sẽ mang lại hậu quả là các trận chiến giữa các chiến cơ tân hệ sẽ ngắn hơn mà dữ dội hơn nhiều. Rủi ro tử vong sẽ tăng mạnh trong khi lượng công việc sửa chữa và bổ sung đạn dược cũng không hề kém cạnh. Chiến lược tác chiến chiến cơ sắp sửa thay đổi theo nhiều cách khác nhau.
Họ ngồi xung quanh sân đấu và đợi buổi trình diễn bắt đầu. Thế nhưng, họ không phải chờ lâu trước khi các ngôi sao của trận đấu bắt đầu xuất hiện.
“Đó là Sài Lang Greer của đội Cung Hoàng Đạo! Chiếc Tru Trăng của ông ta đã từng đập tan ba tên cướp không gian cùng một lúc bằng Nắm Đấm Siêu Cường đấy!”
Một chiếc chiến cơ hạng trung cồng kềnh bước ra trước cùng với cặp súng lục đeo ở bên hông. Mặc dù nó có trang bị hai khẩu súng ấy, nhưng trông nó lại có vẻ khá giống với võ sĩ quyền anh, bởi vì vũ khí chính của nó chính là hai nắm đấm được gia cố thép cực kì cứng cáp. Người phi công này quả là gan dạ mới dám dùng tay không chiến đấu như thế này. Thế nhưng, nó chỉ có thể chiến đấu tầm gần và quan trọng hơn là có khả năng nó không đủ sức công phá xuyên qua lớp giáp của đối thủ.
“Nắm Đấm Siêu Cường là cái gì?”
“Chả biết. Lát coi rồi sẽ biết thôi.”
Trong lúc Ves vẫn đang chiêm ngưỡng những đường nét thiết kế tinh tế của chiếc Tru Trăng, thì đối thủ bên kia cũng đã bước lên sân khấu.
Chiếc chiến cơ bên kia nhẹ hơn chiếc Tru Trăng một chút. Một cái logo thật lớn gắn trên tay nó như để cho khán giả biết rằng chiếc chiến cơ mang danh Chính Kiếm ấy đang phục vụ dưới trướng của Quân Đoàn Winston.
“Đó là chiếc Chính Kiếm nổi tiếng của Iris Peterson, một trong những chiến cơ kiếm sỹ tốt nhất của Liên Minh đấy!”
Hai chiếc chiến cơ tân hệ đứng mặt đối mặt với nhau ở giữa đấu trường. Sau một cái bắt tay nhanh gọn, họ tách khỏi nhau và đứng ở khoảng cách đấu tay đôi tiêu chuẩn dành cho các sân đấu nhỏ. Cái không gian chật hẹp như thế này không hề thuận lợi cho chiếc Chính Kiếm tung hoành ngang dọc được. Là một chiến cơ chỉ sử dụng đơn kiếm, cô nàng Iris cần tất cả không gian để tận dụng khả năng cơ động vượt trội của chiến cơ mình.
Sau khi hai đấu sĩ đã giới thiệu bản thân, thì tới lượt khán giả bắt đầu đặt cược. Khi Ves nghe được số tiền mà họ đem đi cá cược, cậu đứng hình và nghĩ đừng có liều mà tham gia.
Như một gã nhà quê chính hiệu, Dietrich há hốc mồm trước cảnh tượng xa xỉ này. “Trời đất ơi, gã đó vừa mới đặt cược số tiền tương đương hai trăm triệu hiện kim Bright đó hả? Hắn có thể nuôi sống cả một hành tinh trong một ngày với chừng đó tiền luôn đấy!”
Sau khi những màn cá cược bắt đầu giảm dần, ban tổ chức mới tăng cường lá chắn an ninh và bật đèn xanh cho trận đấu.
“Khai chiến!”
Hai chiếc tân hệ liền hành động. Do mỗi chiếc tân hệ đều là đại diện cho đỉnh cao công nghệ chiến cơ của Liên Minh Thứ Sáu, cho nên Ves đã sẵn sàng để nghiên cứu xem họ có thể đẩy giới hạn đến mức nào.
Cảnh tượng trước mắt không làm khán giả thất vọng. Sức mạnh của từng chiến cơ nằm trong độ cơ động và khả năng công kích của chúng đủ để khiến cho những cỗ máy đời trước phải ghen tị. Chiếc Tru Trăng đặc biệt tận dụng lợi thế này khi nó tìm cách lao thẳng vào chiếc Chính Kiếm.
Trận đấu dường như đang xoay quanh một bên bạo kích và một bên chuyên về cơ động. Chiếc Tru Trăng cực kì xuất sắc trong các trận đánh trực diện và ăn miếng trả miếng trong khi chiếc Chính Kiếm lại tìm cách tấn công điểm yếu và tránh lao vào trận địa của đối thủ. Theo lẽ thường thì Iris đáng lẽ ra phải tận dụng độ ưu thế về cơ động của mình để đánh bại đối thủ, nhưng tên Sài Lang đã lợi dụng cái đấu trường chật hẹp này để trấn áp cô ấy.
“Đủ rồi!” Gã Sài Lang rống lên trong khi chiến cơ của ông ta kích hoạt một vài động cơ đẩy ẩn giấu trên người.
“Vãi thật, gã canh thời gian thật hoàn hảo! Iris không có cách nào để trốn thoát tình huống này!”
Chiếc Chính Kiếm vẫn đang cố gắng né sang một bên. Động năng của nó không thể nào chuyển sang hướng khác ngay lập tức. Ngay khoảnh khắc nó quay người lại thì chiếc Tru Trăng đã trên đà vồ lấy chiếc chiến cơ nhẹ cân rồi.
Như đã biết rằng dẫu có né tránh thế nào cũng vô ích, nên chiếc Chính Kiếm đành rút thanh kiếm của mình ra và đâm về phía trước. Chiếc Tru Trăng liền thay đổi hướng và vị trí của nó một chút bằng cách điều chỉnh một vài động cơ đẩy ở phút cuối cùng. Kết qua là thanh kiếm chỉ đâm xuyên qua lớp giáp bên và lệch mục tiêu khỏi cái lò phản ứng điện.
Mặt khác, nắm đấm của chiếc Tru Trăng bỗng phát ra ánh sáng màu đỏ sau khi một loại năng lượng kì lạ bao trùm lấy bàn tay. Ngay khi nó sắp sửa đấm thẳng vào buồng lái của chiếc Chính Kiếm, thì cả hai chiến cơ liền đột ngột dừng lại.
“Thế là đủ rồi! Người thắng chính là Sài Lang Greer!”
Hầu hết các khán giả đều la ó trước trận đấu kết thúc nhanh chóng như thế này. Dẫu cái nắm đấm có đánh trúng mục tiêu đi chăng nữa, thì sát thương của nó không thể nào làm vô hiệu hóa chiếc Chính Kiếm được cả. Ves hiểu tại sao ban tổ chức lại kết thúc trận đấu nhanh đến thế. Việc sửa chữa các chiến cơ tân hệ khá là tốn kém và họ không muốn làm suy yếu chiến cơ của lực lượng hộ tống giỏi nhất của mình.
Dietrich lắc đầu, rõ là đã cược khá nhiều hiện kim cho cô nàng phi công xinh đẹp kia. “Chán thật chứ, cái đấu trường này chỉ tổ phí thời gian nếu ban tổ chức cứ can thiệp sớm như vậy. Họ không có gan tổ chức một giải đấu đúng nghĩa. Anh thấy thà coi mấy trận mô phỏng trên mạng ngân hà còn hay hơn.”
Bộ đôi lại chia tay lần nữa sau khi Dietrich hộ tống Ves trở về khoang phòng ở tầng trên. Do Ves muốn tiết kiệm càng nhiều hiện kim càng tốt, nên cậu từ chối đi theo Dietrich ra ngoài để tham gia các hoạt động giải trí phong phú trên con tàu.
Chiếc Ngọn Đuốc Tiên Phong tiếp tục cuộc hành trình nhảy cóc qua nhiều biên giới quốc gia. Chỉ trong một thời gian ngắn, nó đã đi một quãng đường dài đến mức kinh ngạc. Nội việc nó chỉ tốn hai tuần để cập bến Leemar đã là minh chứng cho thấy động cơ của con tàu này mạnh khủng khiếp đến nhường nào. May mắn thay là Hệ Sao Leemar lại tình cờ nằm ở gần nước Cộng Hòa Bright một chút, cho nên Ves có thể bắt bất kì tàu chở khách thông thường nào khác để bay tới Leemar mà vẫn kịp thời gian cho vòng loại.
Uy danh của con tàu cùng với lực lượng hộ tống chiến cơ tinh nhuệ từ Liên Minh đã khiến mọi kẻ gây rối phải khiếp sợ. Đa số bọn chúng chỉ cần liếc nhìn máy quét thôi mà đã sợ hãi trước chỉ số khổng lồ của động cơ của chiếc Ngọn Đuốc. Chỉ có những tập đoàn tổ chức lớn nhất của các quốc gia hạng hai mới có đủ khả năng chế tạo một con tàu hiện đại đến vậy.
Ves tận dụng thời gian này để nghiên cứu các cuốn sách ảo như thể cậu trở về lại làm sinh viên trước kì thi sắp tới vậy. Cậu đã học nằm lòng các kiến thức cốt lõi từ Hệ Thống, nhưng những quyển sách này lại càng mở rộng thêm các khái niệm chính yếu và cung cấp cho cậu nhiều tài liệu tham khảo hữu ích.
Ở cuối chặng đường của chiếc Ngọn Đuốc cũng là lúc nó tiến vào địa phận của Liên Minh, Ves đã củng cố vững chắc nền tảng kiến thức cơ học của mình. Bây giờ đây cậu đã có đủ tự tin để thiết kế một chiếc chiến cơ với các nguyên tắc cơ học vượt quá tầm của một người học việc ở mức trung bình.
“Cơ học tuy không có hấp dẫn bằng luyện kim hay quang học, nhưng nó là yếu tố trụ cột làm nền tảng cơ bản cho mọi chiến cơ.”
Có lẽ cậu vẫn thua những thiên tài giỏi nhất tham gia vào cuộc thi thiết kế này, nhưng ít nhất thì cậu vẫn mong rằng mình có thể vượt qua vòng loại. Cậu đã đọc qua các luật lệ và hiểu rằng những ngày trước khi cuộc thi chính diễn ra cũng là lúc người ta đã bắt đầu sàng lọc các thí sinh rồi
“Cũng xui là cái rầm rộ xung quanh chiến cơ của mình đã bắt đầu phai dần rồi.”
Doanh thu chiến cơ ảo của cậu cũng đã giảm dần. Chiếc Marc Antony và chiếc “Biến Thể Nam” có vẻ bán khá là chạy trong lúc chúng nó vẫn còn được xuất hiện trên tin tức, nhưng cái mới lạ ấy cũng đi qua sau khi các đài truyền hình tập trung vào các sự kiện khác. Một khi truyền thông ngừng đưa tin về nó, thì chiếc chiến cơ liền rơi vào quên lãng.
Lý do khác khiến cho doanh số bán hàng của cậu lại càng tệ hơn nữa chính là một vài nhà thiết kế khác đã sao chép cái túi dương vật của cậu. Cái bộ phận ấy đã tạo ra một xu hướng nhỏ trên thị trường địa phương, nhưng có quá nhiều phi công đã từ chối vô số mẫu thiết kế ấy đến mức những kẻ bắt chước trắng trợn ấy cũng không kiếm được một chút lợi nhuận nào.
Ves phân tích số liệu và gật đầu trong sự thất vọng. “Mình không thể nào thúc đẩy doanh số thông qua vẻ ngoài độc đáo trong tương lai được. Những cỗ máy được trang trí quá mức không được ưa chuộng mấy trên thị trường bây giờ. Xu hướng hiện tại chính là giữ cho bên ngoài chiến cơ thật đơn gian để tránh thu hút hỏa lực của kẻ thù.”
Có lẽ đó sẽ là một câu chuyện khác nếu chiến cơ đấy nằm ở mức hạng thấp hơn. Các chiến cơ một sao và hai sao thường có màu sắc sặc sỡ cùng với những nét chấm phá hào nhoáng hơn nhiều. Tuy nhiên, vào thời điểm các phi công có thể mua những cỗ máy năm sao kia thì họ đã đủ tuổi để tốt nghiệp học viện và đã điều khiển một chiến cơ trên chiến trường thật sự.
Vào ngày cuối cùng trước khi cậu rời khỏi con tàu Ngọn Đuốc này, cậu quyết định sử dụng số DP đã tích lũy của mình. Cậu đã dành nhiều thời gian để sắp xếp ổn thỏa cho những thành quả mà cậu đã đạt được dạo gần đây, cho nên tâm trí cậu bây giờ đã có thể thoải mái tiếp nhận một luồng kiến thức mới.
“Bây giờ mình sẽ nâng cấp gì đây?”