Chương 94: Điểm số
Chương 94: Điểm số
Pha hành động tuyệt vời cuối cùng của học viên Lovejoy không được mấy ai chú ý đến. So với những cỗ máy mạnh mẽ và uy lực có khả năng càn quét chiến cơ địch từ đông sang tây thì một chiếc chiến cơ tàn tạ như chiếc Kì Lân thì không được nổi bật cho lắm. Nó đã âm thầm thực hiện nhiệm vụ của mình trong vài tiếng đồng hồ tham gia đấu trường.
Ves gần như khuỵu gối xuống khi thấy kế hoạch của phi công của mình đã thành công.
“May mà cậu ta vượt qua được đó.” Patricia nhận xét một cách điềm đạm, cứ như thể pha hành động đó chẳng khác gì trò trẻ con. “Cả khả năng lẫn chất lượng của phi công và chiến cơ của cậu không dễ gì thực hiện được chiến thuật đó. Nó chỉ có tác dụng là vì phi công địch bị phân tâm thôi.”
Cậu biết cô nàng nói có lý. Tuy phi công của cậu cũng có trình độ và kỹ năng khá ổn áp, nhưng cậu ta không hề xuất sắc bằng những người nằm trong top 10. Chàng trai Lovell đứng hạng nhất kia vẫn đang nhảy quanh khắp chiến trường với một chiếc chiến cơ hình thỏ đã bị hư hại hết phân nửa, nhưng vẫn liên tục phục kích những chiến cơ lơ là cảnh giác và tấn công ở nơi hiểm yếu nhất. Cậu ta đã thu thập đến tận tám đồng xu chỉ bằng kỹ năng tuyệt đỉnh của mình.
“Mặc dù tớ đã bỏ lỡ phi công giỏi nhất, nhưng tớ vẫn khá hài lòng với phi công hiện tại của mình.” Ves mỉm cười đáp lại. Cậu đã ghi chép lại từng đặc điểm, thói quen, và lối chiến đấu của Học Viên Lovejoy và thậm chí còn được quyền truy cập vào hồ sơ ngắn gọn của cậu ta. Lần sau cậu sẽ trang bị một thanh kiếm cho chiến cơ của mình thay vì một cây giáo. “Còn phi công của cậu thì sao? Cậu ta chỉ xếp hạng ở đâu đó tầm 300 mấy phải không?”
Sự khác biệt giữa một phi công top 20 và top 300 là một khoảng cách cực kì rộng lớn. Một phi công xếp hạng thấp hơn sẽ thi đấu kém hơn nhiều ở nhiều khía cạnh khác nhau. Trong vòng đấu này, điều quan trọng nhất vẫn là khả năng phán đoán và trực giác chiến đấu. Những người khôn ngoan biết chọn trận đánh có lợi cho mình thường sẽ sống sót lâu hơn những kẻ mù quáng chỉ biết lao vào những cuộc chiến không cần thiết.
Bất ngờ thay, Patricia lại không có vẻ gì là bận tâm cả. “Cậu tin rằng hiệu suất của chiến cơ sẽ bị tác động bởi kỹ năng của phi công à?”
“Đương nhiên là thế rồi. Phi công là đầu não của chiến cơ mà.”
“Nếu cậu tin vào điều đó, thì đó là cách cậu chế tạo chiến cơ của cậu.”
Một câu ngắn gọn xúc tích, nhưng cũng chứa đựng nhiều hàm ý sâu sắc. Nếu một nhà thiết kế tin rằng kỹ năng của phi công là quan trọng nhất, thì người ta sẽ cố gắng thiết kế một chiếc chiến cơ cho một phi công tài năng làm sao để phát huy hết sức mạnh của nó, dẫu có cố tình hay vô ý đi chăng nữa. Mặc dù điều này chỉ đúng khi chiến cơ được ghép đôi với một phi công xuất sắc, nhưng nếu nó rơi vào tay một phi công chỉ có khả năng trung bình thì họ sẽ không bao giờ kích hoạt hết tất cả tiềm năng của nó.
“Tớ hiểu ý cậu rồi. Cậu dự đoán rằng chiến cơ của cậu sẽ được ghép đôi với một phi công bình thường, cho nên cậu đã thiết kế chiến cơ sao cho phi công có thể vận hành nó một cách đơn giản và dễ thành thạo hơn.”
Bảo sao Patricia dám thiết kế một chiếc trọng pháo hạng nặng ra chiến trường. Bất kì phi công đần độn nào cũng có thể điều khiển một chiếc chiến cơ hạng nặng chậm rì và chỉ cần nhắm bắn tên lửa lên mục tiêu là xong. Nó không đòi hỏi phi công phải có kỹ năng chuyên sâu hay phản xạ nhanh nhạy làm gì cả.
Người phi công đó chỉ cần biết phán đoán tốt và quen thuộc với khí tài tên lửa là đủ để vận hành chiếc chiến cơ đó một cách hiệu quả. Với tư cách là học viên của một học viện nổi tiếng, thì tất cả các phi công đều phải nắm vững kiến thức cơ bản, bao gồm cả những người được xếp hạng trong top 300.
Tuy nhiên, cái chiến cơ cơ bản ấy vẫn có giới hạn của nó. Ves đặt ra một câu hỏi hóc búa khác. “Liệu cậu có thể lọt vào vòng chung kết với triết lý thiết kế như vậy không?”
“Các bậc thầy lúc nào cũng thu nhận một đệ tử lọt vào vòng chung kết hay sao?”
“Ah, cũng không hẳn.”
Xuyên suốt lịch sử của Cuộc Thi Mở Rộng ở Leemar, những bậc thầy thường hay thu nhận một vài đệ tử trong số những thí sinh lọt vòng chung kết. Nói là thông thường chứ không phải lúc nào cũng vậy. Mặc dù họ thường rất thích chọn lấy thí sinh quán quân của năm, nhưng họ vẫn coi trọng sự tương thích hơn cả. Miễn là thí sinh thiết kế gia đó có đủ năng lực tối thiểu, thì họ vẫn sẽ được một bậc thầy chọn kể cả khi họ không vượt qua những vòng đầu tiên.
Đó là lý do tại sao có rất nhiều nhà thiết kế cực kì coi trọng cơ hội vượt qua các vòng loại. Mặc dù khá là hiếm hoi, nhưng một vài bậc thầy đã từng thu nhận học trò từ những thí sinh đã bị loại từ vòng gửi xe trong quá khứ. Vì thế mà tất cả các thí sinh đều mang một chút hy vọng nhỏ nhoi rằng mình sẽ được chọn, và nhờ thế mới giúp cho cuộc thi trở nên sôi động và gay cấn hơn.
Đấu trường vẫn tiếp tục diễn ra những trận chiến ác liệt sau khi chiếc Kì Lân đã bị loại. Sau tất cả sự phấn khích và náo động vào giai đoạn giữa trận, thì bây giờ đã đến những giờ phút thi đấu cuối cùng với sự ra mắt của một vài chiến cơ đặc biệt. Đa số trong số chúng đều là chiến cơ hạng nặng hoặc các chiến cơ hạng trung được chế tạo khá bài bản. Kể cả chiến cơ chuyên đi săn bọn hạng nhẹ của Barakovski và chiến cơ trọng pháo hình nhện của Patricia cũng phải nhường đường cho những chiếc chiến cơ bá đạo ấy.
Chiếc chiến cơ hạng trung do Carter Gauge thiết kế đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Là con ngựa giống hàng đầu của cuộc thi, cậu ta đã mạo hiểm dành ra một khoảng thời gian quá dài để thiết kế chiến cơ của mình. Nó trông như một chiếc hiệp sĩ lai tạp vậy. Nhờ có thanh kiếm và chiếc khiên tuyệt đỉnh mới biến nó thành một mối đe dọa nguy hiểm trong tầm đánh cận chiến, trong khi khẩu súng đạn đạo gắn vai cực kì chuẩn xác của nó có thể vô hiệu hóa mọi kẻ địch ở cự ly xa.
Đúng như mong đợi, nó không hề làm khán giả thất vọng. Kể cả với một phi công xếp hạng trong top 500, nhưng chiếc hạng trung ấy có thể di chuyển nhanh hơn và gây nhiều sát thương hơn đa số chiến cơ ngoài kia. Một khi viên phi công đã làm quen với khả năng đáng kinh ngạc của chiến cơ của mình, cậu phi công ấy gần như đã hóa thân thành một con mãnh thú hoang dã. Chiến cơ của cậu ta tiêu diệt bất kì ai dám cản đường, và đoạt lấy từng đồng xu một từ kẻ địch.
Kể cả các bình luận viên cũng bị cuốn hút vào cảnh hành động ấy. “Hãy nhìn cái cỗ máy phi thường đó kìa quý vị! Cậu ta lại chiến thắng nữa rồi! Cậu ta đã có trong tay mười hai mạng chiến cơ rồi quý vị, và chiến cơ đó thậm chí còn không bị xước nữa!”
“Lớp giáp của nó phải cứng đến mức nào mới có thể chặn được một viên đạn đạo mạnh đến như vậy?”
“Tôi thật sự không biết, nhưng bên cạnh trọng pháo ra, thì hầu như không có chiến cơ nào có thể ngáng đường cái cỗ máy chết chóc này.”
Bên cạnh chiếc chiến cơ hạng trung bất khả chiến bại của chàng trai Gauge, thì cũng có một vài người đến sau đã dễ dàng đánh bại những thí sinh xuất trận đầu tiên. Trong khi một số nhà thiết kế chỉ đưa ra những chiếc chiến cơ đáng thất vọng, thì những người khác đã tận dụng tối đa thời gian của mình để nộp những mẫu thiết kế được trang bị giáp và vũ khí chất lượng cao với sức mạnh sánh ngang với bốn chiến cơ xuất hiện ở giữa trận.
Hầu hết tất cả chiến cơ cuối trận đều sử dụng lớp giáp nén tiên tiến cực kì phức tạp, vượt xa những quy trình cơ bản mà Ves đã thuần thục. Cậu chỉ mới chế tạo thành thạo lớp nén hợp kim ở bề mặt mà thôi. Ngoài kia vẫn còn nhiều phương pháp tiên tiến hơn có thể sử dụng nhiều loại hợp kim với kết quả đáng tin cậy hơn trong thời gian ngắn hơn nhiều.
Ves cũng học được từ những nhà thiết kế khác trong phòng chờ rằng những loại áo giáp tốt nhất cũng phải trải qua vô số quá trình xử lí hóa học vô cùng tuyệt mật. Một vài hóa chất nhất định phải được thêm vào trước hoặc sau quá trình nén khi nó đã tương tác một cách kì lạ với một vài vật liệu ngoại lai được kết hợp vào cái hợp kim kia. Những phản ứng hóa học này làm tăng hiệu suất của quy trình nén, và đúc ra những tấm giáp mỏng hơn, nhẹ hơn nhưng bền bỉ và chắc chắn hơn nhiều.
“Những công thức hóa học ấy đều là những kiến thức được cất giấu rất kỹ càng. Chúng là một trong những bí mật thương mại cốt lõi của một công ty thiết kế chiến cơ. Một vài công ty thậm chí còn tạo ra một chuỗi sản phẩm xoay quanh công thức của họ nữa.” Patricia nhận xét ngắn gọn. “Toàn bộ khoa nghiên cứu có thể dành cả thập kỉ để tạo ra một công thức duy nhất. Những công thức chất lượng cao có giá trị thị trường lên đến hàng nghìn tỷ col lận đấy.”
Đó là một cấp độ hoàn toàn khác biệt. Những loại công nghệ nòng cốt như thế này cực kì quý giá mà chỉ có những tổ chức hùng mạnh nhất mới có thể sở hữu nó mà thôi.
Một người như Ves thì chỉ có thể mua giấy phép cho các công thức lỗi thời đó mà còn bị rò rỉ từ lâu. Cho dù thế thì giá cả vẫn rất ư là đắt tiền.
Và thế là vòng đầu tiên của ngày hôm nay cuối cùng cũng đã kết thúc. Mức độ giao đấu và thiệt hại vượt quá kết quả của năm ngoái. Nhiều chiến cơ thậm chí còn không thể thu thập đủ đồng xu để vượt qua vòng này.
Điểm sàn năm nay được thiết lập ở khoảng sáu lần giao nộp đồng xu. Vấn đề duy nhất là có hơn một trăm chiến cơ đã giao nộp ít nhất sáu lần như thế. Điều này có nghĩa là sẽ có người thắng kẻ thua, tùy thuộc vào nhiều yếu tố khác nhau.
Ves bặm môi lại trong khi cậu lo lắng chờ đợi máy đếm điểm tính kết quả cuối cùng. Và rồi, quá trình xếp hạng cũng đã hoàn tất.
VES LARKINSON – REDDY LOVEJOY – Hạng 89
“Hay quá!” Cậu giơ nắm đấm lên. Cậu đã vượt qua vòng đầu tiên vì đã giao đủ tiền xu nhanh hơn những người khác cho dù tất cả đều đã giao đủ đồng xu như nhau. Đây cũng là một luật ngầm khác nhằm ưu tiên những thí sinh đã mạo hiểm nộp chiến cơ của họ sớm hơn trong suốt khoảng thời gian thi đấu.
Cậu nhìn sang điểm số của một vài người mà cậu biết. Ngạc nhiên thay, cặp đôi Alyssa Fill và Richard Lovell đã đạt thứ hạng 32 khá là ấn tượng. Xét đến việc Học viên Lovell phải lái một trong những chiến cơ tệ nhất trên đấu trường thì đó quả là một chiến công vô cùng anh dũng.
Còn đối với Patricia, chiếc chiến cơ trọng pháo thống trị của cô nàng đã leo lên thứ hạng tầm 70. Mặc dù chiến cơ nhện của cô có thể dễ dàng tiêu diệt mọi đối thủ, nhưng tốc độ di chuyển của nó lại chậm chạp như một con ốc sên cho nên nó chỉ thu thập được có bảy đồng xu mà thôi.
Cậu cũng xem kết quả của một vài người quen khác. Cậu cuối cùng cũng phát hiện ra tên của Barakovski ở tuốt hạng 19. Cô ấy đã đạt được kết quả tốt hơn cậu nhiều cho dù cô nàng nộp bài thi của mình muộn hơn một chút. Chiếc chiến cơ bất hảo của cô đã săn lùng vô số những chiếc chiến cơ tệ hại khác và lạnh lùng cướp lấy tiền xu của chúng.
Còn đối với Carter Gauge, cậu ta cũng không làm mọi người thất vọng. Tuy chiếc hạng trung của cậu ta vào sân khá trễ, nhưng kết quả tổng thể xuất sắc của nó thậm chí còn chứng minh rằng nó còn tàn bạo hơn cả chiếc chiến cơ thợ săn hạng nhẹ của Barakovski nữa. Bất kể chất lượng của chiến cơ địch có tốt đến mức nào, thì miễn là nó sở hữu một đồng xu trong tay thì nó chỉ biết hận số phận mà chết tức tưởi ngay sau đó mà thôi. Với nhiều cảm biến được tối ưu hóa tối đa, nó dễ dàng đi săn lùng đồng xu ở khắp nơi và chỉ trong một vài tiếng đồng hồ, phi công của nó đã thu thập đến tận mười chín đồng xu.
“Cậu ta ở một đẳng cấp khác hẳn với tụi mình.” Ves buông lời cảm thán khi cậu nhìn cái điểm số cao nhất bảng. “Lẽ ra cậu ta nên tham gia mấy cuộc thi ở mấy siêu cường quốc hạng nhất tổ chức mới phải. Tại sao cậu ta lại tham dự chung với tụi mình chứ?”
Patricia gật đầu đồng ý. “Cậu nói đúng, nhưng đây cũng là trò chơi chính trị nữa. Triều Đại Gauge muốn hạ thấp danh tiếng của Tập Đoàn Carnegie bằng cách làm nổi bật dòng máu quyền quý của họ.”
Ves không có rảnh để bận tâm đến mấy chuyện này, cho nên họ nhanh chóng bỏ qua chủ đề ấy.
Sau khi sự kiện chính đã kết thúc, khán giả bắt đầu trở về khách sạn của họ. Một vài nhà thiết kế được mời lên sân khấu để bình luận về chiến cơ của họ sau trận đấu, nhưng Ves không có nhã hứng hay vinh dự được mời lên làm gì cả.
Khi Ves gặp lại Dietrich ở lối vào khu đấu trường phức hợp, cậu nhận lại con mèo Lucky đang càu nhàu từ tay anh ta. “Coi nào, chúng ta chỉ còn hai ngày nữa thôi là được về nhà rồi.”
“Mấy đứa con gái cứ vuốt ve nó mãi.” Dietrich giải thích cho tâm trạng bực bội của Lucky. “Nó chưa được nghỉ ngơi lần nào hết. Nhưng mà, anh không phàn nàn gì nha. Nó đúng là một tay sát gái chính hiệu đấy.”
Ves lắc đầu. Thú cưng của cậu trông thì có vẻ như là một chú mèo đáng yêu phết, nhưng móng vuốt của nó có thể cắt xuyên qua một bộ giáp chứ chẳng đùa.
“Anh nghĩ sao về Lovejoy? Cậu ta là phi công hạng mười sáu của Học Viện Abelard ấy. Cậu ta có giỏi hơn anh không?”
“Anh đây là xạ thủ, còn cậu ta là kiếm sĩ. Bọn anh có chuyên môn khác nhau mà. Kỹ năng cơ bản của cậu ta khá là tốt. Anh phải thừa nhận là cậu ta có tốc độ phản ứng nhanh hơn anh. Cậu ta sẽ đánh bại anh dễ dàng nếu cậu ta tiến vào phạm vi cận chiến. Thế nhưng, rõ ràng là cậu ta còn quá non nớt. Các phi công tân binh vẫn chưa phát huy hết khả năng của mình trừ khi mạng sống của họ gặp nguy hiểm.”
“À thì cũng chẳng phải vấn đề gì vì tất cả bọn họ đều là học viên mà. Họ còn chưa tốt nghiệp nữa là.”
Dietrich lắc đầu và chỉ vào cái tên Richard Lovell. “Chú nhầm rồi. Anh thấy có một vài phi công là khác biệt hẳn hoi. Cái thằng nhóc này là rõ ràng nhất. Mọi hành động của cậu nhóc đó đều tập trung vào mục đích kết liễu mạng sống nhanh nhất có thể.”
Nghe có vẻ căng cực thật. Ves không hề quen biết Alyssa Fill chút nào. Cô ấy đã dũng cảm thiết kế và nộp một mẫu thiết kế cực kì vội vã trong vòng hai giờ đồng hồ để giành được phi công giỏi nhất. Một người dám chấp nhận rủi ro một cách táo bạo đến như vậy thì hẳn phải có năng lực thật sự. Canh bạc của cô nàng đã thành công, và bây giờ cô là người sở hữu viên phi công số một giúp mang lại lợi thế áp đảo cho cô nàng trong các vòng tiếp theo.
Mọi nhà thiết kế có năng lực đã lọt vào top 100. Những kẻ ăn hàng ở không vượt qua vòng loại cuối cùng đều đã thất bại ê chề trước hàng nghìn tỷ khán giả theo dõi. Ves cảm thấy thật nhẹ nhõm khi đã vượt qua vòng chính đầu tiên, nhưng đồng thời cũng hơi thất vọng vì không đạt được số điểm cao hơn. So với những thành tích ấn tượng của đối thủ cậu mới khiến cậu giác ngộ rằng cậu còn lâu mới là người giỏi nhất trong cuộc thi này.
“Mình đã có một phi công đủ giỏi và đó là điều quan trọng nhất. Chiến cơ của mình có nộp được sáu hay mười chín đồng xu đi nữa thì cũng không còn quan trọng nữa. Mình chỉ cần vượt qua cuộc thi này với phi công giỏi nhất có thể là được rồi.”
Cậu rất mong chờ vào ngày mai.