Chương 1 - Part 2
Cuộc thảo luận ngắn ngủi với người có liên quan được đề xuất bởi Thoria và Shin đã chấp nhận, anh sẽ phải đợi ở trong trại trẻ mồ côi cho đến khi nhà thờ đóng cửa. Điều này cũng dễ hiểu thôi vì cô ấy không thể bỏ bê công việc của cô ấy được. Ngoài ra, anh ấy cũng có ý định ở bên mấy đứa trẻ.
"Con cáo kìa!?"
"Đó là cáo-san."
"Tớ muốn ôm nó!"
"Tớ cũng vậy."
"Kuu~..."
Những đứa trẻ trong trại mồ côi vô cùng ấn tượng với Yuzuha.
Mặc dù có hơi tệ khi xem Yuzuha là một món đồ chơi, bởi anh đã yêu cầu Yuzuha chơi với mấy đứa trẻ vào lúc này. Shin cũng có ý định tham gia vào đó nếu có cơ hội.
Nhưng trái ngược với Yuzuha, chẳng đứa trẻ nào đến chỗ Shin cả. Chỉ có mỗi Millie là đang ngồi gần Shin.
"Mặc dù mọi thứ diễn ra đúng như dự tính nhưng mà cái cảm giác thảm bại như thế này thì..."
"...Anh đừng bỏ cuộc chứ?"
Lời an ủi khiến cho đôi mắt của anh hơi cay cay.
"... Thôi, tự nhiên bắt chuyện với một người đột nhiên đến đây thì thật không hợp lý nhỉ?"
Sự cảnh giác của lũ nhóc rất mạnh mẽ. Chúng sẽ không tin tưởng Shin, cho dù anh có được giới thiệu bởi Thoria đi chăng nữa. Tất cả những đứa trẻ ở đây đều đã mất cha mẹ hoặc anh chị em ruột.
"Millie, em không muốn tham gia sao?"
"Em thua rồi."
"Thua gì?"
"Vâng..."
Đó là một câu đáp lại khá bất ngờ, kiểu như con bé đã bị đánh bại bởi một kẻ thù mạnh hơn.
Millie vẫn lo lắng về việc có nên hay không khi chạy vào tham gia với lũ trẻ đang vây quanh Yuzuha.
Khi anh nghĩ về điều đó, Yuzuha đã không thể chịu đựng thêm được nữa. Nó luồn qua những đứa trẻ, vội vã chạy đến chỗ Shin và leo lên đầu anh. Lông của nó hình như đang dựng lên, như thể là nó đang để phòng thứ gì đó.
"Yuu-chan, đến đây."
"...Kuu."
Khi Millie gọi, sau khi ngừng được một xíu, Yuzuha kêu lên và đặt cơ thể của nó vào trong vòng tay của Millie.
Sự cảnh giác của Yuzuha dường như đã giảm đi so với lúc nó lần đầu gặp Millie. Và biệt danh của nó có vẻ như là Yuu-chan.
"Và như vậy thì chỉ có mình em được ôm nó."
"Thật nham hiểm...!"
"Không cần nỗ lực, cũng chiến thắng."
"Em đang nói một thứ như thế!?"
Cô bé dường như đã thấy trước được rằng Yuzuha sẽ không thể chịu đựng được và sẽ chạy đi.
"Millie, em là một cô bé đáng sợ đấy!!"
Shin vặn lại. Giữa lúc hai người đang nói chuyện, từ khoảng cách xa, những đứa trẻ bắt đầu nhìn vào Shin.
Hiện tại thì một cô bé tương đối nghiêm túc, có vẻ như là lớn tuổi nhất trong đám nhỏ, đứng trước mặt Shin làm anh nghĩ "Chuyện gì nữa đây?". Dường như có một lòng can đảm khá lớn trong người cô bé này. Cô bé có thể là đứa trẻ ở vị trí một người chị cả vì nó nói rằng, "Này anh ơi!" và nó không phải là đứa tập trung xung quanh Yuzuha.
Cô bé này có mái tóc màu xám cắt ngang vai. Nếu những đứa trẻ vây quanh Yuzuha ở độ tuổi học sinh tiểu học hoặc nhỏ hơn, thì cô bé này trông như là học sinh trung học vậy. Vẻ căng thẳng hiện hữ trong đôi mắt xanh lá của cô bé, với ánh mắt như muốn hỏi điều gì đó.
"...Chào anh."
"Chào em. Có thể em đã nghe điều này từ Thoria, nhưng anh là Shin. Anh là một mạo hiểm giả. Rất vui được gặp em."
"Em tên Kua. Em cũng rất vui khi được gặp anh."
Để chắc chắn hơn, anh giới thiểu về bản thân một lần nữa. Có phải đây là kết quả cho thấy cô bé này không biết sợ không? Khi mà cô bé giới thiệu bản thân mình mà không cảm thấy áp lực.
"Nhân tiện thì con cáo này là Yuzuha. Xin hãy tha thứ cho bạn đồng hành của anh vì nó có nhiều ria và cái đuôi dài."
"Anh có phải là người đến đây để giúp đỡ tụi em không?"
"Hả? Ý em là sao?"
Shin sẽ hiểu nếu như cô bé nói rằng, "người đến đây để giúp đỡ các sơ", nhưng điều đáng lưu ý là từ "tụi em" cơ.
"Vì các Sơ đã nói với tụi em là nơi này sẽ bị mất."
"Nhà thờ sẽ bị mất sao?"
"Không, chỉ có trại trẻ mồ côi thôi."
"Chỉ có trại trẻ mồ côi thôi sao?"
Shin luôn nghĩ nhà thờ và trại trẻ mồ côi là một bộ, và anh vô cùng ngạc nhiên với những lời nói của Kua.
Chuyện gì sẽ xảy ra với tất cả những đứa trẻ sống ở đây nếu trại trẻ mồ côi bị mất? Theo lời nói của Kua, đó không phải là một viễn cảnh tốt đẹp gì.
"Em có thể kể cho anh nghe về câu chuyện đó trong lúc này không? Anh vẫn chưa thực sự biết rõ về nó."
"...Em hiểu rồi."
Có phải mong muốn của Shin được đáp lại không? Kua bắt đầu kể một cách bình tĩnh.
Và, anh đã hiểu ra nhiều thứ từ câu chuyện của Kua.
Đầu tiên, sự quản lý đối với nhà thờ này không được giao phó cho một người nào đó trước khi họ là Linh Mục với một khả năng, năng lực nhất định, và Thoria không đáp ứng được các yêu cầu đó. Linh Mục trong trường hợp này, ám chỉ đến nghề. Cha và Sơ tương tự như nghề Linh Mục, họ chỉ khác nhau cái tên thôi.
Thứ hai, khi người đó không thể đáp ứng được các yêu cầu được đặt ra, một Linh Mục khác sẽ lấy đi quyền quản lý ở đây. Rõ ràng, người đàn ông là ứng cử viên tiếp theo sẽ phá hủy trại trẻ mồ côi. Thật sự rất đáng nghi ngờ liệu người đàn ông này có thật sự là một Linh Mục hay không.
Thứ ba, thân nhân của người quản lý trước đây. Trong trường hợp hai người đáp ứng đủ yêu cầu giống nhau, người được chọn sẽ nằm ở vị trí cao hơn trong hàng thừa kế. Và điều này là lý do Thoria đẩy việc này cho một Sơ khác, Rashia. Nếu Rashia thành công trong việc giành lấy nhà thờ, thì vấn đề hiện tại sẽ được giải quyết.
Shin không ngờ là một đứa trẻ lại có đầy đủ thông tin về vấn đề này đến vậy, anh có một chút bất ngờ trong khi lắng nghe câu chuyện.
"Mặc dù vậy, tại sao người Linh Mục đó lại không duy trì trại trẻ mồ côi này, mặc dù đó cùng một nhà thờ?"
Xét theo hành động của Thoria và Rashia, nhà thờ là một tổ chức độc lập chuyên giúp đỡ những người khác.
Tuy nhiên, hành động của Linh Mục ứng cử viên tiếp theo lại rất kì lạ.
"Tụi em ghét người đó."
"Đó là người như thế nào?"
Những đứa trẻ đứng phía sau cô bé cũng đang gật đầu đồng ý với câu nói của Kua.
Tuy anh hỏi người đó là loại người gì, nhưng Shin vẫn có thể dự đoán được câu trả lời của Kua.
"Một con lợn tham tiền."
"...À, vậy chỉ như thế là đủ rồi."
Khi mà những đứa trẻ đưa ra những lời nhận xét có nội dụng xấu, người ta có thể tưởng tượng được gã đó là loại người gì rồi.
Mặc dù anh hiểu rằng không nên nghe theo ý kiến chủ quan của một người, điều đó không hợp lý trong những tình huống như thế này.
Dù thế nào đi chăng nữa thì sẽ luôn luôn có những thành viên tham nhũng ở một nơi nào đó trong tổ chức. Shin nhìn về hư vô.
"Nói cách khác, việc nhận lấy [Thanh Tẩy] là cần thiết để Rashia có thể giành lại nhà thờ?"
Như những gì Els ở Công hội nói, [Thanh Tẩy] là một Kĩ năng, cực kỳ đặc biệt đối với một Linh Mục.
"Vì Shin-nii sẽ giúp đỡ, mọi chuyện sẽ ổn thôi."
"Đừng khẳng định quá chắc chắn như thế chứ."
Anh nhắc nhở Millie người đang tràn đầy sự tự tin vào bản thân.
Lần này anh dự định sẽ dạy theo phương pháp truyền thống mà không sử dụng đến cuốn sách bí mật. Trong trường hợp này, nếu người nào ở trong nhiệm vụ mà không nỗ lực, thì sẽ không có nhiều hiệu quả, ngay cả khi có sự giúp đỡ của Shin.
Anh không muốn sử dụng [Sáng Tạo Cuốn Sách Bí Mật], vì anh không biết rõ những đặc điểm của [Sáng Tạo Cuốn Sách Bí Mật] ở trong thế giới này. Bên cạnh đó, anh muốn Rashia quen dần với việc chiến đấu.
Từ câu chuyện của Kua, anh không nghĩ rằng vấn đề của nhà thờ sẽ được giải quyết chỉ với việc nhận được ĩ năng [Thanh Tẩy]. 9 trong 10 trường hợp như thế này, tình trạng xấu nhất là nó sẽ thành những cuộc đánh nhau. Mặc dù vẫn có khả năng là chuyện này sẽ kết thúc nếu Wilhelm trở nên hung hăng.
"Nhưng, nếu Millie-chan đã nói thế thì em tự hỏi nó có thật sự ổn không?"
Kua thì thầm và Shin hỏi.
"Có phải những điều mà Millie nói về tiền lúc nào cũng đúng không?"
"Vâng, mặc dù nó rất hiếm khi nào nói cho em về những thứ khi nào cửa hàng sẽ có giá rẻ hoặc nơi nào có những món đồ ngọt được đưa ra."
"Không, đợi đã, đây là những việc khác nhau mà."
Shin lo lắng về việc Millie bị xem là thứ kì quái vì trực giác tốt của cô bé, nhưng câu trả lời bất ngời lại nói về thức ăn.
"Quái lạ sao?"
Millie nhìn vào Shin.
"Không, không phải quái lạ. Nhưng đó đúng hơn là một điều tốt... phải không?"
Vì anh nghĩ anh nên che đi những điều mà mình nên giấu, anh đặt câu hỏi là như vậy có tốt không.
Anh cảm thấy nó đã có một tâm lý trưởng thành, mà Shin nghĩ rằng có thể được gây ra bởi 'Hoshiyomi', khi mà cô bé đã thấy được rất nhiều thứ khác nhau với năng lực đó.
"Vâng, nó sẽ tốt nếu như em không quá lạm dụng nó."
Anh nói trong khi vỗ nhẹ vào đầu của Millie.
Ban đầu Millie thể hiện một bộ mặt thắc mắc, nhưng cô bé đã cảm thấy thoải mái sau khi được vỗ nhẹ như thế.
"Được vỗ như vậy, thích lắm."
Sau đó, nhiều đứa trẻ Thú nhân nhìn Millie với ánh mắt ghen tị, khi mà cô bé đang vô cùng thoải mái.
◆◆◆◆
Họ chơi đùa cùng nhau trong nhiều giờ liền trong khi Millie phá vỡ sự lạnh lẽo của 'tảng băng' chia cắt những đứa trẻ và Shin. Sau đó Thoria trở lại trại trẻ mồ côi, tất cả những đứa trẻ nhỏ hơn và vài đứa lớn hơn đã rơi vào giấc mơ của chúng, để lại vài đứa trẻ khác còn thức.
"Khi tôi thấy những đứa trẻ đang ngủ..."
Lời nói mà cô ấy sắp nói bỗng dừng lại. Dường như sức mạnh của Thoria đến từ việc nhìn thấy những đứa trẻ đang ngủ một cách bình yên. Như người ta có thể hiểu được, cô ấy sẽ ngại khi để cho Shin, người mà cô ấy chỉ mới gặp ngày hôm nay, chăm sóc những đứa trẻ.
"...Những đứa trẻ này dường như đã không còn cảnh giác nữa."
"Đúng vậy, và thật đẹp khi nhìn chúng như vậy."
Có hình dáng của cô gái tên là Rashia ở phía sau Thoria. Cô ấy có mái tóc xám và búi tóc giống như Thoria. Từ đôi mắt nâu của cô ấy, Shin có thể cảm nhận được sự căng thẳng như là Kua đã có cách đây không lâu.
"Đấy có phải là Rashia không?"
"Vâ-Vâng! Lần này tôi hy vọng sẽ có thể cùng với zu...iyai."
Rõ ràng là cô ấy vừa cắn vào lưỡi.
"Uhm, cô có ổn không?"
"Mặc dù cô ấy là một người hậu đậu, nhưng tôi có thể đảm bảo với cậu là cô ấy sẽ làm hết sức có thể."
Điều này được nói ra bởi Thoria người đang nở một nụ cười khó khăn.
"Uu, tôi xin lỗi. Thật là khó xử."
"Cứ thoải mái đi. Tôi là Shin. Một mạo hiểm giả. Tôi sẽ hướng dẫn cho cô làm cách nào để học được Kĩ năng [Thanh Tẩy]. Tuy nhiên, vẫn chưa biết được là nó có thể được học bởi Rashia-san hay không. Đừng quên điều này."
"Vâng!!"
Cô ấy trả lời một cách rõ ràng ở lần này. Đôi mắt toát lên sự nghiêm túc.
"Được rồi, hãy đi vào chi tiết của vấn đề. Đầu tiên, tôi muốn hỏi cô hai điều; Cô có biết nơi nào mà những con quái vật Undead với Cấp độ cao xuất hiện với số lượng lớn không? Nếu không, tôi sẽ hỏi Công hội sau cũng được."
Có nhiều điều kiện cần thiết để nhận được [Thanh Tẩy]. Thông thường, cần mất khoảng thời gian bao lâu để có thể nhận được là tùy thuộc vào địa điểm.
"Tôi nghĩ có một nơi nổi tiếng là 'Đồng Bằng Ma Quái' (Wraith Plains)."
"Đồng Bằng Ma Quái sao?"
Shin có vẻ bối rối về cái tên của địa điểm mà vừa phát ra từ miệng của Thoria, vì anh chưa bao giờ nghe đến nó trước kia.
"Vâng. Vùng đồng bằng này nằm ở phía Bắc quốc gia này. Ban đầu, nơi đó dường như có một hầm ngục, nhưng một phần của nó nhô lên trên mặt đất do thảm họa tự nhiên trước đây."
"Hầm ngục mà ở trên mặt đất ư? Có một nơi như thế sao?"
"Tôi đã nghe điều này từ những người khác, các trường hợp tương tự, nhưng chi tiết thì..."
"Thôi, vì lần này yêu cầu của nhiệm vụ có liên quan đến quái vật Undead nên tôi muốn nói là như vậy rất hoàn hảo."
Trong trường hợp này, anh cảm thấy như vậy là hơi quá mức, nhưng vẫn quyết định là không lo lắng về điều đó. Anh đã giải quyết được vấn đề tìm kiếm nơi đó. Anh dường như không cần phải mất quá nhiều thời gian theo như cậu chuyện mà anh đã nghe. Tốt hơn hết là nên bắt đầu sớm hơn, Shin nghĩ vậy.
"Vì vậy, cần bao lâu để cô có thể đi đến đó?"
"Cậu có thể sẽ mất――"
"5 hoặc 6 ngày đi bằng xe ngựa."
"...Ara, Will, anh vừa về sao?"
Người vừa làm gián đoạn lời nói của Thoria chính là Wilhelm, anh ta đứng ở lối vào. Anh ta cầm cây 'Nọc độc' trên tay, và lặng lẽ tăng cường tinh thần chiến đấu của anh ta lên.
"Yo, tôi vừa làm gián đoạn."
"Cậu là mạo hiểm giả đã nhận yêu cầu đó có phải không?"
Mặc dù Wilhelm dường như có vẻ ngoài rất bình tĩnh, Shin biết rằng Wilhelm đã chuẩn bị cho trận đánh mà có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
"Đúng vậy, vì tôi đã nhận phần thưởng, tôi không phiền trong việc chỉ dạy Kĩ năng [Thanh Tẩy] đâu."
"...Cậu đã nghe được điều gì?"
Wilhelm nghe qua câu trả lời của Shin và biết được phần thưởng không phải là một loại tiền bạc hoặc hàng hóa nào. Ánh mắt của anh ta như đang nói lên rằng 'Tôi sẽ không tha thứ cho lời nói dối đâu.'
Shin ngừng một lúc sau đó trả lời lại.
"...Danh hiệu của Millie, và loại năng lực của con bé. Sau đó, một cuộc nói chuyện để đảm bảo thông tin sẽ không bị tiết lộ cho những mạo hiểm giả đã từng ở trong trại trẻ mồ côi này biết."
"Có ổn không khi tin tưởng nhiều như vậy ở cậu ta?"
Lời nói đó hướng thẳng đến Thoria.
"Ổn mà. Tôi không nghĩ anh ấy là người xấu đâu. Bên cạnh đó, Millie cũng đảm bảo điều đó. Nên chắc sẽ ổn thôi."
Wilhelm, người đã biết đến năng lực của Millie, thể hiện kiểu như là "Không thể nào!" trong ánh nhìn khi anh nhìn vào Millie.
"...Em đã thấy điều gì đó sao?"
"Vâng."
"...Anh hiểu rồi."
Lời nói của Millie khiến anh ta im lặng trong một lúc và sau đó đáp lại vài lời. Anh ta dường như đã đồng ý vào lúc này.
"À, sẽ không có tranh chấp hay cãi vã gì đúng không?"
"Đúng, vì Millie đã nói thế, tôi sẽ tin tưởng cậu, lúc này thôi."
Shin không thể làm gì khác được ngoài trừ việc nhún vai để phản ứng lại.
"Tôi chưa bao giờ nghĩ đến sẽ nói ra những điều tôi đã nghe thấy, hay là lạm dụng năng lực của Millie hoặc bất cứ thứ gì tương tự thế."
"Thật vậy. Nếu kẻ nào dám làm những điều đó, tôi sẽ giết kẻ đó."
Wilhelm nói trong khi vung cây 'Nọc độc', đôi mắt của anh ta thì hoàn toàn nghiêm túc. Đó là sự gợi ý là cây giáo có thể bay đi bất cứ lúc nào.
"Mu~, cãi nhau, không nên!"
"Oops."
"Uu."
Millie cảm nhận được bầu không khí căng thẳng, liền can thiệp vào một cách ngọt ngào. Wilhelm có vẻ tâm trạng đã bớt căng thẳng, và tinh thần chiến đấu của anh ta giảm đi.
"Tôi xin lỗi, tôi không phải là người kiên nhẫn."
"Will không có thói quen kiên nhẫn."
"Will-nii thiếu kiên nhẫn."
Thoria và Rashia tiếp lời một cách tình cờ. Dường như có nhiều chỉ trích hơn nữa.
"Họ bảo anh..."
"Anh là đồ..."
Shin linh cảm rằng nếu một người bình thường cảm nhận được sát khí của anh ta, họ sẽ hoàn toàn run sợ, nhưng Thoria và Rashia vẫn giữ được bình tĩnh mặc dù họ chỉ là dân thường.
"Thôi được rồi. Từ nhiều thứ tôi đã nghe, trong trường hợp này, họ sẽ nhận được thông tin về Kĩ năng [Thanh Tẩy], hả?"
"Để phòng hờ thì nên giữ bí mật với những người khác."
"Đừng lo. Thông tin này là bí mật của nhà thờ, sẽ rất nguy hiểm nếu ai đó biết được này."
Những người khác gật đầu đồng ý với nhận xét của Wilhelm. Rõ ràng, Shin nghĩ rằng nhà thờ là một nơi có tầm ảnh hưởng rất lớn.
"Anh đã đặt ma thuật phòng chóng nghe lén để đảm bảo chưa?... Thôi vậy thì vào vấn đề chính. Phương pháp để nhận được [Thanh Tẩy] là đánh bại ít nhất 200 con quái vật Undead mà chúng có Cấp độ cao hơn 150, trong khi sở hữu một vật phẩm được gọi là [Prayer of Saint Sphere] (Thánh cầu của những người cầu nguyện). Vì nó chỉ đếm với đòn quyết định tiêu diệt con quái vật đó, nên tôi sẽ làm nó suy yếu trước, sau đó Rashia sẽ có thể đánh bại chúng."
"...Oi, có thật không, nghiêm túc chứ?"
"Tôi đang rất nghiêm túc. Sự thật thì việc sở hữu [Prayer of Saint Sphere] mới thật sự là khó khăn đấy, nhưng lần này thì ổn rồi vì tôi đã có nó."
Shin nói thế như không có gì đặc biệt.
Mặc dù Anh không nhận ra, nhưng những con quái vật có Cấp độ vượt quá 150 là cực kỳ nguy hiểm đối với những người bình thường trong thế giới này. Rashia, người vừa nghe đến việc là cô ấy phải đánh bại ít nhất 200 con quái vật, đã khiến cho cô ấy chết lặng.
"Oi, Rashia!"
"Hahi!!"
"Oioi, cô có sao không?..."
Wilhelm vỗ nhẹ vào vai của cô ấy và Rashia tỉnh táo trở lại. Bên cạnh đó, Rashia không còn lựa chọn nào khác ngoại trừ việc phải cố gắng kiên trì.
"Oi Shin. Lần này tôi cũng sẽ đi cùng với cậu."
"Vâng, không thành vấn đề, như vậy thì cô ấy sẽ thoải mái hơn khi đi chung với người mà cô ấy quen biết."
Nếu họ chỉ có hai người, Anh đoán rằng việc này sẽ rất nghiêm trọng. Shin đang xét tới trạng thái tinh thần của Rashia.
Mặc dù anh thấy được phản ứng của Rashia, ngay cả với một mạo hiểm giả trong thế giới này, cũng khó có thể hiểu được những "cuộc thử nghiệm" mà Shin nói ra. Shin nghĩ chính bản thân anh đã thận trọng rồi, nhưng anh đã vô thức áp đặt những tiêu chuẩn từ thời đại trò chơi vào những việc như thế này.
"Vậy thì, Rashia, cố gắng hết sức nhé!"
"Vâng, em sẽ làm hết sức có thể!"
Trong khi Shin đang suy nghĩ, thì bằng một cách nào đó, Rashia cũng bình tĩnh trở lại. Vì cô ấy nắm giữ trách nhiệm đối với nhà thờ, nên cô ấy phải vượt qua được nhiệm vụ lần này.
Sau khi Rashia bình tĩnh trở lại, cuộc thảo luận về những điều nhỏ nhoi đã được kết thúc.
Trong khi đó tốt hơn hết là nên di chuyển thật nhanh, thời gian chuẩn bị của mỗi người cần được xem xét. Nơi gặp nhau được quyết định là ở phía trước cổng phía Đông.
◆◆◆◆
Sau khi Shin rời khỏi nhà thờ, những người khác bắt đầu chuẩn bị cho ngày mai. Rashia và Thoria giải thích với những đứa trẻ trong khi chuẩn bị cho chuyến đi.
Wilhelm đã đi ra ngoài mua thực phẩm và hàng hóa cần thiết cho chuyến đi dài ngày.
Anh gọi ra những mạo hiểm giả đáng tin cậy đã từng là cựu thành viên của trại trẻ mồ côi, cùng lúc đó, đi bộ trên con đường chính để mua những thứ cần thiết. Đó là vì tên Linh Mục, người cố gắng phá hủy trại trẻ mồ côi sẽ không thể hành động nếu như có ai đó ở đấy.
Ngay cả với những mạo hiểm giả xuất thân từ trại trẻ mồ côi, rất ít người biết về năng lực của Millie. Anh phải sắp xếp tất cả các thành viên thay phiên nhau canh gác, vì rất có thể anh sẽ vắng mặt trong một khoảng thời gian dài. Trong khi bận rộn, Wilhelm vẫn suy nghĩ về một người.
Không cần phải nói, người đó chính là Shin.
Lần đầu tiên anh gặp Shin ở nhà hàng yêu thích của anh và chia sẻ cái bàn ngồi chung một cách tình cờ. Mặc dù Shin chỉ mới trở thành mạo hiểm giả, Wilhelm vẫn ngạc nhiên khi mà cậu ta nói chuyện với Wilhelm mà không có chút sợ hãi dù anh đang cầm theo cây 'Nọc độc'. Vì thế mà anh đã nhớ ra Shin ngay lập tức khi họ gặp lại nhau ở trại trẻ mồ côi.
Anh nghe được việc Thoria đã nói năng lực của Millie cho Shin ở trong nhà thờ, và nghĩ rằng làm sao chuyện đó có thể xảy ra được, Shin đã được tin tưởng quá mức, nhưng bây giờ anh phải chấp nhận như vậy vì Millie đã khẳng định chuyện này sẽ ổn thôi. Hơn thế nữa, Millie nói rằng, "Em đã thấy điều đó". Bằng một cách nào đó mà anh ta bản thân anh không tài nào nói lại được, nhưng anh chắc rằng Shin không phải là người nguy hiểm. Nếu không, Wilhelm không nghĩ rằng Millie lại chịu hỗ trợ cho Shin.
Tuy nhiên, sự thật vẫn không thay đổi đó chính là anh không biết được bản chất thật sự của Shin.
Nếu nghĩ thật kĩ về điều đó, anh sẽ phát hiện ra nhiều chỗ kì lạ hoặc đáng nghi vấn. Đặc biệt là nhận xét "Anh đã giám định nó chưa?" và khi cậu ta hỏi về cấp độ kĩ năng của người thẩm định.
Bây giờ anh đang nghĩ về việc đó, biểu hiện của Shin lúc đó như thể muốn nói rằng, "Vậy thì không thể nào."
Và sau đó với yêu cầu nhận được kĩ năng [Thanh Tẩy]. Shin đã nói "đánh bại ít nhất 200 con quái vật Undead cấp độ cao hơn 150". Và sau đó, cậu ta tiếp tục với, "tôi sẽ làm nó suy yếu trước, sau đó Rashia sẽ có thể đánh bại chúng". Từ những lời này, dường như Wilhelm có thể suy ra được khả năng chiến đấu của Shin.
Nếu những điều cậu ta nói không phải là nói dối, thì điều đó có nghĩa là cậu ta có khả năng để đánh bại kẻ thù ở cấp 150 hoặc cao hơn. Thêm vào đó, cậu ta còn dẫn theo cả Rashia, người có thể là gánh nặng trong trường hợp có đánh nhau.
Có thật cậu ta chỉ mới vừa trở thành mạo hiểm giả không?
Khi họ ngồi chung một bàn, cậu ta có vẻ như là đã có một chút kinh nghiệm chiến đấu trước khi trở thành mạo hiểm giả, và cũng chẳng lạ gì khi mà thông tin về kĩ năng của cậu ta được nhiều người biết. Nhưng chẳng có thông tin gì về cậu ta cả, ngay cả khi Wilhelm hỏi những kẻ buôn thông tin có mối quan hệ với trại trẻ mồ côi.
Có thể đánh bại quái vật cấp 150 hoặc hơn thế nữa, thứ hạng của mạo hiểm giả ít nhất là B hoặc cao hơn. Cũng không lạ gì nếu ở trong trường hợp này là ở thứ hạng A.
Cậu ta là loại người gì thế, cho đến bây giờ cậu ta vẫn còn nhiều điều bí ẩn?
Có lẽ nào, gã đó...
Anh vô tình dừng bước...
Những từ ngữ xuất hiện trong tâm trí của Wilhelm. Những từ mà chắc chắn chỉ có rất ít người biết đến.
Những từ đó chỉ ra một sự tồn tại với nguồn sức mạnh mà không thể nào tưởng tượng được trong xã hội này.
Một người mà giữ rất nhiều kĩ năng và kiến thức, và có sự chênh lệch về cấp độ so với xã hội hiện tại, thuật ngữ chung để gọi người đó chính là 'Người Được Chọn' (Chosen One). Hơn nữa, Wilhelm có một sự liên kết sâu sắc với Người Được Chọn.
"Người Được Chọn... hừm?"
Âm thanh lẩm bẩm của Wilhelm không ai có thể nghe thấy được, khi mà nó biến mất trong tiếng ồn ào của thị trấn.
Bình minh của ngày hôm sau.
Shin nhanh chóng hoàn thành bữa ăn sáng, và nói với Tsugumi rằng anh muốn trả phòng vì anh sẽ đi trong một khoảng thời gian dài. Phần còn lại của khoản tiền trọ, mà anh đã trả trước, sẽ được nhận lại. Vì tất cả hành lý đã được đặt trong Rương Vật Phẩm, anh không cần phải đóng gói đồ đạc và có thể rời đi mà không mất quá nhiều thời gian. Đó là vì Tsugumi không muốn rời xa Yuzuha nên anh đã không thể khởi hành ngay lập tức được. Shin cảm thấy đó giống như là chuyển động của người thợ săn đang tìm kiếm con mồi vậy. Trên hết, có phải vì cái gia đình có tên là "Gấu" không? Shin đoán thế.
Như thường lệ Yuzuha vẫn ngồi trên đầu của anh trong khi anh bước xuống phố nơi mà vẫn đông người qua lại. Anh đến cánh cổng phía Đông nơi đã chỉ định nhưng lại tới sớm hơn bình thường, có lẽ là vì đường phố không đông đúc như thế này vào buổi sáng. Mặc dù Shin nghĩ rằng anh chỉ tới sớm một chút thôi, nên chắc đã có thành viên đứng đợi ở đó.
"Yo."
"Chào buổi sáng. Anh tới sớm thế."
Shin trả lời, trong khi cảm thấy có một chút ngạc nhiên khi mà Wilhelm đã tới sớm hơn và còn đang đứng đợi.
Cái cách để xác định thời gian ở trong thị trấn này là lắng nghe tiếng chuông mà cơ bản là nó reo vang lên một cách đều đặn. Rất khó để có thể gặp mặt một cách hoàn hảo nên chắc chắn sẽ có người phải đợi. Các thương gia là một ngoại lệ vì họ có đồng hồ riêng, nhưng các mạo hiểm giả lại rất khổ sở trong việc tính thời gian. Tsugumi và Douma nói rằng việc hối hả trong phút cuối không phải là điều bất thường.
Vẫn còn 20 phút trước thời gian chỉ định. Shin biết được điều đó là nhờ vào hệ thống của trò chơi. Bằng một cách nào đó, anh đang thấy hối tiếc khi đi ra ngoài quá sớm.
"Anh lúc nào cũng đi sớm như vậy sao?"
"Không, tôi chỉ muốn xác định một điều trước khi khởi hành. Cậu đi theo tôi một chút."
Shin cố chịu đựng cái ánh nhìn đáng sợ đầy nghiêm trọng của Wilhelm. Anh đi theo Wilhelm trong khi suy nghĩ, "Chuyện gì nữa đây?". Yuzuha thì vẫn thoải mái ở trên đỉnh đầu của Shin. Dường như nó không cảm nhận được một sự nguy hiểm nào cả.
"Nghĩ lại thì, Rashia đang ở đâu vậy?"
"Cô ấy đã được yêu cầu làm vài việc. Cô ấy sẽ đến trễ."
Có vẻ như là anh ta không muốn Shin hỏi về vấn đề của Rashia.
Họ bắt đầu bước đi. Vài phút sau Wilhelm dừng lại ở trước một cửa hàng.
Trông nó giống như là một nhà hàng nếu dựa trên cái bảng hiệu. Bảng hiệu có hình một cái ly và một cái muỗng kết hợp lại với nhau.
Sau khi gõ cửa 3 lần ở một khoảng thời gian cố định, Wilhelm mở cửa ra. Bên trong cửa hàng vẫn còn mờ ảo, nhưng độ sáng vẫn đủ để đi lại được. 3 cái bàn, 5 cái ghế ở quầy và một chai rượu được đặt ngay ngắn bên trong cửa hàng khi họ bước vào. Và có một Bartender (Người Pha Rượu) đang lau ly thủy tinh.
Rõ ràng là cửa hàng này là một quán Bar.
"Xin lỗi. Nhưng tôi sẽ mượn lại nơi này."
"............"
Bartender gật đầu sau khi nghe câu nói của Wilhelm, mở cửa sau và rời khỏi cửa hàng. Anh ta có lẽ ra đã thấy Yuzuha, nhưng lại không nói bất cứ điều gì. Shin nghĩ về việc liệu động vật có bị cấm mang vào không do an toàn vệ sinh, nhưng dường như không phải lo lắng về điều đó ở trong thế giới này. Anh ta có thể đã nghĩ rằng Shin là một Thuần Hóa Sư.
"Anh biết người đó sao?"
"Đó là một trong những người có mối quan hệ với trại trẻ mồ côi. Cậu đã nghe điều này từ Thoria chưa?"
"Oh. Bartender khi nãy là một mạo hiểm giả sao?"
"Cũng giông giống thế."
Hai người họ trò chuyện với nhau trong khi đang đứng đó, trước khi ngồi xuống trước cái quầy.
Sau đó, Wilhelm đột ngột lên tiếng.
"Tôi muốn xác định một điều. Cậu có phải là Người Được Chọn không?"
"...Cái gì, đó là gì thế?"
Shin hỏi ngược lại vì anh vẫn chưa bao giờ nghe về những từ đó ở trong ký ức của mình. Lý do cho việc anh dừng lại một chút là do anh cố gắng tìm kiếm trong khi ký ức xem có cái danh hiệu đó không. Tuy nhiên, chẳng có danh hiệu nào tên là 'Người Được Chọn' cả.
"Cậu không biết sao?"
"Không, ít nhất là vậy."
"................"
Wilhelm quan sát trạng thái của Shin, và bắt đầu nói một cách bình tĩnh hơn sau một thoáng im lặng.
"Người Được Chọn có rất nhiều Kĩ năng và Danh Hiệu từ lúc được sinh ra, và họ có kiến thức mà không phải ai cũng biết được. Cá nhân người đó có sức mạnh vượt xa cấp độ của họ."
"Kể từ khi được sinh ra sao? Có đúng vậy không? Là đứa trẻ biết nói hoặc có thể tạo ra ma thuật?"
Từ những điều mà Wilhelm nói, Shin tưởng tượng ra những hiện tượng bí ẩn về một em bé có thể nói chuyện do sự "đầu thai" của quá trình tái sinh, điều này anh đã đọc vài lần ở trên các Web Novel.
"Tôi chưa bao giờ nghe những câu chuyện như thế. Thay vào đó, có rất nhiều câu chuyện khác, như là về một cậu bé tuổi vẫn chưa bước qua con số 10, nhưng đã giết được con Gấu Bốn Tay bằng tay trần, hoặc đột nhiên có thể sử dụng một kĩ năng bí mật."
"Một con người mạnh từ khi được sinh ra sao? Tôi có thể nói sao đây, giống như là gắn cho một danh hiệu như một con quái vật."
Mặc dù kĩ năng bị ảnh hưởng kể từ khi mới sinh ra, nhưng mà cũng rất lạ khi sở hữu nhiều kĩ năng và kiến thức ngay từ đầu. Mặc dù nó phụ thuộc vào quan điểm, nhưng các cư dân ở thế giới này chắc chắn gọi người như thế là Người Được Chọn.
"Với tất cả sự hiểu biết đó, vậy Người Được Chọn có ký ức từ kiếp trước của họ không?"
"Không, hầu hết là kiến thức về vật phẩm và quái vật, không có câu câu chuyện nào về một người có thể nhớ kiếp trước của họ cả."
"Tôi hiểu rồi."
Trong khi lắng nghe Wilhelm nói, một khả năng xuất hiện ở trong tâm trí của Shin.
Một số Kĩ năng có thể được sử dụng từ lúc bắt đầu, có cả danh hiệu, và khả năng cao là... có thể là nó, hệ thống chuyển sinh vẫn còn hoạt động.
Ban đầu việc chuyển sinh được tiến hành tại đền thờ ở bên trong THE NEW GATE, nên bắt đầu bằng một đứa trẻ cũng không có gì là lạ trong thực tế của thế giới này. Anh không thể phủ nhận là có khả năng anh sẽ được sinh ra một cách bình thường trong một gia đình nào đó nếu điều đó có thể xảy ra.
Nó phụ thuộc vào số lần chuyển sinh, nhưng có rất nhiều lợi ích từ việc chuyển sinh, như là kế thừa nhiều danh hiệu và Kĩ năng, chỉ số tăng thêm, và... Shin nghĩ đến khả năng này là cao nhất nếu anh bỏ qua vài mâu thuẫn.
Tuy nhiên, ở nơi này nơi mà đền thờ đã trở thành khu vực nguy hiểm vì những con quái vật, nên rất khó để tiến vào đó ngay bây giờ, và việc xác nhận điều đó là rất khó.
"Cậu có biết gì về nó không?"
"Có à hoặc đúng hơn là không."
Shin lúng túng trả lời.
Bản thân anh cũng đã từng chuyển sinh, nhưng điều đó xảy ra ở trong trò chơi, và người ta không được sinh ra thêm một lần nữa thành một đứa trẻ như trong thế giới này. Nhưng khả năng của Shin chỉ có thể giải thích như là Người Được Chọn đối với con người ở trong thế giới này. Thêm vào đó, không thể nào lấy lí do khả năng của anh mạnh vì anh là loài có một cuộc sống lâu được, vì Shin đã điền loài là Loài Người khi ở Công hội.
Anh không biết liệu Wilhelm có tin tưởng nếu anh nói ra một cách thành thật không, và ngay cả nếu như Wilhelm có tin điều đó, Shin cũng sẽ gặp rắc rối. Người Cao Cấp đã được cho là tuyệt chủng.
"Thật là ngu ngốc... thôi sao cũng được, tôi chẳng có bất cứ lý do gì để khiến cho cậu nói ra hết tất cả mọi thứ. Tôi sẽ không muốn nói điều này nữa, tôi đoán thế."
"Tôi thấy vui khi anh nói thế đấy."
"Bởi vì dường như cậu không nhận thức được. Nhưng để hạ được con quái ở Cấp 150 là điều mà những mạo hiểm giả giỏi mới có thể làm được. Dường như thật không thể tin được khi mà điều đó đến từ cậu, một thằng hạng G."
"Bây giờ anh lại đề cập đến điều đó, đúng vậy. Không, không thể nghĩ ra được!!"
Oops, Shin nở một nụ cười méo mó trong khi gãi đầu. Trong thế giới này nơi mà cấp độ trở thành tiêu chuẩn đánh giá, việc đánh giá về tầm quan trọng của các chỉ số của Shin là trái ngược với mọi người. Anh gần như có thể hiểu được.
Shin đã có những phản ứng hơi vội vã, và tâm trí của anh vẫn chưa bình tĩnh lại. Mặc dù anh đã dự định là sẽ cẩn thận khi thấy phản ứng của Rashia với Kĩ năng [Thanh Tẩy], và anh đã thực hiện điều đó một lần nữa. Tuy nhiên, Shin hoàn toàn không hiểu gì về cái cách thế giới này hoạt động vì anh mới đến thế giới này cách đây không lâu. Nói cách khác, thế giới này đã thay đổi rất nhiều và khác xa so với lúc ở trong trò chơi. Anh gần như không thể ngay lập tức thích ứng được với những giá trị và lý lẽ thường tình ở thế giới này.
"Cái tên Người Được Chọn không phải phổ biến với nhiều người, vì sẽ rất rắc rối nếu như khả năng của họ bị phơi bày. Tốt hơn hết là nên giữ an toàn."
"...Điều đó...có thể là đã quá trễ rồi."
"Oi, cậu đã làm gì thế?"
"Chiến thắng Hội trưởng, báo cáo về việc tôi đánh bại một con Sọ người ở Cấp King, và thậm chí đánh bại gần 100 con Sọ người, Pawn và Jack... một mình."
"...Oi, thật là vô lý khi cậu có thể làm được những điều đó. Cậu fan anh Quảng nổ hả?"
"Không còn cách nào khác. Thậm chí tôi không thể nào tưởng tượng được là tất cả những việc đó lại có thể xảy ra. Hay đúng hơn, không phải tôi tự nguyện kéo bản thân vào rắc rối đâu."
Chắc chắn Shin chính là người tự thân tiếp cận đến con Sọ người độc nhất vô nhị kia, nhưng chính lá thư giới thiệu của Đền mặt trăng mới là nguyên nhân của cuộc chiến với Barlux, và thậm chí gần 100 con Sọ người kia xuất hiện khi anh đến cứu Yuzuha. Shin khẳng định rằng đó không phải là lỗi của anh. Đặc biệt là với con Sọ người, khi mà anh không thể để nó đi lang thang như vậy được.
"Thật đáng buồn là mặc dù nhiều thứ khiến tôi cảm thấy đây không phải là một trò đùa. Nên hãy cẩn thận, tôi nói nghiêm túc đấy. Người Được Chọn thường được tôn trọng với những khả năng của họ. Nhưng từ những điều cậu vừa nói, có vẻ như là cậu sẽ được đối xử như một thứ bị cấm kị."
"Đương nhiên, tôi nghĩ vậy."
"Cũng có gã nói lảm nhảm rằng hắn ta là hậu duệ của một nhà tiên tri... thực sự, sức mạnh của khả năng cũng có thể bị hạn chế trong quá trình trưởng thành, như là sự khác biệt về môi trường sống. Chà, như cậu đã nói, hầu hết Người Được Chọn đều được bảo vệ bởi nhà thờ hoặc một quốc gia nên đó không phải là một vấn đề quá nghiêm trọng tính đến hiện tại."
"Là vậy sao? Ngay cả khi tôi cảm thấy lo lắng về nó, nhưng có bao nhiêu Người Được Chọn trong mỗi quốc gia khác nhau?"
Nếu Người Được Chọn là người trải qua sự chuyển sinh như là điều Shin nghĩ, thì những người đó có thể phá hủy cả một quốc gia trong một vài trường hợp. Nhưng số lượng mới chính là thứ anh lo lắng.
"Tùy thuộc vào từng quốc gia. Nếu cậu chấp nhận những thông tin đã được công bố thì có 4 Người Được Chọn ở quốc gia này, bao gồm cả Hội trưởng. Nhìn chung thì có 1 người ở những quốc gia lân cận. Trong mối quan hệ về quyền lực giữa các quốc gia, có một sự khác biệt đáng kể về những cá nhân đó, như là đối với sức mạnh của Người Được Chọn, nhiều người chỉ chuyên về chiến đấu được cho là những người "cấp trên". Dù khả năng chiến đấu của Bayreuth được đánh giá cao, nhưng những quốc gia lân cận sẽ hình thành liên minh và lật đổ Bayreuth nếu họ thực hiện những hành vi tàn bạo. Không cần biết là Người Được Chọn mạnh như thế nào, bản thân họ không thể nào một mình quét sạch được một quân đội ngay cả khi sử dụng vũ khí bí mật. Cho nên đến bây giờ, sự cân bằng vẫn được duy trì. Ừ, cũng có sự thỏa thuận ngầm về việc tất cả các quốc gia được quyền che giấu Người Được Chọn của quốc gia đó."
"Các quốc gia che giấu quân bài tẩy của họ sao? Mặc dù vậy, thật khó để một Người Được Chọn có thể tiêu diệt được một quân đội. Nhân tiện thì người mạnh nhất có sức mạnh như thế nào?"
"Theo như tôi biết, người mạnh nhất ở quốc gia này là Nhị Công Chúa, người giỏi về cận chiến, còn Đại Công Chúa là về ma thuật. Với Đại Công Chúa, ma thuật của cô ấy có thể bao phủ 1000 kẻ thù, nhưng cô ấy sẽ bị "hạ" nếu bị tiếp cận. Nhị Công Chúa thì phụ thuộc vào sức mạnh vật lý và chiến lược để đánh bại kẻ thù. Ngay cả khi có được nhiều Người Được Chọn chuyên về chiến đấu, thì vẫn có sự khác biệt đáng kể trong sức mạnh và khả năng của từng cá nhân, sự kết hợp của hai nàng Công Chúa của Bayreuth là rất hoàn hảo."
Shin tính toán khả năng của những Người Được Chọn trong khi lắng nghe lời nói của Wilhelm. Vì những người lính bình thường không thể hưởng lợi ích từ việc chuyển sinh, nên chỉ số của họ không thể đạt đến 300, ngay cả khi Cấp độ của họ đạt mức tối đa. Dĩ nhiên giới hạn này không phụ thuộc vào khả năng của trang bị, nhưng tuy vậy, chỉ rất ít chỉ số có thể đạt được con số 300.
Khi nghĩ về điều đó, vì con người là loài có khả năng kháng ma thuật cao, nên chỉ số INT của Đại Công Chúa, người mà có thể xử lý 1000 kẻ thù, đã vượt qua được con số 500, và thậm chí MP của cô ấy có thể rất nhiều. Sẽ rất bất thường trong thế giới này nếu như có thể sử dụng được nhiều loại ma thuật trong cùng một lúc. Và tiếp đó là Nhị Công Chúa, người có thể sẽ có lượng HP cao và một trong các chỉ số STR, VIT, AGI sẽ gần đạt 500. Anh không thể làm gì khác ngoài việc nở một nụ cười cay đắng khi phân loại chiến binh và pháp sư.
"Đó là điều dễ hiểu. Nói cách khác thì sự kết hợp của các Công Chúa như là một bộ đôi khó ai sánh nổi, phải không?"
Đại Công Chúa đánh bại kẻ thù với ma thuật, còn Nhị Công Chúa đánh bại những kẻ tiếp cận họ. Anh có cảm giác là phần thắng trong trận chiến sẽ tăng cao hơn khi hai người họ xuất hiện, vì sẽ rất thú vị khi có một trận chiến đấu với 1000 người.
"Đúng vậy. Không cần quan tâm có bao nhiêu sự kết hợp được thực hiện, hai người họ là trên hết. Nếu những Người Được Chọn tương tự xuất hiện và đánh nhau, chiến thắng hay chiến bại sẽ được quyết định bởi sự khác biệt về quân số. Vì tất cả các quốc gia đều có những điều kiện tương tự như nhau, nên đó là lý do tại sao họ lại không dễ dàng tiết lộ những thứ họ giấu trong tay."
"Tôi hiểu rồi."
Nói cách khác, chỉ số của Người Được Chọn không khác nhau nhiều. Mặc dù không có bằng chứng cụ thể nào kết luận điều đó, nhưng định nghĩa của Shin về những Người Được Chọn là họ có chỉ số do sự chuyển sinh, mà có thể lên khoảng 500.
Những yêu cầu quan trọng sẽ đến với Schnee, Shin nghĩ vậy. Vì tất cả các chỉ số của cô ấy đều vượt quá 800. Anh không biết là bây giờ cô ấy đang sử dụng loại vũ khí gì, nhưng nếu có cộng vô thêm thì điểm STR cũng vào tầm 900.
Nếu Shin sử dụng ma thuật diện rộng mà anh đã học trước kia, anh có thể tiêu diệt không chỉ 1000 mà là 10,000 kẻ thù chỉ trong 1 đòn duy nhất. Thật dễ dàng để tưởng tượng rằng nếu anh phục vụ cho quốc gia này thì các quốc gia lận cận sẽ sáp nhập lại trong nháy mắt.
(Nghĩ lại thì, cả Els lẫn Celica-san đều không hỏi mình về Người Được Chọn.)
Vì họ đều là nhân viên của Công hội, anh nghĩ họ sẽ biết về điều đó. Tuy nhiên, từ những điều Wilhelm nói, có khả năng là chỉ có những người nhân viên cấp cao và các mạo hiểm giả thứ hạng cao mới biết được thông tin này. Chắc họ đã quên vì ấn tượng về việc hóa giải lời nguyền cho Tiera và tiêu diệt Sọ người là quá mạnh.
"Cảm ơn lời khuyên của anh. Mặc dù nó có hơi trễ, nhưng tôi sẽ cẩn thận hơn."
"Hãy làm vậy."
"Dù vậy, thật vui khi Wilhelm lại bất ngờ quan tâm đến tôi. Có thật sự đúng khi gọi anh là người đáng sợ không?"
Shin nói về điều mà anh cảm nhận được. Shin cảm nhận có một sự khác biệt giữa những điều mà anh nghe được và những điều mà anh cảm nhận được khi tận mắt gặp Wilhelm.
"Đó là do những người xung quanh muốn nghĩ như thế, tôi chỉ đoán được vậy thôi. Vì chính tôi cũng chả hiểu tại sao."
"Nhưng anh đang bảo vệ trại trẻ mồ côi đấy thôi?"
"Những người khác chỉ là không nhiệt tình lắm. Ngay cả khi Cha sắp chết, thì cái con lợn mập tham lam kia vẫn muốn can thiệp vào nhà thờ. Do đó, những đứa trẻ đã than khóc. Và tiếng than khóc của những đứa trẻ đến được tai của tôi."
Wilhelm nói, trong khi nhăn nhó. Tuy nhiên, thật là quái lạ khi mà anh ta lại cảm thấy như bị kích thích khi mà biết được những đứa trẻ đang than khóc. Hoặc nếu không thì Shin đoán.
"Vì vậy mà anh "bịt miệng" cái gã đã cố can thiệp vào nhà thờ?"
"Chỉ thế thôi. Gần đây, tôi nghĩ là những đứa nhỏ lại nảy ra những ý tưởng kì lạ. Trẻ em thì vẫn là trẻ em thôi, chúng nên chạy nhảy, chơi đùa, ngủ và ăn mà không cần phải lo lắng bất cứ điều gì."
Trời ạ, gã này là một người tốt.
Shin nghĩ, khi mà Wilhelm nói điều đó một cách thẳng thắn.
Nói cách khác, trẻ em nên được đối xử như những đứa trẻ vô tội và Wilhelm sẽ không tha thứ cho gã nào làm cho chúng khóc. Cái danh hiệu "Anh Cả" rất thích hợp với anh ta.
"Tử tế thật đấy! Anh đang không thành thật, có phải không?"
Rất là thú vị khi mà Shin vô ý cười một cách giả tạo.
"Hả?"
"À xin lỗi, không có gì cả. Nhân tiện thì tôi có một chút lo lắng, liệu có tốt hay không khi mà tôi can thiệp vào vấn đề thừa kế của nhà thờ khi mà cái con lợn kia có thể sử dụng [Thanh Tẩy]?"
Gương mặt anh hiện lên vẻ lo lắng. Mặc dù đối thủ không được ai yêu thích cả, nhưng anh không nên đánh giá thấp gã đó khi mà hắn có thể nhận được [Thanh Tẩy] bằng chính khả năng của hắn. Con lợn có thể chiến đấu thì không phải là lợn thường rồi.
"Thật sự hơi khó chịu, cái con lợn đó thực ra là có sở hữu [Thanh Tẩy]. Nhưng sức mạnh chiến đấu của tên vô lại đó giống như là, nói thẳng ra, là như một con gà. Phương pháp mà cậu đề cập ngày hôm qua là bất khả thi đối với hắn. Điều đó là không thể đối với cấp độ của hắn.
"Anh có biết cấp độ cụ thể của hắn là bao nhiêu không?"
"Tôi nghe nói là khoảng 40."
"Thật sự là bất lực đối với gã đó rồi. Vậy thì nó đến từ [Sáng Tạo Cuốn Sách Bí Mật] sao?"
Dường như là hắn ta có được Kĩ năng đó từ vật phẩm. Nếu không thì gần như là không thể đối với một tên cấp độ thấp học được kĩ năng [Thanh Tẩy]. Với người chuyển sinh ― Người Được Chọn ở thế giới này ― mặc dù là có thể, từ cái cách mà Wilhelm nói, nhưng nó lại khác với điều mà Shin nghĩ.
"Nhà thờ có các bí mật, dù cách này hay cách khác. Ngay cả khi có những thứ như thế, nó vẫn không đúng. Hơn thế nữa, thật khó chịu. Linh Mục thứ hạng cao ở trụ sở dường như là người thừa kế Kĩ năng, theo như một cuộc trò chuyện mà tôi nghe được."
"Nhưng tại sao vấn đề về gã lợn đó lại trở nên mập mờ? Hay là do quyền lực của đồng tiền?... Vấn đề này luôn tồn tại cho dù có dành bao nhiêu thời gian để nghĩ về nó đi chăng nữa."
Chắc chắn, với vị trí của người lãnh đạo, làm sao có thể mà để mọi người nhắm mắt làm ngơ được. Bên cạnh đó, sau khi suy nghĩ nhiều thứ khác, tiền bạc đã thực sự là một thứ có quyền năng toàn diện.
"Đầu tiên, tôi cứ nghĩ cậu là một trong những thuộc hạ của tên vô lại đó."
"Vậy sao? Nghĩ đến chuyện đó, không phải là lạ sao?"
Một mạo hiểm giả với Kĩ năng [Thanh Tẩy] xuất hiện ngay lúc này. Shin chắc chắn sẽ bị nghi ngờ nếu như không có Millie. Trên hết là cô bé biết được tình huống sẽ xảy ra.
Nếu không có Millie, anh đã không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
"Millie cũng vậy, với những điều tự nó tán thành, tôi đã nhìn thấy nói chuyện với một người khác về một điều gì đó. Tôi đang nghĩ về mối quan hệ gì mà họ có."
"Thật chứ? Millie nói chuyện với những ai thế?"
"Cậu cũng có hứng thú với vấn đề này sao?"
"Millie cũng đã tiếp cận với tôi."
"Đúng vậy... tôi không thể nói một cách chi tiết được, nhưng đó là một Hắc Long Nhân (Black Dragnil), một Tiên nữ (Pixie) với mái tóc vàng và một Tinh linh với mái tóc bạc.
"Đúng rồi."
Một vài ý tưởng đột nhiên xuất hiện trong đầu Shin.
Hắc Long Nhân, một Tiên nữ với mái tóc vàng và một Tinh linh với mái tóc bạc... đặc điểm này mình đã nghe ở đâu đó. Không, sự kiết hợp này không hiếm. Tuy nhiên, một trong số 3 người này dường như rất quen thuộc.
Mặc dù không đủ chi tiết để xác định rõ ràng đó là ai, nhưng câu hỏi "Có phải là người đó không?" xuất hiện trong đầu của Anh.
"Này, về Tinh linh có mái tóc bạc, đó có phải là Schnee Raizar không?"
"Hả? Tại sao cậu lại nghĩ vậy?"
"Trực giác thôi... Tôi không thể giải thích được, nhưng tôi lại có linh cảm."
"Trực giác hả?"
Shin trông thật quái lạ ở trong mắt của Wilhelm.
"Tôi có thể nghe những điều mà Millie nói về Tinh linh đó vào thời điểm đó không?"
"...'Sớm, trở về'. Tôi không hiểu những điều mà nó nói có ý nghĩa gì."
"Tôi hiểu rồi."
"Cậu biết được điều gì sao?"
"Không, tôi không biết."
"Cậu không biết, mặc dù mặt cậu trông khá là chắc chắn."
"Điều đó tôi cũng không thể nói được."
Shin không thể nói ra điều đó, nhưng anh đã gây ra sự ngạc nhiên với Wilhelm người đã nói cho anh về nội dung của cuộc đối thoại. Và, Millie cũng đã dự đoán được Shin sẽ đến đây.
"Thôi. Hừm?"
"Cậu phải nói cho tôi biết vào lần tới."
"Xin lỗi, nhưng hãy đợi một chút."
Một tin nhắn đột nhiên nhấp nháy trong tầm nhìn của Shin. Dường như đó là tin nhắn từ Tiera.
Anh đã bảo Wilhelm chờ, và mở tin nhắn ra.
[Gửi Shin
Thư trả lời từ Chủ Nhân đã đến.
Vì vài lý do, tôi đã bị hỏi rất nhiều câu, nên tôi chỉ có thể trả lời được những điều mà tôi biết.
Ngài ấy sẽ trở về nhà với tốc độ nhanh nhất, ngay khi công việc của ngài được hoàn thành.
Trong trường hợp anh rời khỏi Bayreuth, xin hãy cho tôi biết.
P.S.
Có rất nhiều câu hỏi và tôi thấy hơi sợ, anh đã làm gì với Chủ Nhân của tôi vậy?]
"................."
Số lượng câu hỏi nhiều đến mức khiến cho Tiera sợ hãi, anh suy nghĩ trong khi gửi tin nhắn trả lời. Cho dù đó là kết quả của sự lo lắng sau 500 năm không có tin tức, Shin quyết định là gặp mặt để đảm bảo không có vấn đề gì khi họ đi thám hiểm cùng với nhau.
Khi anh chuẩn bị đóng màn hình hệ thống, anh phát hiện ra cột [Vật Phẩm Quan Trọng] đang nhấp nháy. Anh mở ra thì thấy [Lá Thư Giới Hiệu Từ Đền mặt trăng] đang phát ra ánh sáng màu bạc.
"Hmmm? ....À!"
Shin đang nghĩ tại sao nó lại phát sáng, và thời điểm khi mà Anh gặp Barlux đột ngột xuất hiện trong tâm trí của anh. Barlux đã nói lá thư giới thiệu của Đền mặt trăng sẽ cộng hưởng với nhau nhờ vào ma thuật và đó là cách để người ta biết được đâu là hàng thật.
"Điều này có nghĩa là..."
Anh lấy chiếc thẻ vốn là lá thư giới thiệu ra. Vì anh không biết hình dạng nó sẽ ra sao, nên anh che nó lại bằng tay để ngăn nó bị nhìn thấy để phòng hờ.
Lá thư giới thiệu phát ra ánh sáng màu bạc ở trong trạng thái của Thẻ Bài.
"Cái này là..."
"Oi, đừng nói với tôi, cậu cũng có lá thư giới thiệu của Đền mặt trăng nhé?"
Cái gì? Wilhelm hỏi điều mà Shin chuẩn bị nói.
Sau đó, Shin nhận ra và hỏi lại.
Vì lá thư giới thiệu đã phát sáng, điều đó có nghĩa là ――
"Anh cũng vậy sao, anh cũng có nó sao?"
"Trên hết là lá thư giới thiệu đã phát sáng."
Wilhelm lấy ra một Thẻ Bài từ một không gian mở với ánh mắt ngạc nhiên trên khuôn mặt của anh ta. Tương tự như Shin, lá thư của Wilhelm cũng phát ra ánh sáng màu bạc.
"....Đó là, không thể nào!!"
"...Nó chắc chắn là."
Shin và Wilhelm nhìn nhau.
Một bầu không khí khó tả tràn ngập nơi đây.
◆◆◆◆
Hai người họ lấy lại bình tĩnh sau một lúc và vật chất hóa Thẻ. Sau đó, họ chắc chắn xác định được rằng đây chính là hàng thật.
"Vậy là cậu cũng là một người giữ lá thư giới thiệu."
"Tôi đoán là cả hai chúng ta luôn."
Wilhelm thể hiện một chút mệt mỏi trong khi Shin đáp lại bằng một nụ cười khổ.
Ngay cả với sự can ngăn của Millie, anh ta vẫn rất cảnh giác với Shin... Wilhelm vẫn thận trọng với khả năng, năng lực của Shin thậm chí với giả định rằng 'không được quá lạm dụng năng lực của Millie'. Mặc dù ngoài mặt thì Wilhelm tỏ ra như không có gì xảy ra, nhưng lại có một chút ngờ vực vẫn tồn tại trong tâm trí của anh ta. Và sau đó cả hai lá thư của họ đều được cất đi.
"Không có gì đáng tin cậy hơn thứ này. Nó giải thích tại sao cậu lại biết về Schnee Raizar."
"Trong trường hợp của tôi, tôi nhận nó từ Tiera. Anh đã nhận nó từ Schnee sao?"
"Tôi có nó sau khi tôi trải qua một khóa đào tạo huấn luyện địa ngục từ cô ấy. Nhưng tôi lại bị đánh tơi bời ngay cả khi đó đang là luyện tập."
"À... cô ấy vẫn nghiêm túc như thế, hả?"
Mặc dù chính Shin là người thiết lập tính cách, đặc điểm, nhưng anh chỉ quyết định điều đó vào phút cuối cùng. Khi nghe về câu chuyện của Wilhelm, anh nghĩ rằng Schnee gần như là không thay đổi gì cả. Mặc dù anh đã chuẩn bị kĩ lưỡng, để không cảm thấy quái lạ nếu như Schnee khác so với lúc ở trong trò chơi. Cô ấy có những đặc tính cố định, giống như tất cả mọi AI, nhưng không có nghĩa là cô ấy không có gì đó khác, nên cô ấy hiện tại không thay đổi gì so với khi trong trò chơi.
"Được rồi, dừng tán dóc và hãy đi gặp Rashia. Chúng ta có thể tiếp tục vấn đề này trong khi đang đi bộ."
"Đã đến giờ rồi sao?"
Wilhelm nhìn lên đồng hồ ở trên tường, và đứng dậy. Anh ta không có ý định ở đây quá lâu, nhưng lại mất nhiều thời gian hơn là anh ta nghĩ vì nhiều tình huống bất ngờ khi mà Shin lại có được lá thư giới thiệu. Nhưng nó cũng đáng với lượng thời gian bỏ ra vì anh ta cảm thấy hài lòng với kết quả này.
Mỗi một người giữ lá thư giới thiệu đều có khả năng đặc biệt riêng của họ, và gần như không ai trong số những người giữ lá thư giới thiệu gây khó chịu cho người khác bằng những rắc rối của bản thân. Wilhelm có lẽ đã cảm thấy rằng Shin sẽ gây ra rắc rối cho nhà thờ nếu không cẩn thận.
"Ngay cả khi tôi biết rằng chúng ta đã có thể tin tưởng lẫn nhau, nhưng từ những điều tôi đã nghe thấy, Wilhelm anh cũng là Người Được Chọn có phải không?"
"Tôi không hề có ý định che giấu điều đó vào lúc này, nhưng tại sao cậu lại nghĩ vậy? Không phải tất cả các mạo hiểm giả hạng A đều là Người Được Chọn đâu, cậu biết đấy?"
"Không, tôi nghĩ vậy là do vũ khí mà anh đang cầm, vì người bình thường sẽ không thể sử dụng được loại vũ khí đó. Vì vậy, khi tôi nhìn thấy anh giữ cây 'Nọc độc' một cách bình thường, tôi đã nghĩ rằng 'À, anh không phải là một người bình thường'."
"Hả? Vậy đó là lý do à. Cũng không có nghi ngờ gì khi mà hôm trước cậu lại hỏi về Cấp độ của Kĩ năng của người giám định. Cậu thật khốn kiếp, hành động giống như là cậu không biết gì về nó từ lúc ban đầu."
Cây Quỷ Giáo cấp Huyền Thoại ['Nọc độc'] của Wilhelm.
Đây là vật phẩm mà không thể trang bị được nếu như điểm STR của người chơi thấp hơn 500. Khi Shin nhìn thấy Wilhelm lần đầu tiên, anh có lý do để cứ nhìn vào cây vũ khí đó.
Về cơ bản, bất cứ trang bị nào cấp Huyền Thoại đều có những yêu cầu đặc biệt về chỉ số vượt qua 350 để có thể trang bị được. Nghĩ lại thì, chỉ số yêu cầu của 'Nọc độc' cao một cách bất thường. Nhưng đó không phải là một Bug (lỗi), vì có lý do cho việc đó.
"Tôi không thể nói về nó trước nhiều người được. Và lúc nãy, khi mà anh lấy Thẻ Bài ra từ một không gian mở, có phải là anh đã sử dụng Rương Vật Phẩm không? Tôi đã nghe nói rằng có rất ít người sở hữu nó mà."
"Ồ, vậy là cậu đã thấy cái mẹo nhỏ của tôi rồi hả? Tôi sử dụng vật phẩm có tên là 'Bộ Dụng Cụ Mở Rộng' (Expansion Kit), nó có khả năng của một Rương Vật Phẩm giả... nên trông như thể là tôi đã sử dụng một cái thật vậy. Nhưng điều đó không có nghĩa là mỗi Người Được Chọn đều có một cái đâu."
"Hả, có chuyện đó nữa sao?"
Shin nghĩ đó là chức năng còn sót lại, trong khi đồng ý với Willhem. Có một chức năng cho phép những nhân vật hỗ trợ hoặc quái vật đồng hành có khả năng giữ được một số lượng lớn vật phẩm, và người chơi có thể mở rộng nó cho đến khi nó có khả năng gần như là giống với Rương Vật Phẩm. Rất nhiều Người chơi sử dụng 1 hoặc 2 'Bộ Dung Cụ Mở Rộng' để đảm bảo là các nhân vật hỗ trợ của họ có thể mang thêm được vật phẩm, cách này còn giúp cho các nhân vật hỗ trợ có thể sử dụng vật phẩm hồi phục trong những trường hợp khẩn cấp.
Trong trường hợp của Shin, tất cả các nhân vật hỗ trợ của anh đều đã được mở rộng đến mức giới hạn. Không có lý do cụ thể cho vấn đề này. Đó chỉ là một sự ám ảnh của anh về nó thôi.
"Khoan đã, để vấn đề đó sang một bên, dường như là cậu cũng có thể sử dụng Rương Vật Phẩm."
"Trong trường hợp của tôi thì tôi đã có thể sử dụng được nó từ lúc đầu rồi."
"Chắc chắn cậu là Người Được Chọn rồi!"
"Hmmm... đến bây giờ, điều đó cũng tốt, tôi đoán vậy."
Vì Wilhelm dường như đã bị thuyết phục rằng Shin chính là Người Được Chọn mà không cần thêm bất cứ lời giải thích chi tiết nào nữa, Shin đã bỏ cuộc và nói rằng như vậy cũng ổn. Khi đã nói dối thì phải tiếp tục nói dối thêm, và sự mâu thuẫn có thể xuất hiện ở đâu đó, nên Anh quyết định cứ mình là Người Được Chọn trong tình huống này.
Trong khi tiếp tục cuộc trò chuyện, họ trở về địa điểm chỉ định. Khi hai người trở về cánh cổng phía Đông, thì thấy Rashia đang không ngừng tìm kiếm xung quanh.
"Này! Này Will. Tôi bị bắt đi mua sắm, trong khi đó anh đi đâu thế?"
"Xin lỗi, xin lỗi. Tôi có chút công việc cần phải giải quyết."
"Khi mà anh nói như vậy, tôi mong là anh không đi đến những nơi như là cửa hàng không đúng đắn một lần nữa nhé!"
"Đến cửa hàng đó sao!? Cô vẫn còn đang mơ ngủ à?"
"Shin-san. Xin đừng đi theo Wilhelm ngay cả khi anh ấy có mời cậu. Trời ạ... cậu sẽ trải qua những điều khủng khiếp lắm đấy."
"Tôi vẫn đang ở đây đó! Nói như vậy dễ gây hiểu lầm lắm đấy!!"
"Cả hai người bình tĩnh lại!"
Shin can cặp đôi giống-như-hai-người-yêu-nhau-đang-cãi-nhau lại. Thật ra thì anh có chút ghen tị với mối quan hệ của họ, khi mà họ có thể tự do tranh cãi với nhau mà không cần phải đề phòng gì cả.
Phương tiện di chuyển chính trong thời gian này chính là những con ngựa. Wilhelm dường như đã mượn chúng từ Công hội. Hai con ngựa với cơ thể to lớn và bộ lông màu hạt dẻ lộng lẫy, ngay cả với Shin, người khá nghiệp dư về những con ngựa, cũng cảm thấy chúng rất tốt.
Khoảnh khắc khi mà nó nhìn Yuzuha đang nằm trên đầu của Shin, chuyển động của con ngựa bỗng nhiên dừng lại. Yuzuha thốt ra một tiếng kêu nhỏ "Kuu", và con ngựa đáp lại với tiếng hí "Hururu", và trở nên im lặng. Shin không thể hiểu được chúng đang nói với nhau cái gì.
Wilhelm và Rashia ngồi chung một con ngựa, trong khi Shin và Yuzuha cưỡi trên con còn lại. Mặc dù đây là lần đầu tiên Shin cưỡi trên con ngựa thật, nhưng Kĩ năng [Cưỡi Ngựa]đã bù đắp lại phần thiếu sót, nên anh không gặp bất cứ vấn đề gì. Vì anh đã có cơ hội cưỡi không chỉ là ngựa mà còn nhiều loài quái vật khác, bao gồm cả Griffin và Rồng, ở trong trò chơi, nên cấp độ của kĩ năng cũng đã tăng đáng kể.
Sẽ mất khoảng 5 đến 6 ngày nếu đi bằng xe ngựa ở tốc độ chậm, nhưng dường như họ sẽ đi nhanh hơn với tốc độ hiện tại, Shin nghĩ vậy. Dĩ nhiên, Shin có thể chạy nhanh hơn thế này nhiều, nhưng lại không nói ra điều đó vì Anh sẽ phải mang thêm Rashia, một người bình thường.
Họ chạy đi mà không gặp bất cứ vấn đề gì, đôi lúc họ để cho những con ngựa nghỉ ngơi ở dọc đường. Có hai người sở hữu Rương Vật Phẩm, nên hầu như không có hành lý, và họ có thể đi được xa hơn nhờ vào điều đó. Thêm vào đó, họ còn có thể mang được nhiều đồ dùng khác nhau, nên họ không phải ăn lương khô trong khi cắm trại. Vì có thể tận hưởng được bữa ăn, điều khó khăn nhất trong những chuyến đi, nên Rashia, người thiếu kinh nghiệm về việc đi thám hiểm, dường như sẽ không bị ảnh hưởng nhiều.
Trong khi di chuyển bằng ngựa được, họ thắt chặt thêm mối quan hệ bạn bè thông qua việc trò chuyện bình thường với nhau. Shin và nhóm của anh đã đến được khu vực được gọi là Đồng Bằng Ma Quái trước buổi trưa.
Tuy nhiên, khu vực đồng bằng vẫn ảm đạm mặc cho mặt trời đã xuất hiện trên bầu trời cao. Giống như là có một bức tường vô hình giữa khoảng trống giữa khu rừng và đồng bằng và ánh mặt trời đã bị chặn lại. Khi họ quan sát gần hơn, thì có sương mù máu tím đậm bốc lên từ mặt đất, giống như là nó đang tuôn trào lên vậy. Nó bao bọc khu vực cánh đồng giống như là một đường ranh giới.
Vì không có gì đặc biệt được thể hiện ra bởi [Phân Tích], đám sương này dường như không có tác dụng gây ra những trạng thái bất thường.
"Không có gì xảy ra khi tôi chạm vào nó hả? Nếu tôi không nhầm thì có một đường ranh giới ở đây."
"Đúng thế. Người ta nói rằng các con quái vật sẽ không đuổi theo chúng ta nếu như chúng ta rời khỏi khu vực này. Chúng bị cấm rời khỏi nơi đây, như thể là chúng bị buộc phải giới hạn ở trong đó vậy."
"Vậy sao?"
"Điều đó đã xảy ra một lần. Không có gì nhầm lẫn cả, trang bị của họ đã bị vỡ nát ngay lập tức, ngay cả khi đó là trời sáng."
"Chỉ cần thoát ra bên ngoài trong trường hợp khẩn cấp, hả?"
Vì có Rashia ở đây, nên cần phải có lối thoát hiểm trong trường hợp có những tình huống bất ngờ xảy ra. Chuyện sẽ khác nếu như chỉ có Shin và Wilhelm, nhưng họ phải giữ cho những con quái vật nguy hiểm tránh xa khỏi Rashia kể từ bây giờ.
"Lúc này, hãy chuẩn bị một nơi ẩn náu nếu chúng ta thành công trong việc thoát ra. Và đây là [Prayer of Saint Sphere] (Người Cầu Nguyện Của Thánh Sphere). Sẽ thật vô ích nếu như cô không có thứ này. Và thêm nữa, thứ này thậm chí có thể đẩy lùi được hơi thở của rồng."
"H-hiểu rồi! Cảm ơn...hyai..."
Rashia rõ ràng là rất lo lắng và sợ hãi sự lạnh lẽo của Đồng Bằng Ma Quái. Mặc dù cô ấy luôn núp sau Wilhelm trong suốt chuyến đi, nhưng chắc là bản thân Rashia có thể tự tìm cách bình tĩnh trở lại.
Thứ mà Shin đưa cùng với [Prayer of Saint Sphere] là một vật phẩm ma thuật loại vòng tay. Nó có tác dụng vô hiệu hóa sát thương dưới một mức độ nhất định và giảm sát thương nếu trên mức độ đó. Nó là một trong những vật phẩm Handmade của Shin, một người mà không hề lo lắng gì ngay cả khi bị tấn công bởi con Sọ người Cấp King. Nên độ bền của nó chắc chắn đã được đảm bảo. Vì thế, mặc dù có thể nói rằng căng thẳng là điều không cần thiết vào lúc này, nhưng không còn cách nào khác ngoài việc đưa nó cho Rashia, người vẫn chưa quen với việc chiến đấu.
Nhân tiện thì giọng điệu giản dị của Rashia dành cho Wilhelm là vì họ đã từng là bạn thơ ấu của nhau, nên họ đã cư xử rất tự nhiên.
"(Tao giao cô ấy cho mày đấy, Yuzuha.)"
"Kuu."
Anh nói với Yuzuha đang nằm trên đầu của anh, thông qua thần giao cách cảm. Trước đây Shin đã có thể sử dụng được thần giao cách cảm trong một khoảng thời gian ngắn sau khi tiến vào quốc gia này. Anh phát hiện ra rằng những điều mà Shin nghĩ trong tâm trí của cậu ta sẽ được truyền đến cho Yuzuha. Vài cảm xúc đơn giản, bên cạnh những suy nghĩ bình thường như là đồng ý, từ chối.v.v. cũng sẽ được chuyển từ Yuzuha về cho Shin.
Yuzuha nhận được thần giao cách cảm, rời khỏi đầu Shin và cọ cọ mặt nó vào má của Rashia sau khi nhảy lên vai của cô ấy.
"Đợi tí Yuu-chan! Nhột quá!"
"Kuu~"
"Lấy lại tinh thần rồi, phải không nào?"
"Ah... Yuu-chan, cảm ơn em."
"Kuu!"
Dù ít hay nhiều thì Rashia đã vui lên được một chút, tuy có hơi vụng về nhưng nụ cười có tinh thần đã được hiện lên trên khuôn mặt của Rashia. Trong khi Shin đang truyền đạt cảm xúc biết ơn đến Yuzuha, người đã làm theo đúng những gì anh mong đợi, Wilhelm chui ra từ bụi rậm.
"Wilhelm, chỗ trú ẩn thì sao?"
"Tôi đã dựng lều ở khu vực lân cận như đã nói, nhưng cái đó, cái đó là gì vậy?"
Wilhelm hướng mắt về phía khu rừng phía trước. Mặc dù ở chỗ của Shin thì không thể nhìn thấy được, có một viên ngọc với đường kính 10 cemel mà đính kèm theo tất cả các phía của cái lều. Ngay cả khi dù cho quái vật không thể thoát ra ngoài được, thì cái lều cũng đã được dựng ở một khoảng cách nhất định so với khu vực đồng bằng vì mục đích đề phòng nguy hiểm.
"Đó chỉ là một vật phẩm đánh chặn bình thường thôi. Khi quái vật tiếp cận, nó sẽ tấn công bằng ma thuật. Vì có thể tạo ra những rào cản mà quái vật không thể vào bên trong được, thì cái này rất thích hợp cho một nơi trú ẩn đơn giản như thế này."
"Tôi chưa bao giờ nghe về vật phẩm như thế!"
Shin bình thường thì sẽ chỉ xây một cái [Rào Cản], nhưng anh nghĩ là anh sẽ bị nghi ngờ thêm, về việc anh có phải là Người Được Chọn hay không. Vì thế, anh quyết định sử dụng vật phẩm để đánh chặn. Mặc dù anh hiểu rằng Người Được Chọn là vượt ra ngoài sự bình thường, nhưng vẫn có giới hạn về điều đó, nên sẽ rất tệ nếu như thể hiện quá nhiều sức mạnh. Anh lo lắng rằng anh sẽ vô ý vượt qua cái giới hạn đó.
Anh vẫn không quên dựng [Tường], vì mối nguy hiểm là không quá lớn nếu chỉ có mấy con quái vật.
"Anh cũng là Người Được Chọn mà, Wilhelm, nên anh không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận."
"Đừng dùng cái tên đó vì sự thuận tiện của cậu chứ, anh bạn."
"Cái gì? Shin-san cũng là Người Được Chọn sao?"
Rõ ràng, bằng cách nào đó mà Rashia dường như cũng biết về Người Được Chọn. Cô ấy có thể đã nghe được điều đó từ Wilhelm.
"Hả? Anh chưa nói cho cô ấy biết sao?"
"Tôi quên."
Wilhelm cười gượng.
"Có lẽ nào hai người đã xác định được điều đó từ ngày khởi hành sao?"
"Giống giống thế."
"Vậy anh phải nói điều đó từ lúc đầu chứ!"
Rashia bĩu môi khi cô ấy nghĩ về việc mình bị cho ra rìa.
"Tôi nghĩ là cô có thể đoán được mà không cần tôi phải nói. Nếu Shin không đủ mạnh, cậu ta chắc chắn sẽ không đưa ra một yêu cầu khó khăn như thế này rồi, hiểu chưa?"
"Nhưng Will này, anh nói là anh cũng đi theo, nên tôi nghĩ yêu cầu này là yêu cầu bình thường chứ."
"Tuyệt đối không phải!"
Wilhelm có một chút ngạc nhiên bởi lời nói của Rashia, người vừa nói trong khi nhìn rất nghi ngờ.
"Nhưng ngay cả khi anh nói đến Người Được Chọn, thì người duy nhất mà tôi biết là Will. Tôi biết Will mạnh nhưng không biết anh mạnh đến mức nào."
Dù cô ấy biết đến sự tồn tại của Người Được Chọn, nhưng cô ấy vẫn chưa chứng kiến được sức mạnh thật sự của họ, nên cô ấy không thể hiểu được họ mạnh đến mức nào. Lúc ban đầu, không ai có thể mang Rashia đến được nơi này, ngay cả khi Wilhelm có nỗ lực như thế nào đi chăng nữa. Có thể nói là không thể làm gì khác được.
"Oi~, tôi biết là không hay khi mà làm phiền hai người nhưng chúng ta phải bắt đầu sớm. Chúng ta không còn nhiều thời gian lắm đâu."
Shin quan sát hai người, và cắt ngang một cách nhẹ nhàng.
"Ý hay đấy. Chúng ta đi thôi. Tôi cảm thấy tốt hơn rồi đấy."
"Cái gì? Ê! Đợi đã!"
Vì anh hiểu rằng Wilhelm đang cố gắng giúp cho Rashia giảm bớt căng thẳng, nên Shin chọn nhảy vào đúng lúc. Thêm vào đó, họ có thể tiếp tục hành trình một cách vui vẻ.
"Bây giờ, tôi tự hỏi là con nào sẽ lết xác ra đầu tiên đây."
"Vì bây giờ là ban ngày, có thể là Sọ người, Bio Hound hoặc là Mad Zombie. Những con quái vật này sẽ đa dạng hơn trong khi mặt trời đang lên."
"Khi mà cậu nghĩ về phạm vị Cấp độ đó thì trời tối chính là lúc thích hợp. Thôi, còn bây giờ là lúc để cho cô ấy nhận điểm kinh nghiệm trước khi bước vào trận chiến thật sự vào buổi tối."
"Phần còn lại sẽ phụ thuộc vào Rashia... giờ thì, chúng đang đến kìa."
Chúng đến trước mặt Rashia, người đang run rẩy trong khi cầm cây trượng ở trong tay. Shin và Wilhelm chuyển ánh nhìn về phía những cái bóng đang đi tới. Tầm nhìn của họ đã bị giới hạn lại do sương mù, nhưng điều đó không thành vấn đề nhờ vào khả năng nhận thức của hai người họ.
Thứ mà đang đi đến từ sương mù chính là 2 con Sọ người cấp Jack và 3 con Bio Hound. Sau khi nhìn thấy phân nửa cơ thể thối rữa của con Bio Hound, Rashia lấy tay che miệng lại. Thật khó để có thể nhìn thẳng vào chúng, ngay cả với Shin, vì nó đã trở nên quá mức thực tế.
"Hơi nhiều cho một cuộc chiến làm nóng người."
"Mùi của Bio Hound tởm quá!"
Shin rút thanh Katana ra khỏi vỏ và Wilhelm chuẩn bị với cây ''Nọc độc''. Rashia thu hết can đảm của mình, cô ấy giữ cây trượng trong khi da mặt hơi tái lại và bắt đầu niệm phép.
Con Bio Hound di chuyển đầu tiên, ở mức độ nào đó thì tốc độ của nó quá chậm so với Shin.
Shin bước tới trước, trước khi 3 con quái nhảy về phía anh, có thể là vì chúng thiếu sự thông minh. Với một bàn tay hướng về phía chúng, anh khởi động kĩ năng ma thuật [Ichiyou no Misogi].
[T/N: Ichiyou no Misogi: Một cánh cửa của sự thanh tẩy]
Đồng thời, một rào cản bán trong suốt được tạo ra trước mặt anh. Những con Bio Hound đang lao tới đâm đầu vào rào cản đó và tạo lên âm thanh gãy vụn khi chúng ngã xuống đất.
Trong hệ thống kĩ năng ma thuật, có rất nhiều kĩ năng có thể chống lại những con quái vật Undead, và cái mà anh sử dụng là kĩ năng chuyên về phòng thủ. HP của bọn Bio Hound, cái lũ như một đám sắp chết, ngay lập tức rơi xuống mức đỏ. Và sau đó, Shin lập tức gỡ bỏ rào cản, và hướng dẫn Rashia.
"Tấn công lũ Bio Hound!"
"Vâng!"
Rashia ngay lập tức phản ứng theo lời nói của Shin và hoàn thành việc niệm phép.
Ánh sáng màu trắng phát ra từ cây trượng mà cô ấy đang cầm và chiếu lên những con Bio Hound. Nó là kĩ thuật thuộc hệ thống Ma Thuật [Chữa Trị]. Mặc dù nó không mạnh bằng kĩ năng ma thuật, nhưng vẫn có hiệu quả trong việc gây sát thương lên những con quái vật Undead. Phần HP còn sót lại biến mất, và cơ thể của những con Bio Hound cũng biến mất luôn.
Thấy vậy, Shin xác nhận rằng luật lệ 'những con quái vật là không để lại xác sau khi chết ở bên trong hầm ngục' vẫn còn hiệu lực cho đến bây giờ. Rõ ràng là toàn bộ khu vực của Đồng Bằng Ma Quái được xem như là một hầm ngục.
"Những con tiếp theo đang đến!"
Sau câu nói của Wilhelm, họ chuẩn bị cho đợt tấn công tiếp theo. Tương tự như lũ Bio Hound, 2 con Sọ người lao thẳng về phía trước với âm thanh của bộ giáp va đập vào nhau. Tuy nhiên, chúng đã chuẩn bị với cái khiên đưa lên phía trước.
"[Shield Bash] (Cú Đẩy Bằng Khiên) hả?"
Trong khi Wilhelm kêu lên thì Shin lại lẩm bẩm.
"Oi, rào cản của cậu có thể chặn được đòn tấn công của chúng không?"
"Để đó cho tôi. Và cắt chân và tay của chúng để chúng không thể phản công một khi anh có cơ hội! Này anh có làm được không đấy?"
"Ha! Cậu nghĩ cậu đang nói chuyện với ai hả?"
Wilhelm nói với vẻ tự tin, và một lần nữa Shin kích hoạt [Ichiyou no Misogi]. Những con Sọ người đâm vào rào cản đã được dựng lên, nhưng không có sát thương vì chúng sử dụng khiên, không giống như lũ Bio Hound. Tuy nhiên lũ Sọ người không thể nghĩ được rằng [Shield Bash] lại có thể bị chống lại, và phá vỡ tư thế của chúng. Shin bỏ rào cản ngay sau khi anh xác nhận là đòn lao đến của lũ Sọ người đã dừng lại, và Wilhelm với cây Quỷ giáo, ngay lập tức bước về phía trước ở giữa hai con Sọ người và nhảy lên.
"SoRyAa!"
Trong khi vẽ một đường cong lớn trên không trung, anh ta sử dụng Kĩ năng võ thuật của chiến binh dùng giáo [Hoa lửa] (Spark Blossom).
Một đòn tấn công duy nhất đánh vào đôi chân của hai con Sọ người và đập chúng vỡ tan thành từng mảnh và cuộc tấn công vẫn chưa kết thúc ở đó.
Với đà lao tới, Wilhelm lập tức xoay cây giáo của anh ta thêm lần nữa. Thanh kiếm và cái khiên con bên phải bị thổi bay đi bởi lực quay. Con Sọ người đã mất đôi chân và vũ khí rơi xuống đất.
"Xong rồi!"
Shin gỡ bỏ rào cản, nghiền nát cả hai cánh tay của Sọ người ở phía bên trái với Kĩ năng Kiếm Thuật [Phá kiếm thức] (Blade Breaker), trong khi quan sát chuyển động của Wilhelm. Anh giữ thanh Katana mới ở trong tay.
Đó là thanh Katana với lưỡi kiếm màu đỏ thẫm có tên là 'Red Chidori'. Nhát chém của thanh Katana có thuộc tính sấm sét, đó thanh Katana cấp Huyền Thoại và bền hơn thanh 'Several Strokes'mà anh đã sử dụng lúc trước.
(T/N: 千鳥 (chidori) nghĩa đen là một nghìn con chim, thường dùng để chỉ những năng lực liên quan đến sấm sét.)
Những con Sọ người chỉ còn lại cái đầu và thân thể, và lõi của chúng thì không bị thiệt hại nhiều. Nhưng HP đã bị rút gần cạn. Sát thương thêm vào từ thuộc tính sấm sét gây ra nhờ vào những cú sốc điện chạy qua cơ thể của con quái vật, và HP của nó bị rút sạch cho dù không đánh thẳng vào phần lõi, như là với con Sọ người này. Đó là một trong những lý do Shin chọn thanh 'Red Chidori' này.
"Rashia! Chữa lành cho tên này trước mặt tôi này!!"
"V-Vâng!!"
Wilhelm vừa quan sát, vừa hướng dẫn Rashia hoàn thành việc niệm chú.
Con Sọ người vẫn cố gắng vùng vẫy dù cho nó chỉ còn cái đầu và phần thân, Wilhelm mở rộng vùng Cảm nhận xa khỏi tầm nhìn của anh ta. Anh ta không thể kiểm tra xung quanh vì sương mù che phủ, nhưng anh ta cảm nhận được nhiều sự hiện diện đang hướng thẳng đến chỗ họ bằng [Ám Hiệu Trực Giác], có thể chúng bị thu hút bởi âm thanh cuộc của chiến.
"Nhiều con khác đang tới. Nhanh lên nào."
"Không thể, không thể nhanh hơn được!"
Đúng như dự đoán, mất khá nhiều thời gian để Kĩ thuật của Rashia rút nốt lượng HP còn lại của con Sọ người vì sự cách biệt hơn 100 cấp giữa hai bên.
"Kĩ thuật [Chữa Trị] không hoạt động hả? Oi, Shin! Chúng ta có thể tấn công ở bên trong rào cản vào lúc này không?"
"Không thể được. Nếu có thể thì tôi cũng không biết cách làm."
Thật là tiện lợi nếu như có thể tấn công từ bên trong rào cản như Wilhelm nói, nhưng Kĩ năng rào cản chặn mọi thứ từ bên trong lẫn bên ngoài. Vì thế, cách để tấn công từ một phía như vậy là không thể. Tuy nhiên, vẫn có khả năng làm được điều đó trong thế giới này, giống như là sự thích nghi vậy. Nhưng trong trường hợp này, Shin không thể tìm được cách trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.
"Khỉ thật, không thể làm khác được. Cách nhanh hơn là thông chết chúng luôn phải không?"
"Mục tiêu của chúng ta không phải là tiêu diệt chúng, nhưng chúng ta không còn lựa chọn nào khác."
"Đợi đã! Mặc dù chúng ta đang ở trong tình trạng vô cùng tuyệt vọng như thế này nhưng sao hai người cứ cãi nhau hoài vậy!?"
Rắc rối bất ngờ này đã phá hoại kế hoạch ban đầu. Mặc dù nhiều mạo hiểm giả sẽ không giữ được bình tĩnh nếu rơi vào hoàn cảnh này, nhưng lời nói phát ra từ miệng của hai người họ giống như là "Thật phiền phức khi làm vậy.", mặc dù họ không nói rõ như thế. Với hoàn cảnh này, nếu họ cứ căng thẳng mà chiến đấu thì có thể có chuyện không lành xảy ra, nhưng may mắn là Rashia bất chợt xen vào giữa hai người.
"Cấp độ của quái vật thì không cao lắm khi mà chúng ta vẫn ở rìa của khu vực."
"Có cần tiến sâu vào hơn nữa không? Mà thôi, một chút cho đến khi nào Rashia trở nên mạnh hơn đã."
"10 cấp độ đầu tăng rất nhanh. Bây giờ đã là 24, vì con Bio Hound có cấp 60. Sau đó, cấp độ đã nhảy lên 40. Rất dễ dàng để tăng cấp khi mà cách biệt về Cấp độ giữa hai bên là 100 hoặc hơn."
Mặc dù có lời phàn nàn "Này, cậu đang giỡn mặt với tôi đó hả!!" từ Wilhelm, nhưng Shin đã bỏ qua vì anh không thể mất thời gian để đáp lại.
Rashia cố gắng hô to phép [Chữa Trị] mặc dù cô ấy đang run rẩy. Một người bình thường thậm chí sẽ bỏ chạy hoặc mất tập trung nếu ở vị trí của cô. Ngay cả khi được bảo vệ, một cú thở nhẹ của con quái vật cũng đủ tiễn cô ấy đến với thượng đế. Hơn cả là Rashia không quen với việc liên tục cảm nhận và tiếp xúc với nỗi sợ hãi từ cái chết. Với một người không kiếm sống bằng việc chiến đấu, họ sẽ cảm thấy sợ hãi hơn gấp nhiều lần so với những gì mà các mạo hiểm giả cảm nhận. Nếu tinh thần căng thẳng ở một mức độ nào đó, có thể sẽ gây ra những trạng thái tiêu cực.
"Nhưng Wilhelm, có vẻ như ý chí của cô ấy đã đạt giới hạn rồi. MP ―― à sức mạnh ma thuật của cô ấy đã cạn kiệt, có phải không? Trên hết là những con Bio Hound quá khó để có thể đánh bại một cách bất ngờ."
Shin đột nhiên nói ra từ MP, nói cách khác là sức mạnh ma thuật (Magic Power). Đôi lúc anh đã nghe được từ sức mạnh ma thuật, nhưng chưa bao giờ anh nghe thấy từ MP.
"Mọi chuyện nằm ngoài sức tưởng tượng của tôi. Thật may là cô ấy vẫn chưa ngất xỉu."
May mắn (hoặc không may) là Wilhelm dường như không để ý đến.
"Nếu Rashia ngã xuống đây, chúng ta sẽ chẳng làm được gì nữa. Hãy nghỉ ngơi trong khi tôi xử lý chúng."
"Làm đi! Ngay cả khi cấp độ của cô ấy tăng không ngừng, thì sức mạnh ma thuật của cô ấy cũng không hồi phục trở lại."
Vì cuộc tấn công đầu tiên đã thất bại, họ quyết định tạm thời rút lui trở về nơi trú ẩn.
Trong trò chơi, khi cấp độ tăng, tất cả các chỉ số (HP/MP) sẽ hồi phục trở lại, nhưng dường như ở thế giới này lại khác. Anh đã lên kế hoạch sử dụng sự hồi phục từ việc tăng cấp độ, nhưng đã thất bại.
Ở đây không có sự hồi phục đó, tệ thật. Nếu không thể hồi phục từ việc tăng cấp độ, thì mình cần phải cẩn thận hơn với lượng MP còn lại.
Vì không thể quá phụ thuộc vào thuốc, anh không thể làm gì khác ngoại trừ việc hồi phục một cách tự nhiên. Shin nghĩ về việc thay đổi kế hoạch trong tương lai trong khi tiêu diệt lũ quái, vì chắc chắn nó sẽ mất nhiều thời gian hơn anh nghĩ.