Chương 69: Biến cố
Chương 69: Biến cố
Tất cả thành viên nhà Ricklins đang tụ tập tại một bãi đất trống kế bên tòa dinh thự của Vincent. Theo lẽ thường thì các trưởng lão của một gia tộc huy hoàng này không bao giờ để ý đến Vincent cả. Tuy nhiên, chính cái cuộc thách đấu tay đôi hôm nay mà anh ta tuyên bố ầm ĩ ở trên tin tức đã vô tình ảnh hưởng đến thanh danh của cả gia tộc.
Một vài người ngoài cuộc thậm chí còn khá ngạc nhiên khi thấy có người lại quan tâm đến danh tiếng của Vincent lấy một lần. So với những vụ bê bối tai tiếng trước đó thì sự khác biệt duy nhất chính là Vincent lúc nào cũng chỉ tự bôi xấu bản thân với lối sống ăn chơi vô độ trong quá khứ. Liệu anh ta còn có thể làm gì tồi tệ hơn được nữa?
Đó là bởi vì lần này vụ việc có liên quan đến chiến cơ. Những đức tính như danh dự, lòng dũng cảm và khả năng cống hiến cho tổ quốc được đan xen với xã hội hiện đại. Với một kẻ đáng xấu hổ như Vincent, thì khi anh ta té chạy khỏi một cuộc đấu tay đôi không chỉ một mà là hai lần sẽ làm hoen ố tên tuổi của gia tộc đến mức họ sẽ dần mất đi các đối tác làm ăn quan trọng trong tương lai.
“Cái thằng hèn tự nhận mình là phi công chiến cơ đang ở đâu!? Một giọng nói phát ra vang dội từ một chiếc chiến cơ hạng nặng cao to ở gần đấy. “Bốc phét thì giỏi lắm, tốt nhất là hắn nên chường cái mặt ra đây cho đúng giờ! Ta không muốn bỏ lỡ tiệc ăn mừng chiến thắng của mình đâu.”
Có hai nhóm khán giả đứng ở hai bên sân đấu. Nhóm ít người hơn rõ rệt chỉ có thể là cổ động viên của anh chàng tài tử Vincent, cùng với một vài người bạn thân ăn chơi của anh ta. Ở bên kia sân đấu là một nhóm tương tự bao gồm các trưởng lão và các cậu công tử thế hệ sau của gia tộc. Khỏi phải nói là từ lâu Vincent đã làm phật lòng nhóm cổ vũ của đối thủ của anh ta.
Vô số lính gác, bảo vệ và các màn chắn an ninh bao bọc xung quanh để giữ an toàn cho cả hai bên. Hàng chục thợ máy đang bận bịu chuẩn bị cho sân đấu bằng cách thiết lập các màn chắn an ninh cao cấp không thua gì các lá chắn uy lực bao bọc trận đấu sắp diễn ra bên trong. Ở bên ngoài khu vực sân đấu là hàng chục chiến cơ đang đi tuần tra xung quanh, không cho bất kì người ngoài nào lợi dụng cơ hội để xâm nhập.
Trong nhóm các bậc trưởng lão của gia tộc Ricklins là một cô thiếu nữ xinh xắn với đôi mắt sáng ngời đang ngồi xem trên ghế. Cơ thể nhỏ nhắn của cô lại cực kì đối lập với cặp mắt săn mồi dữ tợn màu xanh biếc trên khuôn mặt. Cô hất mái tóc vàng hoe tuyệt đẹp ra sau rồi ngáp.
“Khi nào thằng anh trai ngu ngốc của ta mới đến?” Catelyn hỏi một trong số các người hầu của cô nàng. “Cũng sắp tới giờ rồi.”
“Thưa Tiểu Thư, vừa có tin là ngài Vincent vừa mới đi lên chiến cơ mới của Tiểu Chủ. Tiểu Chủ sẽ có mặt trong vài phút nữa ạ.”
“Lúc nào cũng tới muộn. Như thường lệ.”
Người nữ thừa kế của gia tộc Ricklin nghĩ rằng cuộc đấu này quả là lãng phí thời gian. Vincent không hề có kỹ năng điều khiển chiến cơ mặc dù anh ta có sở hữu năng khiếu thần kinh đi chăng nữa. Dòng dõi cao quý này chưa bao giờ sinh ra con cháu có năng khiếu như vậy, cho nên họ không bao giờ quá xem trọng danh dự và nghĩa vụ. Tại sao lại phải bỏ mạng trên chiến trường khi ta có thể trả tiền thuê người khác làm việc đó thay cho mình? Tiền bạc mới là quyền lực thật sự. Kỹ năng chiến đấu cá nhân không có một chút lợi ích gì trong mắt của cô ta cả.
Tuy nhiên, chỉ vì gia tộc Ricklins không đánh giá cao mấy cuộc đấu tay đôi như thế này không có nghĩa là người khác cũng nghĩ như vậy. Trong thời hiện đại nơi mà nhân loại đang ám ảnh với các cỗ máy chiến tranh này, thì một khi đã nhận lời thách đấu để rồi từ chối thẳng thừng là biểu hiện của một kẻ chết nhát. Nhưng nếu đã thách đấu người khác mà lại nuốt lời không xuất hiện thì khác nào nói rằng cả dòng họ đều hèn hạ và không đáng tin cậy.
Catelyn nghiến răng với một lực có thể làm nứt nẻ hàm răng của một người bình thường. Sau nhiều năm ẩn mình, Vincent cuối cùng cũng đã đi quá trớn với tính cách bốc đồng của anh ta và đã vượt quá giới hạn. Đó là một sai lầm lâu năm của gia tộc, nhưng người nhà Ricklins vẫn bất ngờ khi thấy hậu quả đó cũng cùng cũng xảy ra. Ngay cả với vị tiểu thư với trí tuệ vô song vẫn không thể nào lường trước được sự việc như vậy do cô có thói quen khinh thường người anh trai tuy lớn tuổi nhưng lại kém cỏi hơn về mặt di truyền kia.
Khi Vincent rốt cuộc cũng xuất hiện bên trong chiếc chiến cơ mới của mình, tất cả mọi người đều dừng cuộc trò chuyện và há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt. Một chiếc chiến cơ màu đen pha đỏ, xen chút ánh hoàng kim đã bắt đầu tiến đến sân đấu tạm thời với sự tự tin vô hạn. Cứ như thể nó đang lầm tưởng rằng khán giả đang trầm trồ nó chứ không phải là đang bị sốc nặng vậy.
“Cái. Quái. Gì. Thế. Kia?” Catelyn gầm gừ hỏi.
“Hình như nó là…túi dương vật.”
Chiếc Marc Antony được đặc chế để tạo ra một cảnh tượng độc đáo. Mặc dù chiếc áo choàng và ánh đèn lắp đặt bên trong cũng đã đủ tệ rồi, nhưng chính cái phần nhô ra ở phía trước eo mới là thứ thu hút ánh nhìn của khán giả. Không ai có thể hiểu tại sao chiến cơ lại cần mặc một chiếc túi dương vật như thế.
“Ngươi tiêu đời rồi Turin à, bởi vì ta có một thứ mà ngươi không có!” Vincent mặt dày mày dạn rống lên bằng chiếc loa bên ngoài của chiếc chiến cơ mới toanh của mình. “Một người đàn ông thật sự sẽ không bao giờ thua một tên thái giám như người!”
Tình hình bắt đầu leo thang từ lúc đó. Turin, là phi công của chiếc hiệp sĩ hạng nặng, bắt đầu nổi đóa bên trong buồng lái của gã. “Ngươi…là đồ hề! Ngươi đi quá xa rồi! Ta sẽ đập ngươi ra bã và đá cái bộ phận ngu ngốc đó thành sắt vụn.”
“Hahahaha! Ta không cần nghe một thằng ẻo lả yếu đuối trốn nhủi bên trong một chiếc hạng nặng như ngươi đâu! Ta cá là của quý của ngươi nhỏ đến mức khiến ngươi cảm thấy phải bù đắp bằng cách-”
“Đủ rồi! Tao sẽ làm mày câm mồm!” Turin gầm lên trong khi bắt đầu hành động.
Khán giả bị bất ngờ trước hành động bộc phát của chiếc hạng nặng. Các thợ máy bên ngoài vẫn đang lắp đặt lá chắn an ninh liền đẩy nhanh tốc độ công việc để kịp thời bảo vệ khách hàng của mình. Một vài chiếc hiệp sĩ cũng đi lại gần hơn và đứng trước khán giả để che chắn họ không bị đạn lạc hoạc mảnh vỡ bay trúng.
Đội trưởng đội cận vệ của Catelyn lo lắng quan sát chiếc hiệp sĩ hạng nặng đang phóng đi ở trong đấu trường. “Có lẽ tốt hơn là tiểu thư nên lùi lại. Chúng ta không thể hoàn toàn tin tưởng lá chắn an ninh sẽ bảo vệ chúng ta an toàn được.”
“Phải, đi thôi. Chúng ta không cần phải chứng kiến cảnh man rợ này ở khoảng cách gần đến vậy.”
Nhà Ricklin bình tĩnh lùi lại sau, nới rộng vùng đệm giữa họ và cái trận đánh bạo lực sắp sửa diễn ra.
Quay lại với trận đánh, tên hiệp sĩ hạng nặng kia lại càng lao đến gần chiếc Marc Antony trong khi nó vẫn đứng ngạo nghễ như đang tắm nắng dưới ánh mặt trời vậy. Cho đến khi chiếc hiệp sĩ sắp sửa va chạm với chiếc hạng trung ấy, thì lại xảy ra một chuyện không ai có thể giải thích được.
Chiếc hiệp sĩ hạng nặng điều chỉnh hướng đi của nó và né tránh chiến cơ của Vincent. Sau đó, nó tiếp tục lao về phía trước mà không hề có dấu hiệu giảm tốc.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Anh ta cố tình nhắm trượt ư?”
“Turin không hề dừng lại. Hắn sẽ tông vào màn chắn an ninh mất!”
Cái màn chắn an ninh vốn đã được dựng lên một cách vội vã liền vỡ tan như một tấm kính khi chiếc chiến cơ nặng hàng tấn lao thẳng qua nhiều lớp dễ như ăn bánh. Tuy động năng của nó bị giảm đi ít nhiều, nhưng chiếc hiệp sĩ vẫn tiếp tục sải bước và đập chiếc khiên của nó vào một chiếc chiến cơ của nhà Ricklin ở bên cạnh.
Sự hỗn loạn bắt đầu lan rộng sau khi nhiều chiến cơ khác cũng bị đánh úp bất ngờ. Đa số các chiến cơ hoạt động trong khu vực này đều là người của Vincent và Turin. Thế nhưng, phần lớn những chiếc chiến cơ ấy bỗng dưng lại gặp trục trặc và ngắt máy trước khi họ có thể xông vào để ngăn chặn vụ việc điên rồ này.
Cũng không phải là nhà Ricklin không nghĩ đến việc bổ sung thêm cận vệ. Khi họ đích thân cử những người cận vệ này túc trực bên cạnh Vincent, họ đã đảm bảo về lòng trung thành tuyệt đối của những người lính này. Mặc dù không ai nghi ngờ gì về lòng trung thành sắt đá ấy, nhưng rõ ràng là các thợ máy bảo trì chiến cơ lại là một câu chuyện khác.
Do đó, nhiều chiến cơ bỗng nhiên bất động và không tài nào di chuyển khỏi vị trí của chúng. Chỉ có một vài chiến cơ mang từ ngoài vào vẫn có thể hoạt động bình thường và nhanh chóng triển khai kế hoạch tác chiến để ngăn chặn cơn cuồng nộ của Turin và Vincent.
“Tiểu thư! Vincent với Turin đã phát điên rồi! Bọn họ đang muốn ám sát người!”
“Ta cũng có mắt, thằng ngu! Chạy nhanh lên!”
Cái nhóm người thượng lưu ấy liền vội vàng chạy trốn. Họ đã đến gần bãi đậu của những chiếc xe bay sang trọng của mình, để rồi Catelyn bỗng nhiên ra hiệu dừng lại.
“Khoan đã!”
Tuy vẫn còn khá trẻ tuổi, nhưng hầu hết các thành viên nhà Ricklin với hàng chục năm kinh nghiệm đều nghe lời răm rắp. Họ quay sang cô nàng như thể cô là niềm hy vọng duy nhất của họ.
“Ai đã bố trí khu vực đậu xe?”
“Theo như ta biết, thì trợ lý riêng của Vincent đã sắp xếp tất cả mọi thứ. Ta khá chắc là Johnson là người dẫn bọn ta đậu xe ở đấy.”
“Vậy thì quá nguy hiểm. Ai mà biết được lũ phản loạn này đã đặt bao nhiêu thuốc nổ ở dưới đó. Chúng ta nên đi lối khác!”
Catelyn nói rất chí lý, cho nên không ai dám cãi lại cả. Mặc dù ai cũng mong muốn được rời khỏi đây bằng xe bay càng sớm càng tốt, nhưng đây rõ ràng là một vụ ám sát có kế hoạch.
Nhiều bằng chứng hơn liền xuất hiện từ sự hỗn loạn đang diễn ra ở rìa khu vực này. Một nhóm chiến cơ vô danh đang giao chiến với hầu hết các chiến cơ tuần tra vẫn còn khả năng chiến đấu. Từ tiếng ồn của trận chiến đang văng vẳng cách đây không xa, thì có vẻ như bọn khủng bố đã tiến vào rất đông.
“Tản ra! Đừng đứng chụm lại quá gần!”
Trong lúc Turin vẫn đang hỗn chiến với những chiến cơ ở gần nhất, Vincent cuối cùng cũng hành động. Các bệ phóng tên lửa gắn vai liền phóng hết toàn bộ hỏa tiễn cùng một lúc. Những quả tên lửa chết người chỉ nhắm thẳng vào Catelyn và các trưởng lão Ricklin khác.
Một vài người lính tinh nhuệ với chiến cơ vẫn còn hoạt động liền nhảy ra chắn đường bằng tấm khiên của họ. Vào lúc họ chuẩn bị tinh thần cho vụ nổ trực diện, một vài chiếc hỏa tiễn bỗng gia tốc với lực đẩy mạnh đến mức hất những chiếc chiến cơ đó sang một bên.
“Đó là những quả tên lửa xung chấn!”
Những quả tên lửa còn lại cũng bắt đầu thể hiện những tính năng bất thường như khả năng đi vòng qua các chiến cơ đang chắn đường ở phía trước. Chỉ có súng chống tên lửa mới có thể tiêu diệt chúng hiệu quả. Vào khoảnh khắc loạt tên lửa còn nguyên vẹn sắp sửa đáp xuống đầu người nhà Ricklin đang hoảng loạn ở gần đó, thì người cận vệ cuối cùng đã ném chiếc khiên của mình và sử dụng chính cơ thể của anh ta để chặn đứng tất cả hỏa lực còn lại.
“Ahh!”
Sóng xung kích lan ra khiến ai nấy cũng ngã sõng xoài trên mặt đất. Tuy sát thương của vụ nổ không đủ để hạ gục chiếc chiến cơ, nhưng nó vẫn gây ra thiệt hại nghiêm trọng hơn bất kì tên lửa thông thường nào trên thị trường.
“Haha, bắt được mi rồi, cô em bé bỏng à!” Vincent cười man dại trong khi chiếc chiến cơ đặc chế của anh ta giẫm lên một chiếc chiến cơ bị hạ gục trên mặt đất. Chiếc Marc Antony thả tấm khiên xuống và giơ hai tay về phía Catelyn. Các khẩu pháo laser gắn cổ tay đã hoàn tất nạp đạn cho một phát bắn công suất tối đa. “Còn trăn trối gì không?”
Catelyn vừa lồm cồm đứng dậy vừa ho khụ khụ. “Ta thấy ngươi ngu ngốc hơn ta tưởng đấy, anh trai à. Không lẽ ngươi nghĩ rằng chỉ cần âm thầm luyện tập điều khiển chiến cơ là đủ để vượt qua ta sao? Đồ ngu xuẩn!”
“Câm miệng! Ta không cần nghe những lời lăng mạ hạ đẳng của mi. Lẽ ra mi nên chết mòn trong phòng thí nghiệm như bao đứa vô dụng khác mới đúng!”
Chiến cơ của anh ta khai hỏa cả hai khẩu pháo cùng lúc. Mặc dù độ chính xác của chúng không quá lớn, nhưng ở khoảng cách này, thì hai khẩu pháo đó dư sức làm bốc hơi bất kì người nào xui xẻo đứng gần. Tia laser bắn về hướng Catelyn với tốc độ ánh sáng. Toàn bộ khu vực lớn bằng một bãi đậu xe bay liền bị thiêu đốt bằng một lượng nhiệt năng khổng lồ.
Hầu như tất cả các trưởng lão nhà Ricklin chạy quá chậm đều đã biến thành tro bụi. Còn những người nhanh chân hơn một chút đều bị thổi bay với sức nóng khủng khiếp đến mức quần áo của họ liền biến thành tro bụi hoặc nhựa nóng chảy trong khi cơ thể họ tiếp xúc với lượng nhiệt chết người. Họ ngã xuống đất như nến gặp gió. Chỉ có những người trẻ mới có thể kịp thời thoát khỏi vụ nổ với một chút thương tích mà thôi.
“Hahahaha! Nói thì hay lắm, giờ thì nhìn ta mà xem!”
Làn khói đen bắt đầu tan đi để lộ một khung cảnh cháy đen tại nơi mà khẩu pháo laser của anh ta nhắm đến. Không có gì ngoài xe tăng hoặc chiến cơ mới sống sót qua vụ nổ này. Ít nhất thì Vincent nghĩ như vậy.
Một loại khiên bong bóng kì lạ bao trùm toàn bộ cơ thể của Catelyn. Cô ta vẫn ngạo nghễ đứng bên trong chiếc khiên vẫn hoàn toàn nguyên vẹn, mà không hề bận tâm đến sức nóng và tro bụi ở xung quanh. Trong lúc người nhà Ricklin bị bỏng nặng đang nằm rên rỉ ở rìa vụ nổ, thì cô gái biến đổi gien trẻ tuổi ấy vẫn tỏ ra vô tư trước cảnh tàn sát như thế này. Biểu cảm của cô ta thậm chí còn nhìn Vincent một cách nhạo báng.
“Cái khiên này là sao? Làm sao mà nó mạnh đến vậy?”
“Ngươi không phải là người duy nhất có thế lực ngầm hậu thuẫn đâu anh trai à.” Cô em gái chế giễu. “Ngươi cứ thoải mái bắn ta lần nữa đi. Ta dám cá rằng ta vẫn có thể trụ vững trước khi quân tiếp viện của ta đến đây.”
Trong lúc Vincent vẫn đang bàng hoàng nhìn chằm chằm vào cô em gái vẫn sống sót của mình, một loạt tiếng còi báo động vang lên trong và xung quanh nội thành. Ở khắp Bentheim, những nhóm lính đánh thuê vô danh bắt đầu điều khiển chiến cơ và tấn công mọi nơi mà không có lý do nào cả.
Theo kế hoạch, Vincent lẽ ra đã hoàn thành việc trả thù của mình và chuẩn bị rút lui tới một con tàu vũ trụ thoát hiểm ở gần đó. Lịch trình rất là gấp gáp, và Vincent không thể cứ mãi cố gắng xuyên thủng tấm khiên kì lạ của Catelyn nếu anh ta không muốn bị Lực lượng Phòng vệ Hành tinh truy bắt.
Anh ta nghiến răng sau khi buộc phải đưa ra một quyết định khó khăn. Anh ta vẫn có thể trả mối thù này vào dịp khác. Mạng sống của bản thân vẫn là quan trọng nhất. “Turin! Đừng đánh đấm xung quanh nữa và đi thôi!”
Mặc dù phát bắn ấy vẫn không thể nào lấy mạng Catelyn, nhưng họ cũng đã thành công tiêu diệt hầu hết các thành viên khác của gia tộc Ricklin. Những anh em đồng chí tập trung ở những nơi khác xung quanh Bentheim cũng đã tiến hành cuộc đột kích bất ngờ, khiến cho cơ sở hạ tầng ở Bentheim bị thiệt hại nghiêm trọng, và số người tử vong cũng tăng lên nhanh chóng trong khi sự hỗn loạn dần lan rộng ra ngoài.
Đây chính là khúc dạo đầu của chiến tranh.