Chương 6 : Đao phong hải đảo
Chương 6 : Đao phong hải đảo
Đao phong hải đảo có phương viên hơn một vạn dặm, trên đảo có một ngọn núi cao ngất đứng ngạo nghễ. Ngọn núi vừa nhìn trong giống như một thanh đao sắc bén, nên có tên là Đao phong hải đảo.
Đao phong hải đảo cũng là địa điểm tụ tập của một thế lực cường đạo cường đại, những người đi qua Tinh Thần vụ hải đều cố gắng chủ động tránh khỏi, nhưng cho dù như vậy thì người của Đao phong hải đảo vẫn chia ra bốn phía tìm kiếm, một khi phát hiện mục tiêu sẽ dẫn theo một đám người xông lên cướp bóc.
“Oanh oanh” Sóng biển rít gào vỗ vào bờ biển.
Một đạo lôi điện đánh xuống, điện quang tiêu tan thì có một người xuất hiện ở trên bờ biển, chính là nam nhân lạnh lùng lưng đeo chiến đao.
Ánh mắt nam nhân trở nên lạnh lẽo khi nhìn vào ngọn núi ở xa xa, nói lẩm bẩm: “Đao phong hải đảo, thứ hai” Lập tức Nam nhân đi nhanh về phía trước, thân hình chớp động theo mỗi bước đi, mỗi bước cách nhau vài trăm mét, trong nháy mắt tiến vào ngọn núi trong hòn đảo.
Trong ngọn núi này có rất nhiều cường đạo.
Người Nam nhân lạnh lùng mặc trường bào màu đen đi nhanh về trước, không để thế lực cường đạo trước mặt vào trong mắt.
“Ai” Ở bên trong rừng rậm, có người quát to.
Cường đạo trong ngọn núi ở Đao phong hải đảo có rât nhiều, nên sẽ có người phát hiện được Nam nhân tóc đen này, chỉ là người nam nhân này không thèm nói một lời, lại đi về trước, một bước đã cách vị trí cũ vài trăm mét.
Tên Cường đạo biến sắc, lập tức thét lớn: “Có người vào núi”
“Có người vào núi”
Tiếng hô vang vọng khắp cả ngọn núi, đám cường đạo đang nghỉ ngơi hoặc là tu luyện đều bừng tỉnh, cả Đao phong hải đảo trở lên kích động. Lập tức có không ít Cường đạo lao về phía phát ra thanh âm, tự nhiên có người gặp phải nam nhân tóc đen đó.
Nhưng nam nhân tóc đen lại không thèm để ý, tiếp tục xuất phát.
“Ở kia” nhất thời có người phát hiện ra hắn.
“Đứng lại” Những người khác quát lên.
Nhưng nam nhân tóc đen vẫn từng bước đi về phía trước, không ngừng tiến lên ngọn núi.
“Sát” không hề có một chút do dự nào hết, đám cường đạo đã tập hợp đông đảo xung quanh, nhòm Cường đạo này lập tức hét lên rồi huy động vũ khí trong tay mình. Ánh sáng màu đỏ, màu vàng, các loại nguyên tố pháp tắc bắt đầu công kích.
Trên mặt nam nhân tóc đen không có bất cứ biến hóa gì.
“Xuy xuy”
Thanh âm quái dị vang lên, tốc độ của nam nhân tóc đen không hề giảm xuống, hai ba bước đã cách chỗ cũ hơn ngàn mét.
“Ồ, sao người này lại không có phản ứng gì?” Không ít Cường đạo cảm thấy khó hiểu.
“Bồng”
Đột ngột, thân thể của hơn 30 tên Cường đạo đột nhiên nổ tung, máu thịt tung bay tán loạn, Thần cách cũng rơi xuống một bên. Đám cường giả may mắn sống sót sợ đến độ mặt trắng bệch, bây giờ bọn họ mới hiểu được vừa rồi đối phương đã động thủ.
Chỉ là tốc độ quá nhanh, bọn họ căn bản không thể phát hiện ra mà thôi.
Trong Phong nguyên tố pháp tắc, Lôi điện pháp tắc, Quang minh pháp tắc đều có am hiểu tốc độ, ai nhanh hơn thì phải xem thành tựu của người đó.
Tốc độ có thể đạt đến mức độ mà ngay cả Trung vị thần cũng kohong cảm giác được, điều này thật sự quá đáng sợ.
Từ chân núi đi đến cửa tòa thành của Đao phong hải đảo, đi tổng cộng 28 bước giết chết 628 người. Đại loạn như vậy nên ba vị thủ lĩnh của Đao phong hải đảo tự nhiên đều đi ra, tinh anh của Đao phong hải đảo lúc này đều tập trung lên tường thành.
Đao phong hải đảo có ba vị thủ lĩnh, hơn 100 Thượng vị thần, hơn một vạn Trung vị thần, ở trong Cường đạo thì có thế thế lực rất lớn.
Giờ phút này, hơn 100 Thượng vị thần đang đi theo ba vị thủ lĩnh, từ trên tường thành nhìn xuống tên Nam nhân tóc đen ở bên dưới.
“Ngươi là ai, sao lại đến địa bàn của ta mà giết chóc?” Một vị nam tử tóc hoa râm đang đứng trên tường thành lạnh lùng nói. Hắn chính là đại thủ lĩnh của Đao phong hải đảo A Khắc Tỳ, cũng là cường giả mạnh nhất trên Đao phong hải đảo, lúc này A Khắc Tỳ cảm giác được nam nhân tóc đen bên dưới không dễ gì chọc vào.
“Người này, sao lại chọc vào Cường đạo bọn ta?” A Khắc Tỳ không hiểu.
Tuyệt thế cường giả trong Địa ngục bình thường đều không hề để ý đến Cường đạo.
Nam nhân tóc đen từ từ ngẩng đầu lên, khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt sắc như đao nhìn chằm chằm vào A Khắc Tỳ: “Ta là Lạc Mâu Ba Nhĩ Nặc Sâm”
A Khắc Tỳ nhăn trán, Lạc Mâu Ba Nhĩ Nặc Sâm.
Hắn chưa từng nghe thấy cái tên này.
Nam nhân tóc đen nhàn nhạt nói: “Nghe nói A Khắc Tỳ tiên sinh thủ lĩnh của Đao phong hải đảo trước kia từng là Lục tinh Ác ma, hôm nay ta đến đây có hai mục đích. Mà mục đích đầu tiên đó là khiêu chiến A Khắc Tỳ tiên sinh” A Khắc Tỳ nheo nheo con mắt, giống như độc xà đánh giá Lạc Mâu.
Hắn là Lục tinh Ác ma từ trước khi trở thành Cường đạo, nhiều năm đã trôi qua, hắn đã có thực lực là Thất tinh ác ma rất ít người biết. Đây cũng là một nguyên nhân mà không ai dám trêu chọc Đao phong hải đảo, không ai muốn đắc tội với một cường giả là Thất tinh ác ma.
“Người này dám đến khiêu chiến ta, sợ là có đủ tự tin để khiên chiến Thất tinh ác ma” A Khắc Tỳ thầm tính toán.
Trong nháy mắt.
“Các huynh đệ, liên thủ, giết” Trong nháy mắt A Khắc Tỳ dùng thần thức truyền âm cho gần 100 tên Thượng vị thần xung quanh, kể cả hai vị thủ lĩnh còn lại. Nhóm người Thượng vị thần này cơ hồ đồng thời lấy binh khí ra, lập tức phát ra một chiêu mạnh nhất của mình.
“Sưu”
Nam nhân tóc đen đột nhiên bay lên cao.
“A Khắc Tỳ, ngươi khiến ta quá thất vọng” Một giọng nói lạnh lùng vâng lên trên bầu trời, đồng thời trên bầu trời xuất hiện vô số lôi điện, vô số đạo tạo thành một cơn lốc chói mắt phản chiếu vào tất cả mọi người trong tòa thành.
Đám người A Khắc Tỳ trở lên kinh hãi.
“Đại ca, cái này hình như giống Vụ hải bạo động” Tên Nhị thủ lĩnh Đái Mạn bên cạnh A Khắc Tỳ kinh hãi thốt lên.
Đích thật là giống như vô số lôi điện chớp lên khi Vụ hải bạo động.
“Đại ca, làm thế nào bây giờ?” Tam thủ lĩnh Ni Lý Tư cũng lo lắng hỏi.
Vẻ mặt A Khắc Tỳ rất âm trầm, hắn biết một khi lôi điện trên bầu trời đánh xuống thì gần 100 tên Thượng vị thần sợ rằng cũng chết hơn chín phần, mà bọn hắn lại là tinh anh của Đao phong hải đảo, A Khắc Tỳ liền quát lên: “Lạc Mâu, nếu ngươi muốn khiên chiến với ta, vậy đến đây đi”
A Khắc Tỳ vừa nói xong thì trong tay xuất hiện hai cái trùy ngắn màu xanh.
“Đây là một đao ta vừa lĩnh ngộ được, ngươi có khả năng tiếp được một đao của ta, ta sẽ tha chết cho ngươi´Giọng nói lạnh lùng truyền ra từ trong cơn lốc lôi điện trên bầu trời, nhìn thấy cảnh này, A Khắc Tỳ hừ lạnh một tiếng, toàn thân cũng mơ hồ hiện lên vòng ánh sáng màu xanh biếc.
Đồng thời toàn thân A Khắc Tỳ cũng trở nên mơ hồ, toàn thân bao phủ trong sương mù.
“Có chút thực lực” Giọng nói lạnh lùng truyền ra từ trong cơn lốc.
“Oanh”
Cơn lốc hình thành từ vô số Lôi điện đột nhiên chuyển động, tất cả Lôi điện tụ tập lại tại một điểm, trong nháy mắt từ điểm này hóa thành một đao mang sắc bén, đạo đao mang lôi điện này mang theo lực lượng vô tận, xé rách Không gian lao xuống dưới.
Toàn thân A Khắc Tỳ bao phủ trong lớp sương mù, ở phía trên lớp sương mù cũng xuất hiện một cái phong luân không ngừng xoay tròn.
“Xuy xuy” Không gian không ngừng vỡ vụn.
“Phòng ngự mạnh nhất của đại ca” Nhị thủ lĩnh Đái Mạnh và tam thủ lĩnh Ni Lý Tư lui ra ngoài rồi lo nhìn tràng cảnh này. Bọn họ biết đại ca tu luyện Thủy nguyên tố pháp tắc, hiệu quả phòng ngự của Thủy nguyên tố pháp tắc có cả cương cả nhu, ối là một loại lợi hại nhất trong tất cả các Đại pháp tắc.
“Phốc”
Đao mang lôi điện bổ vào trên Phong luân.
“Bồng” Phong luôn vỡ vụn hóa thành hai cái trùy ngắn rơi xuống bên cạnh, sương mù tiêu tan, vòng sáng màu xanh nhạt lưu chuyển toàn thân A Khắc Tỳ, giống tầng mô mỏng bảo vệ A Khắc Tỳ, hắn muốn né tránh, nhưng Đao mang lại có tốc độ quá nhanh, trực tiếp bổ lên người hắn.
Bị chặn lại trong giây lát, nhưng Đao mang lôi điện vẫn nhập vào bên trong mô tầng bảo vệ.
“Bồng” Ngay lập tức vỡ tung ra, cả người A Khắc Tỳ hoàn toàn vỡ vụn, ba khỏa Thần cách rơi xuống bên dưới, đồng thời cũng có Không gian giới chỉ. Mà Đao mang lôi điện lại hóa thành một thanh chiến đao, thân hình của nam nhân tóc đen Lạc Mâu lúc này mới xuất hiện.
“Không gian giới chỉ”
Nhị thủ lĩnh Đái Mạn và tam thủ lĩnh Ni Lý Tư lập tức nhìn chằm chằm vào Không gian giới chỉ đó.
A Khắc Tỳ quản lý một nửa tài sản của Đao phong hải đảo, mà toàn bộ lại ở trong Không gian giới chỉ này.
Lạc Mâu dễ dàng đưa tay thu lấy Không gian giới chỉ này, một màn vừa rồi đủ để cho mặt đám Cường đạo co quắp lại. Lạc Mâu nhìn ba viên Thần cách trên mặt đất: “Lục tinh ác ma? Thực lực tính là Lục tinh Ác ma, nếu một năm trước không đột phá, sợ rằng hôm nay giết ngươi cũng không đơn giản đển vậy”
Lạc Mâu lập tức quay đầu nhìn về những người khác.
Trong lòng Đái Mạn, Ni Lý Tư và các tên Thượng vị thần khác đều hoảng sợ, thủ lĩnh A Khắc Tỳ của bọn họ đã chết thì ai có thể địch nổi Lạc Mâu? Hơn nữa đối với loại cường giả ở cấp bậc như Lạc Mâu thì hơn 100 tên Thượng vị thần quần công cơ bản không tạo thành uy hiếp. “Lạc Mâu tiên sinh, đại ca ta đã chết, thực lực không bằng ngươi, ngươi nên đi đi” Đái Mạn cố nén phẫn nộ trong lòng nói.
Lạc Mâu liếc mắt nhìn mọi người một cái, tiếp tục nói: “Ta nói rồi, hôm nay ta đến đây có hai mục đích. Một cái là khiêu chiến A Khắc Tỳ thì đã hoàn thành. Mà mục đích thứ hai” Khóe miệng Lạc Mâu nhếch lên cười cười.
Tên nam nhân lạnh như băng cũng cười, hắn cười rất đẹp, chỉ là càng khiến cho bọn Cường đạo run sợ.
“Mục đích thứ hai chính là hủy diệt Đao phong hải đảo” giọng nói của Lạc Mâu đột nhiên trở nên lạnh lùng.
“Chạy”
Một loạt tiếng quát đồng thời vang lên, hai tên Thủ lĩnh và một đám Thượng vị thần lập tức chạy ra bốn phía, đại lượng Cường đạo trên Đao phong hải đảo đều lập tức chạy trốn.
“Oanh” Vô số tia chớp nổi lên.
Gần 100 tên Thượng vị thần rơi xuống 52 thi thể, đương nhiên 52 thi thể này phần lớn đều có Thần phân thân của các Thượng vị thần chạy thoát.
“Chạy nhanh thật” Lạc Mâu cười lạnh một tiếng, giờ phút này, tất cả Cường đạo ở Đao phong hải đảo đều chạy thoát, ngoại trừ thi thể.
“Mục tiêu thứ hai đã hoàn thành, bắt đầu mục tiêu thứ ba thôi” Lạc Mâu hóa thành tia chớp, trực tiếp bay về phía chân trời.
Lúc này nhị thủ lĩnh Đái Mạn đang mang theo 36 Thượng vị thần, mấy ngàn tên Trung vị thần, chia nhau ngồi ở trong 10 cái Kim chúc sinh mệnh đi về phía trước. Lúc này vì chạy trốn, vì phòng ngừa bị bắt một loạt, nên Nhị thủ lĩnh và Tam thủ lĩnh chia một bộ phận nhân mã chạy trốn.
“Hừ, sao lại đen đủi đến vậy, đột nhiên chạy đến một tên biến thái?” Trong lòng Đái Mạn vô cùng phẫn nộ.
“Vô số tài sản đã tích lũy được, a a a” Đái Mạn yêu nhất chính là Không gian giới chỉ mà Đại thủ lĩnh A Khắc Tỳ đeo. Số tài sản đó hơn cả của hắn và Tam thủ lĩnh cộng lại.
Sắc mặt của đám Thượng vị thần xung quanh cúng rất khó coi.
“Nhị thủ lĩnh, phía trước có một Kim chúc sinh mệnh” Nhất thời có tên thuộc hạ bẩm báo.
Đái Mạn nhìn thoáng qua bên ngoài. Cường đạo chuyên môn cướp bóc của những người qua lại, giờ phút này tâm tình của hắn rất khó chịu, lửa giận trong lòng, hắn không dám phát tiết với tên Lạc Mâu đó, nhưng lại muốn tìm những người qua lại mà phát tiết.
“Giết, giết cho ta, một người cũng không để lại” Đái Mạn hung hăng nói.
Một đường giết người như vậy, bọn người Đái Mạn đi đến một hải đảo khác.
Bọn người Lâm Lôi đang nhàn hạ đi lại trong Kim chúc sinh mệnh, Ngả Kỳ cười cười nói: “Chúng ta đã cách Đao phong hải đảo hơn vạn dặm, hẳn là không có nguy hiểm gì cả.
“Đao phong hải đảo này lợi hại lắm sao, ngươi sợ hãi quá rồi đó” Bối Bối nói.s
“Đao phong hải đảo, chỉ riêng Thượng vị thần đã có hơn 100, nghe nói Đại thủ lĩnh rất lâu trước kia đã là Lục tinh ác ma, theo như truyền thuyết thì bây giờ có thực lực cỡ Thất tinh ác ma. Ngươi nói có lợi hại hay không, mà hai vị thủ lĩnh còn lại cũng chỉ yếu hơn Đại thủ lĩnh một ít mà thôi” Ngả Kỳ có chút hoảng sợ nói.
Lâm Lôi cả kinh, một thế lực Cường đạo chẳng lẽ cũng có Thất tinh ác ma?
“Ồ?” Lâm Lôi nhìn xuyên qua qua bên: “Sao bên ngoài lại có 10 Kim chúc sinh mệnh, mà mỗi cái lại biến lớn như vậy, tựa hồ trong mỗi một cái Kim chúc sinh mệnh đều có mấy trăm người, mười cái cộng lại thì chính là mấy ngàn người. Ở trong Tinh Thần vụ hải chẳng lẽ có thương đội lớn như vậy?”
Đột nhiên.
10 cái Kim chúc sinh mệnh đột nhiên tách ra, đồng thời tăng tố độ, trong nháy mắt đã đem hai mấy người Lâm Lôi vây quanh, chỉ thấy rất nhiều người chui ra từ mỗi một cái Kim chúc sinh mệnh.
Đám người Lâm Lôi nhất thời trở nên ngây ngốc.
“Cho dù là đến để cướp bóc, chúng ta có từng này người thì cũng không cần mang đến mấy ngàn người” Lâm Lôi cũng cảm thấy khó hiểu.