Chương 9: Psst, mua chiến cơ không?
Chương 9: Psst, mua chiến cơ không?
Sau một cuộc trò chuyện thân mật, Melinda phải cáo từ để bắt kịp chuyến bay về lại Bentheim. Khi Ves tiễn cô chị họ ra tới cửa, cô quay người lại và đập nhẹ vào cổ tay cậu bằng cái máy liên lạc của mình.
“Cái gì vậy?” Ves vừa hỏi vừa mở máy liên lạc của mình lên. Nó liền hiện lên một tệp ấn phẩm quảng cáo trước mặt.
“Đây là Giải Đấu Tiểu Hổ Tranh Tài đó.”
“Không phải đây là cuộc thi dành cho phi cơ chiến cơ để phô bày kỹ năng của họ sao? Em nghe nói Quân Đoàn Chiến Cơ với lực lượng lính đánh thuê địa phương tổ chức sự kiện này để chiêu mộ thêm tan binh cho đơn vị phi công của họ mà.”
Nước Cộng Hòa Bright công khai tổ chức YTE hằng năm. Nó gần như đã trở thành một ngày quốc lễ luôn rồi. Cha cậu thậm chí còn đưa cậu đến tham gia sự kiện này khi cậu còn nhỏ, trước khi cậu phát hiện ra năng lực điều khiển chiến cơ của cậu đã trở nên quá xa vời.
“Đó đã là 10 năm trước rồi.” Melinda nói và nhấn vào tệp quảng cáo, lật nó sang trang tiếp theo. “Những năm gần đây, họ đã mở rộng nhiều danh mục để bao gồm cả cuộc thi thiết kế chiến cơ nữa này. Tuy nó không có ly kì như mấy trận đánh chiến cơ, nhưng Quân Đoàn Chiến Cơ và một số nhân vật máu mặt lớn đều để ý đến những thí sinh đạt giải trong cuộc thi đó.”
“Em hiểu rồi.” Ves vừa gật đầu vừa lướt sơ qua cái quảng cáo. “Đúng là nó tạo điều kiện cho các nhà thiết kế chiến cơ vừa mới tốt nghiệp hoặc đang học năm cuối đại học thật. Em nghĩ là nước Cộng Hòa muốn đảm bảo họ không bỏ sót bất kì tài năng nào đâu.”
“Em coi mục giải thưởng đi kìa.”
Ves làm theo và mở to mắt.
Hạng 1 – Cúp vàng, 1 triệu hiện kim Bright
Hạng 2 – Cúp bạc, 500,000 hiện kim Bright
Hạng 3 – Cúp đồng, 200,000 hiện kim Bright
Nếu cậu giành được giải nhất, thì dù cậu không thể chi trả lãi suất sắp tới, ít nhất thì cậu cũng có thể mua được những thứ cần thiết khác. Những nguyên liệu thô dùng để chế tạo một chiếc chiến cơ không hề rẻ chút nào.
“Đó thậm chí còn không phải là phần thưởng thật sự đâu, Ves. Nếu em nổi bật trong cuộc thi, em thậm chí còn có thể gặp được gặp được những nhân vật sừng sỏ trong giới chiến cơ nè. Em còn có thể nhận được hợp đồng làm việc và được ủy thác công việc nếu họ thích chiến cơ của em nữa đó.”
Ves mỉm cười buồn bã khi cậu nghe những lời đó. “Mấy ông lớn đó có lẽ không quan tâm để một công ty nhỏ lẻ như em đâu. Em có phải là một trong những thiên tài cầm mấy cái tấm bằng hoa mỹ từ Sao Hỏa hay Estelon đâu chứ.”
Sao Hỏa là thủ đô công nghệ của Đại Chúng Quốc Liên Bang Địa Cầu, là một siêu cường quốc lâu đời nhất và uy lực nhất của nhân loại. Còn Estelon là trung tâm của vô vàn công ty công nghệ tối tân cùng với các trường đại học xuất sắc nhất của Tân Đế Quốc Rubarth, cũng một quốc gia quân sự đỉnh cao của nhân loại.
“Đa số những thiên tài đó đều đã có sự nghiệp tương lai của bọn họ rồi, chắc là làm việc dưới trướng của một trong 500 Vĩ Nhân Ngân Hà.” Melinda đáp lại với vẻ mặt cau có. “Đôi lúc họ cũng quay về thăm quê mình, nhưng chị đôi khi cũng tự hỏi liệu mình đang nói chuyện với người Địa Cầu hay người Rubarth nữa. Cứ như là họ quên mất cội nguồn của mình rồi hay sao ấy.”
“Dù gì thì nước Cộng Hòa của mình cũng chỉ là tiểu quốc hạng ba thôi mà.” Ves than thở, dù không có chút ngao ngán cho lắm. Cậu vẫn yêu quê hương của mình cùng với mức sống tiêu chuẩn cao của nó. Sinh sống ở một quốc gia hẻo lánh nhưng bình yên như thế này cũng có cái lợi của nó. “Có lẽ những siêu cường quốc hạng-nhất kia đã coi chiến cơ thế hệ mới của mình là thế hệ cũ lỗi thời rồi cũng nên.”
Những người được định mệnh sắp đặt để thành công không thể bị nước Cộng Hòa Bright nhỏ bé giam cầm được. Ves biết rằng ghen tị với những người có cơ hội tuyệt vời hơn là vô ích. Tất cả đều tập trung vào sức mạnh! Nếu Ves không giành được giải nhất, thì cậu không thể nào chấp nhận được. Với chiếc Hệ thống chống lưng từ phía sau, tuy bây giờ cậu đang vô dụng về nhiều mặt, nhưng đó có thể là một câu chuyện khác hẳn trong một thập kỉ tới.
Cậu vẫy tay chào cô chị họ và quay lại với chiếc máy tính của mình. Cậu đọc lại tờ quảng cáo cho cuộc thi YTE và đăng kí tham gia sau khi đảm bảo rằng mình đáp ứng tất cả các yêu cầu của nó.
“Cũng may là hai tháng nữa YTE mới bắt đầu. Mình không đủ tự tin để chiến thắng ở tình trạng như thế này. Mong là sau này mọi chuyện sẽ khác.”
Ves liền quay lại làm việc. Cậu đăng nhập vào Iron Spirit và bỏ ra hàng giờ để chế tạo chiếc Bóng Ma trong khu xưởng ảo của mình. Nhìn thấy từng bộ phận hiện ra từ chiếc máy in 3D và lắp chúng vào vị trí thích hợp giúp cậu hiểu rõ hơn về tác phẩm của chính mình. Sau khi cậu hoàn thành việc lắp ráp và kiểm tra các thông số kỹ thuật của nó, cậu liền đưa chiếc biến thể mới của mình lên cửa hàng
[Fantasia 2R Bóng Ma
Cấp: 1-sao
Mẫu nguyên bản: Fantasia 2R
Mức giá: 3600 vàng (-50%)
Mức giá cao cấp: 750 hiện kim Bright
Mức giá của chiếc Bóng Ma có sự chênh lệch rõ ràng so với chiếc Luyến Thần của cậu trước đó.
[Fantasia 2R Luyến Thần]
Cấp: 1-sao
Mẫu nguyên bản: Fantasia 2R
Mức giá: 8800 vàng
Mức giá cao cấp: 3300 hiện kim Bright
Chiếc Bóng Ma do chính tay cậu chế tạo chỉ bán với giá 1800 vàng, là một mức giá hời. Những mẫu tiếp theo sau chiếc Bóng Ma đầu tiên sẽ được lắp ráp tự động, dẫn đến việc giảm nhẹ về chất lượng và giá cả tăng gấp đôi. Tuy nhiên, với mức giá 3600 vàng, chắc chắn người mua sẽ không cảm thấy thất vọng với hiệu suất của nó đâu.
Sau khi Ves tự hào đặt chiếc chiến cơ của mình lên cửa hàng, cậu lại ghé thăm những diễn đàn dành cho những người đam mê chiến cơ trên mạng ngân hà và chém gió một cách trơ trẽn về chiếc Bóng Ma của mình. Không phải nhà thiết kế chiến cơ nào cũng quyết định tạo ra một chiếc biến thể với lớp giáp tái cơ cấu từ mẫu nguyên bản như thế này. Ít nhất thì Ves không tìm thấy bất kì biến thể Fantasia nào khác trên thị trường được bao phủ toàn thân với bộ giáp Mirin-21 giống như sản phẩm của cậu.
Một vài ngày trôi qua, không có gì thay đổi ngoại trừ việc thỉnh thoảng lại thu hoạch đá quý của Lucky. Những hiệu ứng nó mang lại vẫn còn khá nhỏ nhặt, nhưng Ves vẫn giữ tâm trạng lạc quan. Một khi vấn đề tiền bạc trở nên khấm khá hơn, cậu dự định sẽ mua một vài khoáng sản quý hiếm và tìm hiểu xem liệu Lucky có xứng đáng với hạng Vàng của nó hay không.
Ves tiếp tục làm việc với chiếc biến thể Fantasia thứ tư dạo gần đây, nhưng lần này lại tập trung vào độ bền và hiệu quả năng lượng. Cậu muốn thiết kế một mẫu chiến cơ có thể hoạt động lâu hơn và có khả năng đánh tầm xa mà không ảnh hưởng tiêu cực đến hiệu suất của nó trong trận chiến.
Mặc dù nó nhấn mạnh nhiều yêu cầu khác nhau, nhưng Ves vẫn sao chép phần lớn sản phẩm của mình lên chiếc Bóng Ma để tiết kiệm thời gian. Dù sao thì, chiếc Bóng ma cũng đã thể hiện sự cải tiến tổng quan về mọi mặt so với mẫu nguyên bản Fantasia 2R mà.
Trong khi đó, trang cửa hàng của Ves bắt đầu nhận được một vài lượt xem. Ngạc nhiên thay, một khách hàng quen thuộc đã mua chiếc Bóng Ma lắp thủ công của cậu. TheSeventhSnake đã mua chiếc Luyến Thần của Ves. Có lẽ TheSeventhSnake là fan đầu tiên của cậu cũng nên.
Rồi sau đó đến lượt bọn trẻ nhà Larkinson. Mặc dù đa số cũng chỉ nể mặt chị Melinda mà quyết định lướt sơ qua cửa hàng, nhưng một vài cô cậu cũng đã trở nên mê hoặc bởi vẻ duyên dáng vương giả của chiếc Luyến Thần hoặc vẻ tao nhã nhưng u ám của chiếc Bóng Ma kia.
Một đứa cháu trai của cậu thậm chí còn bốc đồng mà mua chiếc Luyến Thần bằng hiện kim thực, lãng phí ba tháng tiền tiết kiệm cá nhân của mình. Một vài cô cậu cháu chắt khác cũng mua chiếc Bóng Ma, để mà nhận ra hiệu suất vượt trội của nó trong vai trò là kẻ săn mồi chuyên phục kích kẻ thù. Một vài người khác thậm chí còn mua chiếc 2R-E như một trò đùa, với ý định gây bất ngờ với bạn bè mình với chiêu thức tất sát của nó.
Tóm lại là Ves đã đạt được 23 doanh thu trong tuần này. Cùng với chiếc Luyến Thần ban đầu, cậu đã có 24 doanh thu tổng cộng, gần như đã đạt được một phần tư nhiệm vụ của mình.
Chỉ khi Ves hoàn thành việc tinh chỉnh tác phẩm mới nhất của mình, thì cậu mới đăng nhập để kiểm tra trang cửa hàng của cậu. Mắt cậu mở to hài lòng khi cậu nhận ra chị Melinda đã giúp cậu rất nhiều cho cửa hàng của cậu/
Chiếc Bóng Ma bán khá là chạy ngay từ đầu, nhưng doanh số bán hàng của nó bắt đầu giảm dần vì dường như không có ai khác hứng thú với nó bởi vì chỉ có một vài khách hàng la cà tới cửa hàng cậu và mua nó cho vui thôi. Chắc là mấy vị khách đó bị chiếc Bóng Ma đánh cho tơi bời mới tới đây để kiểm tra thôi mà.
Cùng với 50 Điểm Thiết Kế mà Ves nhận được từ việc thiết kế mẫu chiến cơ mới nhất của mình, cậu đã nhận được tổng cộng là 73 DP. Cậu chỉ cần thiết kế thêm một tá chiến cơ để tích lũy 200 DP là được. Một khi cậu đạt mục tiêu, cậu có thể chiêu đãi bản thân bằng cách mua thứ gì đó có ích từ Cây kĩ năng hoặc Cửa hàng của Hệ thống chẳng hạn.
Cậu tải tác phẩm mới nhất của mình lên Iron Spirit, và tất nhiên là cậu cũng phải cẩn thận lắp ráp mẫu chiến cơ đầu tiên bằng chính tay cậu. Cũng như khi cậu lắp ráp chiếc Bóng Ma, cậu cảm thấy có mối liên hệ sâu sắc hơn với bộ khung của chiếc Fantasia bằng cách đặt bản thân vào từng bước trong việc lắp ráp nó. Một khi đã hoàn thành, Ves liền đặt nó lên cửa hàng ngay lập tức.
[Fantasia 2R – Kẻ Du Mục]
Cấp: 1-sao
Mẫu nguyên bản: Fantasia 2R
Mức giá: 3400 vàng (-50%)
Mức giá cao cấp: 700 hiện kim Bright
Chiếc Du Mục nặng hơn chiếc Bóng Ma do có thêm các gói năng lượng và áo giáp. Tuy nhiên, chiếc Du Mục không bao gồm bộ phận Fayette ECM và Máy tạo mây lễ hội như các mẫu biến thể khác, cho nên giá thành của nó thấp hơn nhiều. Ves đánh giá hiệu suất của chiếc Du Mục cũng không đến nỗi tệ, nhưng nó thiếu một vài yếu tố độc đáo nhất định mà hai biến thể trước nó sở hữu.
“Mình sắp cạn hết ý tưởng rồi. Mình không nghĩ mình có thể ép bản thân tung ra thêm vài biến thể Fantasia mà không cần mua các bộ phận mới khác mà còn lâu mình mới đủ tiền để mua.”
Chỉ còn lại nửa tháng nữa, Ves cần phải làm gì đó với cái nhiệm vụ mà Hệ Thống giao cho cậu. Tung ra chiếc Du Mục lên cửa hàng có thể giúp tăng doanh thu của cậu một chút, nhưng cậu nghi ngờ rằng cậu có thể đạt một trăm doanh thu trước khi thời hạn kết thúc.
“Mình cần phải ra ngoài và đích thân quảng cáo chiến cơ của mình mới được.”
Thành thật mà nói, Ves quá nghèo để chi trả cho các giải pháp phức tạp hơn. Mặc dù cậu đã kiếm được một khoản hiện kim kha khá từ doanh thu của các chiến cơ ảo, nhưng cậu vẫn cần phải dự trữ vốn cho các hoạt động sản xuất chiến cơ mai này. Bên cạnh đó, mua thêm chiến dịch quảng cáo của Iron Spirit cũng chỉ là giọt nước giữa biển khơi mà thôi.
Ves bới đống rác hỗn độn của chiếc xưởng ở bãi sân sau của nó, và bỗng nhặt được một cái khung ảnh chiếu ba chiều bị hỏng và lớn bằng chiếc cửa sổ. Với kỹ năng của mình, cậu dễ dàng khôi phục nó lại về ban đầu. Cậu nhanh chóng sửa chữa nó và đồng thời hàn thêm một cây sào dài bên dưới khung của nó.
Sau khi nó hoạt động, Ves tải tất cả các mẫu chiến cơ của cậu vào bộ nhớ của chiếc khung ảnh này. Sau hồi suy nghĩ, cậu cũng thêm vào một số cảnh quay chiến thắng của những chiến cơ của cậu được sao chép từ một số cảnh thu hình công khai trên trò chơi. Đương nhiên là cậu bỏ qua những trận đấu mà chiến cơ của cậu thua một cách thảm hại.
Sẵn sàng lên đường, Ves cầm lấy tấm bảng và gọi một chiếc taxi bay.
“Này Lucky, mày có muốn ra ngoài và đi dạo phố một chút không?”
Khi chuyến xe của cậu vừa tới, cậu tận hưởng một chuyến đi nhàn nhạ tới khu trung tâm của thành phố Rodrigo’s Rest. Do cậu đã dành phần lớn cuộc đời mình sống ở khu ngoại ô, Ves đã quá quen với đường phố nơi đây. Cậu biết tất cả những nơi mà lũ trẻ đi chơi sau khi tan học. Cho nên cậu tới một khu trung tâm trò chơi địa phương và đứng cạnh những người khác cũng đang cầm tấm bảng của họ.
Trong lúc đó, Lucky dung dăng dung dẻ nhảy nhót xung quanh, khám phá cây cối và những cột đèn với vẻ tò mò thú vị. Ves không lo rằng nó sẽ chạy đi mất, nên cậu để con mèo của mình đi lân la xung quanh theo ý thích.
“Nhóc là người mới à?” Một anh chàng cáu kỉnh chợt hỏi, trông anh ta như đang cần phải tắm rửa một chút.
“Yeah.”
“Sao nhóc lại ở đây?”
“Còn làm gì nữa? Em cần phải gấp rút bán sản phẩm của em.” Ves bất lực thú nhận. “Em có nên biết điều gì không? Cái gì nên làm và không nên làm chẳng hạn?”
Anh chàng cáu kỉnh đó nói cho cậu một vài lời khuyên ngắn gọn. “Trên hết là đừng làm phiền mấy ông quản lý. Họ muốn bọn trẻ ra vào nơi này một cách thoải mái nhất mà thôi.”
Cả hai cùng với những người khác kiên nhẫn đợi lũ trẻ tan học. Khi những cô cậu thanh thiếu niên đầu tiên háo hức bước đến, Ves liền bắt tay vào việc.
“Này, các em có cần một chiếc chiến cơ nhanh hơn và bền hơn không? Thế thì anh có vài lựa chọn cho bọn em nè!”
Đương nhiên, hầu hết các tân phi công đều phớt lờ những lời chào bán sản phẩm của họ. Chỉ một vài cô cậu phi công trẻ tuổi liếc nhìn, nhưng ánh nhìn của họ chỉ tập trung trong giây lát trước khi chạy vào trung tâm trò chơi.
Đứng hàng giờ liền cầm một tấm bảng quảng cáo như thế này cũng mệt thật chứ. Cậu nghiến răng chịu đựng và tiếp tục với công việc nhồi nhét chiến cơ của cậu vào tâm trí của những người đi chơi ở trung tâm này.
Mọi việc thay đổi một khi Lucky quay lại. Con mèo hẳn đã khám phá nơi này đến thõa mãn rồi. Nó vô tư nhảy lên trên một cái thùng rác kế bên Ves và nằm trên nắp như một hoàng thượng quan sát các con sen của mình vậy.
Con mèo máy tinh xảo cùng với dáng vẻ dễ thương của nó liền thu hút ánh nhìn của một vài cô gái xung quanh.
“Dễ thương quá!!”
“Em sờ nó được không?”
“Bé mèo này bự quá à!”
Lucky có chút choáng ngợp, nhưng Ves đặt tay lên cổ nó để giúp nó bình tĩnh lại. “Làm ơn đừng đè con mèo của anh như thế chứ. Nó còn nhỏ lắm và chưa được ra ngoài nhiều như vậy đâu.”
Sau khi nhận ra mấy cô bé này không định làm hại mình, Lucky meo một cái và nhìn chằm chằm vào lũ trẻ với đôi mắt sáng lấp lánh.
“Đáng yêu quá!! Để tớ chụp một tấm với nó mới được!”
“Em thích cách nó hoạt động thật là sống động quá. Nó thậm chí còn cưng hơn bé cún ở nhà em nữa. Có phải anh tự tạo ra nó không?”
Ves đằng hắng một cách lúng tùng và trả lời một cách trơ trẽn, “Đúng là anh có tham gia vào việc tạo ra nó, đúng vậy. Lucky rất độc đáo và không phải để bán, nhưng nếu em thích sản phẩm khác của anh, thì liệu em có thể xem qua chiếc Bóng Ma của anh được không?”
Dù từng nhóm con gái ré lên trong khi vuốt ve và chụp ảnh với Lucky, Ves cho phép bọn trẻ làm theo ý thích miễn là chúng biết cư xử đúng mực. Con mèo dường như đang thu hút mọi sự chú ý xung quanh, cứ như rằng nó đang được bù đắp cho những lần Ves quá bận rộn với công việc để chơi với thú cưng của mình. Tuy nhiên, từng nhóm con gái kéo tới giúp Ves tranh thủ nhắc đến một vài sản phẩm của mình ngay.
“Mấy đứa nhớ xem chiếc Fantasia 2R Bóng ma khi lên cửa hàng nhé! Nó là một chiến cơ hoàn hảo nếu mấy đứa muốn trông thật ngầu trong khi đánh bại mấy đứa bạn của mình đó.”
Có lẽ có đến 99 trong số 100 cô bé hoàn toàn phớt lờ lời nói của Ves. Nếu chỉ có một cô bé thực sự chú ý đến cậu và ghé thăm trang cửa hàng của cậu, thì Ves cũng đã cảm giác nỗ lực của mình hoàn toàn xứng đáng.
Ngạc nhiên thay, nhờ vào tình huống này mà động lực của cậu lại tăng lên, giúp cậu đứng trên vỉa hè lâu hơn một chút. Cầm khung ảnh trên tay có vẻ đỡ mệt hơn cậu tưởng. Sức mạnh thể chất của cậu cũng chuyển thành sức mạnh tinh thần mà Ves thực sự không thể hiểu được. Dù sao thì cậu cũng cảm nhận được hiệu quả của nó. Điều này khiến cậu cân nhắc lại việc nâng cấp các thuộc tính ‘vô dụng’ của mình.
“Có lẽ nâng cấp độ khéo léo của mình sẽ giúp mình suy nghĩ nhanh nhạy hơn và nâng cấp sức bền của mình cũng sẽ tăng ý chí của bản thân cũng nên. Cái Hệ Thống này trông không giống như vẻ ngoài của nó một chút nào cả. Nó phức tạp hơn mình tưởng và mình chỉ mới nhúng chân vào mà thôi.”
Sau khi mặt trời bắt đầu lặn xuống dưới đường chân trời của Bức Màn Mây, Ves coi như mình đã xong việc cho hôm nay. Cậu ăn một bữa ăn nhanh ở nhà hàng địa phương và bắt xe về nhà. Cậu mệt mỏi ngã vào chiếc sofa, và Ves kích hoạt Hệ thống và kiểm tra tiến trình của mình.
[Tiến độ Nhiệm vụ: 35/100 doanh thu]
Cậu đã bán thêm mười hai chiếc trong hôm nay. Nếu tiến độ cứ như vậy thì cậu sẽ hoàn thành nhiệm vụ trong vòng một tuần nữa. Cậu cũng đã tích lũy 198 DP. Chỉ với một vài doanh thu nữa thôi, cậu sẽ đạt mức 200 DP, mở ra rất nhiều lựa chọn trong Cửa hàng và Cây kỹ năng của Hệ thống.
Mặc dù nhiều nhà thiết kế chiến cơ khác có thể chế giễu việc bán hàng rong thảm hại của Ves, nhưng tất cả nỗ lực chăm chỉ của cậu sẽ được đền đáp một cách xứng đáng.
Đương nhiên, Lucky cũng đã góp phần nhỏ cho thành công cho cậu. Cậu bế con mèo ngái ngủ lên và vuốt ve nó.
“Mày đã giúp tao rất nhiều bằng cách tỏ ra dễ thương đó. Tao sẽ đặt một vài quặng khoảng sản và giao vào ngày mai cho mày nhé.”
Lucky meo lên mãn nguyện.