Chương 2: Chạy đà gấp rút [Phần 3]
Chương 2: Chạy đà gấp rút
~ • ~ • ~
Phần 3:
Cơ hội được tiếp cận với giới tinh hoa đã được đảm bảo.
Tuy nhiên, không thể nào chỉ như vậy mà tôi lại nhảy thẳng vào mà không hề có bất cứ phòng bị nào.
Cẩn tắc vô ấy náy, đó là kim chỉ nam trong công việc của tôi từ trước đến nay.
Đêm đó, tôi đến một căn phòng trong một tòa nhà cao tầng ở trung tâm phố Kabuki.
Tôi đến hộp đêm này 2 hoặc 3 lần một tháng, khi tôi muốn suy nghĩ về điều gì đó.
Dù ngàng này luôn có độ cạnh tranh và đào thải cao nhưng mà với nhu cầu về nó vẫn rất lớn, chính vì thế mà nhiều người vẫn quyết định kinh doanh
Và quan trọng nó cũng không thể tách rời khỏi thế giới chính trị.
"Chào ngài, Ayanokouji-sama"
Cô nhân viên phục vụ mặc đồ đen quen thuộc ra đón và dẫn ngay vào trong.
"Mika đâu?"
"Cô ấy hiện đang ngài. Cô ấy nói rằng hôm nay Ayanokouji-sama sẽ đến và có vẻ như cô ấy đã đúng. Làm ơn đi lối này."
Tôi được dẫn sâu vào căn phòng VIP quen thuộc.
Căn phòng đã được bày sẵn đủ loại chai rượu và đồ mở nút chai.
Nó dường như đã được chuẩn bị trước khi tôi đến.
"Xin ngài đợi một chút."
Người phục vụ cúi đầu rời khỏi phòng.
Tôi ngồi xuống chiếc ghế sofa cao cấp, và sự mệt mỏi của tôi ập đến ngay lập tức.
Tôi thậm chí không còn đủ sức để với lấy một cốc nước, nên tôi lặng lẽ dựa lưng vào chiếc đệm phía sau.
"Hoo ......"
Tôi thở dài thườn thượt, ngay cả bản thân cũng phải ngạc nhiên vì sự mệt ỏi của mình.
Mấy ngày nay tôi đã không chợp mắt rồi
Toàn bộ gánh nặng của dự án đó hoàn toàn đổ hết lên đầu tôi.
Để đảm bảo có thể giữ được cái mạng này tôi không thể nào thất bại được.
Vị trí đặt cơ sở giáo dục đã được chọn xong, nhưng nếu không đủ kinh phí thì không tuyển được giáo viên phù hợp. Chưa kể để vận hành nó cũng đòi hỏi một lượng lớn nhân lực và ứng viên đáng kể.
Xem xét nguy cơ rò rỉ thông tin, lựa chọn mục tiêu cũng phải kín tiếng.
Tóm lại đẻ làm được thì phải có tiền.
"Tiền, tiền, tiền ......"
Cơ hội tìm được nguồn đầu tư của tôi đã phần nào có tiến triển nhờ thông qua Sakayanagi, nhưng tình hình thực tế vẫn chưa được biết.
"Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây?"
Tôi dần dần nhắm mắt lại khi giấc ngủ đến với tôi.
Trong khi thưởng thức kết cấtận hưởng sự mềm mại của chiếc ghế sofa khác với ghế sofa văn phòng mình, tôi tạn hưởng chút giây phút yên bình của mình trên đó.
Đã bao lâu trôi qua rồi?
Một phút? Hay là một giờ?
Khi tôi tỉnh dậy lần nữa, tôi thấy ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình từ bên cạnh.
Một đôi mắt to và đôi môi quen thuộc.
"Dậy rồi à?"
"...... Tôi đã ngủ bao lâu rồi?"
Tôi đứng dậy khỏi đi văng và uống cạn ly whisky trước mặt.
"Khoảng 10 phút gì đó? Trông anh khá mệt."
Chỉ có 10 phút. Nhưng đó là 10 phút tôi cảm thấy sảng khoái nhất.
"Đừng ép buộc bản thân quá, sao không làm thêm chút nước cho tỉnh người?”
"Không, lúc này uống rượu thì tốt hơn."
Mika miễn cưỡng gật đầu rồi khéo léo thêm rượu vào ly và lau vết nước trên thành ly.
"Tôi có cái này cần nhờ cô."
"Đó là những gì anh muốn nói với tôi sau khi thức dậy sao? Bộ anh không thể rũ bỏ gánh nặng công việc để có thể tận hưởng à?"
"Tôi không thể làm điều đó."
Tay tôi siết chặt cái ly.
"Có vẻ đây là một công việc rất quan trọng.”
"Không có định nghĩa nào về công việc quan trọng. mọi công việc đều phải thực hiện hoàn hảo tuyệt đối."
Với tôi thì bắt cứ công việc nào mình làm đều phải cố làm tốt nhất có thể
"Thật không dễ dàng để trở thành một chính trị gia. Nhìn trên TV thì ông nào ông nấy cũng mày râu nhẵn nhụi, áo quần bảnh bao nhưng phía sau bức màn thì nào là đấu đá, tham nhũng, lấy tiền của dân để bo cho gái, mua nhà lầu, lái xe sang. Tôi không thấy ai trong số họ làm đúng chức trách của mình.”
Đó là cách mọi người nhìn thế giới chính trị.
đối Họ cho rằng việc của các chính trị gia chỉ lên mắng mỏ đối đầu với nhau về đủ thứ chuyện như trẻ con nhưng rồi chẳng giải quyết được gì.
"Đó là những gì tôi nghĩ. Nếu thật sự có người nghiêm túc đứng lên lãnh đạo đất nước, tôi cũng không ngần ngại ủng hộ họ.”
Dù sao thì tôi có được ngày hôm nay cũng chỉ là những thành phần thối nát đó.
“Tôi chắc rằng Atsuomi-san sẽ là một chính trị gia vĩ đại.”
Nói xong, cô ấy nhẹ nhàng đặt tay lên đùi tôi.
"Tôi không nghĩ một người chả am hiểu gì về chính trị như cô lại có thể thốt ra được mấy câu đó đấy?”
“Tôi không biết gì về chính trị, nhưng tôi có con mắt nhìn đàn ông rất tốt.”
Người phụ nữ trước mặt tôi là Mika, đến Tokyo ngay khi cô ấy tốt nghiệp sơ trung để làm việc bán thời gian. Nhưng vì cuộc sống mưu sinh, cô ấy bước vào hộp đêm khi mới 19.
Với vẻ ngoài ưa nhìn và sự bạo dạn hiếm có, cô ấy ngay lập tức trở thành chị 2 trong câu lạc bộ này khi mới vào nghề chưa lâu.
Tôi gặp cô ấy khi tôi đang tìm nơi tiếp đón một nghị sĩ và ngày càng trở nên thân thiết hơn.
Tôi đã từng có quan hệ với cô ấy với tư cách là người yêu, nhưng đó đã là dĩ vãng.
Vào thời điểm đó, tôi duy trì mối quan hệ không chỉ vì chúng tôi khá hợp nhau trong chuyện giường chiếu mà còn vì cô ấy rất có năng lực trong công việc.
Mika luôn biết cách sử dụng vũ khí sắc đẹp mình để có được các nối quan hệ thân thiết với các nhân vật lớn ở đảng cầm quyền lẫn đảng đối lập.
Cô ấy là một phụ nữ trẻ đẹp, không phải loại tiểu tam gây rắc rối cho gia đình khách và chỉ giữ mối quan hệ giữa những người trưởng thành.
Các chính trị gia luôn có nhiều bí mật, và một khi sinh vật như con người học được cách che giấu bí mật thì nó càng giấu nhiều hơn, và cùng với nó là áp lực ngày càng nặng nề, vì vậy nó trở thành mong muốn có người để chia sẻ.
Các chính trị gia sẽ cảnh giác với những phụ nữ thông minh. Ngược lại họ sẽ mất cảnh giác với những người phụ nữ ngây thơ.
Một người phụ nữ trả lời "Hể?" với bất kỳ bí mật nào mà cô ấy nghe được. Một người phụ nữ đưa ra những câu trả lời không rõ ràng như thế này. Chưa nói đến các vấn đề khác, thì việc nếu lỡ nói ra những điều không nên nói thì đâu đó trong họ tin chắc rằng đối phương sẽ không nhớ được lâu hoặc cùng lắm cũng chẳng hiểu gì.
Nhưng Mika này thì khác, cô ta học thức không cao nhưng trường đời đã giúp cô ta có được một cái đầu đầy sạn.
Cô ấy có thể ngửi thấy tiền trong lời nói của các chính trị gia và biết cách tận dụng nó để làm ăn.
Để có thể nhận được sự hỗ trợ từ người phụ nữ này, tôi phải đưa cô tiền và giúp cô ấy trở thành chị cả ở đây, đó là cách mối quan hệ giữa hai chúng tôi hoạt động
Mika không chỉ muốn thay thế mà còn muốn đè bẹp hoàn toàn chị cả hiện tại, không cho cô ta cơ hội nào để ngóc đầu lên.
Điều kiện đơn giản và dễ hiểu, tôi sử dụng thuốc làm cho đối tượng được chỉ định sụp đổ và dần loại trừ đối phương. Bây giờ người đó có lẽ chỉ có thể kiếm được một vài đồng tiền lẻ bằng việc đứng đường tiếp mấy tên khách thuộc hàng mạt vận ở đâu đó.
Kể từ đó, mối quan hệ của tôi với Mika trở nên sâu sắc hơn và cả hai bên đều hỗ trợ lẫn nhau.
"Tôi cần thông tin từ mấy người này để tiện làm việc"
Tôi liệt kê những bức ảnh của bảy người trên bàn.
"Cô có biết rõ về bất kỳ ai trong số họ không, hoặc ai đó liên quan đến họ cũng được?
"Tôi không biết. Tôi không nghĩ có ai đã từng xuất hiện trong nơi này...... Ah, nhưng người này có thể đã được nhìn thấy ở chi nhánh khác...... Tôi sẽ kiểm tra sau. Tên anh ta là gì?"
"Sonezaki"
Như nhớ ra điều gì đó, Mika nhấc điện thoại lên và bấm số.
"Alo, Sofia hả? Cho tôi hỏi chút, cô có biết một khách hàng tên là Sonezaki không?
Sau khi trò chuyện một lúc với tư cách bạn bè, Mika kết thúc cuộc gọi và gật đầu với tôi.
"Bingo, tên này có vẻ đang khá mê Sofia.”
"Vậy à. Tôi tự hỏi liệu tôi lợi dụng anh ta được không.”
"Nhưng làm cách nào mà…?”
"Sonezaki là một người đàn ông đã có gia đình và có hai cô con gái đang học sơ trung. Là một kẻ giàu có, việc hắn có vài mối quan hệ qua đường là chuyện thường tình. Nhưng gia đình hắn không được phép biết về điều đó."
"Có vẻ dễ hiểu ha.”
"Còn lại sáu người tôi sẽ giúp anh tìm hiểu thêm."
"Ok."
"Còn có một chuyện, tôi muốn anh tiếp cận và giải quyết Sanada, gần đấy địa vị của hắn tăng một cách phi mã, tôi không thể làm ngơ chuyện này được”
"...... Sanada hả? Tại sao?"
Sự ghê tởm hiện rõ trên mặt Mika khi cô nghe thấy tên của Sanada.
"Hắn ta là một tên khốn chạm vào cơ thể của tôi mà không được phép, huh?”
"Bộ tên đó bị ám ảnh bỏi cô chăng?"
"Hắn luôn mời tôi phục vụ hắn từ a đến z, giá cả không thành vấn đề.”
"Vậy thì tốt, cứ làm theo ý hắn rồi hốt bạc thôi."
Đây là vũ khí mà chỉ có phụ nữ có. Đơn giản và hiệu quả.
"Dẹp đi. Thế vụ này tôi nhận được bao nhiêu?"
"Chỉ cần cô làm tốt công việc thì sẽ nhạn được phần thưởng xứng đáng. Cho đến nay tôi đã bao giờ nói dối cô chưa?"
"Ah mou. Được rồi, dù có hơi miễn cưỡng nhưng tôi sẽ cố gắng."
"Và đừng quên Naoe-sensei nữa. Ông ta cũng thuộc dạng khó xơi đấy.”
"...... Có chuyện gì à?"
Vào lúc này, Mika lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt u ám.
"Người đàn ông đó, nói sao nhỉ...... Có đến gần cũng không nhìn thấu tâm can của ông ta."
Cô ấy cầm chiếc khăn giấy trên tay và thản nhiên gấp lại.
Đó là điều mà Mika thường làm để giữ mình tỉnh táo khi nói về những chủ đề khó chịu.
"Ông ta đó, nhìn già vậy thôi chứ thể lực các thứ thì vẫn còn sung mãn lắm, thật không phù hợp với tuổi chút nào.”
"Có vẻ cô cũng đánh giá khá cao Naoe-sensei."
Điều quan trọng nhất cần cẩn thận là đừng để bị lừa bởi vẻ ngoài tuổi cao của Naoe-sensei.
"Hãy cẩn thận. Tôi không muốn cô bị nuốt chửng đâu."
"Anh đã nói điều đó với bao nhiêu người rồi?"
Tôi lấy một cọc tiền từ ví của mình và ném chúng lên bàn.
"Cầm lấy đi."
"Anh về rồi à? Vẫn còn thời gian mà đúng không?"
"Xin lỗi, tôi không có thời gian ở chỗ này để vui chơi."
Rượu và đàn bà là đồ tô điểm cho cuộc sống, nhưng họ chỉ có thế thôi.
Sớm hay muộn, bạn sẽ có những thứ đó.
Điều quan trọng nhất bây giờ là làm cho kế hoạch diễn ra hoàn hảo và tạo dựng được tên tuổi của mình trong phe Naoe